Bàn về chuyện cún hư đã làm thế nào để lừa vợ yêu vào tròng
Tác giả: Dã Mân Côi Loan
Editor: Sặc Fructose
Chương 26: Cả hai lỗ đều nhét gậy mát xa, máy liếm hút âm đạo chà đạo nụ hoa, cùng chơi trò anh hỏi em đáp, côn thịt đâm vào tử cung, cao trào không ngừng.
"Ưm..." Lúc Nguyễn Kiều tỉnh lại có hơi mơ hồ một lát. Cậu mơ màng nhớ lại hôm qua cậu đi theo Phó Hành Chấp, còn nhận được một món quà, cậu ôm chăn cọ cọ một hồi, lại nướng thêm một tí mới ngồi dậy.
Vừa mở mắt đã bị cái lồng vàng lớn trước mặt làm sửng sốt. Nguyễn Kiều tiến về phía trước sờ sờ thanh lồng, nhìn quanh quất. Trừ cái lồng vàng này và cái giường bên trong, bên ngoài không còn thứ gì khác. Cậu cúi đầu thấy mình đang mặc một cái váy công chúa màu trắng, nhưng phần ngực lại lộ vú ra, phía dưới không có mặc quần lót. Nguyễn Kiều sững người ở đó mắt thất thần, trong đầu đang hồi tưởng chuyện hôm qua.
Món quà Phó Hành Chấp tặng mình... hình như là, cái lồng vàng này?!
Sau đó cậu uống say, vẫn luôn quậy đòi côn thịt cắm vào, kết quả tự mình làm đau mình, khóc lóc một hồi thì ngủ mất tiêu.
Nguyễn Kiều đứng thẳng dậy tìm chỗ đi ra ngoài, phát hiện lắc chân treo lồng vàng nhỏ của mình nối với một sợi dây xích rất dài, một đầu nối vào dưới đáy lồng vàng nhỏ, hình như có bộ phận nào đó để nối vào, còn đầu kia thì nối vào đáy lồng to. Đủ để cậu hoạt động tự do trong đây, nhưng không có cách nào ra ngoài.
"Gì đây..." Nguyễn Kiều buồn bực cầm dây xích lắc lắc: "Ngay từ đầu Hành Chấp đưa lắc chân cho mình là để chuẩn bị cho cái này à?"
Đối mặt với cảnh tượng kỳ quái như vậy, nhưng Nguyễn Kiều vẫn không cảm thấy khủng hoảng hay sợ hãi. Điều duy nhất cậu không thể chấp nhận là Hành Chấp không thích mình, bây giờ biết là do mình hiểu lầm, nên tâm trạng cậu nhẹ nhõm rất nhiều. Cái lồng vàng rực rỡ này, cậu cũng chỉ xem như trò tình thú.
Bởi vì cậu biết, vô luận thế nào, Phó Hành Chấp cũng sẽ không làm tổn thương cậu, cho nên Nguyễn Kiều thích ứng rất tốt với đam mê của hắn.
Nguyễn Kiều muốn tìm Phó Hành Chấp, nhưng không tìm được di động, đành phải tự mình mò mẫm cách đi ra ngoài.
Bò đến cuối giường, Nguyễn Kiều thấy được tờ giấy nhắn: Cục cưng thức rồi sao? Anh đi chuẩn bị bữa sáng, đút cái này vào lỗ nhỏ, anh sẽ lập tức quay lại.
Kế bên đặt một cái hộp, trong đó có hai món đồ chơi đáng yêu, Nguyễn Kiều nghiên cứu một hồi mới hiểu cách dùng. Một cái máy hút liếm hình thỏ con, một cái như gậy rung mát xa hình cà rốt. Nguyễn Kiều khẽ chớp mắt, lấy thỏ con ra trước.
Lỗ tai thỏ con có thể vặn ra được, Nguyễn Kiều đỏ mặt nhét nó vào bướm. Miệng huyệt mềm mại ướt át lập tức nuốt toàn bộ tai thỏ vào trong. Vì trong hộp có hai cái, nên Nguyễn Kiều đoán là hai cái lỗ đều cần phải đút hết. Nên cậu đút cà rốt vào lỗ sau, hình dạng thon dài đầu to đuôi nhỏ dễ dàng cắm vào.
Nguyễn Kiều sờ cơ thể thỏ con, nhìn thấy một chỗ hình như là công tắc, cậu nhấn vào. Lỗ tai thỏ trong bướm nhỏ nhanh chóng rung lên, quấy loạn lỗ thịt mẫn cảm, chẳng mấy chốc nước dâm đã ròng ròng chảy ra.
