Chương 39: Trao đổi
Chương 39: Trao đổi
Ban đầu Vũ Thiên hơi kinh ngạc nhưng cuối cùng hắn lại trợn tròn mắt vì tưởng bản thân nghe nhầm khi theo lời Thiên Cơ giải thích thì người phá hủy cái hang động kia lại chính là cô gái mà hắn cứu được.
Hắn không cách nào tưởng tượng được một cô gái trông có vẻ yếu đuối như vậy lại có thể tạo ra cảnh tượng kinh khủng đến vậy cơ chứ.
"Ngươi có tin hay không không quan trọng vì tất cả những gì ta nói đều là sự thật, cô gái kia không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.
Việc trí nhớ của cô ta có mất thật hay không ta cũng không dám chắc chắn, vì vậy thời gian tới đây ta sẽ giữ cô ta lại đây để kiểm tra và giá·m s·át.
Một khi cô ta vẫn ở đây thì chỉ cần ta không cho phép thì cho dù có muốn lật thiên cũng không được." Thiên Cơ trả lời với một thái độ chắc nịch.
Vũ Thiên tỏ ra kh·iếp sợ, hắn vẫn chưa cách nào tiêu hóa được hết những thông tin mà nàng vừa nói, thế nhưng không đợi hắn kịp suy nghĩ Thiên Cơ đã chuyển đề tài.
"Ngươi cũng ở lại đây cho ta, ta đã lên kế hoạch cho chương trình huấn luyện sắp tới của ngươi, còn cái chốn lạc hậu kia của ngươi thì không cần trở lại cũng được, ngoan ngoãn ở lại đây mà tu luyện"
"Không được, ta còn việc quan trọng phải giải quyết không thể nhốt mình tại chỗ này được" Vũ Thiên nhanh chóng lên tiếng phản đối.
"Ngươi không muốn thì cũng phải ở lại, ta không chấp nhận được cảnh phải làm việc cùng một kẻ vô dụng như ngươi, ngươi phải nhanh chóng trưởng thành để còn rời khỏi cái chốn khỉ ho cò gáy này nữa, và ngươi đừng để ta phải dùng biện pháp mạnh" Thiên Cơ ngắt lời hắn, tỏ vẻ bực dọc nói.
"Không có phương án nào khác hay sao, ta thật sự có lý do để quay trở lại" Vũ Thiên cố giữ bản thân bình tĩnh, hắn biết mình không chống lại được nàng, nếu làm nàng không vừa ý hậu quả có thể rất nghiêm trọng.
"Ngươi không có quyền phản bác, mọi chuyện ta đã quyết, ngươi chỉ cần làm theo là được" vẫn giữ âm điệu thản nhiên như ban đầu, Thiên Cơ hỏi.
"Ta có công việc riêng cần phải giải quyết, những người mà ta quen biết, những món nợ cần phải trả, ta không thể cứ như vậy mà vứt bỏ mọi thứ được, mặc dù ngươi có thể giữ ta ở lại thế nhưng ngươi không thể ép ta làm theo những gì mà ngươi muốn được"
"Công việc của ngươi chẳng liên quan gì đến ta cả, nếu chỉ có như vậy thì ngươi cứ ở lại đây cho ta, ngươi có những mục tiêu lớn hơn cần phải đạt được, những người nơi đây chỉ khiến ngươi mất tập trung, xao nhãng cho những kế hoạch sắp tới mà thôi."
"Vậy thì thông tin thì sao, rõ ràng nơi đây hoàn toàn tách biệt so với bên ngoài, đã bao lâu rồi ngươi chưa ra ngoài, ngươi có biết thế giới ngoài kia sau chừng đấy thời gian đã thay đổi như thế nào không"
Thiên Cơ trầm mặc trước những lời nói của Vũ Thiên, thấy vậy hắn tranh thủ nói tiếp thế nhưng lại bị nàng cắt ngang.
"Việc đó ta có cách xử lý, ta tạo ra Angel cũng vì mục đích này, để cho nàng có thể thay ta tìm hiểu thế giới bên ngoài, vì vậy ngươi chỉ cần tập trung vào những gì ta bàn giao là được" sau một hồi suy nghĩ Thiên Cơ cũng lên tiếng, nhưng quyết định của nàng vẫn không thay đổi.
"Cái này thì không được, ngươi phải biết muốn tiếp cận được với những thông tin thật sự hữu ích thì phải có thân phận nhất định mới được, còn không thì cũng vô dụng.
Đầu người máy của ngươi chưa nói đến việc vẫn chưa hoàn thiện, biểu cảm và hành động vẫn còn cứng nhắc thì chỉ riêng phần thân phận cùng với thời gian để chuẩn bị cũng tốn không ít thời gian.
Còn ta với thân phận là học viên của Học Viện Quân Sự Hoàng Gia thì chỉ cần mọi việc thuận lợi thì việc sau này tiếp xúc đến những thông tin cơ yếu là hoàn toàn có thể, vì vậy ta cần phải quay trở lại."
"Như vậy có thể sẽ làm chậm quá trình trở thành Cơ Giáp Chiến Sĩ của ngươi, khiến cho hàng loạt kế hoạch về sau bị chậm trễ, còn về những lời của ngươi nói thì ta cần thêm thời gian để suy nghĩ thêm." Thiên Cơ chậm rãi nói.
"Ngươi vừa nói cái gì cơ, việc ta trở thành Cơ Giáp Chiến Sĩ là sao?" Vũ Thiên kích động đứng dậy, nhoài người về phía Thiên Cơ vội vàng hỏi.
