Bảo Bối! Em Nghĩ Em Thoát Khỏi Tôi

Chương 80




Ông ta nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của hắn mà khẽ cười .

" HaHa ! Con yêu mẹ con đến thế sao "

" Tôi yêu mẹ tôi và tôi không hiểu tại sao bà ấy lại lấy trúng một con người khốn nạn như ông "

" Nếu không có ta thì con cũng chẳng ra đời ! "

" Tôi thà không ra đời ! Còn hơn là mang dòng máu của một kẻ như ông .. "

" Con muốn nói sao cũng được nhưng cưới vẫn phải cưới "

" Ông nghĩ tôi đồng ý sao ? "

" Hừm ! ... " Ông Nhất Khang trầm mặc .

" Nếu con không lấy thì ta sẽ quật mộ bà ta lên "

Câu nói của ông như sét đánh ngang tai với mọi người . Hồ Nhất Hùng trừng mắt như chẳng tin vào điều mình nghe thấy .

Hạ Tử Hân và Đặng Kì há hốc với câu nói của ông vừa rợn người sợ hãi . Đúng là người tàn độc , chẳng trừ thủ đoạn nào .

" Ông .. ! Ông dám làm .. "

" Ta là Hồ Nhất Khang có việc gì mà chẳng dám "
" Ông mà làm tôi gϊếŧ chết ông "

" Nếu con gϊếŧ được thì làm ... con nghĩ kĩ năng của con thắng ta ?! "

Hồ Nhất Hùng nghiến chặt răng , ngăm giận rực lửa trong mắt . Tay hắn siết chặt lại , móng tay ghim vào da mà muốn chảy máu .

Hai người đấu trí với nhau , không khí căn thẳng , áp bức tột cùng . Chừng năm , sáu phút Hồ Nhất Hùng khàn khàn nói .

Thanh âm hắn trầm trầm như thú dữ gầm gừ . Hai ả ta sợ hãi mà thở hồi hộp đoán nhìn .

" Tôi .. Tôi lấy "

Ông cười mãn nguyện vì đã đạt được mục đích của mình . Khoanh tay trước ngực mà kiêu hãnh nhìn người trước mắt căm giận mà không làm gì được .

" Con nói gì ? "

" Tôi lấy cô ta ". Gằng giọng từng chữ .

" HaHa ! Con nghĩ con là ai mà muốn đấu với ta "

" Ông không được làm gì mẹ tôi "

" Tuyệt đối không làm ! Ta không làm gì mẹ con "
Hắn nổi trừng mắt mà nhìn thẳng vào ông ta .

" Vậy thì tháng sau cưới ! chuẩn bị đi Nhất Hùng con trai ta "

Hạ Tử Hân vui cười vơi đi nỗi sợ vừa rồi . Cuối cùng điều này cũng tới , điều cô ta thầm mong bấy lâu .

Đặng Kì ngồi đấy cũng khẽ nhếch môi nhẹ mà cười vì sự bất lực tận cùng của hắn . Lần đầu hắn thất thế như vậy điều này làm ả vui .

" Ông sao có thể bỉ ổi như vậy "

" Nhất Hùng ! tính này của ta là vốn có rồi ! Ta đã nói là con đồng ý sớm đi thì sẽ không có tới mức này là con ép ta thôi ! "

" Nếu tôi phải cưới cô ta thì tại sao tôi không gϊếŧ cô ta để khỏi phải cưới nhỉ ! "

Hồ Nhất Hùng lấy cây súng lục ra đưa về phía cô ta . Họng súng chỉa thẳng vào đầu Hạ Tử Hân , chỉ cần bóp cò là đạn sẽ được bắn ra .

Hạ Tử Hân sợ hãi nắm chặt tay áo Hồ Nhất Khang . Cứ tưởng mọi chuyện êm xuôi ai nhè là hắn định gϊếŧ cô .
Ông Hồ Nhất Khang nhanh tay chọp lấy cây súng trên bàn mà chỉa về hướng Hồ Nhất Hùng . Vẫn rất bình tĩnh mà nhìn hắn .

" Con thử bắn Hạ Tử Hân xem !? "

Hắn ngập ngừng buông súng xuống bàn . Khuôn mặt giận dữ nhìn trừng trừng vào Hạ Tử Hân .

Lần đầu tiên hắn phải bất lực tòng tâm như vậy , đúng là thật khó chịu . Chẳng thoải mái và tung hô như trước mà đang bị chèn ép , kèm cập bởi Hồ Nhất Khang .

Dám lấy mẹ hắn ra mà ép thì nhất có ngày quyết ông ta phải chết .

Thấy hắn chẳng hành động gì nữa , Hồ Nhất Khang rút súng về . Khẽ nhìn qua Hạ Tử Hân. Khuôn mặt cô tím tái hết cả lên , nỗi sợ hãi dán chặt vào khuôn mặt xinh đẹp kia . Đặng Kì cũng chả khá hơn là bao so với cô .

" Tôi về trước "

Hồ Nhất Hùng đứng dậy bỏ đi trong cơn phẫn nộ . Khi hắn bước đi ra ngoài cửa còn nghe vọng lại tiếng cười văng vẳng của Hồ Nhất Khang . Tiếng cười của sự đắt ý , kiêu hãnh của một kẻ độc tài .
Hắn hận ! Rất hận ! . Tại sao lại là con của một kẻ như vậy ! Tại sao ông già bỉ ổi kia lại là cha hắn ! Chỉ biết đem hắn ra mà trao đổi vật chất ! .

Sau khi hắn đi khỏi đó trong phòng khách sang trọng đó chỉ còn lại ba người . Hồ Nhất Khang , Đặng Kì, Hạ Tử Hân . Người thì vui vẻ khôn siết , người thì sợ đến giờ chưa tan , người thì đắt ý .

Hồ Nhất Khang quay qua vỗ lưng Hạ Tử Hân để cho cô bình tỉnh lại .

" Không sao rồi ! Bình tĩnh lại nào " vỗ lưng Hạ Tử Hân .

Sau một lúc cô mới bình ổn trở lại , nhẹ đáp " Anh ấy cuối cùng cũng chịu "

" Nhất Hùng nó chỉ là đồng ý cưới chứ không có đồng ý yêu đâu ! Ta chỉ giúp con đến đây thôi ... còn lại là nhờ mưu lược của con rồi "

" Con sẽ cố gắng làm anh ấy yêu con "

" Thằng bé cứng đầu , cố chấp ! Ta mong con sẽ thành công "
Cô ta nhất định phải thành công , đã đi đến bước này rồi chỉ còn bước cuối . Nhất đinhn phải được !