Chương 88: Về thị trấn
Trời sáng, trong khu rừng.
“Hực..!”
Lâm Thắng từ từ mở mắt ra!
Ánh nắng sáng chói chiếu vào mắt khiến hắn phải lấy tay che lại.
“Mình đang ở đâu đây!”
Lâm Thắng dần lấy lại ý thức, đưa mắt ngắm nhìn xung quanh.
“Khoan đã, mình chưa c·hết?!!!!!!”
Khi nhận thấy đây là trong khu rừng thì hắn đã nhớ ra mình từng làm gì!
Lâm Thắng ngồi dậy quan sát tình huống cơ thể mình!
Trong người rất đau nhức, vai trái đang bị mất cảm giác, quần áo rách tả tơi từ trên xuống dưới, giáp rạn nứt vài chỗ,...như một tên ăn mày!
“Phù! Không biết lúc đó đã xảy ra chuyện gì nhưng chưa c·hết là tốt rồi!”
[ HP: 1910/2810 ]
[ MP: 1405/1405 ]
Liếc trạng thái một lần rồi lấy mấy bình HP ra uống vào!
[ HP: 1910/2810 ] => [ HP: 2810/2810 ]
Vai trái có cảm giác lại dần dần, sau vài phút đã có thể hoạt động như thường.
Những cảm giác nhói đau trong người đã hoàn toàn biến mất!
“Phù!!”
Lâm Thắng thở ra một hơi, lấy bộ đồ khác ra mặc vào rồi nhanh chóng chạy đi ra khỏi khu rừng.
Ở trong hầm ngục tốn thời gian quá, không biết hai chị em thế nào rồi?!
[ Ting, chủ nhân có thưởng, có nhận lấy ngay lập tức không?! ]
Đang bay nhảy trên những cành cây thì một dòng chữ nhảy ra ngay trước mặt.
“Thưởng gì????”
Lâm Thắng không hiểu tự nhiên lại có thưởng ở đâu ra!
[ Thưởng hoàn thành hầm ngục đó chủ nhân! ]
Dòng chữ mới hiện ra, Lâm Thắng dừng bước lại ngay lập tức, chớp chớp mắt, trong đầu đang kinh ngạc cùng với ngây người!
Mình hoàn thành hầm ngục từ lúc nào thế?
“Hệ thống, thưởng hầm ngục? Là thưởng sau khi hoàn thành hầm ngục hả?”
“Đúng vậy thưa chủ nhân!”
“...”
Lâm Thắng bắt đầu nhớ lại, cảnh tượng hiện trong đầu cuối cùng là đang thi triển hỏa thuật tạo hỏa cầu nhưng hết MP nên mất đi ý thức!
Chẳng lẽ phát cuối đó đã g·iết được con Goblin Vua Chiến Binh rồi!
Hắn không nghĩ ra khả năng nào khác ngoài khả năng này! Đúng là may mắn.
“Hệ thống, thưởng có gì thế?!”
[ Ting, chủ nhân nhận được 10 rương hầm ngục, 1 rương vật phẩm đặc biệt! ]
[ Bạn đã lên level! ] x10 (Lv200)
[ Nghề nghiệp Kiếm sĩ tăng cấp 5, Skill phép Hỏa thuật, Kháng hỏa tăng cấp 5! ]
[ Ting, mở khóa nghề nghiệp: Rèn (Lv1) – Vật phẩm kèm theo: Búa rèn (D+) –Kĩ năng kèm theo nghề nghiệp: Chế tác (Lv1) ]
Chế tác: Có thể tạo mọi loại vật phẩm nếu biết quy trình và có nguyên vật liệu!
- Chú: Không thể chế tạo vật phẩm mang hiệu ứng đặc biệt!
( Vật phẩm, trang bị chia theo cấp: F-E-D-C-B-A-S-SS )
[ Ting, mở khóa skill: Thủy thuật (Lv1) Kháng thủy (Lv1) ]
Một loạt thông báo hiện ra và rồi trong đầu hắn có thêm rất nhiều kiến thức về khả năng rèn!
Mọi thứ xung quanh Lâm Thắng bỗng bị đẩy lùi một cách bất ngờ!
Đó là sự tăng lên mạnh mẽ của ma lực mà không kịp kiểm soát khiến nó tràn ra bên ngoài!
Sau vài giây load rõ mọi thứ thì Lâm Thắng mới thu hồi ma lực đang mất kiểm soát!
“Phù!! Sảng khoái!”
Lâm Thắng than nhẹ một câu!
Lực lượng trong cơ thể như được lột xác, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể mình!
Nếu trước chỉ có thể đánh giá bản thân bằng 10 thì bây giờ có thể đánh giá lên 50!
Trong lòng vui vẻ, vất vả mấy ngày nay rất đáng giá!
Sau đó, hắn nhanh chóng lên đường tiếp!
Bây giờ không phải là lúc xem xét những thứ khác, quay về báo an toàn mới là điều nên làm!
Mười phút sau!
Lâm Thắng đã đi đến gần cổng Bắc của thị trấn!
Không cần chiến đấu nữa nên hắn không tiếc tiêu tốn MP để tăng tốc độ nhanh nhất về đến thị trấn nhanh nhất!
Nhưng mà đặt chân đến đó hắn bỗng cảm thấy không khí rất khác lạ.
Bên ngoài cổng thị trấn đứng rất nhiều người mà không ai đi vào trong!
Nhìn qua cũng phải hơn năm chục cái đầu!
“Có chuyện mà gì không đi vào thị trấn thế mọi người??”
Một người lái xe chở hàng đi từ ngoài đến gần đám đông hỏi.
