Bạn Gì Đó Ơi, Chúng Ta Là Vợ Chồng Hả?

Chương 253:(XXII). Diên Vĩ (2)




Iris cầm bó hoa cưới màu trắng đẹp đẽ đứng quay lưng lại với những cô gái trẻ đang xếp thành hàng phía sau . Gương mặt Iris hớn hở, tươi cười đếm ngược ba... hai... một...phốc...

Bó hoa cưới gọn ghẽ bay theo hình vòng cung thật xa nhưng không trúng cô gái độc thân nào đang vươn những cánh tay ngóng đợi mà lại rơi ngay vào tay một người mẹ đang cho con bú. Bởi vì bà mẹ này sợ bó hoa trúng mặt con gái yêu của mình nên bản năng bảo vệ con đã khiến cô đưa tay chộp lấy bó hoa.

Ai nấy đều kinh ngạc chạy lại xem thử, hóa ra bà mẹ đang cho con bú đó là bác sĩ Hạ Lê. Lương Giang đang từ phía xa nói chuyện với chú rể và sếp tổng của mình  cũng bị đám đông làm cho hiếu kỳ. Lúc anh chạy lại đến nơi thì mới biết hóa ra bó hoa cưới của cô dâu lại rơi vào ngay tay vợ của anh.

Ưng Túc lúc này cũng lên tiếng trêu chọc: “Lương Giang à, người tiếp theo lên xe hoa là Hạ Lê đó. Cậu tính sao thì tính.”

Lương Giang chớp chớp mắt cười xòa: “Sếp à, còn tính gì nữa. Cưới trước khi có đứa thứ ba chứ.”

Hạ Lê nghe vậy liền nói: “Giờ này rồi còn cưới sinh gì nữa. Nghĩ tới đã phát mệt rồi.”

Iris lúc này cũng nâng váy cưới chạy đến tìm chủ nhân tiếp theo của bó hoa cưới. Nhìn thấy Hạ Lê vừa cầm hoa cưới, cô liền tươi cười nói: “Chúc mừng chị Hạ Lê, mọi người đang mong chờ đám cưới của chị lắm!”

Hạ Lê cười cười xua tay, lắc đầu nói: “Sinh xong rồi mết mỏi lắm em ơi. Chị không còn hơi sức nghĩ đến chuyện khác nữa.”

Iris liền ngồi xuống ghế bên cạnh Hạ Lê, bẽn lẽn nói: “Em tổ chức đám cưới trong lúc đang mang thai cũng mệt lắm nhưng mà rất vui đó chị.”

Vừa nghe đến đây, Pierre liền tròn mắt. Anh không tin đước vào tai mình, liền tiến lại chỗ Iris, nửa ngồi nửa quỳ dưới chân cô hỏi khẽ: “Iris, em có thai rồi sao không nói anh biết?”

Iris cười cười xấu hổ che mặt lại, khẽ nói: “Anh đừng nói lớn như vậy, mắc cỡ lắm! Em định tối nay mới nói cho anh biết. Vì... ”

“Vì như thế nào?” - Pierre sốt sắng hỏi lại.

Iris ngần ngại nhỏ giọng nói: “Vì... em cũng chưa đi khám nên chưa chắc.”

Hạ Lê ngồi cạnh cô nghe được lời Iris thì liền nói với cô rằng: “Hôm nay có Bảo Hân ở đây, em cho cô ấy bắt mạch thì sẽ biết ngay.”

Nghe Hạ Lê nói vậy, Bảo Vy cũng quay ra phía Bảo Hân đưa tay gọi cô đến. Bảo Hân mặc váy dài bằng lụa màu vàng nhạt trông rất xinh đẹp, nhìn qua không ai biết đây là bà mẹ hai con. Cô nhanh chân tiến lại phía chị của mình. Hai bảo mẫu cũng lùa hai đứa nhóc sinh đôi hai tuổi chạy qua xem náo nhiệt.

