Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bánh Xe Vận Mệnh Tại Hogwarts

Chương 20: Bữa tiệc khai giảng (2)




Chương 20: Bữa tiệc khai giảng (2)

Tristan và Harry chỉ chờ tầm vài phút là thấy Hermione bước ra khỏi văn phòng giáo sư McGonagall với vẻ mặt vô cùng hớn hở. Có vẻ như là nhỏ đã được điều mà nhỏ mong muốn từ giáo sư McGonagall rồi.

Ngay sau đó thì viện trưởng của nhà Gryffindor cũng theo sau. Vị giáo sư khả kính của chúng ta dẫn theo ba đứa tụi nó dọc theo hành lang bước xuống cầu thang bằng đá cẩm thạch và bước vào Đại Sảnh đường. Trong đó bây giờ là một biển những cái nón đen chóp nhọn của học sinh phù thủy. Bàn dài nhà nào ngồi chật học sinh nhà nấy, mặt mũi đứa nào cũng sáng rỡ trong ánh sáng của hàng ngàn ngọn nến lơ lửng lướt trên không trung. Giáo sư Flitwick - vị giáo sư phù thủy nhỏ thó có mái tóc bạc rối nùi - đang cầm cái nón cổ lỗ sĩ và cái ghế ba chân mà bước ra khỏi.

Thấy vậy Tristan liền rầu rĩ mà than thở:

"Không phải chứ! Bọn mình bị trễ buổi lễ phân loại mất rồi sao?"

Hermione cũng rên lên đầy nuối tiếc:

"Ôi, đúng vậy, bọn mình lỡ mất tiêu buổi lễ phân loại rồi. "

Giáo sư McGonagall sải bước đến chiếc ghế trống của mình trên dãy bàn giáo viên trong khi ba đứa tụi nó ra sức chuồn êm vào dãy bàn của nhà Gryffindor với vài gương mặt lạ của năm nay.

Tuy Tristan chả nhận ra ai cả nhưng mà hình như là ai cũng nhận ra nó cả. Thằng bé sực nhớ ra là tin đồn là thứ lan truyền nhanh nhất ở Hogwarts, cho nên cuộc đụng độ với tên giám ngục trên xe lửa hoàn toàn không có bất cứ bí mật gì đáng nói.



Cho nên dù đã cố gắng hết sức nhưng mà thiên hạ đều quay đầu lại mà nhìn theo mấy đứa tụi nó lẳng lặng đi vòng phía sau Đại Sảnh đường, có vài người còn chỉ chỉ chỏ chỏ Harry và nó nữa chứ.

Mấy đứa tụi nó cúi gằm mặt mà ngồi xuống mấy cái ghế mà Ron đã xí chỗ sẵn. Nhưng mà cả bọn chưa kịp nói lời nào thì thầy hiệu trưởng Dumbledore đã đứng dậy đọc bài diễn văn khai trường:

"Hoan nghênh tất cả các trò đã tựu trường."

Ánh nến lung linh trên chòm râu bạc của cụ:

"Chúc mừng các trò vào một niên học mới nữa ở Hogwarts! Tôi có vài điều muốn nói với tất cả mọi người ở đây, và bởi vì một trong những điều đó rất nghiêm trọng, nên tôi nghĩ tốt nhất là nên nói phứt ra ngay bây giờ, trước khi các trò no nê mụ mẫm đi vì bữa tiệc linh đình tuyệt cú mèo của chúng ta..."

Cụ Dumbledore tằng hắng lấy giọng nói tiếp:

"Như tất cả các trò đều biết qua vụ kiểm soát trên tàu Tốc hành Hogwarts, trường của chúng ta hiện nay đang có những vị khách là các viên giám ngục Azkaban, những người đến đây để làm nhiệm vụ do Bộ Pháp thuật giao phó."



Cụ Dumbledore ngừng nói. Tristan sực nhớ lại là dượng Arthur từng nói cụ Dumbledore không hài lòng chút nào chuyện đón tiếp các viên giám ngục Azkaban đến trường Hogwarts. Cụ Dumbledore nói tiếp:

"Họ sẽ đặt trạm canh gác ở mỗi cổng ra của nhà trường. Trong thời gian các viên giám ngục Azkaban ấy lưu lại trường chúng ta, tôi muốn nói rõ rằng không ai được ra khỏi trường mà không có sự cho phép. Các trò đừng hòng đánh lừa hay qua mặt các viên giám ngục Azkaban bằng quỷ kế hay cải trang, thậm chí khoác áo tàng hình đi nữa."

Mấy đứa tụi nó đưa mắt nhìn nhau. Cụ Dumbledore ôn tồn nói tiếp:

"Các viên giám ngục Azkaban về bản chất không bao giờ thấu hiểu những lời xin xỏ hay viện cớ. Vì vậy tôi phải khuyên bảo từng người trong mọi người ngồi đây là đừng tạo ra cái cớ gì để bị họ làm hại. Tôi trông cậy vào các Huynh trưởng và các tân Thủ lĩnh Nam sinh và Thủ lĩnh Nữ sinh, hãy làm hết sức để bảo đảm rằng không một học sinh nào có chuyện v·a c·hạm với các viên giám ngục Azkaban. Lấy năng lực ma pháp của các trò thì hầu như không có khả năng đối đầu với những viên giám ngục Azkaban này."

