Bảo Bối! Em Nghĩ Em Thoát Khỏi Tôi

Chương 81




Trong căn phòng với tông màu đen và khá u tối . Mọi thứ vẵng lặng nhưng trong đấy lại phát ra tiếng rên rĩ của người nam .

Tiếng rên dâʍ ɖu͙ƈ pha chút thống khổ vang cả căn phòng đó . Tiếng rên mọi lúc một to hơn và có những tiếng cầu xin phát ra .

" T..t..tôi xin ngài .. ứ .. dừng lại đi mà .. tôi sắp chịu không nỗi nữa .."

Một người nam đang trần như nhộng thở từng nhịp thở yếu ớt . Bên trên người nam đó là một người rất cao quý . Người trên liên tiếp thúc đẩy mặc kệ người dưới nói gì .

Tiếng người nam kia ở dưới thều thào càng yếu , nhỏ đi dần dần . Dường như người kia chẳng thể chịu nỗi từng đợt xả dục của người trên .

Yếu ớt cố van xin lần nữa " Xin ..á.xin ngài ! Dừng lại đi .. tôi sắp chịu hết nổi .. làm ơn ..á ."

" Câm ! " Câu nói lạnh băng làm người dưới run rẩy sợ hãi mà im đi .
Người trên chẳng ai khác là Hồ Nhất Hùng và người dưới thì có lẽ là một trai bao nào đó trong một bar club . Hắn đang mượn một người xả trận lửa khi nảy vẫn chưa tiết .

Từng đợt , từng đợt khiến người dưới như muốn ngất đi . Mà đối với hắn như vậy vẫn chưa đủ , vẫn thấy rất thiếu rất khó chịu .

Cố làm bao trận vẫn chẳng thể thỏa ra nỗi lòng , hắn rút ra thứ nam tính kia . Cùng đó tên trai bao kia ngất đi nằm bẹp trên giường .

Chỉnh áo quần lại chỉnh tề , đàng hoàng như chưa có gì . Hắn kéo khóa quần lên rồi liếc tới người đang nằm bẹp thở dốc trên giường kia mà chán chường .

Quăng đại một sấp tiền mặt trên giường rồi bước ra khỏi phòng . Khuôn mặt không sắc lạnh toát đi khỏi đó .

Vẫn rất là bực mình , khi không lại bại trận còn thực hiện cái hôn ước quỷ quái kia . Trong nhà hắn lại chứa thêm một con hám tiền chẳng đáng có . Người hắn muốn lại cao chân mà bỏ trốn ra nước ngoài .
Muốn bắt mà lại chẳng muốn bắt , cứ để Y ở đó thời gian đi . Để hắn xem Vĩnh Thanh có thể trốn ở đó bao lâu , thoát khỏi Hồ Nhất Hùng sao chuyện đó không bao giờ đâu . Hồ Nhất Hùng đang giữ cha mẹ Y ở đây , chẳng lẽ lại bỏ mặc họ .

Mà tới lúc đó hắn cũng đã cưới Hạ Tử Hân , tính ra nếu bắt được Y lại thì chính Y là tiểu tam rồi . Hắn rất muốn con mèo tiểu tam đó than khóc dưới thân hắn đây .

Thời gian trôi qua nhanh lắm ! Vĩnh Thanh có thể núp ở đấy bao lâu . Bao giờ mới về đây , có về thì con mèo kia nhanh bị bắt lại thôi . Và hắn sẽ cho con mèo đó biết thế nào là sự trừng phạt thật sự của hắn .

Rất to gan để thoát được thì hắn thiết nghĩ sẽ có cách để trị cái tính này . Thật nặng để cho con mèo này chừa !

___________

Ngày này cũng đã tới , ngày hắn phải rước về nhà là một con hám tiền chẳng hơn chẳng kém .
Bận một chiếc áo vest nâu lịch lãm , với chiếc caravat màu đen . Tóc được xịt keo sang trọng , nhẹ thắt cái đồng hồ lại cho đúng _ Bề ngoài chỉnh chu , tươm tất .

Khuôn mặt đẹp trai kia nhăn nhó , khó chịu chẳng ra làm sao . Nhướng mắt nhìn người trong gương là mình đang làm chú rể mà nổi lữa . Mạnh tay đấm mạnh vào gương một cái , chiếc gương nứt ra .

Điều đó chứng tỏ sự tức giận trong lòng hắn dâng cao lên thế nào . Tháng qua hắn không nghĩ ngày này nhanh đến vậy . Sang ngày mà ba hắn quyết cưới , sang tuần sau thì cha hắn bắt hắn chụp hình cưới , chọn đồ cưới , chọn nhẫn .....rất nhiều việc .

Mọi thứ gần như liên tiếp ép hắn , tấm hình nào cũng được chụp nhưng khuôn mặt hắn vẫn một khuôn mặt duy nhất đó là sự vô cảm . Hắn cứ phớt lờ mấy chuyện đó đi theo coi như có lệ , còn cô ta thì vui mừng khôn siết .
Lễ cưới được tổ chức ngoài trời , rất thịnh soạn và sang trọng . Mời tiệc toàn là những người cao quý , có tiếng tâm , giàu có .

Đến giờ hành lễ , hắn cùng cô ta bước lên lễ đường . Ai cũng vui mừng rạng rỡ , riêng hắn là khuôn mặt méo mó chẳng hài lòng . Sau đó thì họ phải tiếp rượu với khách .

Ông Nhất Khang tiếp chuyện với đối tác sôi nổi . Không khí trong buổi tiệc náo nhiệt ai cũng chúc mừng cho hắn và cô ta . Coi như vị trí phu nhân Hồ Tổng đã có người ngồi .

Nấc vài ly rượu tiếp khách để như ý ba hắn , còn Hạ Tử Hân thì mặc váy cưới kiêu hãnh theo hắn ra oai cho mọi nười thấy cô ta bây giờ là phượng hoàng .

Hồ Nhấc Hùng uống vài ly thì ra chỗ khuất hút thuốc giải sầu . Bộ dạng trầm ngâm đó khuất sau ánh sáng . Trầm tư chìm đắng trong suy nghĩ .
" Em chưa về ! Đáng ghét .. muốn tôi nhớ em chết sao "

Chưa nghĩ ngơi được lấy hai mươi phút , Đặng Kì bắt gặp được hình dáng đó của hắn thì đi lại mỉm nụ cười chế nhạo .

" Anh trai ! Đang là tiệc cưới của anh sao lại ra đây hút thuốc thế kia .. Còn phải nhiều việc đang chờ anh kìa , cả chị dâu nữa ! "

Dập tắt điếu thuốc đó đi rồi nhìn ả . Nhếch nữa môi quay ra phía xa chẳng thèm nhìn tới Đặng Kì .

" Có ai ở đây đâu mà cô phải diễn nhân vật em gái tốt ..Kinh tởm ! "

" Tôi kinh tởm con anh quá đáng thương đấy anh trai ! Bị ép hôn như thế còn bị ..... " Chưa kịp nói xong đã bị anh ngắt ngang lời ả .

" Cô nên đóng tốt cái vai người con hiếu thảo của mình đi .. Đừng để bị lộ ra thì kết thảm lắm đấy "

Nói rồi hắn quay lưng cất bước quay đi .

" Hừ ! Để xem Hạ Tử Hân bào tiền của anh ra như thế nào đây HaHa ! Kẻ tội nghiệp "