Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Kiếm Ma

Chương 130: Đoạt Linh




Chương 130: Đoạt Linh

“Thứ gì?”

Lý Quân Thiên quan sát kỹ càng hơn một chút, tầm mắt nhanh chóng hạ xuống, tinh thần dò xét tỉ mỉ.

Đây là một đoàn “khí” nhìn càng giống như một con hắc mãng đang ngo ngoe muốn chui vào nhưng bị ngũ sắc thần kiếm cắm đến gắt gao.

“Nhiễm lên một chút lực lượng quy tắc rất mờ nhạt?”

Lý Quân Thiên cảm ứng một phen liền suy đoán được, đây chính là cỗ lực lượng mà hắn đang chờ đợi nửa ngày, không nghĩ đến lại bị thần kiếm năm màu cắm ở chỗ này.

Lọa quy tắc này...

Lý Quân Thiên cảm ứng một chút, muốn phân biệt xem đây là lực lượng bị ảnh hưởng bởi quy tắc gì. Càng xem, càng cảm thấy kỳ quái.

Có hơi không đúng, không giống như vướng mắc phải quy tắc gì tạo nên, lực lượng tương đối ôn hòa, không có loại gò bò hạn chế giống như lực lượng quy tắc thông thường kia.

Cụ thể thì Lý Quân Thiên cũng không biết, nhưng hắn không định tiếp nhận loại lực lượng này liền mặc kệ nó ở mũi kiếm của ngũ sắc thần kiếm ở đó, để nó chậm rãi tiêu tan, giống như những sợi lôi điện kia.

Cảm ứng một chút thần kiếm năm màu, Lý Quân Thiên nhận ra rằng uy lực của thần kiếm năm màu giống như gia tăng hơn trước kia. Không những không tiêu tán mà còn vững chắc hơn, uy lực giống như còn có tăng lên.

Nhưng cụ thể thì Lý Quân Thiên cũng không quan tâm lắm, hắn không rõ ràng địa phương Cửu U này, cũng không có ý định đi tìm hiểu vào lúc này. Mặc kệ nó là được rồi.

Ném thêm một chút cương khí cùng thể năng vào tẩm bổ thần kiếm năm màu, sau đó để mọi thứ diễn ra tự nhiên còn hắn rút lui tinh thần rời khỏi Cửu U.



...

Lý Quân Thiên chậm rãi mở mắt ra, lần này đột phá thuận lý thành chương, không gặp phải bất cứ khó khăn gì nhưng cũng tiêu hao mất thời gian nửa ngày, từ buổi sáng cho đến chiều ta.

Nhưng bởi vì hắn tham ngộ quy tắc tiêu hao cả tháng trời cho nên việc ngồi từ sáng đến tối cũng không lộ ra lâu dài, thậm chí là vô cùng nhanh chóng.

Cảnh giới của Lý Quân Thiên lúc này đã là Nạp Linh Kỳ, thu nạp linh khí trong trời đất. Nhưng cũng không có gì quá đáng nói, biểu hiện bên ngoài chỉ là có thể luyện hóa linh khí cho mình dùng, không có các loại diệu dụng khác.

Sâu xa bên trong, liên quan đến bản chất cảnh giới, Lý Quân Thiên liền đắp nặn về căn cơ võ đạo. Khi căn cơ võ đạo đã hoàn chỉnh đến mức độ đủ để đánh mở “Thiên Môn” không cần phải rèn luyện gì nữa.

Nhưng căn cơ võ đạo có thể tối đa hóa đặc tính, thiên hướng cộng minh về quy tắc cụ thể nào đó để sinh ra một vài loại thần diệu rõ ràng hơn, tập trung hơn đưa đến uy lực tăng lên.

Lý Quân Thiên cũng không định nghiêng về quy tắc nào, cũng không cần thiết phải nghiêng về phương hướng nào. Hắn muốn thử trực tiếp nhảy vọt về giai đoạn tiếp theo của cảnh giới Hướng Thiên Cảnh.

Phía sau Nạp Linh Kỳ liền là Đoạt Linh Kỳ.

So với Nạp Linh Kỳ thì Đoạt Linh Kỳ thiên về phương hướng vận dụng lực lượng của đạo, cũng chính là thần diệu biểu hiện ra. Một khi thi triển lực lượng, mang theo thần diệu cưỡng ép thu nạp linh khí vào trong chiêu thức, gia tăng uy lực của chiêu thức đồng thời, phát huy ra lực lượng viễn siêu căn bản.