Những lời mà cụ Dumbledore vừa nói khiến cho hầu như tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Tristan khiến cho nó xấu hổ hết sức, nhất là khi cụ Dumbledore dùng ánh mắt nghiêm nghị của mình quét qua Đại Sảnh đường và dừng lại trên người thằng bé. Lúc này không có ai dám thở mạnh một tiếng.

Cụ nói tiếp:

"Có một thông báo khác vui vẻ hơn. Tôi sung sướng chào mừng hai giáo viên mới gia nhập vào đội ngũ giảng dạy của trường chúng ta. Người thứ nhất là giáo sư Lupin, người đã hào hiệp đồng ý lấp chỗ trống ở bộ môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám."

Cả Đại Sảnh đường hầu như đều im lặng chỉ có lác đác vài tiếng vỗ tay đến từ dãy bàn nhà Gryffindor bởi vì so với các giáo sư khác của Hogwarts, bộ áo chùng nhếch nhác lôi thôi của giáo sư Lupin không gây được sự ấn tượng mạnh cho lắm.

Nhưng mà khi Tristan ngó đến bản mặt của giáo sư Snape ở tuốt đầu bên kia của dãy bàn giáo sư thì nó không rét mà run. Cái bộ mặt gầy gầy, vàng bủng của giáo sư Snape đang rúm ró cả lại khi nhìn giáo sư Lupin, đó không còn là sự tức giận nữa - đó là sự căm ghét.



Cụ Dumbledore nói tiếp sau khi tiếng vỗ tay rời rạc chào mừng giáo sư Lupin chấm dứt.

"Việc chỉ định vào chức vụ giáo viên thứ hai trong niên học này là... Vâng, tôi rất tiếc thông báo cho các con biết là giáo sư Kettleburn, giáo sư môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí, đã về hưu vào cuối niên học vừa rồi, để có nhiều thời gian chăm sóc các chi còn lại của ông. Tuy nhiên tôi vui mừng thông báo là vị trí của giáo sư Kettleburn được thay thế bằng chính ông Rubeus Hagrid, người đã đồng ý nhận thêm nhiệm vụ mới này bên cạnh nhiệm vụ giữ khóa trường Hogwarts của chúng ta."

Lần này thì tiếng vỗ tay to hơn hẳn, lão Hagrid thì hiển nhiên là quá quen thuộc với bọn nhỏ rồi. Nhất là sau khi đã giải nỗi hàm oan bao lâu nay vào năm ngoái thì việc lão thay thế giáo sư Kettleburn tội nghiệp, người đã mất gần hết tứ chi của mình trong suốt quá trình dạy học.

Mặt của lão Hagrid đỏ bừng như vừa uống hết một thùng tô nô rượu, hai mắt ngượng ngùng nhìn xuống hai bàn tay to bè của mình. Chắc chắn là lão khoái lắm, nhưng nụ cười toét miệng của lão đã ẩn khuất sau bộ râu đen xum xuê rậm rạp che gần hết gương mặt.

"Xong, tôi cho rằng nhiêu đó là tất cả chuyện quan trọng cần phải nói. Bây giờ hãy để bữa tiệc bắt đầu!" Thầy hiệu trưởng Dumbledore kết thúc bài phát biểu chào mừng năm học của mình.

Lúc này, trên các dĩa đồ ăn và ly tách bằng vàng trước mặt chúng nó được lấp đầy bằng hàng tá đồ ăn và thức uống mà món nào món nấy đều ngon khỏi chê. Toàn thể Đại Sảnh đường đâu đâu cũng vang lên tiếng nói, tiếng cười cùng với tiếng dao nĩa chạm nhau lách cách.

Tristan cũng tống vào dĩa của mình hàng tá thức ăn ngon lành trên bàn tiệc. Trong khi đó, tụi Ron, Harry và Hermione có chút mất tập trung, cả ba đứa chúng nó đều mong ngóng cho bữa tiệc mau mau kết thúc để mà tiến tới chúc mừng cho lão Hagrid. Tụi nó biết rằng việc trở thành một giáo sư có ý nghĩa trọng đại như thế nào với lão.

Và mãi cũng đã đến lúc kết thúc khi miếng bánh bí cuối cùng biến khỏi những cái dĩa vàng. Cụ Dumbledore nói đôi lời rằng đã tới giờ bọn trẻ đi ngủ. Trong khi Tristan hoà vào dòng người rời đi Đại Sảnh đường thì ba đứa còn lại tranh thủ chạy đến chúc mừng lão Hagrid khiến cho lão ta vô cùng xúc động.

Rốt cuộc Tristan cũng trở về căn phòng ngủ thân thương ở cuối hành lang của mình, căn phòng ngủ cá nhân duy nhất của cả tòa tháp Gryffindor này, nơi mà nó có thể xem là căn nhà thứ hai của mình.