Cái đuôi thỏ là máy hút, công tắc vừa bật lên, chỗ đó hoạt động với tần suất cực nhanh. Nguyễn Kiều chần chờ một chút, đặt vào ngay âm đế hồng hào nhòn nhọn. Khoái cảm mãnh liệt ào đến, chỉ để vài giây, cậu đã chịu không nổi mà lấy ra.
"Kích thích... quá..." Nguyễn Kiều thở hổn hển, nghỉ một hồi lại đặt vào, đến khi chịu không nổi nữa thì lấy ra. Cậu không dám đặt nó ở âm đế liên tục, lặp lại vài lần như vậy, âm đế đã bị nó hút đến đỏ bừng ướt đẫm, ngay cả cánh cửa bị đẩy vào cũng không phát hiện.
"Cục cưng, sướng lắm sao?" Phó Hành Chấp nhìn người đẹp dang rộng hai chân, hai lỗ nhỏ giữa hai chân đều bị lấp đầy, dưới mông ướt một khoảng, lỗ thịt hồng hào run rẩy chảy nước.
Nguyễn Kiều hết hồn, run tay làm cơ thể thỏ con rớt xuống giường. Phó Hành Chấp bước đến, không biết làm thế nào mở cửa lồng bước vào. Hắn đi tới cầm lấy thỏ con ướt nhẹp, cười khẽ: "Nhiều nước vậy sao..."
"Hành Chấp..." Mắt Nguyễn Kiều sáng lên: "Em đói quá."
Phó Hành Chấp bưng mâm đồ ăn đến, trêu cậu: "Ăn bữa sáng hay ăn dương vật của ông xã, chọn một cái."
Này... Không thể chọn hết cả sao?
Nguyễn Kiều suy nghĩ một chút, yên lặng nói: "Em, em muốn thứ của Hành Chấp..."
Sau đó cậu không nói nữa, người đẹp sấn tới, bàn tay sờ soạng trên khóa quần người đàn ông, muốn thực hành lời của mình.
Phó Hành Chấp ôm cậu lại: "Được rồi, chọc em thôi, ăn sáng trước đi."
Hắn khăng khăng muốn đút, Nguyễn Kiều cũng ngoan ngoãn dựa vào lòng người đàn ông, ăn từng muỗng từng muỗng.
Phó Hành Chấp thấp giọng cười: "Cục cưng, em như chim hoàng yến nhỏ được anh đút cho ăn vậy." Hắn hôn một cái lên tai Nguyễn Kiều: "Rất xứng với cái lồng này."
Nguyễn Kiều vừa ăn vừa nghĩ, cái lồng này nhìn có vẻ rất đắt, Hành Chấp luôn tặng quà cho cậu, cậu cũng phải mua quà tặng lại cho hắn mới được.
Nuốt miếng sủi cảo tôm cuối cùng xuống bụng, Nguyễn Kiều vỗ vỗ tay người đàn ông, ý bảo mình ăn no rồi. Cậu vươn vai, dây xích trên cổ chân phát ra tiếng leng keng, Phó Hành Chấp si mê nhìn, hôn lên mu bàn chân trắng nõn của người đẹp một cái.
"Á!" Nguyễn Kiều rụt chân lại, lỗ tai thỏ trong bướm nhỏ rơi ra: "Anh đừng hôn chỗ đó được không?"
Phó Hành Chấp lau miệng cho cậu xong rồi giúp cậu nhét tai thỏ vào, thuận tay chỉnh đến mức cao nhất. Gậy mát xa hình cà rốt cũng bật lên. Hai cái lỗ chịu kích thích mạnh mẽ, Nguyễn Kiều lập tức run rẩy cơ thể, nhũn người ngã xuống giường, lỗ thịt điên cuồng co rút.
Phó Hành Chấp dọn dẹp xong, nhàn nhã ngồi lên giường, kéo chân người đẹp lôi cậu lại gần, tách hai chân cậu ra vòng qua sườn mình. Hắn cầm cơ thể thỏ con, vỗ vỗ bắp đùi mềm mịn của cậu: "Cục cưng, mới ăn xong vận động mạnh quá không tốt, chúng ta chơi trò anh hỏi em đáp đi."
Nguyễn Kiều run rẩy đáp một tiếng ừa, đôi mắt nai rưng rưng nhìn người đàn ông.
Phó Hành Chấp cong môi: "Lúc trả lời câu hỏi anh sẽ dùng cơ thể thỏ con hôn nụ hoa của em, trả lời xong mới có thể thả ra."
