Bảo Bối Thật Mê Người

Chương 17: Giờ học bơi - Swimsuit Play (Cont) - 2




Gợi ý: mn có thể đọc lại Part 11: Swimsuit Play nhé 😉.


🌟🌟🌟🌟🌟🌟🌟


Lâm Tuyết cùng Chu Thanh trải qua một tuần sa ngã trong dục vọng, quấn lấy nhau đến lúc ba mẹ cô quay lại, Mễ Tâm cũng trở về thì mới bùi ngùi tách ra.


Chu Thanh cũng phải trở lại công việc, hắn đã trộm được một tuần như ở thiên đường, công ty dồn ứ rất nhiều công việc không thể kéo thêm.


Cho nên có thể hiểu rằng, cả tuần này Lâm Tuyết đã vô cùng mãn nguyện, không cần tìm đến côn thịt nào khác nữa cả, giờ học bơi cũng quang minh chính đại mà được Chu thúc thúc xin nghỉ bệnh giúp cho.


Sang tuần mới, niềm mong ngóng học bơi của Lâm Tuyết quay trở lại.


Trình Hựu từ sau khi đụng chạm với Lâm Tuyết, không hiểu sao trong lòng luôn rạo rực, mấy ngày liền còn làm mộng xuân.


Hắn có một niềm mong đợi khó giải thích, mong đợi đến giờ huấn luyện riêng với Lâm Tuyết, được đụng chạm cô trong bộ áo tắm bó sát, được cô dùng ánh mắt ướt át đầy sùng bái mà nhìn mình... Lắc lắc đầu - "Trình Hựu, tỉnh lại, mày đang nghĩ đi đâu vậy?"


Hôm nay vẫn như cũ, sau tiếng huýt còi, nữ sinh nghiêm chỉnh tập hợp vào đội hình. Lâm Tuyết luôn nổi bật, dù là áo tắm ai cũng như ai nhưng hắn chỉ cần đảo qua một lần sẽ không rời được mắt.


Note: Hình minh hoạ


Đồ bơi xanh đậm bó sát phác hoạ rõ nét từng đường cong trên cơ thể thanh xuân mơn mởn của cô nàng. Ngực thật tròn trịa xinh đẹp, eo thon cảm tưởng một vòng tay của hắn là ôm trọn được ngay, xuống chút là bờ mông cong vểnh nảy nở nhìn thật thích mắt.


Cả người vừa có hơi thở thanh xuân tươi mát pha lẫn nét quyến rũ thuần thục gợi tình.


Trình Hựu hít sâu điều chỉnh lại tâm trạng, nhưng tim vẫn đập loạn vô cùng. Hắn tự biết tình trạng của mình bất ổn, nhưng lại không biết làm cách nào để giải quyết nó - thứ dục vọng ẩn sâu đang rục rịch thôi thúc hắn...phải làm gì đó.


Giờ giải lao


Như cũ, Lâm Tuyết vẫn tranh thủ ở lại để được lão sư kèm riêng một chút.


Lâm Tuyết chọn đứng ở góc hồ bơi, Trình Hựu ở sau lưng cô hướng dẫn từng bước:


- "Lúc bơi, vai và cổ thường xuyên phải hoạt động" Trình Hựu từ tốn nói, "Em xem, chúng ta xoa bóp thế này" - hai bàn tay to lớn đáp trên đôi vai thon gầy, vươn ngón cái ấn các huyệt đạo sau gáy, từ từ di chuyển xuống cổ rồi ấn trên bả vai.


Nữ sinh bản năng rụt người lại: "A...ngứa quá thầy ơi..."


- "Không sao, em thả lỏng người, thầy ấn vài lần sẽ quen thôi."


Quả thật như lời thầy nói, ấn ấn một lát thì đau đớn qua đi: "Ưm...thoải mái ạ", giọng mềm mại nỉ non, đòi hỏi, "Nhẹ lại một chút, mạnh quá...em không chịu được"


Trình Hựu lắc đầu dở khóc dở cười, Lâm Tuyết thực sự xem hắn là nhân viên massage mà sai bảo.


Cổ thiên nga trắng ngần, làn da dưới ngón tay hắn trơn mịn như đậu hủ non, ấn mạnh một chút sẽ ửng đỏ lên. Tay hắn bất giác vuốt ve nơi đó nhiều hơn một chút lại một chút.


Một giọt nước...hai ba giọt nước...từ gáy trượt chầm chậm xuống cổ, nếu mút vào sẽ như thế nào nhỉ? - Trình lão sư trộm nuốt nước bọt tự hỏi.


Lâm Tuyết cổ vai được thoải mái, miệng ngâm nga khe khẽ: "Ưm...tuyệt quá...ân..aaa", tay hắn ấn một lần cô sẽ kêu lên một chút, kêu đến hắn bừng bừng lửa dục.


Ma xui quỷ khiến, hắn cúi đầu, thè lưỡi cuốn lấy giọt nước đang mời gọi hắn vào miệng, nuốt xuống - thật ngọt, thật thơm.


- "A...thầy ơi..." Lâm Tuyết cảm nhận gai lưỡi nham nhám lướt qua cổ, bị nhột nên rụt người lại, có vẻ muốn phản kháng. Thấy vậy, Trình Hựu cố định eo cô, giọng trầm khàn nhuốm mùi vị tình dục ướt át:


- "Sau gáy em ướt quá...Hừmm...Để thầy lau khô nó đã". Hơi thở nóng bỏng từng luồng phả vào sau gáy Lâm Tuyết kích thích. Hắn phát hiện đây là vị trí mẫn cảm của cô.


