Bắt Cóc Em Về Làm Vợ

Chương 102




Cạch... Vương Nguyên từ trong phòng tắm bước ra mắt nhìn thấy anh ngồi suy tư trên ghế sofa cùng chiếc laptop quay lưng về phía cậu ngay cả áo cũng chưa mặc. Vương Nguyên đi đến từ phía sau khoác áo cho anh.

Vương Tuấn Khải quay đầu nhìn cậu cưng chiều nói "Xong rồi sao ?"

"Vâng !" Cậu cười tươi trả lời ôm cổ anh từ phía sau "Anh...sao không mặc áo."

"Tay anh bị thương."

"Vậy để em giúp anh." Vương Nguyên vòng ra đằng trước đóng từng cái cúc áo khi cái cúc cuối cùng được cài xong cậu nhoẻn miệng cười ngước mặt lên "Xong r..." Chưa kịp nói hết câu cái miệng xinh xắn của cậu đã bị Vương Tuấn Khải chiếm đoạt.

Hồi lâu sau mới buông cậu ra say người nhìn khuôn mặt đỏ ửng của cậu dịu dàng nói "Đi ăn cơm."

"Ưm..." Cậu ngượng ngùng đứng dậy đi theo anh.

Vương Tuấn Khải thong thả nắm tay Vương Nguyên bước vào phòng ăn. Cậu đưa muỗng cho anh rồi cầm đũa nhìn xung quanh những món ăn trên bàn "Anh muốn ăn gì ?"

"Cá."Anh trả lời ngắn gọn không quá dài dòng với cái kiểu trả lời như thế Vương Nguyên cũng đã quen cậu chăm chú gỡ xương cá cho anh Vương Tuấn Khải ngồi bên cạnh vui vẻ nhìn ánh mắt vô tình dừng lại nơi cổ áo của cậu Vương Nguyên mặc chiếc áo ngủ mỏng cổ áo khóe hơi sâu làm thoắt ẩn thoắt hiện nơi gợi cảm kia. Anh chợt lên tiếng "Nguyên Nhi..."

"Sao ?" Vương Nguyên vẫn cắm cúi gỡ xương cá cũng không ngước lên.