Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 218




Cuối cùng bọn họ cũng hiểu được, vì sao Khương Thành biết rõ có bẫy mà vẫn

muốn chạy tới.

Mạnh mẽ như vậy, còn sợ bẫy cái quái gì nữa.

Cũng biết tại sao hắn chẳng buồn thu thập chín pháp bảo để bố trí Cửu Tiên

Khốn Sát Trận rồi.

Vì hoàn toàn không cần thiết mà.

Trực tiếp giết sạch tứ đại Chân Tiên cùng với đại trận luôn là được.

Rốt cuộc đây là thực lực gì vậy?

Lão đại của hạ giới hả!

Sau sự kinh ngạc mãnh liệt, khắp nơi vang lên tiếng hoan hô như sấm dậy.

“Khương chưởng môn thần vũ!”

“Cuối cùng cũng có thể lật đổ mấy tên Chân Tiên kia rồi.”

“Hạ giới chúng ta cũng không phải mặc cho người ta tàn sát đâu nhá!”

“Có Khương chưởng môn ở đây, Chân Tiên chẳng là cái thá gì hết…”

Đối với bọn họ mà nói, năm Chân Tiên kia tựa như năm ngọn núi lớn.

Một lòng tu luyện vì mục đích cuối cùng là thành tiên, không cần nghĩ cũng biết

lúc năm Chân Tiên kia vừa xuất hiện đã gây cho bọn họ biết bao nhiêu là áp lực.

Mà bây giờ vén mây lộ mặt trời, không còn uy hiếp gì nữa.

“Bây giờ việc trước mắt của chúng ta là làm sao rời khỏi đảo Vô Căn này đã.”

“Đúng vậy, Tịnh Trần Tiên Liên chỉ có thể chứa được một vạn người…”

“Xem ra vẫn phải nhanh chóng tu luyện đến Thiên Tiên thôi.”

Có Khương Thành ở đây, mọi người đều không thể tiếp tục tranh đấu nội bộ,

cướp đoạt vị trí Tiên Liên gì nữa.

Được khen tới tấp, Thành ca cảm thấy rất hài lòng.

“Mọi người bình tĩnh đừng lo lắng, bổn chưởng môn có vài việc muốn hỏi tiên

nhân sa cơ thất thế này một chút.”

Nói xong, hắn xách Tân Tuyền Chân Tiên nửa sống nửa chết kia dậy.

Mọi người vội vã vây lại đây.

“Đúng vậy, năm Chân Tiên này có vấn đề!”

“Lúc nãy bọn họ liên thủ dùng ra Tứ Phương Vô Khí Trận, rõ ràng là một

giuộc, nếu không thì không có khả năng trùng hợp như thế!”

“Vậy tại sao lúc trước bọn họ phải chia thành ba trận doanh chứ?”

“Bổn thánh nghi ngờ, bọn họ cố ý mượn sức trận doanh, khiến chúng ta tàn sát

lẫn nhau.”

“Chẳng lẽ chúng ta chết càng nhiều, bọn họ càng có lợi?”

“Vậy bọn họ được lợi gì chứ?”

“Phía sau chuyện này chắc chắn có âm mưu động trời.”

“Hỏi cái là biết liền!”

Ngoại trừ đám thẳng tính Hoang vực kia ra, những người khác có thể ở trong

một vực giới hỗn loạn thì tâm tư sẽ không đơn giản như vậy đâu.

Điều này làm cho Thành ca khóc không ra nước mắt, hắn còn tưởng rằng chỉ có

mỗi hắn phát hiện ra.

Còn dự định giải thích nghi ngờ cho bọn họ, không ngừng cố gắng làm màu

thêm lần nữa, nào hay một đám thông minh này lại không cho cơ hội.

Những người này còn nghĩ đến cả những thứ mà hắn chưa kịp nghĩ tới luôn.

Các ngươi có thể ngu một lần không, một lần thôi là được mà!

“Bổn thánh biết Mê Hồn thuật, bảo đảm sẽ khiến hắn nói thật!”

