Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bản Nguyên Thần Tinh

Chương 3: Vạn dặm sương mù




Chương 3: Vạn dặm sương mù

Chương 3: Vạn dặm sương mù

Đoàn xe chạy liên tục không nghỉ, đám người Vũ Thiên phải ăn sáng ở ngay trên xe, cả lũ còn đang bàn tán không biết đến khi nào mới đến nơi.

Trịnh Luân không biết từ lúc nào đã bắt đầu viết viết vẽ vẽ vào cuốn sổ của mình, không cần đoán cũng biết hắn đang tiếp tục nghiên cứu Cơ giáp của mình.

Vũ Thiên bắt đầu kiểm tra lại trang bị của mình, bên cạnh những trang thiết bị cần thiết hắn còn mang theo bộ dụng cụ đặc chế mà hắn đang nghiên cứu tự chế tạo. Bọn chúng bao gồm một tổ hợp bốn cánh tay máy được tích hợp các loại dụng cụ khác nhau cùng với một bao tay kim loại được đeo vào tay phải hắn để giúp hắn nâng được một số vật nặng.

Đây chỉ mới là mẫu thử nghiệm ban đầu nên chỉ làm được một số thao tác đơn giản, thế nhưng trong tương lai dự định của hắn là khiến chúng nó có thể hoạt động một cách linh hoạt theo mong muốn của người sử dụng.

Nhờ sự giúp đỡ của một người bạn hắn đã tích hợp một AI đơn giản vào mấy cái tay máy để giúp nó có thể tự chủ học tập và điều khiển bản thân, tuy trước mắt đa số thời gian hắn vẫn phải vận hành một cách thủ công nhưng mọi thứ chỉ mới bắt đầu nên hắn cũng không thể yêu cầu quá cao được.

Lần này hắn đem món này theo để thu thập thêm dữ liệu cho sau này tiếp tục nghiên cứu và cải thiện, dù sao cũng không phải lúc nào bọn hắn cũng có cơ hội được ra ngoài thực địa để nghiên cứu.

Trong lúc đang ngồi tập thao tác mấy cánh tay máy thì Thái Luân ngồi bên cạnh hắn đột nhiên thốt lên: "Mọi người nhìn kìa"

Theo hướng chỉ tay của Thái Luân đám người Vũ Thiên nhìn thấy từ đằng xa một màn sương dày đặc bao trùm một khu vực rộng lớn, mặc dù có nghe Thiên Minh miêu tả qua nhưng Vũ Thiên cũng ngạc nhiên trước quy mô của màn sương mù trước mặt.

Đầu giờ chiều hôm đó đoàn xe bắt đầu tiến vào khu vực tập trung nằm gần phía rìa khu vực sương mù. Đám người Vũ Thiên lê tấm thân mệt mỏi xuống xe, lần đầu tiên bọn hắn di chuyển một chặng đường xa đến vậy, đứa nào cũng mệt phờ hết cả người.



Thế nhưng bọn họ vẫn chưa được nghỉ ngơi mà bắt đầu bắt tay vào lắp ráp các thiết bị quân dụng để chuẩn bị cho những nhóm thám hiểm đến ngay sau họ.

Hai tiểu đội của Vũ Thiên sau khi nhận mệnh lệnh bắt đầu tất tả ngược xuôi bắt đầu công việc, nhiệm vụ của bọn họ là lắp ráp mấy đầu Explorer-Z7, bọn chúng là một loại robot đơn giản dùng để vận chuyển hàng hóa và phục vụ thám hiểm.

Cấu tạo của chúng khá là đơn giản, ngoài hai cái chân to đùng ra thì có một khoang nhỏ cho người điều khiển, đằng sau là một khoang lớn hơn để đặt các loại hàng hóa và nhu yếu phẩm cần thiết, phía trước có một cái đèn cao áp để soi đường, còn hai bên là hai khẩu tiểu liên dùng để phòng vệ.

Thế nhưng theo Vũ Thiên thì hai khẩu tiểu liên khá vô dụng khi chỉ dùng để đối phó với người bình thường hoặc để dọa người là chính chứ bọn chúng không cách nào gây tổn hại cho Cơ giáp được, hắn cũng chỉ đành tự nhủ thôi thì có còn hơn không, dù sao vẫn dư sức để đối phó với đám dã thú hay mấy thằng ngáo đá muốn tìm cảm giác mạnh.

Làm cho đến bữa cơm chiều bọn hắn cũng mới lắp ráp hoàn thành 8 chiếc E-Z7, nhưng hiệu suất đấy cũng là rất cao rồi vì bọn hắn quân số hiện tại chỉ bằng hai phần ba những trung đội khác nhưng cũng chỉ thua bọn họ từ một đến hai chiếc mà thôi.

