Chương 104: Bản nguyên
“Lý cô nương, ngươi tới rồi!”
Cổ Thái Huyền hớn hở, từ một khu vực chân núi khác chạy đến gần Lý Quân Thiên. Bởi vì trải qua không ít đại chiến, áo khoác của Lý Quân Thiên đã bị ăn mòn một chút, cổ tay áo ngắn đến lỡ nửa cánh tay.
Vạt áo đứt đoạn đến ngang eo lộ ra trọn vẹn chiếc quần dài, phô diễn ống quần miên man thẳng tắp, đẩy lên hình dáng đôi chân cao v·út phá lệ rõ ràng.
Nhìn qua không quá chỉnh tề lại nhưng lại không chật vật chút nào, phong thái thướt tha kiêu ngạo, tựa như một đóa bạch liên sáng chói giữa trời.
Lý Quân Thiên thu hồi hộp kiếm nhìn về phía hai người Cổ Thái Huyền cùng Từ Trường Khanh, lạnh nhạt hỏi.
“Ồ? Các ngươi ở nơi này?”
Cổ Thái Huyền cười cười, gãi gãi sau gáy nói.
“Bọn ta bị dịch chuyển đến đây ngay từ đầu, cũng không biết là nơi quái quỷ nào nữa”.
Lý Quân Thiên liếc hắn một cái, ánh mắt bình đạm mà sắc lẹm. Hiển nhiên, lời nói của Cổ Thái Huyền không chân thật mà Lý Quân Thiên cũng biết được. Cổ Thái Huyền không đối mắt với Lý Quân Thiên, xoay mặt qua một bên nói.
“Nơi này hết sức kỳ quái, sao cô nương ngươi lại đến đây?”
Lý Quân Thiên không nhìn Cổ Thái Huyền, ánh mắt lại rơi xuống trên người Từ Trường Khanh. So với Cổ Thái Huyền thì Từ Trường Khanh lộ ra chật vật hơn một chút, trên thân để trần bên ngoài khoác một cái áo mỏng đã rách tả tơi lộ ra tám múi cơ bụng săn chắc.
Ống quần cũng đã rách đến đầu gối, miễn cưỡng che đậy lại thân thể. Nhưng trên cơ thể lại không có v·ết t·hương gì, hiển nhiên cũng không tính là chật vật, trái lại có một loại khí chất phong trần.
Lý Quân Thiên cũng không phải đang thèm sắc, hắn đang suy nghĩ có cách nào để nghiên cứu một chút thân thể Từ Trường Khanh thôi. Mặc dù không nghĩ có người nào tiếp bước được Từ Trường Khanh nhưng thể chất này vẫn rất có giá trị nghiên cứu đấy chứ.
Từ Trường Khanh bị Lý Quân Thiên nhìn đến, bất giác liền cảm thấy lạnh cả sống lưng, không hiểu thấu liền nghĩ đến mình bị cắt thành mấy trăm lát thịt mỏng khiến cho hắn run rẩy cả người.
Không chịu nổi ánh mắt cắt lát của Lý Quân Thiên, Từ Trường Khanh trừng mắt hừ lạnh.
“Nhìn cái gì?”
Lý Quân Thiên nhún vai hỏi.
“Các ngươi hiểu bao nhiêu về nơi này?”
Từ Trường Khanh không nói, cảm giác khó chịu từ ánh mắt vừa rồi đã tan hết cho nên không có ý định lên tiếng nữa. Cổ Thái Huyền vẫn đang nhìn vu vơ, giống như không có ý định trả lời Lý Quân Thiên.
Lý Quân Thiên hừ một tiếng, tránh người tiến lên, chuẩn bị đi đến đỉnh núi Tả Thiên Sơn.
“Khoan đã!”
Cổ Thái Huyền nhìn thấy Lý Quân Thiên rời đi liền vội vàng lên tiếng ngăn cản, đồng thời nói.