Lời này Hư Huyền Ma Thánh vừa thốt ra, tam đại Thánh Linh của Linh Không

vực cũng bay qua đây.

Linh thể phát sáng truyền ra từng đợt giao động: “Lời ấy của Ma Thánh sai rồi,

bàn về linh hồn thì không ai am hiểu hơn Linh Không vực bọn ta hết.”

“Không bằng để bọn ta chui vào trong tiên hồn của hắn, tìm kiếm là biết hết tất

cả ấy mà.”

“Không không không, tốt nhất là để Huyễn bộ bọn ta đi.”

Đến cả Tiên Di tộc cũng vào góp vui.

“Ở trong Huyễn Mê Đồ, hắn sẽ đánh mất bản thân, chuyện gì cũng sẽ khai báo

sạch sẽ…”

“Làm vậy chỉ thêm phiền phức, chi bằng cứ để bọn ta…”

Nhất thời, các đại vực giới tranh nhau bước lên.

Chịu thôi, trận đại chiến vừa rồi bọn họ chưa phát huy được một chút tác dụng

nào cả, ngại quá mà.

Bây giờ tất cả mọi người đều muốn thể hiện một chút gì đó.

Chỉ mỗi chuyện khống chế kẻ địch kia nói thật thôi mà lôi ra một đống thủ

đoạn.

Thành ca bị bọn họ làm cho tức đến xém chút là chửi bậy.

Đù, các ngươi thì giỏi rồi!

Muốn cướp cơ hội thể hiện của ta phải không?

Đúng là một đám bụng dạ khó lường, lúc nào cũng mơ ước vị trí vua làm màu

của mình!

“Được rồi, được rồi, bổn chưởng môn tự có cách!”

“Thanh tộc trưởng, cho ta mượn Chu Tâm Chùy của ngươi dùng một lúc.”

Chu Tâm Chùy là pháp bảo có thể vượt cấp ảnh hưởng đến lòng người, hơn nữa

với cảnh giới hiện giờ của hắn, muốn khiến cho một Chân Tiên bị đánh tàn phế

nghe lời thì chẳng có gì khó hết

“Không thành vấn đề!”

Khương chưởng môn lên tiếng, Thanh Sa không chút do dự dâng bảo vật trấn

tộc lên bằng hai tay.

Sau cùng còn tri kỷ hỏi thêm một câu, có cần bản thân và vài vị trưởng lão trong

tộc cùng thi triển bí thuật của Tâm bộ để phụ trợ không.

“Không cần, không cần đâu!”

Nói xong, Khương Thành dùng Chu Tâm Chùy kia, trong nháy mắt, Tâm chủng

thần phẩm kia đột nhiên phát ra ánh sáng tinh khiết.

Thanh Sa và đám người Tâm bộ kinh hãi!

“Tâm chủng thần phẩm!”

“Khương chưởng môn, vậy mà ngươi lại có Tâm chủng thần phẩm ư?”

“Trời ạ, chẳng lẽ ngươi là người của tộc bọn ta?”

Mọi người Tâm bộ vừa kinh ngạc, vừa mừng rỡ!

Các nàng đi theo Khương Thành lâu như vậy rồi, buồn phiền bây giờ không

phải là bị Phi Tiên môn đồng hóa, mà là không có cách để xúc tiến mối quan hệ

này thêm một bước.

Đi theo Khương chưởng môn có tương lai lắm đó.

Nhìn đãi ngộ dành cho đám đệ tử của hắn là biết, cho dù tới tiên giới rồi cũng

có thể tiếp tục được hưởng ké tiếp.

“Khương chưởng môn nhất định là hậu duệ của người tộc Tâm bộ bọn ta, chắc

chắn rồi!”

“Hóa ra chúng ta là người một nhà!”

“Ha ha, ta vốn đã cảm thấy rất thân thiết với Khương chưởng môn rồi, hóa ra là

vì nguyên nhân này.”

Cũng may mà Lam Đề không ở đây, bằng không đã đánh nhau với các nàng

luôn rồi.

