Ở Thiên Long Giới, Bán Long mới là người trên người.
À không, là rồng trên rồng.
Long tộc thuần chủng như Dực Long, Vân Long, Hoả Long như vậy, đều bị Bán
Long huyết mạch khác nhau thống trị.
Địa vị cũng không tốt hơn nô lệ bao nhiêu.
Về phần nguyên nhân thì chính là quy tắc thiên địa đặc biệt của nơi này.
Ở nơi này, Bán Long tộc có thể tự nhiên áp chế Long tộc.
Không phải là bởi vì huyết mạch, mà là bởi vì quy tắc thiên địa đã tạo thành
Long mạch đặc biệt.
Về phần Long mạch là cái thứ gì, Khương Thành tạm thời vẫn chưa có được
nhiều tin tức từ trong ý thức của đối phương.
Mà cách Bán Long tộc thống trị Long tộc chính là giống như nuôi bò sữa.
Mười mấy con Giao Long nơi này thuộc về sở hữu của ba huynh muội này. Bọn
họ đến đây lấy tinh huyết của Giao Long một cách sẽ không định kì để nâng cao
huyết mạch Giao Long Bán Long tộc của mình.
Loại chuyện này ở những nơi khác nghe có vẻ cực kì hoang đường.
Dù sao ở bên ngoài, địa vị của Giao Long vốn nên cao hơn những Bán Long tộc
chỉ có một chút huyết mạch Giao Long này.
Nhưng dưới quy tắc thiên địa đặc biệt của nơi này, loại chuyện này lại hiện ra
đương nhiên như thế.
Đến mức hai bên đều đã luyện thành thói quen rồi.
Đáng tiếc, Khương Thành không thể quen được.
Đối với đối phương nói gì mà gia tộc đối địch phái đến, hắn cũng lười giải thích
rõ một câu.
Mà là trực tiếp hỏi: “Các ngươi đã từng nghe thấy Thương Linh bao giờ chưa?”
Ba người kia làm gì nghe lọt tai?
“Ngươi còn ngăn cản bọn ta nữa, đừng trách bon ta gọi cao thủ trong gia tộc
đến!”
Trên thực tế, bọn họ đã âm thầm thông báo cho gia tộc bên kia rồi.
“Thương Long tộc thì sao? Nghe qua Thương Long tộc bao giờ chưa?”
“Ta cảnh cáo ngươi lập tức tránh ra, bằng không hậu quả tự gánh!”
Thanh niên hắc y kia gấp đến không chịu được, nếu như cao thủ gia tộc đến đây,
vậy thì tinh huyết Giao Long cấp Chí Tôn này cũng đã không đến lượt mình.
Mà Thành ca cũng đã có được đáp án từ Độc Tâm Thuật.
Ba người này cũng đều không biết sự tồn tại của Thương Long tộc.
“Dựa vào địa vị ở thế giới này của Bán Long tộc, vậy mà lại đều không biết
Thương Long tộc.”
“Vậy thì xem ra các nàng thật sự không đến đây.”
Trong lòng hắn khá thất vọng.
Thế là khua tay với Lâm Ninh.
“Tiễn bọn họ về trời.”
Có đệ tử ở bên cạnh, loại tiểu tạp binh này không cần mình tự mình ra tay nữa.
Mà Lâm Ninh, cũng sớm đã đợi câu nói này.
Còn chưa đợi những người khác phản ứng lại đã quét ra một kiếm.
Ở trong mắt Khương Thành và Thu Vũ Tuyền, trận chiến này chẳng có một
chút hồi hộp nào cả.
Đối diện chỉ là ba Thiên Tôn, mà Lâm Ninh cũng đã được coi như là người nổi
bật trong Đạo Thánh.
Đừng nói dùng kiếm, chỉ là tuỳ tiện thổi một hơi cũng có thể thổi chết ba người
này.
Chiến đấu dường như thật sự là phát triển theo phương hướng mong muốn của
bọn họ, ba tên Bán Long Thiên Tôn đó trong nháy mắt đã bị kiếm lực ngút trời
chôn vùi.
Dưới loại công kích này, ba tên Thiên Tôn tuyệt đối ngay cả cặn xương cũng sẽ
không còn.
Tuy nhiên có một màn khiến người ta bất ngờ đã xảy ra.
Khi kiếm quang ngập trời tản đi, ba tên Thiên Tôn kia vậy mà vẫn sống rất tốt.
Cho dù trong mắt bọn họ tràn đầy sợ hãi, thậm chí cũng đã bị một kích vừa rồi
doạ đến thất thần, nhưng lại một mực không bị một chút tổn thương nào.
Điều này khiến bản thân Lâm Ninh hoàn toàn không thể hiểu được.
Mà ánh mắt kì quái kia của Khương Thành, cũng khiến nàng cảm thấy rất mất
mặt.
Hiếm khi cùng ra ngoài lịch luyện với Khương chưởng môn, hiếm khi được hắn
giao cho một nhiệm vụ, kết quả mình vậy mà lại không thể một kích đạt hiệu
quả.
Thế là một giây sau, nàng lại vung kiếm lần nữa.
Lần này, nàng đã trực tiếp dùng ra toàn lực.
Không chỉ là Tiên lực, thánh hồn cấp Đạo Thánh, ngay cả Pháp Tắc không gian
bảy đồ đằng căn nguyên cũng đã gọi ra.
Khi nhìn thấy ý cảnh kiếm đạo thập tam trọng kia của Lâm Ninh, đôi mắt long
lanh kia của Thu Vũ Tuyền không nhịn được co rút lại.
Nàng không ngờ rằng kiếm thuật của nữ tử xa lạ này vậy mà lại mạnh như vậy!
