Bảo Bối, Anh Nhớ Em! [H+]

Chương 53: Không Cần Phải Sợ. Tôi Đỡ Được Em!




Written By Terryblackfox

Cánh cửa xe vừa được mở ra, liền xuất hiện một đôi giày da nam giới phiên bản giới hạn trên toàn thế giới. Quần âu đen ôm sát đôi chân dài rắn chắc. Cả bộ âu phục đen tuyền ôm sát đường cong người đàn ông.

Đến khi nhìn thấy người đàn ông bước ra, đám đông lúc này lại càng một phen kinh diễm.

Ngay khi diện mạo người trong xe xuất hiện, khí chất thâm trầm đầy vẻ uy nghiêm khiến người ta không khỏi muốn cúi đầu.

Người đàn ông này... Là Hoắc Dương Thần!

Thần tài số một của Thượng Hải!

Một giây sau, hàng loạt máy ảnh vẫn đang hướng về sân khấu bữa tiệc phút chốc đồng loạt hướng về phía bên này.

Tiếng máy ảnh vang lên không ngừng. Ánh đèn flash liên tục chớp nhoé khiến khung cảnh càng thêm hỗn loạn.

Hàng trăm nhà báo lớn, thậm chí các nhà xuất bản tạp chí cho phái nữ cũng không hề muốn bỏ qua tin tức sốt dẻo này. Nhất thời cả hội trường nhao nhao lên. Ai cũng đều muốn nhanh tay phỏng vấn người đàn ông này.

Hoắc Dương Thần là ai chứ?

Là người sẽ hay xuất hiện ở yến hội sao?

Lại còn xuất hiện công khai ở yến hội tụ họp toàn bộ giới truyền thông như thế sao?

Không đời nào!

Phải nói tin tức về vị thần tài số một Thượng Hải này vô cùng ít ỏi.

Thậm chí lại càng không có ai có lá gan đủ lớn để đăng tin về anh, càng đừng nói đến gia tộc Hoắc gia.

Hoắc gia chính là gia tộc trăm năm đứng đầu giới chính trị lẫn thương nghiệp, sản nghiệp trải khắp thế giới. Thế lực lại vô cùng hùng mạnh.

Phải nói Hoắc gia đích xác là rồng thấy đầu không thấy đuôi. Không một ai có thể biết chính xác thực chất gia tộc Hoắc gia giàu có đến mức nào. Nhưng xem ra có thể làm 'người thống lĩnh' cả hai giới quả thật không thể tầm thường!

Và người được cho là 'người thống lĩnh' đó không ai khác chính là người đàn ông đang xuất hiện ở đây - Hoắc Dương Thần!

Trong khi Hoắc gia tộc đời trước cần một trăm năm để đứng vững trong giới chính khách thì người đàn ông này lại chỉ cần mất hơn năm năm để làm người thống lĩnh mạch kinh tế Trung Quốc. Trở thành người đứng đầu gia tộc Hoắc Môn.

Nhớ năm đó, Hoắc Dương Thần đã tự tay mình dẹp loạn đám cổ đông trong tổng cục công ty. Thời gian đó quả thực là một cuộc chiến khốc liệt giữa hậu bối và các trưởng bối. Chuyện này mặc dù bị Hoắc gia ra sức ngăn chặn thông tin nhưng những người trong giới chính khách đều biết. Cuộc tàn sát trên thương trường lần đó 'đẫm máu' như thế nào.

Điều này khiến rất rất nhiều người không tán thành vào việc làm của anh. Đồng loạt tất cả đều quay lưng chỉ trích rồi tạo phản.

Vậy mà, chỉ trong vỏn vẹn một tuần sau. Mọi người những tưởng rằng tập đoàn có bề dày lịch sử đến hàng trăm năm Hoắc Viễn cũng có ngày bại lụi dưới tay một hậu bối. Thị trường chứng khoán có dấu hiệu tụt dốc không phanh đến mức gần như phá sản thì chỉ trong vỏn vẹn một tuần đã vượt lên đứng đầu. Giá cổ phiếu lúc này cũng tăng nhanh gấp hàng triệu lần so với trước đây và nhanh chóng thống lĩnh đầu bảng chứng khoáng cho đến tận bây giờ.

Người đàn ông này không những thành công kêu gọi các tập đoàn có thế lực vững mạnh trên toàn thế giới hợp tác. Mà còn có thể đưa tập đoàn Hoắc Viễn vươn xa tầm cỡ quốc tế. Liệt vào danh sách top 5 tập đoàn đứng đầu thế giới.

Mà trong đó, hiện tại, Hoắc Viễn đã chính thức trở thành tập đoàn đứng đầu Trung Quốc. Nắm giữ nguồn mạch kinh tế của cả nước...

Bên ngoài đại sảnh thoáng chốc muốn nổ tung. Toàn bộ phóng viên ai nấy đều giơ cao máy ảnh lên chụp lấy chụp để. Dường như muốn ghi lại từng cử chỉ nhất cử nhất động của người đàn ông này.