"Việc này ta phải hỏi ngươi mới đúng, chỉ mới một thời gian ngắn không gặp cơ thể ngươi lại có thể biến đổi nhiều như thế này.
Lần trước ngươi đến đây ta có kiểm tra qua cơ thể của ngươi, nói chung là có vô số vấn đề rắc rối khiến cho cơ thể ngươi không cách nào chịu đựng được quá trình cấy ghép Lõi Năng Lượng.
Vốn ta đang tính toán phương án khả thi để có thể cải tạo lại cái thân thể rách nát kia của ngươi thì đột nhiên lần này ngươi xuất hiện và phần lớn các vấn đề đã được giải quyết một cách bất ngờ.
Tuy vẫn còn nhiều ám thương nhưng coi như miễn cưỡng đủ qua cửa, chỉ cần ngươi trở thành Cơ Giáp Chiến Sĩ thì sau này mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nhiều."
Vũ Thiên cảm thấy toàn bộ cơ thể như đang nóng lên, đầu óc trống rỗng không cách nào suy nghĩ được, không ngờ cuối cùng ước mơ của hắn cũng có thể thực hiện được, hắn có thể trở thành một Cơ Giáp Chiến Sĩ.
"Nhưng ta kiếm đâu ra Lõi Năng Lượng cơ chứ?" Vũ Thiên buồn bã nói, mỗi một Lõi Năng Lượng đều được phía chính phủ quản lý nghiêm ngặt, không phải hắn muốn là có được, chưa kể trước đây hắn được kiểm tra ra là không thể trở thành Cơ Giáp Chiến Sĩ, bây giờ nếu bị tra hỏi thì biết trả lời như thế nào.
"Không phải ngươi có sẵn hai cái rồi đấy sao, đưa đây ta kiểm tra xem có cái nào phù hợp với ngươi hay không"
Vũ Thiên vỗ trán, trong chiếc hộp Cao lão sư để lại cho hắn có hai chiếc Lõi Năng Lượng vậy mà hắn lại quên mất, nếu không phải được Thiên Cơ nhắc nhở thì hắn cũng không nhớ đến.
Trước đây hắn không nghĩ đến việc mình có thể trở thành Cơ Giáp Chiến Sĩ nên cũng không quá bận tâm đến nó, bây giờ thì quá tốt rồi, quả thật là món quà trên trời rơi xuống.
Mở ra chiếc hộp đưa tất cả cho Thiên Cơ, nàng nói sẽ tốn một ít thời gian vì vậy hắn cần phải chờ, thế nhưng hắn không muốn hao tổn thời gian chỉ để chờ đợi như vậy.
Dưới sự thuyết phục của Vũ Thiên cuối cùng Thiên Cơ cũng đồng ý cho hắn quay trở lại, thế nhưng phải sau khi nàng hoàn thành mấy thứ nữa.
Càng đợi lâu hắn càng cảm thấy nôn nóng vì hắn không rõ mình đã lạc trong đây được bao lâu rồi, nếu để quá lâu có thể bị xem là đào ngũ đến lúc đấy mọi thứ lại phức tạp hơn nữa, rất khó giải quyết.
Cuối cùng Thiên Cơ cũng trở ra, nàng đưa cho hắn chiếc vòng tay trước kia đã được sửa chữa hoàn hảo cùng một con chip.
"Thứ này được chế tạo ra để dò xét các dòng năng lượng lạ phân tán ở khu vực này, ngươi có thể sử dụng nó để rời khỏi nơi đây một cách dễ dàng, thế nhưng mười ngày sau ngươi phải trở lại đây, đừng để chậm trễ công việc của ta"
"Ta sẽ quay lại sớm nhất có thể" Vũ Thiên thì không dám hứa chắc chắn, lịch trình làm việc của hắn không cách nào linh hoạt được vì phải tuân theo quy định của học viện.
Mặc dù không hài lòng với câu trả lời của hắn nhưng Thiên Cơ cũng đành phải bỏ qua, nàng đã có kế hoạch khác vì thế cứ để cho hắn nhảy nhót thêm một thời gian nữa đã.
Vũ Thiên sau khi lắp con chip vào máy tính thì phía trên hiện ra một chương trình được lập trình sẵn, tác dung của nó tương tự như những gì Thiên Cơ đã nói, bên cạnh đó còn có thể vẽ ra một bản đồ chi tiết dựa trên những gì quan trắc được, nhờ vậy hắn không tốn quá nhiều công sức đã thành công rời khỏi hang động.
Nhanh chóng tìm đường trở về thành phố, hắn nhanh chóng về trường để còn giải trình về những ngày vắng mặt vừa qua, càng để lâu thì mọi chuyện lại càng trở nên phiền phức.
Thế nhưng điều làm hắn không ngờ đến chính là lúc hắn đến được cổng học viện, vừa bước chân xuống khỏi xe thì từ đằng sau có hai người đàn ông mặc thường phục tiến lại gần hắn.
Một người trong số đó rút ra một chiếc thẻ thân phận rồi nói: "Anh là Vũ Thiên đúng không, chúng tôi là người của Cục An Ninh đến đây tìm anh để điều tra về mối quan hệ giữa anh và tiến sĩ Cao Vĩnh Tường, mong anh đi cùng chúng tôi để phối hợp điều tra"
Nói xong không đợi hắn phản ứng người còn lại đã nhanh khống chế hắn rồi tống hắn lên xe mặc kệ hắn phản kháng, chiếc xe phóng đi về phía trung tâm của thành phố.