[Bảo Liên Đăng] Hoá Bích

Chương 1: 1: Đọc Để Tránh Giẫm Lôi





Đầu tiên, truyện edit chưa có sự cho phép của tác giả, khuyến khích nên đọc bản gốc.

Mình không biết tiếng Trung, bản edit dựa vào QT và việc tra cứu từng từ tiếng Trung, nên có rất nhiều đoạn đành phải chém gió vì mình thật sự đọc không hiểu.

Edit vì sở thích cá nhân, phi thương mại.
Truyện có khá nhiều yếu tố về chính trị xã hội, luật pháp và đặc biệt là tôn giáo.

Hình ảnh của Phật giáo trong truyện không tốt đẹp cho lắm, cho nên những ai không thích điều này nên cân nhắc trước khi đọc.

Đây là đồng nhân, không có thực, không phản ánh xã hội thực tế, cũng không nhằm xuyên tạc bất cứ người hay tổ chức nào, cho nên mọi yếu tố về tôn giáo trong truyện hoàn toàn không phản ánh quan điểm tư tưởng của tác giả hay editor.

Đây là tiểu thuyết thần ma, Đạo giáo mà mọi người hay biết đến qua phim ảnh cũng rất khác với Đạo giáo thực tế, xin nhớ cho điều này.

Ngoài ra thì Xiển giáo trong truyện cũng không mang hình tượng đoàn kết gắn bó yêu thương lẫn nhau như trong đa số đồng nhân.


Vẫn có bênh vực người mình, nhưng mang tính tính toán lợi ích nhiều hơn.
Những ai không thích việc nhân vật bị đen quá nhiều cũng xin cân nhắc, đặc biệt là không thích đen gia đình Tam Thánh Mẫu, vì trong truyện này...!hình ảnh của Trầm Hương thật sự không hay ho cho lắm, hay phải nói là rất bực mình.

Theo cảm nhận của mình, bị đen dữ dội nhất chắc chắn là Trầm Hương, ngốc nghếch, nông nổi, rêu rao chính nghĩa nhưng không hiểu được tính đa chiều của thời cuộc, lại còn bị những lời tâng bốc, bị hư vinh làm cho sĩ diện hão, cực kỳ cực kỳ đáng bị đấm.

Tam Thánh Mẫu thì...!hơi khó diễn tả, nàng nhìn chung vẫn yêu thương Nhị ca và muốn hoà giải với Nhị ca, nhưng vấn đề là nàng không tin và không hiểu được Nhị ca.

Các nhân vật khác có điểm được điểm không, tác giả lý giải hành động và cảm xúc của nhân vật khá tốt, hầu như đều có nguyên do rõ ràng.
Truyện rất ngược.

So với Nhân Sinh chỉ có hơn chứ không kém.

Tác giả hình như chịu ảnh hưởng của Nhân Sinh, và ra tay còn ác hơn tác giả Nhân Sinh.


Ngược tâm lẫn ngược thân Nhị ca, nhưng mà hình tượng của Nhị ca trong truyện rất ngầu, vẫn là một Dương Tiễn dù chịu bao nhiêu khổ sở vẫn có thể bình tĩnh, khôn ngoan đứng sau màn điều khiển đại cục.

Không phải là một tam giới chiến thần Dương Tiễn một thương bình thiên hạ, cũng không phải Tư Pháp Thiên Thần Dương Tiễn nhẫn nhục phụ trọng, nhấc bút thành đao, mà là một Dương Tiễn trong vai trò nhà biến pháp, nhà cải cách pháp luật và cải cách xã hội.

Thay đổi Thiên Điều không phải kết thúc, đó chỉ mới là bắt đầu, trong giai đoạn đổi mới, Nhị ca lại một lần nữa gánh vác tất cả bêu danh, đứng trong bóng tối mà tác tạo quang minh.
Tác phẩm là đồng nhân hỗn hợp của Bảo Liên Đăng và Bạch Xà Truyện, nên lúc đầu sẽ có hai tuyến cốt truyện khác nhau.

Tầm mười chương đầu tập trung nhiều về phe Thanh Xà Bạch Xà, nhưng mà sự tương đồng giữa cảnh ngộ của phe Bạch Xà và Nhị ca cũng rất hay ho.

Qua khỏi quyển đầu thì sẽ tập trung nhiều hơn vào Nhị ca (hoặc đúng hơn là tập trung rất nhiều vào Nhị ca).
Tác giả xác nhận ngưng không viết nữa, lý do là quan niệm của tác giả hiện tại đã thay đổi so với lúc viết truyện, cơ mà 92 chương thì cũng giải quyết được kha khá các vấn đề, nên đọc vẫn được.

Vì mình rất thích truyện này nên quyết định edit.

Hầu hết các bản dịch thơ văn, trích dẫn được dùng trong truyện đều lấy từ bản dịch có sẵn, có thể tìm được trên Google hoặc sách đã xuất bản, còn nếu không tìm được thì là mình tự dịch, mang tính chém gió và sai lệch khá nhiều.
Toàn bộ những đoạn in nghiêng trong ngoặc là chú thích của editor.
Nhận mọi ý kiến đóng góp.