Hoắc Dương Thần vừa bước xuống xe, khuôn mặt thâm trầm phong soái của anh khiến các cô gái ở đây nhịn không được muốn la hét.

Nhưng hôm nay, Hoắc Dương Thần khi đối mặt trước hàng trăm phóng viên ống kính như vậy nhưng lại không hề có lấy một tia nhíu mày.

Mắt thấy người đàn ông này bước xuống lại một lần nữa xoay người lại. Bàn tay thon dài vững chắc hướng vào bên trong.

Lập tức, phóng viên như muốn nháo nhào cả lên. Hiển nhiên Hoắc gia lại xuất hiện cùng một người nữa. Mà điệu bộ này, xem ra người ngồi bên trong mới chính là phụ nữ a!

Hoắc Dương Thần cúi người. Bàn tay to lớn của anh khẽ đưa ra hướng người bên trong xe. Đến khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong thì khẽ khựng lại.

Một giây sau, sắc mặt của anh còn không khỏi đen lại.

Khoảnh khắc mọi người còn đang tò mò xem hành động kế tiếp của người đàn ông này là gì bỗng nhiên xuất hiện một bàn tay thon dài trắng tuyết nhẹ nhàng đặt lên bàn tay to lớn của người đàn ông. Ngay sau đó liền xuất hiện một đôi giày cao gót đỏ thẫm. Đôi chân thon dài trắng đến tinh tế nhẹ nhàng bước xuống.

Hoắc Dương Thần giơ lên bàn tay đỡ lấy trên đỉnh đầu tránh cho cô đụng phải nóc xe. Tay còn lại lại hết sức ân cần dìu cô.

Một loạt động tác cực kì ăn ý của cả hai khiến mọi người nổi lên ý muốn tò mò, đố kỵ.

Đến khi nhìn đến dung mạo của cô gái vừa bước ra từ xe của Hoắc Dương Thần, lại còn được người đàn ông xuất sắc này cẩn thận đến như vậy khiến mọi người ở đây toàn bộ đều sửng sốt.

Há chẳng phải có tin đồn vị thần tài của Thượng Hải này không bao giờ đụng đến phụ nữ hay sao? Thậm chí có nhiều nhà báo còn cho rằng người đàn ông này e là không hề có hứng thú với phụ nữ. Còn có người đồn thổi rằng người này chỉ có hứng thú với nam nhân! Không những vậy mà còn tận mắt chứng kiến!

Vậy người con gái đang đứng trước mặt này còn không phải chính là một cái tát giáng thẳng vào mặt bọn phóng viên sao!?

Chỉ là, ngay khi cô gái vừa bước xuống liền khiến cho toàn hội trường đều một phen kinh diễm. Thậm chí còn có thể nghe được tiếng hít sâu dường như không thể tin được. Ngay sau đó liền có người không nhịn được bàn tán.

"Cô gái đó là ai vậy? Sao lại đeo mặt nạ thế này?"

"Chắc không phải xấu xí đến mức phải đeo mặt nạ đấy chứ..."

"Không đâu. Mọi người nhìn đi. Ngay cả thân hình cô ấy còn tuyệt vời đến như thế thì chắc chắn là một đại mỹ nhân!"

Cả toàn trường lại một lần nữa bùng nổ. Đám phóng viên nhất thời bị thân hình tuyệt mỹ của mỹ nhân trước mặt làm cho ngây ngốc, cũng quên luôn cả việc chụp hình.

"Này... Các cô có hay không thấy chiếc váy cô ta có chút quen mắt nha?"

Giọng nói cô gái vừa dứt, mọi người cũng lập tức nhìn qua. Ai nấy cũng đều muốn nhớ xem đã nhìn thấy ở đâu.

Đột nhiên, có một người tinh mắt nhận ra trước. Giọng nói trong trẻo vang khắp đại sảnh.

"A! Tôi nhớ ra rồi! Chính là bộ váy của nhà thiết kế GYS. Chiếc váy này là một trong những bộ sưu tập mới ra cách đây... vài... vài tiếng?"

Nói được một nửa, giọng cô gái không nhịn được run run. Cô thật không thể tin được, ban nãy cô còn đang lướt Weibo mà suýt soa chiếc váy vừa được nhà thiết kế lừng danh này tung ra. Vậy mà chỉ vài tiếng sau, chiếc váy này như thế nào lại... Xuất hiện ở đây?

Lại còn là xuất hiện trên người cô gái này?

Phải nói là trụ sở làm việc chính của GYS, cũng chính là nơi mà nhà thiết kế này vừa lên ý tưởng, vừa sáng tác, vừa thiết kế nằm ở tận phía bên kia Đại Dương. Ở nước Mỹ xa xôi ngàn vạn dặm, thậm chí máy bay bay đi bay về từ Trung Quốc sang Mỹ cũng mất hơn một ngày trời!

Hơn nữa nghe đồn tác phong làm việc của vị này vô cùng tùy hứng. Anh ta tùy tiện sáng tác rồi thiết kế. Ấy vậy mà những tác phẩm 'tùy tiện' ấy lại luôn trở thành đề tài sốt dẻo khiến cho các nhãn hàng thời trang cao cấp hoặc thậm chí những nhà thiết khác phải tranh đoạt một phen.