"Câu hỏi đầu tiên, cục cưng, thích anh không?" Hắn đặt miệng hút lên âm đế đang nhô lên.
Nguyễn Kiều nức nở một tiếng: "Thích! Thích Hành Chấp nhất!"
"Ngoan, khởi động xong rồi, bây giờ bắt đầu thật nhé." Phó Hành Chấp gỡ mắt kính xuống, lộ ra đôi mắt ám trầm: "Cục cưng, vào học kỳ một năm tư, em về chung cư với một người đàn ông, ở bên nhau rất lâu, là đã làm những gì?"
"Năm tư..." Bắp đùi Nguyễn Kiều run rẩy, liều mạng nhớ lại, nụ hoa bị mút mát đến đỏ bừng, mang theo nước nhờn nhớp nháp. Vì không thể trả lời ngay lập tức, nên nụ hoa bị chịu khổ chà đạp co rút, hoa huyệt đang ngậm tai thỏ cũng giần giật phun ra nước dâm.
Khoái cảm cao trào làm cậu càng thêm choáng váng, mông cọ xát trốn về phía sau, thút thít nói: "Học kỳ một năm tư... là giảng viên liên lạc với em, nhờ một người đàn anh giúp bọn em lấy tư liệu... Chủ đề mới của anh ấy, em thấy hứng thú... Mới hỏi, hỏi một vài vấn đề..."
Sau khi đáp xong, âm đế đỏ tươi rốt cuộc cũng không phải bị mút vào ức hiếp nữa, ngực Nguyễn Kiều phập phồng, thân dưới ướt đẫm.
.
Truyện chỉ được editor post tại w~p SacFructose và w.p Phượng Tần.
.
Phó Hành Chấp hôn lên bộ ngực trắng như tuyết của cậu một cái, khen thưởng: "Ừm, cục cưng ngoan quá, câu hỏi tiếp theo, lúc chưa thân thiết với anh, cục cưng càng thân hơn với đàn anh đưa sách cho em, nếu không có cái app này, cục cưng có thể sẽ vứt bỏ anh, yêu đương với hắn không...?"
Miệng hút lại lần nữa mút lấy âm đế xinh xắn đứng thẳng, cơ thể Nguyễn Kiều căng cứng, vặn vẹo lùi ra sau, dáng vẻ chịu không nổi: "Hu hu... em không có thích anh ta... Em chỉ thích Hành Chấp... Không có app cũng thích, hu hu em chịu hết nổi rồi Hành Chấp..."
Phó Hành Chấp buông tay ra, khảy tóc mái mướt mồ hôi của người đẹp: "Ừm, anh cũng chỉ thích Kiều Kiều. Câu tiếp theo, anh muốn ánh mắt Kiều Kiều chỉ tập trung vào anh, muốn khóa Kiều Kiều ở một nơi mà chỉ anh mới có thể nhìn thấy, làm chim hoàng yến bị anh nhốt trong lồng, cục cưng, em sẽ sợ anh sao?"
Lần này Phó Hành Chấp không dùng thỏ con hút âm đế của cậu nữa, mà hắn nghiêm túc nhìn cục cưng hốc mắt đỏ bừng trên giường. Nguyễn Kiều vẫn đáp nhanh chóng, không chút do dự như cũ: "Không sợ, sao em lại sợ Hành Chấp được chứ, Hành Chấp tốt nhất!"
"Thật không?" Phó Hành Chấp sờ sờ khuôn mặt hồng hồng của cậu.
Nguyễn Kiều gật đầu: "Hành Chấp sẽ không cho em gặp cha mẹ nữa, sẽ không cho em đi học, sẽ làm tổn thương em sao?"
Phó Hành Chấp hơi nhướng mày: "Sẽ không, như vậy Kiều Kiều sẽ chán ghét anh..." Hắn cũng sẽ chán ghét bản thân mình.
Nguyễn Kiều khó hiểu nói: "Vậy, vậy thì anh cứ nghĩ thế đi, em biết cho dù anh có suy nghĩ và ham muốn đến mức nào, anh cũng sẽ không làm em buồn khổ. Nếu làm như vậy mà Hành Chấp cảm thấy vui vẻ, thì anh có thể nhốt em bên cạnh anh, chúng ta vĩnh viễn không xa rời nhau, chỉ cần... Hành Chấp vẫn luôn thích em như thế này."
"Đương nhiên anh vẫn sẽ luôn thích em." Phó Hành Chấp ôm cậu vào lòng: "Bé ngốc, sau này không được nghĩ linh tinh những chuyện như anh không thích em nữa."