Thu Vũ Tuyền rất rõ ràng kiếm đạo thập tam trọng có nghĩa là gì, trong Thần
Quân của Thiên Cung cũng chỉ có hai người đạt đến.
Trước đó, nàng đã không coi Lâm Ninh ra gì.
Chỉ coi nàng là thuộc hạ của Khương Thành, một người hầu không có chủ kiến
mà thôi.
Mà hiện tại lực chiến đấu này… Dường như có hơi mạnh quá mức.
Dùng công kích như vậy để đánh ba tên Thiên Tôn, đúng thật là đạn hạt nhân nổ
con muỗi.
Tuy nhiên sau khi vòng “đạn hạt nhân rải thảm” này kết thúc, ba con “muỗi”
vậy mà vẫn còn sống sót.
Nếu như không phải là hình dạng mặt đất xung quanh đều bị một kiếm vừa rồi
kia thay đổi nghiêm trọng, thậm chí không gian đều đã bị chấn động đến trở nên
méo mó, Khương Thành thậm chí đã phải nghi ngờ nơi này cũng là vô hiệu với
Tiên lực rồi.
Dư âm căn nguyên tàn phá bừa bãi, giống như từng con cự long, trước khi tan
biến cuối cùng vẫn huỷ hoại dãy núi liên miên ở nơi càng xa hơn thành bột mịn.
Bụi bặm ngập trời giống như một trận thiên tai!
Dưới một kích này, ba tên Thiên Tôn kia ngược lại cũng không phải là hoàn
toàn không ảnh hưởng chút nào.
Bọn họ bị đánh đến người ngã ngựa đổ, đầu váng mắt hoa!
Không chỉ như vậy, ngay cả vảy rồng và sừng rồng, đuôi rồng vân vân sau khi
kích phát huyết mạch Bán Long tộc đều bị cưỡng hành đánh ra.
Những bộ phận này cũng đều đã bị chút chấn thương, trông khá thê thảm.
Tuy nhiên, lại cứ không chết.
“Sao lại có thể như vậy chứ?”
Lâm Ninh có hơi không thể hiểu được.
Khương Thành lại là đã mơ hồ hiểu được gì đó.
Trước đó khi dùng Độc Tâm Thuật, đã đọc được một từ - Long mạch.
Lẽ nào, đây chính là nguyên nhân Bán Long tộc có thể thống trị Long tộc?
Hắn chăm chú nhìn đi, quả nhiên đã nhìn thấy trên người ba tên Thiên Tôn kia
đều xuất hiện một ảo ảnh kinh mạch đặc biệt dài khoảng một tấc.
Lúc này đoạn ảo ảnh kia đang tản phát ra ánh sáng nhẹ thanh sắc, thoạt nhìn
không hề thu hút gì cả.
Nhưng Thành ca vừa rồi đã chú ý được rồi, khi Lâm Ninh công kích ba người
này, đoạn ảo ảnh kinh mạch đặc biệt kia đã sáng mạnh lên trong nháy mắt.
Ngay sau đó, trực tiếp lọc sạch toàn bộ công kích.
Lúc đó ba người giống như không tồn tại, căn bản không bị thánh hồn Tiên lực
và căn nguyên công kích đến.
Vết thương bọn họ phải chịu chỉ là ngoại thương bởi vì chấn động và dư âm
xung kích tạo thành.
Long mạch này lại thần kì như thế sao?
Ba người còn đang kinh ngạc chưa tỉnh, tên thanh niên hắc y kia đột nhiên hét
lên.
“Ngươi vậy mà lại là Đạo Thánh!”
“Sao ngươi có thể là Đạo Thánh?”
Xem ra, ở thế giới này, cảnh giới tu vi vẫn là rất có ý nghĩa.
Bọn họ cũng biết Đạo Thánh có nghĩa là gì.
Bằng không, bản thân bọn họ cũng sẽ không chạy đến đây lấy tinh huyết Giao
Long đề cao cấp bậc huyết mạch của mình rồi.
“Ha! Ha ha ha ha!”
Tên thanh niên bạch y cầm đầu kia, lúc này mặc dù vẫn là hình dáng con người,
nhưng thân thể sớm đã có hơn nửa đều đã bị vảy bao phủ.
Hắn nắm chặt lại móng rồng rõ ràng không ăn hợp với thân thể, ngửa mặt lên
trời cười lớn lên.
“Hoá ra các ngươi căn bản không phải là Thiên Long!”
“Các ngươi chỉ là người ti tiện ngay cả Long mạch cũng không có!”
Hắn lại lần nữa có lòng tin.
Mà tên nam tử hắc y kia cũng không còn dáng vẻ nén giận ở trước mặt Thành
ca vừa rồi nữa.
“Các ngươi toi rồi! Lần này các ngươi thât sự đã toi rồi!”
Khoé miệng hắn đã tràn ra một tia cười lạnh.
Ánh mắt giống như đã nhìn thấy sinh vật cấp thấp, tràn đầy cảm giác ưu việt.
Đuôi rồng to lớn kia của hắn chậm rãi lượn vòng.
“Ta còn chưa từng giết chết Đạo Thánh đâu, lần này ngược lại phải thử xem, ai
bảo các ngươi không biết sống chết khiêu khích bọn ta chứ?”
“Không!”
Người nữ tử váy hồng phấn kia càng là vặn vẹo một khuôn mặt hưng phấn.
“Đừng giết chết bọn họ! Ta muốn bọn họ sống không bằng chết!”
“Ta muốn Đạo Thánh kia làm nô lệ cho ta!”
Nàng chỉ vào Lâm Ninh, phảng phất như đã ăn chắc nàng, trong mắt tràn đầy
tàn nhẫn và tham lam.