Ăn cơm xong đám người Vũ Thiên mới bắt đầu về chỗ nghỉ ngơi, dù sao bọn hắn cũng làm việc quần quật cả ngày rồi, nếu còn phải căng người ra mà làm việc tiếp chắc kiệt sức mà lăn ra đó hết mất.

Trong lúc trở về bỗng nhiên có một người chắn ngang ngang đường hắn hỏi "Cậu là Vũ Thiên phải không?"

"Tôi là Vũ Thiên, không biết anh là ai, tìm tôi có việc gì không?" hắn vừa hỏi vừa đánh giá người đối diện. Đối phương là một thanh niên trẻ, tuy không gọi là tuấn tú nhưng nhìn rất gọn gàng lịch sự, khuôn mặt khá là lạ có vẻ như không phải người trong học viện.

"Thiên Minh nói tôi tìm cậu, cậu đi theo tôi" đối phương trả lời ngắn gọn sau đó ra hiệu mời đơn giản rồi quay người đi thẳng, Vũ Thiên vỗ vai Phạm Thanh một cái nói nhỏ: "Quản lý công việc giúp anh, có vấn đề gì lát nữa báo lại cho anh"

Phạm Thanh gật đầu sau đó cùng mọi người trở về nơi nghỉ ngơi còn Vũ Thiên đi theo thanh niên kia đến một khu vực lớn được rào lại và bảo vệ cẩn thận ở sâu bên trong khu vực trung tâm.

Lúc đến nơi đối phương ra hiệu cho hắn đi vào còn mình thì rời khỏi, Vũ Thiên nhận ra nơi đây là khu vực chỉ huy trung tâm của nơi này, không biết vì sao Thiên Minh lại gọi hắn đến đậy, chưa kể đến bọn hắn làm sao đủ thẩm quyền để vào những nơi này cơ chứ. Thiết bị liên lạc đã bị thu lại trước khi khởi hành, hiện giờ hắn cũng không biết làm sao liên hệ được với hắn.



Thế nhưng dù sao cũng đã đến nơi rồi cũng không thể lui lại được, Thiên Minh gọi hắn đến lần này chắc chắn là có thông tin gì về sự kiện đang xảy ra, nếu mất công lặn lội đường xa đến mà chỉ làm chân chạy vặt thì hắn thật sự không cam tâm. Cuối cùng hắn cũng thu hết can đảm đánh bạo bước chân vào tòa nhà trung tâm.

Vừa bước chân vào đã có hai người chặn hắn lại kiểm tra, một người trong số đó nhìn chằm chằm Vũ Thiên nói: "Đồng chí là ai mau xuất trình giấy tờ kiểm tra, cậu có biết đây là khu vực cấm người không phận sự không được vào hay không"

"Chào đồng chí, tôi là Vũ Thiên, học viên ngành Kỹ sư Cơ giáp của Học viện Hoàng Gia, tôi đến đây gặp giáo sư Cao Vĩnh Tường, tôi là học trò của ngài ấy" Vũ Thiên rút thẻ học viên của mình ra rồi bắt đầu trình bày.

"Giáo sư Cao Vĩnh Tường sao, tôi không nhớ ở đây có ai tên là vậy, cậu đợi ở đây để tôi cho người đi kiểm tra" đối phương sau khi xác nhận thẻ học viên của Vũ Thiên là thật liền dịu giọng xuống.

Vũ Thiên đưa tay nhận lại thẻ học viên của mình cười nhẹ nói: "Nếu Cao giáo sư không có ở đây, các anh có thể liên hệ Thiên Minh giúp tôi được không, cậu ấy cũng là học viên của Học viện Hoàng gia" thái độ của đối phương khiến hắn nhẹ nhõm hơn một chút, ít ra mọi việc vẫn trót lọt.

Giáo sư Cao Vĩnh Tường là giáo viên hướng dẫn của hắn, tuy chỉ mới lộ tiếng tăm gần đây nhưng ông ấy cho thấy trình độ không thua gì những giáo viên đầu ngành của khoa Kỹ sư Cơ giáp, vì một chút cơ duyên xảo hợp nên hắn được ông ấy chọn làm học sinh, hiện giờ đang hướng dẫn hắn hoàn thành khóa luận tốt nghiệp, nhờ vậy hắn tiết kiệm khá nhiều công sức.

Tuy ông ấy khá bận nên không có nhiều thời gian hướng dẫn hắn nhưng mà ít ra nhờ có tiếng là học trò Giáo sư Cao mà công việc nghiên cứu của hắn khá thuận lợi.

"Cậu quen Thiên Minh ư?" một người trong số đó hỏi lại, câu hỏi của anh ta khiến Vũ Thiên hơi ngạc nhiên, đang không biết trả lời như thế nào thì từ đằng xa một giọng nói quen thuộc vang lên.

