"Mê Nguyệt cô cô, Liễu Nhứ cô cô..."
Hạ Thiếu Lăng nhìn thấy Thu Mê Nguyệt cùng Liễu Nhứ, hai mắt ngay lập tức sáng lên.
Không ngờ còn có thể gặp bọn họ, mặc dù lão mẫu thân của nó là cung chủ La Sát cung
nhưng toàn bộ cô cô đều rất được. Nhãn cầu sáng ngời đột nhiên xoay xoay. Ý! Đúng nha,
hai người cậu còn chưa có tìm được mợ. Có nên tìm hai người mợ cổ nhân xinh đẹp không
nhỉ?
"Tiểu thiếu gia, mọi người đã về rồi" Thu Mê Nguyệt cùng Liễu Nhứ giật mình, hai mắt tràn
đầy vui vẻ.
"Cung chủ đâu? Cung chủ đang ở đâu?"
"Hai vị cô cô thật bất công, lúc nào cũng nhớ mẫu thân trước" Hạ Thiếu Lăng cong miệng,
sau đó hừ một tiếng, đầu xoay sang một bên giống như đang rất giận dữ.
Thu Mê Nguyệt cùng Liễu Nhứ ngượng ngùng, nhưng các nàng thật sự rất nhớ cung chủ, dù
sao cung chủ cũng là người đã thay đổi cuộc đời các nàng, tái tạo cho các nàng cuộc sống
mới.
"Tiểu thiếu gia, chúng ta cũng rất nhớ người"
"Thôi đi" Hạ Thiếu Lăng hừ lạnh, sau đó chỉ vào Tô Khinh Lăng nói: "Cung chủ của hai vị ở
đây"
"Cung chủ?" Thu Mệ Nguyệt cùng Liễu Nhứ quả nhiên có phản ứng giống như những người
khác, khi nhìn thấy Tô Khinh Lăng đều há hốc mồm.
"Đúng vậy, ánh mắt của các ngươi tuyệt đối không có vấn đề gì, ta chính là cung chủ của các
ngươi, cung chủ của các ngươi chính là ta. Khoan đã..." Tô Khinh Lăng giơ tay ngăn lời
nghi vấn đang trong miệng các nàng "Ta biết các ngươi có một bụng vấn đề, để ta từ từ nói
cho các ngươi biết"
Kết quả là, Tô Khinh Lăng lại đem câu chuyện của mình kể lại lần nữa. Nói hết một lượt,
thiếu chút nữa là nàng trợn mắt té xỉu. Buồn bực! Nếu cứ gặp một người kể một lần, chẳng
thà nàng bắt hai tên hoàng đế chiếu cáo thiên hạ rằng Tô Khinh Lăng đã thay đổi dung mạo,
đương nhiên không thể nói nguyên nhân thật sự, nếu không chỉ sợ người khác sẽ xem nàng
như yêu quái thì khổ.
Sau khi Thu Mê Nguyệt và Liễu Nhứ nghe xong câu chuyện của Tô Khinh Lăng, cả nửa
ngày cũng không phản ứng kịp. Tuy nhiên các nàng lại tin rằng nữ tử trước mặt này thật sự là
cung chủ, không vì có cô gia hay tiểu thiếu gia bên cạnh, mà chính là ngoại trừ cung chủ các
nàng, không còn ai khác có thể không giống người thường như vậy.
"Cung chủ..." Hai người cảm động nhìn, trăm miệng một lời "Người có thể trở về thật sự là
quá tốt rồi"
Tô Khinh Lăng cũng rất may mắn, không ngờ lúc nàng làm bậy đánh bạ mà lại có thể gây
dựng nên một lực lượng hùng mạnh cùng những những tỷ muội đáng yêu như vậy.
"Cung chủ, tin tức người đã trở lại chúng ta phải báo cho tỷ muội trong cung, bọn họ nhất
định sẽ rất vui" Thu Mê Nguyệt nói, nàng gần như có thể tưởng tượng ra cảnh tượng những
tỷ muội kia nhảy cẩn lên vì sung sướng.
"Từ từ đã. Hai năm không đến La Sát cung, ta cũng muốn đến đó một chuyến" Tô Khinh
Lăng nói, sau đó nhìn Thu Mê Nguyệt và Liễu Nhứ "Hai năm qua vất vả cho các ngươi rồi.
La Sát cung có chuyện hệ trọng gì xảy ra không?"