Môi chạm vào trơn mịn sau gáy, phút chốc không dời ra được. Hắn muốn cuốn hết các giọt nước đang mời gọi hắn, uống vào cho bằng hết.


Áo tắm kiểu dáng hở lưng, còn hở luôn bên hông nữa. Đôi bàn tay nóng bỏng thuận đà vuốt ve phần da thịt nõn nà lộ ra bên ngoài, sau đó, từ sau lưng chen vào bên trong áo, mần mò ra phía trước bao trọn lấy hai khối đẫy đà.


Trên ngực Lâm Tuyết, chất liệu áo tắm co dãn đang hằn rõ lên hình dạng mười ngón tay không ngừng hoạt động.


Cô sướng đến nhũn người, hoàn toàn dựa vào vòm ngực phía sau, ngửa đầu thở dốc.


Không gian bốn phía là tiếng nước bị hai người khuấy động, tiếng nữ sinh trò chuyện, tiếng người di chuyển ra vào...vẫn không ngăn được bàn tay to lớn đang bao trùm lấy đôi bạch thỏ, như một thợ bánh lành nghề đang nhào nặn khối bột mì ông ta ưng ý nhất.


Ngón cái khảy khảy hai đầu vú, chúng dần dần thức tỉnh, vừa cương cứng lên thì bị kẹp vào giữa hai ngón tay vân vê, khi niết khi kéo.


Nữ sinh của hắn lúc này đang đắm chìm trong dục vọng, lưng trần hoàn toàn dính chặt vào ngực, cảm giác cô hoàn toàn dựa dẫm vào hắn.


Dưới nước, mông Lâm Tuyết cố tình cong lên, làm như không biết mà cọ xát qua lại đũng quần bên dưới. "Ưmm...thật là cộm...".


- "Ừ..vậy có lớn hay không?"


Cô ngẩng cao cổ phát ra từng tiếng ngâm nga vô nghĩa đáp lại, âm thanh có xu hướng càng ngày càng lớn dần.


Không khí theo tiếng rên rĩ của Lâm Tuyết ngột ngạt khiến cả hai thở dốc không ngừng. Trình Hựu xoay đầu Lâm Tuyết lại, mổ lên môi cô:


- "Hư...kêu khẽ thôi bảo bối..."


Tấm lưng to rộng của hắn đang che chắn cho hai người làm chuyện xấu, thân hình Lâm Tuyết nhỏ xinh vừa vặn nép vào trốn trong ngực hắn. Ngay đằng sau, trên ghế dài có một tốp nữ sinh đang rôm ran tranh cãi về thần tượng khá kịch liệt nên không chú ý sự tình nóng bỏng trong góc hồ bơi phía này.


- "Lão sư xoa bóp thế này em thấy thế nào, tiểu Tuyết?" Trình Hựu dán sát vào tai Lâm Tuyết, dụ dỗ lên tiếng.


- "Ân...thoải mái ạ..." Từng tiếng khó khăn phát ra giữa môi lưỡi giao triền. Tai cô cũng ngứa quá...


- "Nếu vậy...sau này thầy sẽ làm mỗi buổi nhé?" Lưỡi hắn chạm nhẹ lại chạm nhẹ vào ốc tai, vui thích thấy chúng từ từ ửng đỏ.


- "Được...được ạ..." Bị Trình Hựu tăng mạnh lực đạo phía trước ngực, Lâm Tuyết không dám không đồng ý. Vả lại, không phải đây quá đúng ý cô rồi sao?!


Trình Hựu là một nam nhân thành thục, hắn chỉ là không trọng dục, không phải không biết dục. Sau bao nhiêu lần mộng xuân cùng khô nóng tra tấn, hắn hiểu rõ bản thân mình muốn điều gì, với ai.


Hai lần thử Lâm Tuyết, hắn biết được cô gái này cũng có khát khao tiếp xúc với cơ thể hắn, thiên thời địa lợi nhân hoà. Vậy thì, thuận nước đẩy thuyền không phải là việc nam nhân nên làm sao?


Sang buổi tiếp theo, hai người vẫn kiên trì việc xoa bóp thả lỏng giữa giờ giải lao. Lâm Tuyết quen dần với cơ thể Trình Hựu, tiết tấu phối hợp càng nhịp nhàng.


Thỉnh thoảng, vài bạn học chạy tới muốn cùng Lâm Tuyết thảo luận gì đó.


Lần đầu tiên, khi đó hai tay Lâm Tuyết đang bấu chặt bả vai lão sư của mình, khóc kêu không biết vì khóc hay vì quá sung sướng. Tay Trình lão sư đang lắc lư một bên ngực bị kéo ra khỏi áo tắm, ngón tay ấn ấn đầu vú phấn hồng.


Bạn học tới, cô hoảng hồn lặn luôn xuống nước, che giấu cảnh xuân chút nữa bị nhìn thấy. Trình Hựu vất vả lắm mới vớt được cô lên, lại dụ dỗ cam đoan nhiều lần mới được Lâm Tuyết cho sờ tiếp.


Sau này quen tay hay làm, Lâm Tuyết có thể bình tĩnh vừa cọ côn thịt của lão sư đang đứng đằng sau, vừa rõ ràng ứng đối với bạn bè. Tuy tư thế của cả hai có chút quái lạ, nhưng học sinh nào có thể nghĩ đến hoạt động nhịp nhàng bên dưới nước đây?


Tuy nhiên, trình độ bơi của Lâm Tuyết vẫn chẳng ra sao cả. Trình Hựu càng có lý do để mượn cớ. Vì sắp thi rồi, hắn muốn giữ Lâm Tuyết ở lại cuối giờ huấn luyện thêm mỗi buổi.


To be continued...