Đàm Dận hít sâu một hơi, năm ngón tay dùng sức bấm vào ʍôиɠ cô.
Biên Nhan lo lắng hỏi: “Có phải đau lắm không?”
Yết hầu anh khẽ động, từ từ ngước nhìn cô: “Không đau.”
Dừng nửa giây, anh nhếch môi nói: “Rất thoải mái.”
Mặt Biên Nhan đỏ tới mang tai.
“Cử động đi, có được không?”
Cô ngượng ngùng chuyển động ʍôиɠ, miệng huyệt ướt đẫm kề sát vào côn thịt cương cứng của anh rồi trượt từ trước ra sau, thân gậy và quy đầu quét khắp ɖâʍ dịch của cô, cô cúi đầu nhìn cảnh gợi tình này, chỉ cảm thấy bụng căng lên.
Mắt Đàm Dận ngấn nước, hai bàn tay to đè ʍôиɠ cô không ngừng kéo thấp xuống, côn thịt nhấn sâu vào hai bên mép huyệt no đủ, cả viên trân châu nhỏ cũng bị cọ vào, tê dại. Biên Nhan khom người xuống, cảm thấy bên dưới quá ướt.
Đàm Dận nắm lấy ngón tay cô ngậm vào miệng, một tay đang xoa nắn đồi núi tuyết đang run rẩy, sau đó dùng lưỡi ɭϊếʍ phần ngón tay nhạy cảm, ngón cái đùa giỡn với đầu nhũ đỏ thẫm.
“A...” Cô thoải mái đến mức mũi chua xót, cả người cũng lả đi.
Anh vất vả ưỡn thẳng eo, quy đầu to lớn tròn tròn đặt phía dưới cửa huyệt, phần đỉnh mấp máy chảy ra lớp dịch thể trong suốt: “Mẹ đúng là biết chà đấy... Nhưng con phải làm sao đây? Chỗ này của con căng lên khó chịu lắm...”
Biên Nhan đỏ mặt lắc đầu, sau đó lập tức bị kẹp lấy đầu nhũ, cô đau đến nỗi phải thấp giọng hô lên, suýt nữa đã ngã nhào vào người anh.
Dường như anh đang mê hoặc cô: “Mẹ ngồi lên có được không... Sẽ rất thoải mái đấy ạ.”
Biên Nhan thật sự muốn khóc quá.
Thoải mái mới lạ, toàn là lừa đảo.
Thế nhưng cậu bé trai soái ca với ƈôи ȶɦịt cứng lên kêu mình là mẹ thì ai mà chịu nổi chứ.
Cô khẽ cắn răng nâng eo lên, ƈôи ȶɦịt mất đi sự đè ép lập tức dựng lên, phần đỉnh chớp thời cơ nhắm ngay miệng huyệt.
Biên Nhan:... Đồ bại hoại này.
Cửa động ướt đẫm mới “ăn” nửa quy đầu thì yết hầu Đàm Dận đã vang lên tiếng rêи rỉ khàn khàn.
Biên Nhan nghe thấy không được tự nhiên, trước kia anh sẽ không kêu thành tiếng...
Hơn nữa mắt của anh cứ nhìn chằm chằm vào nơi đó...
Cô khó chịu đưa tay che lại: “Đừng... Đừng nhìn...”
Đàm Dận cười khẽ: “Không nhìn thì nơi đó càng có cảm giác nhạy cảm hơn đấy.”
“...”
“...Bên trong của mẹ cứ hút lấy con...”
“Đừng có nói mà...”
“Phía dưới của mẹ thật chặt, kẹp ƈôи ȶɦịt của con thoải mái quá...”
“Hức...” Cô buông tay khỏi mắt của anh, muốn che miệng anh lại.
Kết quả lòng bàn tay bị ɭϊếʍ.
Cô đỏ mặt giấu tay ra sau lưng.
Đàm Dận phì cười ngồi dậy, ɭϊếʍ ɭϊếʍ đầu nhũ của cô: “Mẹ là cô gái đẫy đà nhất mà con từng gặp đấy.”
Biên Nhan: “? Anh còn từng thấy ngực của người phụ nữ khác rồi à?”
Đàm Dận “khụ” một tiếng: “Không có, chỉ ngắm của mẹ thôi.”
Biên Nhan không tin.
“Nụ hôn đầu, đêm đầu đều là của mẹ.”
“...”
Tay Đàm Dận chạm vào chỗ hai người giao hợp, dính một lớp dịch: “Cái gì của con cũng là lần đầu tiên, cho nên mẹ... phải dạy con thật kỹ lưỡng nhé.”
Mặt Biên Nhan càng đỏ hơn, thậm chí làn da trêи người cũng ửng lên màu hồng nhạt.
Cô vẫn cẩn thận thả lỏng bản thân để tiếp nhận anh, thử thăm dò ngồi xuống, anh chợt cử động eo, ƈôи ȶɦịt sung sức “Vèo” chui tọt vào.