Không có tăng lên chất lượng cụ thể nhưng phải tăng lên về cảm ngộ, bắt buộc phải đi sâu vào mới có thể làm được. Lực lượng của đạo thoát thai từ chân ý võ đạo của bản thân, muốn vận dụng đến tỉ mỉ còn cần phải lĩnh ngộ càng sâu sắc mới được, không phải dựa vào rèn luyện đơn thuần.

Đến cảnh giới này, bắt đầu chú trọng lĩnh ngộ, đề cao tầm quan trọng của ngộ tính, không phải một con đường có thể dễ dàng tiến lên. Nhưng đổi lại, tuổi thọ của võ giả khi đạt đến Hướng Thiên Cảnh có thể lên đến mấy trăm năm, chậm rãi đi lĩnh ngộ chắc chắn có thể đạt được thành tựu.

Lý Quân Thiên lĩnh ngộ về quy tắc rất nông cạn, nhưng xét về mặt cảnh giới thì cho dù đạt đến Hướng Thiên Cảnh cũng không thể tận tình quan sát cùng tham ngộ quy tắc được, chỉ có thể mơ hồ phỏng đoán cùng từng bước đẩy ngược lĩnh ngộ ra.

Cho nên tầm mắt của hắn đã cao hơn Hướng Thiên Cảnh, đạt đến cảnh giới phía sau của Hướng Thiên Cảnh. Đối với việc lĩnh ngộ vận dụng lực lượng không có gì khó khăn với Lý Quân Thiên, thậm chí là vô cùng đơn giản.



Thay vì sử dụng lực lượng của bản thân lại cưỡng ép linh khí trong trời đất nạp vào trong trời đất để tăng cường uy lực, nói theo một cách khác chính là võ đạo chân ý lan tỏa, trong chớp mắt luyện hóa linh khí, cưỡng đoạt linh khí.

Cưỡng ép c·ướp lấy, luyện hóa, gán vào đặc tính của bản thân để gia tăng uy lực.

Nói nghe đến đơn giản, kỳ thực không quá dễ dàng. Thiên địa linh khí cũng chịu quản chế của quy tắc, có đặc tính của chính bản thân nó. Tuy rằng linh khí nhìn như rất ôn hòa, nhưng cái gì càng ôn hòa thì càng khó mà thay đổi cụ thể, bởi vì quy tắc quản chế nó càng ẩn sâu trong chỗ cốt lõi nhất.

Cũng may, việc "bị luyện hóa" cũng không xung đột với quy tắc cốt lõi của linh khí, hoặc nói đúng ra linh khí tồn tại vốn là để cho việc luyện hóa. Chẳng qua phương thức luyện hóa không phải thông qua căn cơ võ đạo mà là có một đồ vật gì đó đối ứng.

Giống như thần quang, chỉ có thể đối ứng với người của Thần Quang Đại Lục. So sánh với đám quái thú trong Tả Thiên Sơn lại có chênh lệch một cách rõ ràng, hai đặc tính hoàn toàn trái ngược nhau đồng thời cách tiếp nhận lực lượng cũng hoàn toàn khác nhau.

Cho nên cách luyện hóa linh khí, ngoài việc sử dụng linh vật ra, chắc chắn cũng có một biện pháp khác hoàn toàn đã tồn tại ở Thương Võ Đại Lục. Dù sao Thương Võ Đại Lục đã tồn tại linh khí, tất nhiên sẽ sinh sản ra một phương thức tự nhiên phù hợp hơn, không phải chỉ có thể tiếp nhận đồ vật ngoại lai.

Lý Quân Thiên suy tính một hồi, vươn cánh tay trái nhẹ nhàng mở lòng bàn tay ra. Một đóa hắc liên nở rộ, giống như một đám lửa bập bùng lại có thể nhìn ra là một bông hoa sen rất rõ ràng.

Cánh nhọn như mũi kiếm, lăng lệ bén nhọn, cốt cách cứng rắn không chịu uốn cong. Nhưng so với Hủy Diệt Hắc Liên trước kia, đóa hoa sen này lại có nhiều thêm mấy phần uyển chuyển mềm mại, càng lộ ra tự nhiên nhẹ nhàng, phù hợp với thiên địa.