Lâm Thắng tập trung nghe xem có chuyện gì. Trong cảm nhận rộng rãi không thấy xảy ra gì đó lạ thường!
“Nghe binh vệ nói trong thị trấn đang truy nã t·ội p·hạm nguy hiểm, để phòng ngừa t·ội p·hạm chạy ra ngoài nên toàn thị trấn phong tỏa! Có thể vào nhưng không thể đi ra!”
“Thì ra là thế! Tình hình thế nào rồi?!”
“Vẫn chưa bắt được t·ội p·hạm! Tình cảnh giới nghiêm này sẽ tiếp tục giữ nguyên cho đến khi bắt được t·ội p·hạm! Haiz, một hai ngày thì không sao nhưng nếu diễn ra cả tuần thì những người buôn bán như chúng ta sẽ c·hết đói mất! Hàng đi vào còn tạm ổn nhưng hàng muốn mang đi ra lại không được, chậm trễ khiến khách hàng hủy đơn có mà ăn cám!”
“Đúng thật rất khổ cực, may hàng của tôi là hàng đi vào!”
“...”
Nghe những người ngoài cổng đây nói chuyện thì Lâm Thắng đã hiểu đôi chút về tình hình hiện tại!
“Tội phạm truy nã à...Sở Bính có xử lí ổn thỏa không nhỉ?!”
Lâm Thắng thì thào.
Nhưng mà lúc này bỗng hắn nhớ đến cái gì đó, nhanh chóng lấy một ngọc bội từ trong túi hệ thống ra!
Rắc!!!!
Vừa lấy ra khỏi thì miếng ngọc bỗng vỡ tan nát trong tức khắc.
Ánh mắt Lâm Thắng co lại!
Sở Bính gặp chuyện rồi??!!!
Hắn vẫn còn nhớ lúc Sở Bính đưa cho hắn miếng ngọc bội này nói nếu nó vỡ thì ông ta đang cầu cứu!!
Giờ nó vỡ rồi nên tình hình trong thị trấn đang rất nguy hiểm!!!!
Lâm Thắng biến mất ngay tại chỗ mà không ai nhận ra.
Tình hình hiện tại không thể đi vào một cách nghênh ngang được, hắn quyết định lẻn vào để tìm hiểu tình hình!
Ở thị trấn không có trận pháp bao quanh nên nhảy tường sẽ không bị phát hiện!
Nhảy vào một góc vắng rồi cảm nhận những người ở gần mà tránh đi, skill ẩn nấp được duy trì liên tục.
Nếu chỉ liếc qua hắn sẽ không ai quan tâm và quên đi ngay lập tức.
Chọn những con đường hẹp và vắng vẻ xuyên qua, trong cảm nhận Lâm Thắng nhận thấy có rất nhiều người tu luyện đang ẩn núp ở gần cổng!
Điều này càng chắn chắc thị trấn đang có vấn đề lớn.
Trong lòng bắt đầu lo lắng dần, bước chân nhanh hơn chạy về nhà của mình!
Mấy phút sau...
Lâm Thắng nắm chặt tay lại đứng trong phòng bếp, đồ ăn trên bàn đã thiu, chỉ mới nấu hôm qua. Cửa bị nát và trong sân có nhiều dấu vết hoạt động mạnh!
Tầm trưa hoặc chiều ở đây đã xảy ra chuyện gì đó, khả năng cao hai chị em đã b·ị b·ắt đi mất!
Lâm Thắng nổi lửa trong lòng, hai mắt đỏ lên, hiện giờ chưa xác định được hai người họ ở đâu, cần phải nhẫn lại điều tra trước!!
Hắn nhìn ra bên ngoài cổng, trong cảm nhận bao trùm xung quanh ba trăm mét có hai tên đang núp trong một căn nhà hai tầng chú ý về bên này.
Đương nhiên hai tên đó không thể phát hiện ra Lâm Thắng được!
Ở bên đó...
Hai tên đàn ông đang ngồi uống rượu ăn đậu phộng nhìn xuống cổng đã nát của nhà Lâm Thắng.
Ở tầng hai, phòng kín và cửa sổ chỉ mở hé nên từ ngoài không nhìn thấy được tình huống bên trong.
“Ngươi nói xem, chúng ta bị phân đến đây theo dõi để làm gì nhỉ?!” Một tên vừa ăn đậu phộng vừa nói với đồng đội của mình.
“Ta cũng không biết, chỉ nói có một thanh niên nào đó xuất hiện ở đây thì phải báo cáo lên! Rất mờ ảo, chả biết mục đích là gì!” Người còn lại lắc đầu trả lời.
“Mà, hai con nhân yêu kia trốn kĩ quá nhỉ, truy nã cả thị trấn từ qua đến giờ vẫn không thấy đâu!”
“Ừm, đúng là loài thú, biết trốn rất kĩ!”
“...”
Lâm Thắng đứng sau cánh cửa phòng nghe được lời đối thoại ở trong thì thở nhẹ ra.
May mắn hai chị em chưa b·ị b·ắt, chỉ đang trốn đâu đó trong thị trấn!!
Hắn cần phải tìm họ trước để đảm bảo an toàn ngay!
Chuyện thị trấn...để sau vậy!
Lâm Thắng đi khỏi căn nhà mà không phát ra một tiếng động, bắt đầu đi mọi nơi trong Bắc thị trấn để tìm kiếm!
Hắn muốn chém hai tên kia vì đã nói vậy nhưng điều đó sẽ khiến những kẻ khác cảnh giác, đến lúc đó hành động sẽ vướng bởi có rất nhiều phiền phức!
Đồ sát cả tổ chức? Lâm, Thắng sẽ làm ngay khi tìm được hai chị em!!
...