Rõ ràng đây là hậu duệ của Vu tộc bọn ta mà?

Dưới tác động của Chu Tâm Chùy, Tân Tuyền Chân Tiên đang từ từ tỉnh, lại hai

mắt mơ màng, cuối cùng trở nên vô cùng trống rỗng như mất hồn.

Lúc này hắn nghĩ gì, Khương Thành đều có thể thăm dò ra hết.

“Ta hỏi ngươi, năm Chân Tiên các ngươi là cùng một nhóm đúng không?”

Vẻ mặt Tân Tuyền Chân Tiên đờ đẫn nói: “Đúng thế, bọn ta đều do Đại Diễn

Tiên Đế phái tới.”

“Đến châm ngòi khiến các ngươi đấu tranh nội bộ, giết sạch tất cả những kẻ phi

thăng từ hạ giới.”

“Cái gì cơ?”

Mọi người đứng bên cạnh lập tức giận dữ, nhao nhao chửi ầm lên.

“Tên chó Tiên Đế đó, hắn muốn làm gì vậy?”

“Chúng ta quen hắn hả?”

“Được, bổn thánh nhớ kỹ tên Đại Diễn Tiên Đế, tương lai bản thánh thành đế,

bổn thánh nhất định sẽ tiêu diệt hắn!”

“Cả ta nữa!”

Thành ca xua tay, lại hỏi: “Vậy chỉ có mỗi hắn thôi sao?”

Mạc Trần đã khái quát qua tình huống tiên giới cho hắn nghe, cũng biết rằng

tiên giới không hề chào đón những người phi thăng lên đây.

“Không chỉ có mình hắn, lần này có cả Thương Hư Tiên Đế, Cửu Diễm Tiên

Đế, Vô Tâm Tiên Đế, Li Nguyệt Tiên Đế, U Huyết Ma Đế, Vạn Thủy Ma Đế,

Liệt Không Yêu Đế…”

Tân Tuyền Chân Tiên nói một lèo mấy chục cái tên, tất cả đều là đại năng đứng

đầu cấp bậc Tiên Đế, Ma Đế, Yêu Đế.

Tất cả mọi người kinh hãi.

Bọn họ còn chưa lên đến tiên giới mà đã thành mục tiêu công kích rồi hả?

“Vì sao bọn họ muốn đối phó chúng ta vậy?”

“Bởi vì tiên giới cũng không hy vọng nhìn thấy mấy người phi thăng đâu, sớm

muộn gì các ngươi cũng sẽ phá vỡ lề lối của tiên giới…”

Theo lời giải thích của Tân Tuyền Chân Tiên, âm mưu kinh thiên động địa lần

này cuối cùng cũng trồi lên một góc.

Sau khi Hư Tiên giới thoát khỏi trói buộc, sớm muộn gì quy tắc phi thăng cũng

sẽ khôi phục lại.

Bất kể là đám người tu sĩ Thánh Giai thiên tài các vực giới lớn như Kiếm vực,

Ma vực hay là Huyễn bộ, Thủy bộ, tương lai đều sẽ phi thăng như thường.

Sau khi độ kiếp phi thăng lên tiên giới, vị trí xuất hiện sẽ ngẫu nhiên.

Mà tiên giới quá lớn, phi thăng giả sẽ giống như một giọt nước rơi trên mái

ngói, dung nhập vào biển cả của tiên giới, làm gì có ai có thể tìm thấy nữa.

Đợi đến lúc đó, ngay cả Ma Đế, Tiên Đế có mạnh đến mấy, cũng không có cách

nào có thể ngăn cản bọn họ vùng dậy được.

Vì tránh chuyện như này xảy ra, khoảnh khắc Hư Tiên giới thoát khỏi phong ấn

kia, cao thủ tiên giới lại ra tay lần nữa.

Một đám đại năng đứng đầu liên thủ giấu kín thiên cơ, đưa tiên bảo Vạn Tượng

Huyễn Tiên Bình xuống.