Chương 11: Xung đột với cha con nhà Malfoy
Những chuyện xảy ra tiếp theo cứ như một vở hài kịch 3 xu rẻ tiền mà diễn viên chính chính là Gilderoy Lockhart. Không! Bây giờ thằng bé phải gọi ông ta là giáo sư Lockhart bởi vì ổng mới vừa thông báo rằng mình sẽ đảm nhiệm chức vụ giáo sư môn Phòng chống nghệ thuật Hắc Ám trong năm học này.
Là một con mọt sách chính hiệu, Tristan hiển nhiên là đã đọc qua vài quyển sách của giáo sư. Không nói đâu xa, cuốn «Gilderoy Lockhart's Guide to Household Pests» đã được cô Molly đặt trong đống sách phía trên mặt lò sưởi rồi còn gì. Nó phải công nhận những quyển sách đó tương đối hấp dẫn. Nhưng điều này cũng không thể ngăn được ác cảm của nó với cái ông giáo sư này.
Chuyện là khi Ron phản ứng với cái ông thợ chụp hình vừa lùn vừa xấu của tờ Daily Prophet khi lão ta đạp lên chân nó thì bị giáo sư Lockhart chú ý. Và ông ta ngay lập tức phát hiện ra Harry Potter nổi tiếng đang đứng bên cạnh chúng nó. Không nói không rằng, ổng kéo Harry lên phía trước để lão phóng viên chụp lấy chụp để. Làn khói màu tím mịt mù từ cái máy chụp hình ma thuật của lão ta khiến cho nó và gia đình Weasley ho sặc sụa không thôi.
Khi cả bọn vừa mới hồi thần thì lại nổi lên tiếng cãi nhau giữa Harry và cậu ấm của gia đình Malfoy. Đứng từ xa mà nó còn nghe tiếng thằng Malfoy lè nhè châm chọc:
“Mày kiếm được cả một con bồ nhí ấy nữa hả, Potter?”
Câu nói của cậu quý tử nhà Malfoy khiến cho Ginny ngượng chín cả người. Điều này làm máu bà tám nổi lên trong người Tristan. Thế là thằng bé liền chen lại gần để mà hóng hớt. Ron và Hermione cũng chen theo tới, cả ba đứa đều đang khệ nệ với những quyển sách mới mua của Lockhart.
Ron nhìn Malfoy như thể nhìn một cái gì gớm lắm dính ở đế giày nó:
“Thì ra mày! Chắc mày ngạc nhiên lắm khi thấy Harry ở đây hả?”
Malfoy cãi lại:
“Cũng không ngạc nhiên bằng chuyện thấy mày trong nhà sách đâu Weasley. Tao đoán chừng ba má mày phải nhịn đói cả tháng mới dành dụm đủ tiền trả ớ sách đó”.
Ron cũng đỏ lên không kém gì Ginny. Nó cũng quẳng mớ sách vô cái nồi nấu quặng của Ginny (tội nghiệp cái vạc, đã có ít nhất là hai bộ sách của Lockhart đã được chứa trong đó) rồi tính xấn vô mà tẩn Malfoy một trận, nhưng Harry và Hermione túm lưng áo khoác của nó lại.
“Chuyện gì, chuyện gì!”
Dượng Arthur rốt cuộc thoát khỏi cô Molly, mang theo Fred cùng George chen qua tới.
“Ron, Ginny, mọi người đều điên rồi, chúng ta chạy nhanh đi thôi! Má của các con còn muốn ở chỗ này…… !” Ông dường như không thấy mái tóc màu vàng kim của Malfoy mà quay qua nói chuyện với những đứa tóc đỏ, tóc đen và tóc nâu.
“Á à… Arthur Weasley. Chúng ta lại gặp mặt.”
Lucius Malfoy xuất hiện, đứng bên cạnh thằng Malfoy, quàng một cánh tay qua vai nó, nụ cười khinh khỉnh trên mặt, hai cha con giống hệt nhau.
Dượng Arthur lạnh lùng gật đầu chào:
“Chào ông Lucius.”
Ông Malfoy nói:
“Ông làm như vậy coi được sao? Bỏ bê công việc mà bồi người nhà đi đến nơi này, Chắc ông Fudge sẽ mừng lắm khi có một người nhân viên như vậy.”
Dượng Arthur đáp lại bằng một giọng lạnh băng:
“Không cần ông quan tâm. Ta đã kê biên tài sản xong rồi.”