“Bé Hân, em mau bắt mạch cho cô dâu xem sao?” - Bảo Vy hào hứng nói.

Bảo Hân ngây người hỏi lại: “Cô dâu bị sao hả chị ̣?”

Bảo Vy đẩy Bảo Hân về phía trước, rồi nói: “Em bắt mạch rồi sẽ biết.”

Bảo Hân nghe lời chị làm theo, cô ngồi xuống Iris, đưa tay bắt mạch cho cô. Sau một lúc yên tĩnh thì cô liền mỉm cười nói: “Chúc mừng bác sĩ Pierre, vợ anh đã mang thai rồi.”

Pierre nghe xong liền mừng luýnh quýnh cả chân tay, anh hí hửng nâng vợ lên không trung quay vài vòng làm cho váy cô dâu bay tung xòe trong gió khiến ai nấy đều vỗ tay tán thưởng.

“Pierre, thả em xuống mau. Nâng em cao như vậy rất nguy hiểm.” - Iris ghé đầu vào tai anh khẽ nói.

Pierre tươi cười chậm rãi đặt Iris trở lại ghế ngồi âu yếm nói khẽ với cô: “Anh vui quá! Iris à, anh thật rất vui.”

Mấy người đàn ông đứng gần đó cũng đến vỗ vai anh chúc mừng và chia sẻ kinh nghiệm làm bố.

“Ba tháng đầu tiên phải cẩn thận nhẹ nhàng với vợ.” - Ưng Túc là người mở miệng trước nhất.

“Pierre là bác sĩ, em nghĩ anh ấy không biết sao?” - Phan Lục Kha cũng lên tiếng.

Lương Giang lúc này cũng đến bắt tay chúc mừng Pierre và nói rằng: “Con nít nó rất bá đạo bác sĩ à. Khoảng thời gian mới sinh nó gần như chiếm đoạt luôn vợ của em. Không biết con của bác sĩ có hiểu chuyện hơn không?”

Cả đám nghe xong liền cười lớn. Mấy ông chồng này ai cũng trải qua giai đoạn cả năm dài đăng đẳng bị mất vợ. Cho nên khi hai nhóc tì của Phan Lục Kha vừa đầy năm thì anh mở tiệc ăn mừng.

“Tôi mới thực sự là mất vợ đây. Hai thằng nhóc nhà tôi mỗi lần nó đói bụng thì y như trời sập. Bảo Hân cứ cho thằng anh bú sữa trước thì thằng em lại nhào nhào khóc thét lên. Đến lượt thằng em bú sữa thì thằng anh lại ra níu áo mẹ gặm. Lúc tụi nó ngủ là an tĩnh nhất, tôi định tranh thủ hôn vợ thì cả hai thằng nhóc lại é lên. Thế là cô ấy bỏ mặc tôi. Ba người đàn ông cùng tranh giành một người phụ nữ. Kết quả lúc nào cũng là tôi bị bỏ mặc còn hai thằng nhóc kia thì được trèo lên đầu lên cổ mẹ nó la hét. Nghĩ đến khoảng thời gian bị ra rìa đó thì tôi còn thấy hụt hẫng. Cho nên vừa đầy năm là tôi mở tiệc tẩy trần vì cướp lại được vợ.” - Phan Lục Kha thút thít kể khổ một tràng dài.

Pierre nghe xong liền hỏi lại: “Vậy sau một năm thì cậu giao con hoàn toàn cho bảo mẫu chăm sóc sao?”

\-\-\-\-\-
(C) Các tác phẩm được đăng tải trên website này có bản quyền thuộc về Hạc Giấy. Mọi hành vi sao chép, chỉnh sửa, in ấn đều là vi phạm pháp luật của nước CHXHCN Việt Nam và Luật Bản Quyền Thế Giới.

Works published on this website are copyrighted by the Cranes. All acts of copying, modifying and printing are in violation of the laws of the Socialist Republic of Vietnam and the World Copyright Law.

(các bạn đang đọc truyện tại Mangatoon. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)