“Lý cô nương, đây là bí mật của Hộ Thiên Thuẫn, bọn ta không thể nói được. Chi bằng cô nương gia nhập cùng chúng ta, ta đảm bảo đem tất cả mọi chuyện đều cáo tri, không che giấu chút nào”.
Lý Quân Thiên ngưng lại bước chân, cũng không xoay người mà chỉ lạnh nhạt nói.
“Hộ Thiên Thuẫn các ngươi duỗi tay cũng dài quá nhỉ. Muốn quản chuyện ở Thương Võ lại còn muốn quản chuyện ở Thần Quang. Các ngươi thật sự cho rằng khắp nơi trên thế gian đều là nhà mình à?”
Cổ Thái Huyền giống như không từ bỏ việc mời chào Lý Quân Thiên, tiếp tục nói.
“Việc trong chức trách thôi, Lý cô nương chắc hẳn có thể hiểu được. Gia nhập vào Hộ Thiên Thuẫn có thể trường sinh cửu thị, đồng thọ cùng thiên địa. Chỉ cần thế gian không hủy diệt thì người của Hộ Thiên Thuẫn sẽ không c·hết đi”.
“Bị g·iết cũng không c·hết sao?”
Lý Quân Thiên hỏi ra một lời có hơi rét lạnh khiến cho khóe miệng của Cổ Thái Huyền hơi cứng ngắc, lời nói đang êm xuôi cũng vì thế mà bị cắt đứt, nhất thời không lên tiếng.
Tất nhiên là bị g·iết cũng không c·hết!
Nhưng Cổ Thái Huyền hơi lưỡng lự, không biết có nên nói cho Lý Quân Thiên hay không. Việc này là bí mật của Hộ Thiên Thuẫn, so với việc sống lâu thì việc bị g·iết lại còn có thể sống lại kinh khủng hơn nhiều.
Đặc biệt là khi nói với Lý Quân Thiên, người có thể tổn thương đến Thế Giới Thụ. Đổi lại là người khác thì chưa chắc đã làm nên chuyện gì, nhưng Lý Quân Thiên thì khác biệt, thậm chí nếu như tận lực nhằm vào liền có thể g·iết c·hết bọn hắn cũng không biết chừng.
Lý Quân Thiên thấy Cổ Thái Huyền yên lặng liền muốn rời đi thì trước mắt của hắn xuất hiện một màn nước chắn ngang phía trước, tựa như một bức tường chặn lại.
Lý Quân Thiên vừa nhìn liền có thể nhận ra đây là linh khí trong thiên địa kết hợp cùng long tức hóa thành nguyên tố hệ thủy tạo ra màn nước. Từ Trường Khanh có thể thông qua long tức đến chi phối nguyên tố hệ thủy trong tự nhiên. Giống như luyện hóa những nguyên tố này, luyện hóa số linh khí này cho mình sở dụng.
Cũng không phải biện pháp cao minh đến thế nào, chính là đặc tính của Long Tức thôi, giống như một chút huyền diệu của đạo tản mát ra, lực lượng thần kỳ từng chút từng chút hiển lộ cùng khai phát.
Lấy loại huyền diệu này làm cơ sở, Lý Quân Thiên chắc chắn rằng hắn đột phá khỏi Vọng Thiên Cảnh tiến đến cảnh giới tiếp theo là có thể hấp thụ lấy linh khí cho mình dùng.
Liếc qua liền thấy được huyền bí của thủ đoạn này, Lý Quân Thiên vươn ngón tay ra, khẽ điểm một cái.
Bang!
Răng rắc!!!
Màn nước tựa như thủy tinh, một chỉ điểm nát, giống như bong bóng xà phòng mỏng manh dễ vỡ, khẽ chọc một cái liền tan thành mảnh nhỏ.
Lý Quân Thiên thu hồi ngón tay, liếc Từ Trường Khanh một cái nói.
“Nếu ngươi thật sự muốn c·hết có thể lại thử một lần!”
