Trời càng ngày càng chuyển lạnh, đồng phục mùa đông cũng ứng dụng được nhiều hơn trong những ngày này. Vì sao tôi bảo như thế hả? Đơn giản nhé, bạn nhìn Gun đi, ngày thường mặt mũi nó đã sáng sủa đẹp trai, giờ phối thêm bộ vest mùa đông càng khiến nó trông giống bạch mã hoàng tử.
"Aw, mặt tao dính cái gì hay sao mà mày nhìn tao dữ vậy?" - Gun đến ngồi đối diện tôi.
"Tự nhiên tao thấy mày đẹp." - tôi đáp.
Hơi, mình bị điên hả? Sao lại nói như thế với nó? Lỡ nó hiểu nhầm thì sao nhỉ? Tôi bắt đầu cầu nguyện thầm trong đầu rằng lớp học ồn ào huyên náo lúc này sẽ át đi câu ban nãy tôi nói.
"Gì cơ? Mày nói cái gì?" - mặt thằng nhóc quỷ hiện lên một loạt nghi vấn.
May thật, nó chẳng nghe thấy tôi vừa nói gì cả. Tôi thở phào một hơi: "Tao có nói gì hả?"
"Có. Tao có nghe thấy."
"Thế tao nói gì?"
Không nghe thấy tao nói! Không nghe thấy tao nói! Tôi vừa nghĩ vừa nhìn nó chằm chặp.
"Ờ, mày nói tao..." thằng nhóc cố tình nhấn nhá một chút. Mẹ ơi, lại còn ghẹo gan nhau đấy!
"Tao với mày đẹp đôi." Gun chồm người tới, gương mặt của chúng tôi chỉ còn chút nữa là có thể hôn được nhau rồi. Ôi, đôi mắt nó đẹp quá, như thể trong đó là một biển sao lấp lánh vậy.
"Này, hai đứa kia làm gì vậy? Sắp hôn nhau hả?" - giọng nói mỉa mai của Choi Woo Jin khiến chúng tôi tách hẳn nhau ra.
"Ơ, hyung. Tới đây làm gì vậy?" - tôi hỏi lại anh Choi để tránh anh ta lại nhắc tới chuyện vừa rồi.
"Tới gọi mấy cậu về câu lạc bộ đó. Chứ không thì tôi sang xem hai cậu ăn môi nhau hả?"
"Ờ ờ, đi thôi mày." - Gun đứng dậy lôi tôi đi, vành tai nó đỏ lựng, chẳng biết vì ngượng hay vì lạnh.
Câu lạc bộ phát thanh
"A, hai cậu tới đây chút đi. Tụi mình có điều muốn nói." - Somi vẫy chúng tôi ra phía bàn họ đang ngồi ngay khi chúng tôi vừa đặt chân tới cửa phòng.
Tôi và nhóc quỷ nhanh chóng đi tới đó ngồi, không khí giữa mọi người cũng có phần tươi vui hơn hẳn ngày thường. Tôi hơi nghiêng đầu hỏi Dok Sun - người đang ngồi cạnh tôi: "Này, có chuyện gì thế?"
"Chúng ta sắp có một chuyến dã ngoại ở đảo Nami. Trời ơi, p' Off biết mình mê bộ phim 'Bản tình ca mùa đông' tới mức nào không?" - cô nàng xuýt xoa với vẻ mặt sung sướng.
Bản tình ca mùa đông là bộ phim tâm lý tình cảm của Hàn Quốc, từng gây bão màn ảnh nhỏ khắp châu Á.
"Ồ, vậy nên em mới vào câu lạc bộ phát thanh này để tìm Kang Jun Sang của riêng mình à?" - anh Choi nói trong khi đang ngồi xuống vị trí đầu bàn.
Kang Jun Sang là vai nam chính do Bae Yong Joon thủ vai. Trong phim, anh và nữ chính Jeong Yoo Jin có một mối tình đầy bi kịch và nước mắt.
"Ai cũng mơ mình sẽ có một mối tình sâu đậm thời cao trung mà, đúng không?" Cô nàng hất tóc một cách tự tin.
"Không, tôi không thích người mình yêu phải chịu đựng nhiều thương tổn như vậy đâu." - Eun Hye lắc đầu nói.
"Tôi cũng vậy." - Somi hùa theo.
"Ôi thật là, mấy cái cậu này. Đúng là không biết lãng mạn là gì cả."
————— phần của Gun —————
Mấy câu chuyện sến rện của nữ sinh trung học khiến tôi phần nào nguôi ngoai đi cái cảm giác ngại ngùng ban nãy, cái cảm giác khi ánh mắt của tôi và Jumpol chạm nhau nó lạ lắm. Tôi thấy mình có chút thích thú và xao xuyến, và nhiều hơn là tôi muốn được ngắm chính mình trong đôi mắt đẹp của cậu ta.
Không lẽ, đây chính là cảm giác thân thiết giữa hai thằng bạn thân? Hoá ra khi có bạn thân sẽ là như này đây.
"Này, này. P'Gun. Cậu sao thế?" - Eun Hye lay bả vai tôi, đánh thức tôi từ mớ suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.
"Hả? Có chuyện gì à?" - tôi ngơ ngác hỏi cô nàng.
"Không, mình thấy cậu cứ như người mất hồn nãy giờ. Có chuyện gì hả? Hay cậu không thích chuyến đi này?"
Eun Hye trong mắt tôi là một cô nàng là một cô gái tốt, ngoại hình xinh đẹp, tính tình nhu mì, đáng yêu. Nếu mà được lựa chọn, tôi chắc chắn sẽ muốn làm bạn trai của cô nàng. Chỉ là, tôi hoàn toàn không tìm được cảm xúc gì ở cô ấy, một chút cũng không.
"Không, tôi chỉ đang nghĩ chuyến đi này thì nên làm gì trước tiên thôi."
————— kết thúc phần của Gun —————
"Ờ, kinh phí lần này trường cho tụi mình không nhiều. Anh dự định đặt hai phòng, nam một phòng, nữ một phòng. Mấy đứa thấy sao?" - anh Choi nói.
"Ô kê con dê hyung." - chúng tôi đồng thanh đáp.