Chương 16: Vừa đánh vừa chạy trong đêm
Vẫn còn một Lang Sừng hậu kì ở trong đó mà ba người kia vào thì gặp nguy hiểm lớn rồi.
Mà khoan đã, có lẽ không phải như vậy, chẳng lẽ họ không tính tới việc này sao. Con non sẽ không bao giờ bị bỏ lại khi có nguy hiểm.
Nếu họ tính được như vậy mà vẫn dám vào đó chứng tỏ họ không sợ Lang Sừng hậu kì.
Nếu họ thành công và khi đám Lang Sừng còn lại trở về thấy đồng loại m·ất t·ích chắc chắn chúng sẽ nổi điên, lúc đó mình c·hết là cái chắc.
Không được, mình phải rời khỏi đây ngay lập tức.
Nghĩ rõ ràng tình cảnh của mình, Lâm Thắng đi ra cửa hang ngó sang hai bên.
Khi không thấy con Lang Sừng nào hay người thì hắn nhanh chân chạy ra bên ngoài hẻm.
Chạy một mạch ra ngoài hẻm không thấy nguy hiểm gì, đến ngoài hẻm hắn nhìn thấy những vết chân mới chạy về phía trước.
Điều này chứng tỏ đám Lang Sừng đã bị dụ về phía đó, hắn cần phải tránh hướng này.
Lúc hắn bị dẫn vào hẻm này đã đi từ bên phải đến, nếu giờ mà quay lại khu đó có khả năng lại bị Lang Sừng tìm tới.
Bây giờ đường có thể đi duy nhất là bên trái, nghĩ xong hắn đã chạy nhanh về bên trái.
Bây giờ không nên nghĩ nhiều, phải chạy càng xa chỗ này càng tốt.
Lâm Thắng vừa từ ngoài hẻm chạy đi năm phút thì ba người vào bắt Lang Sừng con đã đi ra.
Ba người vẫn nguyên vẹn không b·ị t·hương gì, chỉ bị dính một ít máu ở quần áo. Trên tay mỗi người còn ôm con Lang Sừng con.
“Đúng là dị loại! Lần này không uổng công liều mạng với con Lang Sừng hậu kì đó! Ra hiệu cho bên lão Quân rút lui đi!”
Một tên trong đó nói, tên này chính là tên đại ca.
Đàn em gật đầu, lấy một quả cầu ra châm lửa rồi ném lên trời.
“Bành!”
Quả cầu đó nổ trên trời như pháo hoa, sau đó ba tên này nhanh chân chạy đi mất.
Ở xa xa phía trước đang diễn ra một cuộc đuổi bắt giữa người và Lang Sừng trong rừng.
Đám người chạy phía trước có năm tên, đằng sau hai trăm mét là gần trăm con Lang Sừng đang đuổi theo.
“Hừm!”
Bỗng một người trong đó thấy được quả cầu nổ trên trời.
“Rút lui, bên đại ca đã xong việc!”
Người này nói xong lấy vài quả cầu ra ném về phía sau. Bốn người còn lại cũng làm như vậy.
Nhìn thấy những quả cầu lao đến, con Lang Sừng hậu kì dừng lại ngay lập tức rồi tru lên một tiếng.
Đám Lang Sừng phía sau nó nghe thấy thì dừng lại.
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Những quả cầu mà năm người kia ném ra p·hát n·ổ ngay khi trúng một thứ gì đó.
Sau khi nổ thì có một lượng khói mù lớn bay ra che kín một khu vực. Chỉ trong vài giây sau khi những quả cầu nổ, cả khu vực này đã bị khói mù bao quanh, năm người kia đã chạy xa mất tăm.
Con Lang Sừng hậu kì thấy vậy thì tru lên ra hiệu đàn quay lại hang ổ.
…
Sau khi xác định được phương hướng thì Lâm Thắng chạy, chạy liên tục không ngừng nghỉ.
Vài phút đầu hắn chạy hết tốc lực, khi cảm thấy đủ xa rồi thì hắn giảm tốc lại để giữ sức.
Hắn biết mình cần phải giữ sức lại vì đây không phải là khu rừng ngoài rìa mà là khu rừng có nhiều yêu thú nguy hiểm.