"Không cần kiểm tra đâu ạ, cậu ấy là bạn em, để em xử lý phần còn lại"



"Thiên Minh à, hóa ra là bạn của cậu thật, thế mà không nói với anh từ trước anh cho nó vào luôn cho đỡ mất thời gian" thanh niên vừa nói chuyện với hắn quay sang nói chuyện vui vẻ với Thiên Minh.

Hai người nói chuyện phiếm vài câu rồi Thiên Minh dẫn Vũ Thiên vào sâu bên trong tòa nhà, bên trong người qua kẻ lại tấp nập thế nhưng ai nấy cũng vội vàng, thế nhưng theo Vũ Thiên quan sát được mọi người đều quen Thiên Minh, có một số người còn gật đầu chào bọn hắn.

"Mày gọi tao vào đây có việc gì" đợi đến một góc khuất Vũ Thiên lại gần hỏi nhỏ.

"Phía trên quyết định ngày mai tổ chức một nhóm thám hiểm sâu trong khu vực sương mù, tao muốn mày đi cùng với tao, kỹ thuật viên của tao lần này có chuyện riêng cần giải quyết nên tao cần một người khác hỗ trợ kỹ thuật. Quay tới quay lui cũng chỉ có mày phù hợp nhất nên tao muốn nhờ mày" Thiên Minh nhìn Vũ Thiên nghiêm túc nói.

"Tao không có ý kiến gì, ở lại thì cũng chỉ làm mấy việc vặt mà thôi, cấp dưới tao xử lý được, nếu được đi thực địa thì tốt tao đang cần thu thập thêm số liệu cho công việc nghiên cứu sắp tới. À mà quên, bộ kích xung năng lượng mà mày nhờ hôm trước tao làm xong rồi đấy, nhưng mà để ở chỗ nghỉ của tao, lát nữa mang Cuồng Chiến ghé qua chỗ tao để tao lắp vào cho" Vũ Thiên mặt không cảm xúc trả lời, thế nhưng trong bụng hắn thì đang mừng thầm, cứ tưởng lần này đi chỉ làm việc vặt không ngờ lại có nhiệm vụ mới.

"Vậy thì tốt quá, tối nay tao mang qua, mày kiểm tra qua mọi thứ một lượt giúp tao để mai còn lên đường" Thiên Minh hớn hở nói.

Hai người vừa trao đổi vừa đi sâu vào bên trong, cuối cùng dừng lại ở trước một căn phòng lớn ở lầu ba, bước chân vào bên trong thấy ở trong đã ngồi kín người.

Thiên Minh kéo Vũ Thiên vào vị trí trên cùng của cái bàn ngay cạnh chỗ chủ vị rồi ngồi xuống, hắn hơi ngạc nhiên nhưng cũng ngồi ngay sau lưng Thiên Minh bắt đầu đánh giá xung quanh.

Hắn biết được kha khá người ở đây, toàn bộ đều là học viên danh dự của Học viện Hoàng gia, thậm chí có một số người học khóa trước đây đã ra trường nhưng cũng có mặt ở đây.

Từ vị trí ngồi cũng có biết được cấp bậc của mỗi người, thế nhưng chính vì vậy hắn mới ngạc nhiên vì Thiên Minh có thể ngồi ở vị trí cao như vậy, mặc dù hắn là học viên xuất sắc nhất thế nhưng nếu so với những học viên khóa trước thì có khi còn không bằng, thế nhưng vị trí của hắn lại chỉ ngay sau vị trí chủ vị mà thôi

Một lát sau mọi người cũng đến đầy đủ, điều khiến hắn bất ngờ nhất là tại vị trí đầu tiên đối diện bọn hắn là Bạch Tường Vi, cô nàng học trên bọn hắn một khóa nhưng lại nhỏ hơn hắn một tuổi. Cũng do hắn gặp một số vướng mắc nên nhập học muộn hai năm so với những người khác.

Lần trước trong Học viện chiến Bạch Tường Vi thua suýt soát trước Thiên Minh nên chỉ đoạt ngôi vị Á quân thế nhưng Cơ giáp Huyết Diễm của nàng cũng đập cho Cuồng Chiến của Thiên Minh tơi tả.

Cũng sau lần đấy danh vọng của Thiên Minh dâng cao trở thành tân tinh chói sáng nhất cả học viện, còn Bạch Tường Vi có vẻ vẫn còn ấm ức trước trận thua đấy nên tỏ ra thù Thiên Minh ra mặt.

Quả nhiên việc đầu tiên sau khi nàng ổn định chỗ ngồi là lườm Thiên Minh một cái nhân tiện còn liếc Vũ Thiên đang ngồi ngay phía sau. Ánh nhìn sắc lẹm của nàng khiến Vũ Thiên cứng hết cả người, trong lòng chỉ biết kêu khổ: "Bỏ mẹ nó, bị ghim rồi"