"Bẩm cung chủ, cũng không chuyện gì đặc biệt, bọn thuộc hạ luôn dựa theo sắp xếp của
người mà làm việc" Thu Mê Nguyệt đáp.
"Vậy là tốt rồi" Tô Khinh Lăng gật gật đầu.
"Lăng nhi, em còn là cung chủ của cái gì sao?" Người lên tiếng hỏi, đương nhiên là Tô Mặc
Thần.
"Bẩm Nhị thiếu gia, chính là La Sát cung" Liễu Nhứ đáp. Các nàng đã biết những người này
là thân nhân của cung chủ ở thế giới trong tương lai, cho nên đối với bọn họ cũng rất tôn
kính.
"La Sát cung?" Tô Mặc Thần cùng Tô Mặc Phong nhìn nhau "Nghe qua có vẻ như rất lợi
hại"
Tô Khinh Lăng nhíu mày, liếc xéo hai người một cái.
"Đương nhiên là lợi hại rồi"
"Cái La Sát cung là làm gì? Ở đâu?" Tô Mặc Thần đã bắt đầu tò mò.
"Anh muốn biết thì chúng ta cùng đến đó"
"Được" Tô Mặc Thần gật đầu. Khó khăn lắm mới đến được cổ đại, đương nhiên phải chơi
cho đủ hết tiền vốn đã.
"Khoan đã, vậy ai sẽ kể chuyện thế giới của con cho ta đây?" Tô Cẩm Châu vừa nghe thấy
Tô Khinh Lăng phải đi, trong lòng lập tức không vui.
"Yên tâm đi lão đầu, chiều nay Nhị ca của con sẽ kể cho người, ngày mốt chúng ta sẽ đến La
Sát cung" Tô Khinh Lăng đáp.
"Vậy cũng được" Tô Cẩm Châu chậm rãi gật gật đầu.
"Sư phụ, đồ nhi có chuyện xin người làm chủ" Triển Lệnh Dương đột nhiên nhìn Tô Cẩm
Châu, nói.
"Chuyện gì?" Tô Cẩm Châu nhìn ngũ đồ đệ của mình. Đồ đệ này mặc dù ôn hòa nhưng thái
độ lại rất xa cách người khác. Đột nhiên lên tiếng như thế, không biết hắn có chuyện gì muốn
mình ra tay đây?
"Sư phụ, phụ thân đồ nhi mất sớm, từ nhỏ đã xem sư phụ như phụ thân ruột thịt của mình.
Bây giờ con có ý trung nhân, con muốn xin sư phụ làm chủ cho con" Trong mắt Triển Lệnh
Dương là một mảnh ôn nhu.
"A? Có ý trung nhân sao? Đây là chuyện tốt nha, cô nương nhà ai đó?" Tô Cẩm Châu cũng
vui vẻ thay đồ đệ.
Những người biết chuyện bao gồm Tô Khinh Lăng đều cười thoải mái, sau đó nói với Tô
Cẩm Châu:
"Sư phụ, cũng đều là người một nhà. Ngũ sư huynh thích nghĩa muội của con - Từ Khiết
Nhi"
"Thì ra là thế" Tô Cẩm Châu gật gật đầu "Thì ra là Khiết Nhi. Con bé là một cô nương tốt,
được rồi, ngày mai ta liền đến chỗ lão vương phi cầu hôn"
"Cám ơn sư phụ" Trên mặt Triển Lệnh Dương đều là vui vẻ.
"Chúc mừng sư đệ..."
"Chúc mừng, chúc mừng..."
"..."
"Khoan đã..." Trong âm thanh chúc mừng, Tô Khinh Lăng như nhớ lại chuyện gì đó, chân
mày lập tức nhíu chặt lại "Không đúng, hoàng huynh, Khiết Nhi không phải đã gả cho Long
Thiếu Khuynh rồi sao?" Sao nàng lại cảm thấy chuyện này có chút rối rắm, lúc nãy chỉ lo vui
mừng mà lại quên mất chuyện quan trọng. Hơn nữa, nếu nàng nhớ không lầm thì nửa tháng
sau khi đại hôn của Khiết Nhi cùng Long Thiếu Khuynh diễn ra, nàng mới vì chuyện nội
gián trong La Sát cung mà lên đường đến Giang Nam một chuyến, sau đó cả nhà mới ngoài ý
muốn xuyên không trở về hiện đại.
"Đúng rồi, con cũng có tham dự hôn lễ của Khiết Nhi a di mà" Hạ Thiếu Lăng cũng giật
mình.