Hai nhóm cơ giáp yên lặng nhìn trộm, rất rõ ràng thấy Hoắc Tiểu Tiểu ghét bỏ chép miệng, đối với tiểu thái tử của họ vẫy tay " không có, cậu có thể đi rồi. " Tây Từ lập tức suy sụp nói" cậu không muốn cái gì sao? Cậu không nên yêu cầu tôi bao nhiêu tiền hay như mang cậu về thủ đô tinh an bài trường học tốt nhất......
"Dừng, cậu im lặng là tốt rồi. "
Cả buổi tối bên tai Hoắc Tiểu Tiểu luôn " Ong ong ong " nghe Tạ Tây Từ nói không ngừng.
Tạ Tây Từ....vậy mà cậu nói tôi ồn,tôi nói nhiều đến vậy sao?
"..... Cậu lợi hại như vậy, vì sao muốn ở lại tinh cầu bỏ đi này? Lấy tư chất của cậu đi thủ đô tinh các đại học viện trung cấp tranh nhau thu nhận cậu, tiến vào tứ đại cao giáo chỉ là chuyện nhỏ. "
Tôi ở đây cũng có thể đậu vào tứ đại cao giáo. "Được rồi khẳng định sẽ tìm cậu, làm cậu nghiên cứu. " Hoắc Tiểu Tiểu chỉ vào siêu thần cơ giáp sáng trên tay, " Đừng niệm kinh nữa, đi mau đi. "
".....Tốt, sau này gặp lại. "
Hoắc Tiểu Tiểu ngồi trên đống đổ nát của bãi rác nhìn cơ giáp bay xa, nhìn bầu trời đầy sao, cô chợt nhớ ra một chuyện quan trọng. Tối nay cô ngủ ở đâu, nhà bị nổ tung rồi.
Một cơn gió thu thổi qua trạm rác hỏng này, Hoắc Tiểu Tiểu chống cằm, cuộc sống có nhiều bất ngờ.
Ban đêm thủ đô tinh được mệnh danh cảnh đẹp nhất đế quốc không phải không có lý do.
Những ngôi sao trên bầu trời sáng lấp lánh, ngẫu nhiên trên sẽ có dải cực quang lớn bay qua. Thành phố dưới bầu trời đầy sao, dòng nước tách khỏi lòng do trọng lực uốn lượn quanh thành phố, ánh đèn chiếu xuống lòng đẹp không tả xiết.
Thành phố đầy ánh đèn và bầu trời đầy sao hòa vào nhau như thể thiên đường trong thần thoại khiến người ta lưu luyến.
Cho nên người đến Thủ Đô du lịch 8,9 phần 10 đều chọn bước lên đài ngắm cảnh đêm mà mọi người khen ngợi trong ngàn thiên hà.
Lúc này trên tầng cao nhất của khách sạn cảnh dạ thủ đô tinh, một người đàn ông lặng lẽ ngồi cạnh cửa sổ, nhìn màn đêm lung linh rực rỡ.
Anh ta mặc một bộ tây trang định chế màu xám, chân đi đôi giày được làm thủ công mà cà phê, điểm nổi bật nhất là mái tóc vàng dưới ánh đèn. Anh ta tuy ngồi một góc, vẫn khiến người khác phải ngước nhìn.
Tới khách sạn không thiếu người nổi tiếng và quyền lực, cho nên tuy nam nhân này khí chất bất phàm nhưng không có ý xã giao nên mọi người ngầm hiểu không tới bắt chuyện, làm phiền.
" Thưa ngài. "
Một phục vụ ăn mặc nhẹ nhàng nói làm gián đoạn người đàn ông ngắm cảnh đêm.
Người đàn ông đó qua đầu, cặp mắt vô hồn con ngươi trong suốt màu trắng bị một tầng sương mù bao phủ.
Người đàn ông này bị mù!
Người phục vụ căng cổ họng, thay vì coi thường,anh ta lại càng kính nể.
" Thưa ngài, rượu của ngài."
Người phục vụ đeo găng tay trắng, ưu nhã mà cong lưng từ từ rót whisky màu hổ phách vào ly hình trụ. Khi chất lỏng được rót vào đá,đá nổi lên va vào nhau kêu" dinh dinh. "
"Cảm ơn "
Mắt người đàn ông như nhìn thấy, gật đầu với phục vụ.
Người phục vụ cười tiêu chuẩn nộ tám răng, cúi đầu " rất hân hạnh được phục vụ quý khách. "
Sau khi người phục vụ rời đi, người đàn ông nhấp một ngụm rượu, tiếng đá va vào nhau, anh ta đặt ly rượu trên tay xuống, mắt nhìn ra cửa sổ.
"Cạch cạch cạch. "
Tiếng giày cao gót vang lên trong đại sảnh, mọi người không hẹn mà cùng nhìn người phụ nữ mặc váy đỏ đang bước đi.
Sau khi vào đại sảnh người phụ nữ đi về phía người đàn ông ngồi cạnh cửa sổ.
Trong đại sảnh có người khịt mũi khinh thường nói " thì ra đến để bị coi thường. "
Âm thanh không nhỏ, người phụ nữ mặc váy đỏ hơi cong khóe môi, mắt điếc tai ngơ ngồi đối diện với người đàn ông.
"Nhiệm vụ thất bại. "
Tư thế người đàn ông ngắm cảnh đêm không đổi "Ta biết. "
Sao anh bình tĩnh như vậy? Anh đã cực khổ thời gian dài, thậm chí dùng đến quân cờ giấu rất sâu, cực khổ 10 năm coi như xuống sông xuống biển.
Rốt cuộc người đàn ông cũng chậm rãi quay người lại, đôi mắt không có tiêu điểm tựa như có một tầng sương mù. " Tô ni, ngươi cảm thấy cảnh đêm thủ đô tinh đẹp sao?"
Cảnh sắc nhìn ngày qua ngày,nhìn nhiều cũng chán. Người phụ nữ tên Tô ni cau mày nhìn thoáng qua cửa sổ. " Không nói nữa, đế vương đã nghi ngờ đang điều tra việc này. Không dễ dàng tôi mới nổi bật một lần, anh nói kế tiếp nên làm sao bây giờ?
Người đàn ông cười nhìn cô ta hỏi " cô đã đến chủ tịch quốc hội bên kia đi qua chưa?"
" Tôi đã đến đó, vẫn vậy một cục đá thối. " Tô ni không khỏi trợn mắt khi nhắc đến chuyện này.
" Chủ tịch tính tình 50 năm qua vẫn vậy, tôi không ôm hi vọng cô có thể thuyết phục ông ta."