Tô ni bị người đàn ông nghẹn một lúc " nhưng đường chỗ ông ta không thông, rất nhiều kế sách của chúng ta vô pháp triển khai. Hơn nữa nhiệm vụ lần này thất bại,nếu kế hoạch cũng bị trì hoãn,ngài làm sao giải thích với vị kia. "" Tô ni. "
Người đàn ông đem đánh gã y băn khoăn bằng một câu " vị trí Chủ tịch quốc hội đổi người ngồi là được. "
Người đàn ông không để lời mình nói khiến người phụ nữ mang vẻ mặt chấn động, tiếp tục nói "Nếu chán nhìn cảnh đêm này, vậy cô ra ngoài giải sầu nhân tiện mang....một người trở về. "
Tô ni đứng dậy "Ai?"
Người đàn ông mỉm cười, nụ cười mềm mại nhẹ nhàng " Một cô bé,tên là....Hoắc Tiểu Tiểu. "
.....
Tia nắng đầu tiên buổi sáng chiếu vào khuôn mặt bẩn thỉu của cô bé. Hoắc Tiểu Tiểu bị ánh mặt trời đánh thức, theo bản năng tay tìm đao lại phát hiện sau lưng trống không. Hoắc Tiểu Tiểu giật mình, mở mắt nhảy lên làm trạng thái phòng ngự. Sau khi bàng hoàng trong giây lát, thấy rõ hoàn cảnh xung quanh,mới phản ứng lại mình đã không còn ở mạt thế nguy cơ tứ phía nữa.
" Hài--"
Hoắc Tiểu Tiểu duỗi người, sau khi bãi rác bị nổ đến chỗ nghỉ cô cũng không có vừa nghĩ mình sẽ phải lang thang một đêm, cô thấy hố sâu dưới đầu cơ giáp. Ừ, đây là chỗ che mưa che nắng khá tốt nhưng cái " giường " kim loại này khá khó nằm. Xương cốt Hoắc Tiểu Tiểu phát ra tiếng" rắc rắc ". Hoắc Tiểu Tiểu hoạt động xong ngẩng đầu nhìn bầu trời qua cái lỗ khổng lồ mà cô dẫm lúc trước tạo thành. Trời vẫn xanh thẳm nhưng hôm nay có thêm mấy đám mây trắng bay trên bầu trời.
Tâm trạng cô tốt.
"Thì thầm--"
Hoắc Tiểu Tiểu sắp chết đói, tâm trạng là cái đồ chơi gì chứ? Cô lăn qua lăn lại trong đầu cơ giáp, sẽ tốt thôi, không việc gì. Nguyên thân có hai ống dinh dưỡng dịch dùng đêm qua hết rồi. Sờ bụng đói, cô ngẩng đầu nhìn trời. Sinh hoạt không dễ,cô bò từ trong đầu cơ giáp ra bắt đầu đi xin ăn.
Mặt trời lên cao, trời càng ngày càng nóng,không khí khô nóng. Hoắc Tiểu Tiểu thở hổn hển,ngồi trên ghế công cộng trên đường, ảo não mà nhìn chân nhỏ của mình. Cơ thể này sao yếu thế?" Mới "đi bộ 10km liền mệt đến độ thở hổn hển. Lúc này Hoắc Tiểu Tiểu hoàn toàn quên mất mình là một cô bé bị suy dinh dưỡng trường kỳ.....
"Ai--"
Cuối cùng cũng đến nơi, Hoắc Tiểu Tiểu ngẩng đầu nhìn mấy chữ " Trung Tâm Việc Làm Dân Sự" ở trước mặt. Ở tinh cầu rác trở thành công dân rất khó nhưng đồng nghĩa với việc phúc lời công dân đế quốc rất tốt. Họ sẽ cung cấp tiền thất nghiệp cho công dân còn dạy một số kỹ năng sống để đảm bảo nếu công dân dựa vào chính mình chăm chỉ làm việc sẽ có cuộc sống khá tốt.
" Đứa trẻ bẩn thỉu này ở đâu ra thế?"
Hoắc Tiểu Tiểu vừa vào cửa đã nghe được giọng nói châm chọc.
" Ăn mày nhỏ đây là trung tâm việc làm dành cho công dân, không phải nói một đứa trẻ như ngươi nên đến. " Mở miệng nói chuyện là một người đàn ông lấm la lấm lép,miệng ngậm thuốc lá rất coi thường nói chuyện với cô. Hơn nữa hắn còn nhấn mạnh hai chữ " công dân ".
Người xung quanh xem náo nhiệt không ít, mặc dù chính sách này lúc đầu để trợ giúp những công dân gặp khó khăn làm lại từ đầu. Nhưng cũng có không ít ký sinh trùng ăn no nằm chờ chết nhờ bậc cha chú tích cóp điểm cống hiến. Phải biết rằng những người chăm chỉ và có năng lực đã đi làm từ lâu. Một nửa vào đây dựa vào phúc lợi thất nghiệp, nửa còn lại là đám ăn bám.
Hoắc Tiểu Tiểu không để ý đến hắn, đi vòng vào trong.
Tên đó bị thái độ bơ đi của Hoắc Tiểu Tiểu cảm thấy bị khiêu khích, tiến lên nắm bả vai cô" Này, ăn mày "
Ai biết nó trơn như cá trạch, tránh thoát. Trong đại sảnh mọi người cười to.
"Ha Ha Ha, Trương lão tam, ngươi bây giờ đến một đứa nhóc cũng không bắt được. Khó trách chính phủ bắt ngươi đến lực lượng phòng vệ mà ngươi một ngày cũng không ở được. Giờ ngồi đếm từng ngày để lĩnh tiền thất nghiệp.
Một người bên ngoài cạnh vừa cười vừa nói " sợ là đi không bao lâu bị tinh thú dọa cho đ*i ra quần,haha a ha.....
Người đàn ông tên Trương lão tam trong mắt hiện lên sự xấu hổ cùng giận dữ" lực lượng phòng vệ là chỗ cho người ở à? Nếu ngươi giỏi,lần sau thời điểm chính phủ tiến hành cưỡng chế ngươi chủ động đi báo danh. "Cắt, dù bị phân phối đến đó, ông đây cũng ở được ba ngày, so với loại tôm mềm ở không nổi nửa ngày như ngươi tốt hơn nhiều.
Ha Ha Ha, ngươi đến ăn mày nhỏ còn không bắt được thế không phải tôm mềm thì là gì.
......
Chết tiệt, Trương lão tam lén lút mắng. Tất cả đều tại đứa nhóc này làm ông đây mất mặ bị cười nhạo. Trương lão tam nhìn Hoắc Tiểu Tiểu xoay người muốn đi, trong mắt hiện lên sự tàn nhẫn,hắn sải bước đạp vào lưng Hoắc Tiểu Tiểu.
Vù, bàn chân công kích từ phía sau mang theo gió.
Hoắc Tiểu Tiểu kẽ thở dài, cô thật sự không muốn gây chuyện nhưng chúng vẫn kéo đến.