Sau khi Nguyễn Kiều ngồi dậy, món đồ chơi trong hoa huyệt có hơi lồi ra, cậu cúi đầu nhìn, muốn đưa tay xuống nhét vào lại. Phó Hành Chấp rút lỗ tai thỏ ướt nhẹp, ném qua một bên: "Cục cưng, nghỉ ngơi xong rồi, chúng ta đổi thứ khác đút vào đi."
Thứ cắm vào ngay sau đó là côn thịt cứng rắn của người đàn ông, quy đầu nong miệng huyệt chặt khít ra, từng chút từng chút đụ vào, lấp đầy hoa huyệt, lỗ tai thỏ nho nhỏ kia căn bản không thể bì kịp.
Người đẹp nuốt trọn côn thịt thô to vào trong, cậu kêu lên một tiếng, mềm mại ôm lấy người đàn ông: "Hành Chấp, đừng lo, em cũng nhốt anh vào lòng em."
Tâm trạng Phó Hành Chấp rất vui, vỗ vỗ eo cậu, giọng nói nhuốm vị tình dục: "Cục cưng, lời ngon tiếng ngọt của em tiến bộ thật nhanh, ông xã phải khen thưởng hậu hĩnh cho em."
Nguyễn Kiều trừng mắt nhìn hắn: "Không phải lời ngon tiếng ngọt đâu! Là lời thật lòng mà... Ưm a! Sâu quá... Nhẹ chút hu..."
Dương vật dữ tợn tùy ý rong ruổi trong lỗ thịt của người đẹp, côn thịt tách tầng tầng lớp lớp mị thịt, quy đầu cọ xát điểm G, chen chúc trong từng nếp uốn. Mỗi một lần ra vào đều mang ra một ít chất lỏng ngọt ngào. Lông mu đen cứng đâm vào âm đế sưng to, khoái cảm liên miên không dứt kích thích đến người đẹp nước mắt chảy ròng ròng, miệng không ngừng rên rỉ.
Dưới từng cái đụ nắc hung mãnh của người đàn ông, chiếc lồng vàng treo trên cổ chân của Nguyễn Kiều va chạm với dây xích, phát ra tiếng leng keng, hòa với tiếng nước nhép nhép ái muội, tiếng bạch bạch thân thể va vào nhau, hợp thành một khúc giao hưởng khiến người khác đỏ mặt tía tai.
Phó Hành Chấp vừa đụ vào hoa huyệt ướt át, vừa nắm lấy gốc cây gậy mát xa hình cà rốt, cùng thọc vào rút ra. Hai cái lỗ cùng bị đụ, ban đầu Nguyễn Kiều còn có thể đón ý hùa theo, nhưng sau đó chỉ có thể dạng chân, vô lực đón lấy từng cái va chạm càng lúc càng mạnh mẽ của người đàn ông.
"Cục cưng, có phải em rất thích bị anh nhốt vào lòng, mở chân ra cho anh đụ, đụ đến bụng phình to, mỗi ngày ăn tinh dịch là no rồi, không cần phải ăn cơm..." Phó Hành Chấp cúi đầu hôn chóp mũi ửng đỏ của người đẹp, bên tai nói những lời thô tục khiến người ta thẹn thùng: "Mỗi ngày bướm đều sưng vù lên, lỗ đít cũng khép không được, mỗi ngày đều nứng đòi ông xã đụ, một ngày không đụ thì chịu không nổi, vú cũng bị chơi lớn, chờ đến lúc có em bé rồi, em sẽ căng sữa, đau quá cần ông xã hút ra cho, lấy sữa làm đồ ăn cho ông xã..."
"A a a ... Ha a... Ông xã..." Nguyễn Kiều nghe mà rạo rực cả người, bướm nhỏ mẫn cảm co giật, run rẩy lên đỉnh: "Đừng nói nữa hu hu..."
Phó Hành Chấp tát nhẹ một cái lên núm vú đỏ hồng của cậu, thịt vú như đậu hũ run run: "Không phải cục cưng thích lắm sao? Nghe ông xã khẩu dâm như vậy, trong đầu cũng mường tượng ra cảnh ấy rồi đúng không? Nứng đến trào nước rồi này, nói, thích lắm đúng không?"
Nói xong, hắn lại tát một cái lên cái vú bên kia, hông dùng sức nắc, quy đầu đâm vào cổ tử cung non mềm, nước dâm bị đâm thành bọt trắng, dâm đến người ta không dám nhìn thẳng.
Đôi tay Nguyễn Kiều bấu chặt vào tay người đàn ông, nước mắt sinh lý như ngọc trai rơi xuống thành từng chuỗi: "Hu hu... Em sắp cạn nước rồi a a a... Thích, em thích lắm... Hu hu... Ông xã nhẹ một chút..."