Nhẹ nhàng nâng một đóa hắc liên, mỗi một cái cánh hoa, mỗi một cái gân cánh, mỗi một sợi cương khí sắp xếp mang theo một loại vận vị kỳ lạ, sắp xếp tinh tế tỉ mỉ giống như tạo tác được đắp nặn phù hợp với quy luật tự nhiên.

Vận vị tự nhiên, khí tức kỳ diệu thấu triệt từ trong đến ngoài tạo thành thần diệu trở nên vô cùng rõ rệt. Theo đóa hắc liên tồn tại càng lúc càng dài, linh khí cuồn cuộn kéo đến, khí tức của đóa hắc liên càng lúc càng cường đại, mà cũng không hề thoát khỏi sự khống chế của Lý Quân Thiên.

Mặc cho hắc liên cường đại, Lý Quân Thiên vẫn có thể khống chế tự nhiên. Bàn tay khẽ đảo một cái, hắc liên hóa thành một chùm hắc khí bị hút ngược vào trong thân thể.



Không sai, cương khí thi triển ra chiêu thức lại có thể tùy ý thu lại, không tổn hao chút nào, thậm chí tiện thể đem linh khí bị tụ tập đến cũng đã thu luôn vào trong cơ thể, làm cương khí nhiều thêm một chút.

Lý Quân Thiên lại nghĩ nghĩ, ý niêm khẽ động, cột đá ở dưới thân thể cấp tốc biến chuyển, trong chớp mắt liền có từng mầm xanh mọc lên, hóa thành từng chiếc cành cây, lá cây xanh mởn um tùm.

Cột đá cao hơn ba mươi thước trong thời gian mấy giây liền hóa thành một cây đại thụ cao hơn ba mươi thước, cành lá um tùm che phủ một khu vực rộng hơn năm mươi thước. Lý Quân Thiên ngồi tại trên chạc cây, nhanh chóng bị cành lá che phủ.

Hắn hơi cảm ứng một chút, có thể nhận thấy được cây này đang chậm rãi hấp thu linh khí trong trời đất, nhưng loại linh khí mà nó hấp thu cũng hơi chậm, càng không phải linh khí nào cũng hút mà giống như có phân loại.

Giống như đặc tính càng tương cận với cương khí hành mộc, Lý Quân Thiên cho rằng đây là linh khí cũng mang thuộc tính mộc, tuy chỉ là lệch rất nhỏ về phương hướng này khi so với linh khí khác, nhưng tỉ mỉ quan sát là có thể nhận ra được.

Lấy khả năng có thể hấp thụ linh khí bù đắp cho tiêu hao, Lý Quân Thiên cho rằng chỉ cần không bị phá hư, có lẽ cái cây sẽ trường tồn mãi mãi với thời gian. Tất nhiên nếu như chân ý của hắn biến mất vậy thì là một vấn đề khác biệt.

Lý Quân Thiên nhảy khỏi cái cây này, cường độ linh khí ở nơi đây thừa sức duy trì cái cây trường tồn, Lý Quân Thiên cũng không định thu hồi cái cây này.

Kệ nó ở đây, coi như một cái đánh đấu rằng hắn đã dạo chơi qua nơi đây.

Linh khí trong không gian bản nguyên của Thần Quang Đại Lục tương đối phong phú nhưng từ tổng thể đến xem vẫn là rất mỏng manh, cùng lắm cung cấp được cho mười mấy đến hai mươi mấy người tu luyện hết Nạp Linh Kỳ.

So sánh với Thương Võ Đại Lục cùng Thần Quang Đại Lục thì đã coi là phong phú, nhưng chính xác là mỏng manh.

Lý Quân Thiên ở lại cũng không cảm thấy có thể thu hoạch được gì nữa, hắn chuẩn bị rời đi, trở về Thương Võ Đại Lục. Tương lai hai đại lục đằng nào cũng hợp nhất nhưng không biết phải mất thời gian bao lâu, Lý Quân Thiên chuẩn bị trở về lĩnh ngộ chút quy tắc ở Thương Võ Đại Lục.

Hai thế giới khác biệt, quy tắc cho dù có tiếp cận nhưng vẫn có khác biệt, Lý Quân Thiên muốn tổng kết cùng lĩnh ngộ một chút, cuối cùng hoàn thiện đạo của chính bản thân mình.

Thời gian không quá gấp rút, nhưng có vẻ cũng không dư giả. Ít nhất, vẫn phải trước khi hai đại lục hoàn toàn nhập vào làm một mới được.

...



p/s: Bù chương hoàn tất!!! Cầu đề cử!!!