“Nhìn qua ông Weasley đây bận rộn thật sự. Tất cả những trò khám xét đó… Tôi hy vọng họ trả tiền làm thêm giờ chứ hả?”
Ông Lucius thò tay vô cái vạc của Ginny, lượm từ trong đống sách lòe loẹt của Lockhart ra một quyển rất cũ, hầu như long bìa sờn gáy rồi, đó là quyền « A Beginner's Guide to Transfiguration» rồi ông Malfoy nói tiếp.
“Rõ ràng là họ không trả lời rồi. Cha chả, sỉ nhục thanh danh phù thủy bằng cách trả lương lậu không ra sao thì ích lợi gì kia chứ?”
Dượng Arthur đã tức đến nổ phổi, thiếu chút nữa thì xông lên.
“Chúng tôi nghĩ hoàn toàn khác ông về cái gọi là đánh mất danh dự phù thủy ông Malfoy à. Hơn nữa mấy ngày nữa tôi sẽ cùng với nhóm Auror của bộ đến bái phỏng trang viên của gia tộc Malfoy. Ông cũng biết đây, mấy ngày nay tôi vô cùng bận rộn, nhưng cũng rất vui lòng làm loại công tác này, đặc biệt là khi đi đến nhà của ông. Ông sẽ chào đón chúng tôi sao, Lucius?”
Sắc mặt của Lucius Malfoy bây giờ cực kỳ khó coi. Draco Malfoy đứng ở bên cạnh ngựa con háu đá mà hét lớn:
“Ông dám .. Ông dám uy h·iếp gia tộc Malfoy!”
“Câm miệng! Draco!” Ông Lucius lạnh giọng quát thằng con trai của mình. Sau đó ông ta lạnh lùng nhìn dượng Arthur cùng với vợ chồng Granger đang đứng bên cạnh, rít lên qua kẽ răng của mình:
“Đương nhiên rồi, ta sẽ dùng lễ nghi phù thủy tốt nhất để mà chào đón nhân viên của bộ. Nhưng mà tốt nhất là ông nên tìm một chút thuần huyết phù thủy mà kết giao, ông Weasley. ới những dạng người ông giao du như thế kia, ôi thấy gia đình ông không còn chỗ nào thấp hơn để lún xuống nữa rồi…”
Rốt cuộc…
“Choang!”
Cái nồi nấu quặng của Ginny bay thẳng về phía ông Malfoy. Với sức nặng của đống sách bên trong, cái nồi nấu quặng bây giờ cũng có sức công phá không hề nhỏ. Đi theo ngay phía sau chính là dượng Arthur, dượng đấm ông Lucius môt cái khiến cho ông ta ngã ngửa về phía sau, nện vào một kệ sách.Hàng tá cuốn sách bùa chú đổ ầm ầm xuống đầu họ;
Hiệu sách một mảnh hỗn loạn……
Fred và George nháo nhào lên:
“Nện hắn đi ba!”
Ron và Draco thì lườm nhau, hai đứa chúng nó dường như muốn đánh nhau đến nơi,
Cô Molly thì hét:
“Đừng! Anh Arthur, đừng!”
Tristan thì nhiệt liệt mà cổ vũ dượng Arthur. Khi mà dượng đấm một phát chính xác vào giữa mặt ông Lucius Malfoy khiến cho mặt ông ta đầy máu tươi, không biết là ổng đã bị đấm gãy mũi hay gãy răng không biết nhưng thoạt nhìn vô cùng chật vật. Nhưng ngay sau đó, ông Lucius Malfoy đã có một cú phản kích thành công. Bạch kim quý tộc đã tung một đấm chính xác vào mắt phải của dượng Arthur khiến cho mắt của dượng sưng to đến mức không mở ra được.