Phải nói thiết kế của anh ta còn khó mua như lên trời! Không phải chỉ dựa vào giá cả mua bán hoặc người mua cố ý đẩy giá cao lên. Còn phải xem tâm trạng, sắc mặt hôm ấy của anh ta có tốt không. Nếu tốt thì bán, còn không tốt. Chính mình tự tay đốt đi!

Chính xác! Là đốt đi!

Trời ạ!

Vậy mà cô gái này lại có thể có được nó!

Trước mặt bọn họ. Cô gái này... Vậy mà lại đang mang một bộ váy của nhà thiết kế lừng danh GYS vừa được tung ra thị trường chỉ cách đây vài giờ đồng hồ!

Điều đặc biệt khiến mọi người ngạc nhiên chính là riêng chiếc váy này lại chỉ thiết kế một bộ duy nhất. Chính là phiên bản duy nhất trên thế giới.

Không những thế, trên trang cá nhân của nhà thiết kế này còn bí ẩn đề cập rằng chiếc váy này chính là một trong những thiết kế sắp tới trong bộ sưu tập thế kỉ của anh ta.

Bộ sưu tập thế kỉ. Chính là ám chỉ bộ sưu tập ngàn năm mới được tung ra và chỉ sáng tác một lần duy nhất! Có một không hai!!!

Điều quan trọng là phải nói ba lần! Chỉ là, Dạ Anh hiện giờ đang khiến cho rất nhiều người phải tỏ ra hâm mộ.

Không chỉ là được khoác trên người bộ sưu tập của nhà thiết kế nổi tiếng là 'có tiền cũng chưa chắc có'. Cô lại còn được sánh bước đi cùng vị thần tài của cả Thượng Hải.

Tuy rằng khuôn mặt đã bị cô gái đeo lên một chiếc măt nạ đen huyền bí nhưng thân hình lồi lõm của cô gái này lại một lần nữa khiến mọi cô gái ở đây đều chậc miệng líu lưỡi.

Có người không nhịn được nhìn xuống chính mình...

"....."

Nhận thấy ánh mắt thèm thuồng của mấy gã phóng viên vẫn đang nhìn chăm chăm vào cô. Hoắc Dương Thần không khỏi có chút hối hận. Hắn vậy mà lại quên rằng không chỉ mình hắn được ngắm nhìn bộ dáng cô kinh diễm như vậy.

Càng nghĩ đến càng khiến máu nóng trong người hắn trực trào... Hận không thể đem cô nhét lại vào trong xe. Một cước chạy thẳng về nhà!

Nhưng nói gì đi nữa cả hai cũng đã lỡ. Hoắc Dương Thần đành phải đưa một tay ra, ý bảo cô khoác tay vào anh.

Dạ Anh đương nhiên biết hành động này là gì nên cũng rất ngoan ngoãn mà phối hợp theo.

Cả đoạn đường từ đại sảnh đến sân khấu chính mặc dù chỉ là một khoảng cách không quá dài. Nhưng đối với Dạ Anh lại chẳng khác gì cực hình! Vốn dĩ hiện tại người đang đi bên cạnh cô là người cô có thể dễ dàng thoải mái khoác tay như vậy sao?

Dọc đường đi, dưới lớp mặt nạ, Dạ Anh quan sát được không ít ánh mắt thèm thuồng cùng ghen tức đồng loạt bắn về phía cô.

Nếu những ánh mắt này mà có thể giết được người. E rằng Dạ Anh cô hiện tại chết không dưới một nghìn lần...

Dạ Anh vừa đi vừa thầm rủa trong lòng. Cô hẳn là quên béng thân phận của Hoắc Dương Thần đi.

Người đàn ông này không chỉ là vị thần tài của Thượng Hải. Anh ta còn được mệnh danh là người đàn ông hoàng kim được tất cả các cô gái trên thế giới muốn lăn giường nhất!

Nghĩ đến đây, khoé miệng Dạ Anh không khỏi giật giật vài cái.

Đang mãi mê suy nghĩ, đột nhiên bàn chân truyền đến cảm giác lệch đi một chút. Quả nhiên một giây sau, cả người cô mất thăng bằng mà ngã xuống.

Cả hội trường nhất thời chìm đắm dõi theo nhất cử nhất động của cô gái cũng phải một phen kinh hồn bạt vía...

Mắt thấy mặt mình sắp phải hôn mặt đất. Dạ Anh không khỏi tự động nhắm chặt mắt lại. Tay cũng theo phản xạ với lấy cánh tay người đàn ông.

Nhưng là...

Mất khoảng chục giây sau, cơ hồ cả người cô cũng không cảm thấy có cảm giác đau đớn. Ngược lại bên hông truyền đến một cảm giác ấm nóng lạ thường.

Ngay sau đó, giọng nói trầm thấp của người đàn ông ập tới.

"Ân. Không cần sợ. Tôi đỡ được em!"