Chạy trong đêm thế này có thể gặp phải các loài yêu thú đi săn đêm bất cứ lúc nào, cần giữ sức để chiến đấu khi gặp bọn chúng.
Hắn đoán không sai, chạy được ba mươi phút hắn đã thấy một ánh mắt phát sáng trong đêm ở phía trước.
Lâm Thắng dừng bước lại, cả người vào trạng thái chiến đấu ngay lập tức.
Ánh mắt đó cách hắn năm mươi mét và đang từ từ tiến lại gần. Khi cách còn ba mươi mét Lâm Thắng đã thấy hình dáng của nó, thông tin cũng hiện ra.
[ Tên: Hổ yêu ]
[ Chủng tộc: Yêu thú ]
[ Cấp độ: Cấp một trung kì ( Yêu Thú trung kì ) ]
Thấy thông tin con Hổ yêu này hắn thở nhẹ ra, chỉ có một con là cấp một trung kì, hắn có thể ứng phó được.
Trong tình huống này nếu để nó t·ấn c·ông mình rồi mình mới t·ấn c·ông lại thì đã rơi vào thế yếu rồi.
Phải t·ấn c·ông trước giành thế chủ động.
Lâm Thắng dơ tay trái lên chỉ vào con Hổ yêu, trong đầu nghĩ :“ Cường hóa vật lí!” “Đạn lửa!”
Một viên đạn lửa bay ra thẳng hướng con Hổ yêu trong một giây.
Bị bất ngờ nhưng con Hổ yêu rất nhanh nhạy, nó nhảy sang một bên né tránh, đạn lửa của Lâm Thắng đã hụt.
Con Hổ yêu chưa kịp thả lỏng thì mấy viên đạn lửa nữa lại bay về phía nó.
Lâm Thắng đã có kinh nghiệm bắn đạn lửa hơn, không phải cứ nhằm trúng yêu thú mà bắn, nó sẽ không đứng yên cho bắn đâu. Phải dự đoán những hướng yêu thú sẽ né khi b·ị b·ắn mà khai hỏa.
Hắn áp dụng chiến thuật này với con Hổ yêu trước mặt.
“Gào! Gào!”
Chiến thuật này của hắn rất đúng và hiệu quả.
Chỉ đến phát thứ ba con Hổ yêu đã b·ị b·ắn trúng, sau đó là phát thứ tư, thứ năm đều trúng.
Con Hổ yêu trúng đạn b·ị đ·au phải gào lên, sức của nó cũng đã giảm, tốc độ giảm nhiều.
Lâm Thắng thấy thế thì thừa thắng xông lên, cầm kiếm lao về phía con Hổ yêu.
Hổ yêu đang b·ị đ·au và đạn lửa làm r·ối l·oạn, đến khi Lâm Thắng cách nó còn ba mét nó mới phản ứng lại. Định lùi về sau nhưng không kịp nữa rồi.
Mũi kiếm của Lâm Thắng đã xiên thẳng vào cổ nó, tính mạng của nó chấm dứt từ đây.
[ Bạn nhận được rương báu! ]
Bảng xanh hiện ra thông báo nhưng hắn không để ý.
Sau khi kiếm xiên c·hết con Hổ yêu hắn đã rút kiếm ra rồi chạy tiếp về phái trước.
Chiến đấu dùng đạn lửa đã gây ra động tĩnh lớn, điều này sẽ thu hút những con thú săn mồi về đêm đến.
Nếu còn ở đây sẽ gặp nguy hiểm, phải nhanh chóng chạy khỏi chỗ này.
Chỉ một lúc sau khi Lâm Thắng rời khỏi có một con vật to lớn đã đến chỗ này. Nó nhìn thấy con Hổ yêu c·hết trên mặt đất thì đi đến gặm ăn.
Hắn không biết bao lâu mình mới có thể chạy ra đến khu rìa, từ chỗ hang Sói yêu đến ổ Lang hắn không biết rõ mất bao lâu nhưng chắc khoảng chừng là ba tiếng.
Quãng đường đi bộ ba tiếng thay bằng chạy có lẽ sẽ mất khoảng chưa đến một tiếng.
Nếu quãng đường ra đến rìa của bên trái giống bên phải thì hắn chạy khoảng ba mươi phút nữa thôi là có thể ra khỏi khu rừng.