Đám đông thì dồn cục lại phía sau, xô đẩy làm ngã đổ thêm nhiều kệ sách nữa. Mọi người đều phấn khích trước hai vị phù thủy có pháp lực cao cường cùng với danh tiếng không nhỏ bỏ qua đũa phép mà nhào vô nói chuyện với nhau như những người đàn ông. Nhưng điều này lại gây tổn hại cho cửa tiệm, trên sàn nhà là hàng đống sách đã bị hai người làm đổ từ trên kệ xuống và được hai người dùng như v·ũ k·hí mà ném vào nhau. Thế là, người bán sách bèn la to:
“Quý ông làm ơn… làm ơn…”
Nhưng át tiếng tất cả là tiếng quát như sấm:
“Giải tán! Quý ngài, dừng tay lại…”
Lão khổng lồ Hagrid đã chen qua đám người mà xuất hiện phía sau hai người đang đánh nhau. Lão dùng cánh tay to hơn cả bắp đùi người trưởng thành của mình mà mỗi tay một người mà tách cả hai người ra. Tuy đang trong tình trạng thê thảm như vậy nhưng ông Lucius vẫn nắm chặt quyển « A Beginner's Guide to Transfiguration» te tua của Ginny. Ông ấn cuốn sách vào người cô bé, đôi mắt ông long lên sòng sọc hết sức quỷ quyệt:
“Đây, con bé, cầm lại sách của mày này! Đó là thứ tốt nhất mà cha mày có thể mua được ày đó!”
Vùng ra khỏi tay lão Hagrid, ông vẫy tay gọi Draco rồi hai cha con chuồn thẳng khỏi tiệm sách. Lão Hagrid gần như nhấc bổng dượng Arthur đứng lên trong lúc ông này chỉnh trang lại quần áo của mình. Lão nói:
“Anh Arthur, lẽ ra anh nên mặc xác hắn. Cả cái gia đình đó đã thối rữa tận lõi rồi, ai cũng biết chuyện đó hết mà. Xấu máu là bản chất của họ. Chẳng có ai trong gia đình đó đáng để ta bận tâm hết. Thôi, đi nào… Ra khỏi đây thôi!”
Trong khi mọi người đều trên người Arthur thì Tristan lại để ý đến Ginny cùng với quyển « A Beginner's Guide to Transfiguration» te tua xơ xác đang nằm trong ngực nhỏ. Nó vẫn luôn cảm thấy ánh mắt vừa rồi của ông Lucius luôn có vấn đề. Thằng bé có cảm giác dường như mình đã nắm được điều gì đó vô cùng quan trọng nhưng không hiểu vì sao nó lại không thể nói rõ ra thứ đó là thứ gì. Có lẽ nó nên thử mượn quyển sách « A Beginner's Guide to Transfiguration» đó từ Ginny để xem sao, có khi nó sẽ phát hiện ra âm mưu của lão Lucius thì sao.
Người bán hàng có vẻ muốn níu áo dượng Arthur bắt bồi thường, nhưng kịp nhận thấy mình chỉ đứng tới eo lão Hagrid, nên dường như đã khôn ngoan suy nghĩ lại, để mặc cả bọn đi ra ngoài.
Đoàn người vội vã đi về quán Cái Vạc Lủng, ông bà Granger có vẻ sợ hãi trước sự thô bạo của phù thủy còn cô Molly thì giận đến mức không thể tự kiềm chế được. Nhưng cơn giận này có bao nhiêu phần là vị chồng của bà không làm gương đàng hoàng cho bọn nhỏ hay là bởi vì đã là phá hỏng buổi ký tên của Gilderoy Lockhart thì không ai có thể biết được.
“Một tấm gương hay ho cho con cái anh… Đánh lộn công khai… không biết Gilderoy Lockhart nghĩ thế nào…”
Fred nói:
“Ổng khoái lắm. Má không nghe ổng nói gì khi mình đi ra hả? Ổng hỏi cái ông lùn xủn của tờ Daily Prophet là liệu cả trận đánh nhau có được tường thuật lại trong bài báo không – tại ổng nói đó cũng là quảng cáo.”
Những lời nói của Fred cũng không thể làm tâm trạng mọi người khá hơn. Suốt dọc đường còn lại không ai nói thêm bất kỳ một lời nào nữa. Harry theo chân gia đình Weasley dùng bột Floo về trang trại Hang Sóc còn Tristan thì về nhà của mình. Gia đình Granger thì chia tay đám người mà rời quán rượu để bắt xe buýt ở bên kia đường. Dượng Arthur rất muốn đi theo bọn họ để xem trạm xe buýt hoạt động như thế nào, nhưng khi bắt gặp ánh mắt muốn g·iết người từ vợ của mình, dượng ngoan ngoãn mà dẫn đầu cả bọn chui vào lò sưởi trong tường.
Và dường như đã rút kinh nghiệm từ chuyến du hành lần trước, lần này Tristan nhìn thấy Harry cẩn thận mà tháo cặp kính ra mà bỏ vào túi áo trước khi bốc một nhúm bột Floo. Dường như cu cậu không thích kiểu du hành bột Floo này lắm.