Người đẹp co rút miệng huyệt, muốn thứ hung khí trong cơ thể nhanh chóng thu binh. Nhưng cổ tử cung bị đụ quen đã phản bội lại ý thức của chủ nhân. Mở ra một khe nhỏ để quy đầu đụ vào, cái miệng nhỏ non mềm ngậm mào gà cực đại mềm nhẹ bú mút, mang đến khoái cảm vô cùng cho người đàn ông.
"A a a!" Lỗ thịt gần như bị đâm thủng, miệng cổ tử cung mẫn cảm cũng bị lôi kéo thô bạo, Nguyễn Kiều ôm bụng, cảm nhận dương vật đang mạnh mẽ cắm rút trong cơ thể mình. Cậu không thốt nổi nên lời, cả người co giật, cái lưỡi hồng hào nhè ra, bị người đàn ông ngậm lấy mút mát, côn thịt đang bị lỗ thịt kẹp chặt dường như lại to thêm một chút, được đưa lên đến đỉnh khoái cảm.
Phó Hành Chấp nắc thêm mấy chục cái vào lỗ thịt đang kịch liệt co giật của người đẹp, quy đầu kẹt ở cổ tử cung nhỏ hẹp, từng luồng tinh dịch trắng đục đặc sệt mạnh mẽ cọ rửa vách tử cung mềm mại yếu ớt, làm Nguyễn Kiều trợn mắt cao trào lần nữa.
Đầu óc cậu trống rỗng, ngay cả lúc người đàn ông cứng lên lần nữa, rút cây gậy mát xa trong lỗ sau ra, vạch hai cánh mông đẫy đà, đâm vào miệng huyệt ướt mềm, tiếp tục hung hăng đụ nắc, cậu cũng chưa phản ứng được.
Khi lấy lại được tinh thần, người đẹp đã bị đè lên giường, người đàn ông đâm sâu vào từ phía sau, dương vật thô dài ra ra vào vào cái miệng nhỏ hồng nhuận, đụ chỗ đó đến sưng đỏ, căng ra thành một cái lỗ thịt.
Người đẹp quỳ bò trên giường, bị đụ đến la hét ỏm tỏi, miệng huyệt cố hết sức bú mút côn thịt, cả người phiếm hồng. Lúc này cậu mới muộn màng lên án sự áp bức của người đàn ông, kết quả bị đụ lên đỉnh thêm mấy lần, suýt chút nữa đụng đầu vào lồng.
Phó Hành Chấp nâng chân Nguyễn Kiều lên để cậu tựa lên người mình, nắc mạnh từ dưới lên, lần nào cũng cọ mạnh vào tuyến tiền liệt, đâm sâu vào trong, người đẹp bị đụ bắn rất nhiều lần, khóc đến khàn giọng.
Mấy ngày nghỉ Tết, Nguyễn Kiều chưa từng rời khỏi cái giường trong lồng vàng, trải qua cuộc sống vừa thức dậy là bị đụ, đói bụng thì ăn cơm, ăn xong mệt ngủ, sau khi thức dậy lại bị đụ tiếp.
Khi cuộc sống của Nguyễn Kiều đang thần hồn điên đảo, thiếu chút nữa mất đi quan niệm về thời gian, Phó Hành Chấp cởi dây xích mở cửa lồng, ôm người đẹp bị đụ đến trong đầu chỉ có dương vật ra ngoài.
Bị ánh mặt trời bên ngoài làm chói mắt, Nguyễn Kiều chôn mặt vào lòng Phó Hành Chấp, lẩm bẩm: "Ông xã..."
Phó Hành Chấp ôm chặt cậu, ánh mắt yên lặng nhìn cậu, vô cùng không muốn xa rời cục cưng của mình, hắn khẽ cười: "Cục cưng ngoan của anh, anh vẫn luôn dõi theo em, em cũng bị nhốt vào lòng anh rồi, không có cơ hội để chạy trốn đâu."
__________
Ụ á thằng Phó cờ hó dirty talk đúng là đỉnh của chóp.
Lần nào Kiều Kiều bị ụ dữ dội cũng đều nhè lưỡi ra, mắt trợn trắng, cơ thể co giật. Ờ mà nghĩ đến cảnh đó thấy em nó tội nghiệp mà buồn cười kiểu gì ấy :v
(Ê đứa nào biết cái máy liếm hút bưm bứm đó nó có tên tiếng Việt là gì hong để t sửa cái đi chứ dịch thẳng không hay tí nào hớt -_- )