Từ Trường Khanh không sợ hãi chút nào, sắc mặt như thường mà long tức quanh thân chậm rãi chuyển động, lâm vào trạng thái sẵn sàng, có thể chiến đấu bất cứ lúc nào.
Cổ Thái Huyền lên tiếng cắt đứt không khí căng thẳng.
“Lý cô nương không cần phải gay gắt như vậy chứ. Ta thành tâm phát ra lời mời cô nương gia nhập Hộ Thiên Thuẫn”.
Lý Quân Thiên không có hứng thú gia nhập tổ chức nào nhưng Hộ Thiên Thuẫn tồn tại lâu đời, có lẽ biết được rất nhiều chuyện đấy. Lý Quân Thiên lắc đầu nói.
“Không có hứng thú gia nhập, có điều các ngươi hẳn phải biết nơi này rất kỳ dị chứ?”
Cổ Thái Huyền gật đầu, nghĩ nghĩ liền nói.
“Nơi này giống như là một không gian riêng biệt với Thần Quang Đại Lục, tựa như là một tiểu thế giới. Nhưng cũng không hoàn toàn giống thế giới tách biệt bởi vì người ở ngoài có thể nhìn thấy ngọn núi này”.
Lý Quân Thiên cắt đứt lời nói của Cổ Thái Huyền, lạnh nhạt nói.
“Đừng có nói nhảm nhiều, ta liền hỏi nơi này kỳ quái như thế lại ẩn chứa đi bí mật gì?”
Cổ Thái Huyền trầm mặc một chút, Từ Trường Khanh chuẩn bị động thủ. Nhưng cuối cùng vẫn không có đánh lên, Cổ Thái Huyền lên tiếng nói.
“Nếu ta đoán không sai thì nơi này chính là không gian bản nguyên của Thần Quang Đại Lục. Cũng có thể coi là khu vực hạch tâm của thế giới, ẩn chứa tất cả kỳ bí cùng khởi nguyên của thế giới”.
Không gian bản nguyên?
Lý Quân Thiên trầm ngâm, quả nhiên Hộ Thiên Thuẫn biết được rất nhiều bí ẩn, Không gian bản nguyên, nghe qua rất cao cấp thậm chí có thể làm gì đó ảnh hưởng đến toàn bộ thế giới.
Suy đoán một chút, Lý Quân Thiên hỏi.
“Các ngươi định phá hủy nơi này sao?”
“Không! Không phải, bọn ta không có ý định phá hủy nơi này đâu”.
Cổ Thái Huyền xua tay lập tức phủ định. Bọn hắn đâu có ý định phá hủy thế giới đâu. Thấy Lý Quân Thiên còn chưa tin, Cổ Thái Huyền nói.
“Thần Quang Đại Lục đang kết nối vào Thương Võ Đại Lục, cả hai thế giới sẽ hợp lại làm một khiến cho thế giới mạnh lên rất nhiều cho nên gây hại đến Thần Quang Đại Lục chẳng có ích lợi gì cả. Thậm chí có thể coi như tổn thất”.
Ánh mắt của Lý Quân Thiên lóe lên hỏi.
“Hai thế giới hợp nhất? Khu vực giáp giới kia sẽ hoàn toàn biến mất sao?”
“Đúng vậy, Thần Quang Đại Lục sẽ trở thành một phần của Thương Võ Đại Lục”.
Lý Quân Thiên hứng thú xoa xoa cằm.
“Vậy điều kiện gì sẽ quyết định thế giới nào là chủ đạo?”
Cổ Thái Huyền lưỡng lự một chút, suy xét lấy tất cả các khả năng, cuối cùng nói.
“Dựa vào cấp độ bản nguyên của thế giới. Bản nguyên thế giới nào càng cường đại thì sẽ bao dung bản nguyên thế giới còn lại, chiếm lấy vai trò chủ đạo”.
Lý Quân Thiên híp mắt, cười hỏi.
“Các ngươi có biện pháp chi phối bản nguyên thế giới nhỉ?”
...