“Ghéc!”
Bỗng có tiếng kêu vang lên ở phía trên.
Lâm Thắng giật mình nhìn lên thì thấy ba bóng hình đang rơi xuống mình.
Hắn vội vàng nhảy sang một bên, lăn vài vòng trên đất rồi đứng lên.
Ba bóng hình kia rơi xuống chỗ hắn vừa đứng bình bịch cả, nếu hắn bị đè thì gãy mấy cái xương mất.
Hắn nhìn rõ ba bóng hình đó, thông tin của chúng cũng hiện ra.
[ Tên: Khỉ yêu ]
[ Chủng tộc: Yêu thú ]
[ Cấp độ: Cấp một trung kì ( Yêu Thú trung kì ) ]
Đây là ba con Khỉ yêu, có một con cấp trung kì, hai con còn lại là sơ kì.
Ba con này rất to, to hơn cả hắn. Tay của chúng có tận ba khúc, rất dài, đánh giáp lá cà với bọn này rất bất lợi.
Nhưng hắn có lợi thế hơn vì hắn có thể t·ấn c·ông từ xa. Bình tĩnh xử lí hắn vẫn có thể đánh bại bọn này.
Không để cho chúng kịp phản ứng, hắn nhanh chóng bắn ra ba phát đạn lửa về phía ba con.
Hai con Khỉ yêu sơ kì không kịp phản ứng, nhìn như sắp bị đạn lửa bắn trúng thì con Khỉ yêu trung kì đã đẩy chúng sang hai bên. Nó đã giúp đồng loại của mình né đạn.
“Ghéc!!”
Ba con Khỉ yêu tức giận hét lên vì bị t·ấn c·ông bất ngờ.
Nhưng đáp lại nó lại là mấy viên đạn lửa. Lần này cả ba con đã né được vì có sự đề phòng.
Con Khỉ yêu trung kì định lao lên thì vài phát đạn lửa bắn về phía nó khiến nó phải lùi lại để tránh. Nó tức giận kêu lên chỉ huy hai con kia t·ấn c·ông.
Hai con Khỉ yêu sơ kì nhận lệnh lao đến t·ấn c·ông từ hai bên. Lâm Thắng thấy vậy không hoảng, vẫn dùng đạn lửa bắn con trung kì không để nó đến gần.
Đến khi hai con sơ kì cách hắn còn năm mét thì hắn đổi hướng ngón tay, cho mỗi con một viên đạn.
Hai con này hoảng sợ vội vàng né sang bên nhưng con bên trái vừa mới né thì thấy một vệt sáng lóe lên, đầu của nó đã rời khỏi cơ thể.
Xử xong một con lại dơ tay bắn đạn lửa về phía con Khỉ yêu trung kì, hắn không định bắn trúng, mục đích của hắn là cầm chân nó ở xa để xử con yếu trước.
Thấy đồng loại của mình bị g·iết, con Khỉ yêu sơ kì còn lại tức giận lao về phía hắn. Trí khôn của bọn này thấp nên rất dễ bị dắt mũi.
Nó lao đến nhưng lại bị đạn lửa bay đến làm hoảng loạn và lúc đó đầu đã rơi xuống đất.
Xử xong hai con Khỉ yêu sơ kì, Lâm Thắng đã có thể tập trung xử con còn lại.
Nó đứng ở xa thấy đồng loại bị g·iết cũng kêu lên nhưng nó lại hướng về phía khác kêu.
Lâm Thắng thấy không ổn, nó đang muốn gọi đồng loại đến.
Hắn nhanh chóng bắn ra nhiều viên đạn lửa làm nó không thể tránh được, vài giây đã trúng bốn viên, cả người b·ị t·hương và suy yếu.
Lâm Thắng nhanh chóng đến gần c·hặt đ·ầu nó xuống.
[ Bạn đã lên cấp! ]
Làm xong thì quay đầu chạy hết sức, vừa chạy được một đoạn thì nghe thấy nhiều tiếng ‘ghéc ghéc’ phía sau, đồng loại của Khỉ yêu đã gần đến nơi.
Bước chạy của hắn nhanh hơn mấy phần khi nghe thấy tiếng gọi…
….