Bảo Bối Giá Trên Trời

Chương 227: Vạch trần chuyện này trước mặt mọi người




Giờ đề tài đã dính sang Sở Vũ Hách, Hứa Hi Ngôn tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có thể bôi đen hắn ta.

Anh có thể giội nước bẩn lên người tôi, vậy thì, giờ tôi cũng sẽ khiến bản thân anh nếm thử mùi vị nước bẩn.

Dù sao chân trần không sợ mang giày!

"Nếu mọi người đã tò mò thì tôi cũng không ngại tiết lộ, thực ra giữa tôi và Tổng Giám đốc Sở không có khúc mắc gì quá lớn. Có điều, lúc mới đầu khi tôi chưa vào đoàn làm phim, anh ta muốn thực hiện quy tắc ngầm với tôi, nhưng bị tôi từ chối."

Vẻ mặt Hứa Hi Ngôn đầy nghiêm túc, trông không hề giống đang giả vờ.

Các phóng viên nghe thấy giữa Hứa Hi Ngôn và Sở Vũ Hách có quan hệ, ai nấy đều vô cùng hưng phấn: "Có thể kể chi tiết hơn không, quá trình Tổng Giám đốc Sở muốn thực hiện quy tắc ngầm với cô như thế nào?"

Hứa Hi Ngôn ngẫm nghĩ rồi nói: "Khoảng chừng mấy tháng trước, anh ta gặp tôi trong phòng bao riêng của KTV Ngân Cự, nói rằng chỉ cần tôi bằng lòng theo anh ta, anh ta sẽ cho tôi những điều kiện tốt nhất."

"Sẽ lăng-xê tôi còn nổi hơn cả ngôi sao lớn như Hứa Tâm Nhu, lúc ấy anh ta còn động tay động chân với tôi ngay tại chỗ."

"Nhưng con người tôi trước giờ ghét nhất quy tắc ngầm."

"Tôi đã thẳng thắn từ chối anh ta, đồng thời còn dùng chai rượu đập anh ta."

"Tôi nghĩ, có lẽ anh ta ghi thù tôi từ ngày đó!"

Hứa Hi Ngôn cố ý nói tên Hứa Tâm Nhu ra, đặt chung một chỗ, xem thử đến lúc cô ta xem được những tin tức hôm nay sẽ có phản ứng gì, ha ha.

Từ miêu tả của Hứa Hi Ngôn, không ít phóng viên như bừng tỉnh: "Ngẫm lại, khoảng thời gian trước có người từng nói thấy Tổng Giám đốc Sở tổng bị "bạo cúc" ở Ngân Cự, hóa ra là cô làm!"

Một lời vừa nói ra, mọi người lập tức bàn luận ầm ĩ, lúc ấy có phóng viên điều tra từng đến hiện trường, nói: "Đúng, đúng, đúng, tôi có từng điều tra! Tối hôm đó trong phòng bao riêng của Ngân Cự, phía sau của Tổng Giám đốc Sở bị đâm máu tươi chảy ròng ròng, bị một chai rượu thủy tinh đâm bị thương!"

"Hóa ra vì Tổng Giám đốc Sở muốn quy tắc ngầm với Cảnh Hi nên bị đâm, bản thân anh ta còn nói là thấy việc bất bình nhảy ra giúp đỡ nên mới bị vậy, đúng là không biết xấu hổ!"

"Sao anh ta có thể thừa nhận mình muốn thực hiện quy tắc ngầm, đương nhiên phải che giấu rồi!"

"Xem ra việc này không thể sai được, vì không quy tắc ngầm thành công, còn bị đâm rách hoa cúc, cho nên anh ta ghi hận trong lòng, cố ý đến phim trường tìm Cảnh Hi gây phiền phức mới khiến cô ấy bị ngất trên phim trường!"

"Chả trách anh ta lại muốn báo thù, hắt nhiều nước bẩn như vậy!"

...

Phóng viên ở hiện trường nhao nhao, chân tướng sự việc và nguyên nhân phát sinh hầu hết đã được làm rõ, có phóng viên không quên hỏi một câu: "Cảnh Hi, cô lấy chai rượu đâm người ta có bị coi là cố ý gây thương tích không?"

Hứa Hi Ngôn biết trước những người này sẽ hỏi như vậy, cô cười nhạt một tiếng, giải thích: "Tôi chỉ làm như vậy xuất phát từ phòng vệ chính đáng, nếu thật sự cố ý gây thương tích, vì sao Sở Vũ Hách anh ta không báo cảnh sát?"

Phóng viên bị chặn không phản bác được, nói cũng đúng, Sở Vũ Hách không dám báo cảnh sát bởi vì chuyện này chẳng hay ho gì, hắn ta có tật giật mình.

Có phóng viên cho rằng Hứa Hi Ngôn là nghé con mới đẻ không sợ cọp, cũng có người cảm thấy cô quá ngây thơ: "Cảnh Hi, hôm nay cô dám vạch trần chuyện này trước mặt mọi người chẳng khác nào đã đứng đối lập với Công ty Giải trí Tụ Tinh, cô không sợ gặp phải phiền phức sao?"

"Ngẩng đầu ba thước có thần linh, Cảnh Hi tôi làm việc ngay thẳng, nghiêm túc đóng phim, làm người thành thật, không thẹn với lương tâm."

"Dám đưa ba ngón tay lên trời thề, có gì phải sợ chứ?"

"Nếu như bọn họ thật sự muốn gây phiền phức cho tôi, tôi quyết theo tới cùng!"

Từng chữ châu chữ ngọc của Hứa Hi Ngôn nói ra, âm vang có lực, đã thành công đánh ra một chiêu dẫn họa đi chỗ khác.

Các phóng viên trong hội trường nghe vậy đều lần lượt gật đầu, bày tỏ tán thưởng.