Bạn Gì Đó Ơi, Chúng Ta Là Vợ Chồng Hả?

Chương 235:(XIX). Thử thách (9)




Pierre cầm bàn tay đang cắm ống của Iris, xoa nhẹ rồi chậm rãi nói: “Iris, cha con anh mong em mau chóng tỉnh dậy. Đừng giận anh nữa. Anh thực sự không có quan hệ gì với người phụ nữ độc ác đó. Em phải tin tưởng anh.”

Nói đến đây, Pierre lại nhớ đến những lời uất nghẹn của Iris trước lúc gặp tai nạn. Cô đã xót xa mà hỏi anh rằng: “Có phải vì em bị bệnh mà anh phản bội em hay không?”

Điều này khiến Pierre thấy lòng chua xót, hai mắt anh đỏ hoe khi nhớ lại vụ tai nạn kinh hoàng lúc đó của Iris.

Anh nói trong xúc động nghẹn ngào: “Iris, làm ơn, hãy tỉnh dậy đi. Mỗi ngày anh đều mong được nhìn thấy em. Làm sao anh có thể vì người phụ nữ khác mà phản bội lại tình yêu thuần khiết của em dành cho anh được. Christina, người đàn bà độc ác này mua chuộc thư ký của anh để sao chép hồ sơ bệnh án của em. Cô ta dọa sẽ đưa chuyện này lên báo chí. Anh sợ tôn tuổi của em sẽ bị tổn hại, anh lo em sẽ bị sốc về tinh thần cho nên anh...”

Pierre nhắm mắt khó nhọc nói: “Anh đã ngu ngốc không đề phòng mà đến gặp cô ta. Anh xin thề anh chỉ gặp cô ta duy nhất một lần để lấy lại hồ sơ ở câu lạc bộ Silver Screen nhưng lại không ngờ cô ta không những không trả cho anh còn bịa đặt vu khống anh. Dùng anh để làm hại em. Iris, anh xin lỗi. Tất cả là do anh. Anh không nên hành động hồ đồ tự cho mình là đúng.”

Căn phòng hồi sức ngày hôm đó chỉ có một mình Pierre nói những lời ăn năn nhưng đã khiến cả căn phòng trở nên buồn bã đến lạ. Lúc anh quay đi rồi, vẫn không biết khóe mắt của Iris đã chảy ra hai hàng lệ. Có lẽ cô nghe được và hiểu được nỗi khổ tâm của anh. Anh chỉ là một bác sĩ cả đời nhốt mình trong bệnh viện để cống hiến cho y học và chăm lo cứu chữa cho bệnh nhân. Anh làm sao hình dung hết được giới giải trí có bao nhiêu mánh khóe và cạm bẫy. Iris không phải không hiểu trò chơi và cái giá phải trả khi dấn thân vào lĩnh vực này, chỉ là cô muốn giữ cho mình trong sạch và an nhiên trong tâm hồn.

Mỗi ngày Pierre đều đến nói chuyện với cô. Anh kể cho cô nghe những việc xảy ra xung quanh mình. Chuyện gì anh cũng thành thật nói với cô mà không hề giấu diếm. Anh nói rằng vài hôm nữa ba mẹ anh sẽ sang thăm cô.

Giọng nói anh đều đều mang theo hơi thở của niềm hân hoan: “ Iris à, ba mẹ anh nói rằng họ đã chờ ngày anh cưới vợ quá lâu rồi. Họ không thể chờ đến Giáng Sinh được nên họ sẽ thu xếp sang gặp em trong vài ngày tới. Khi họ biết em là Iris Burrow, họ đã hí hửng đến mức sắp nhảy cẫng lên. Em thấy không, hào quang của em quá lớn, quá chói lọi khiến anh cũng ganh tị. Nếu em cứ ngủ hoài thì những người hâm mộ em sẽ không còn được hưởng ánh sáng từ em nữa. Siêu sao màn bạc luôn đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp không thể vì một chuyện nhỏ mà nhường đi ngôi vị của mình được. Em là nữ hoàng của ngành điện ảnh, cũng là nữ hoàng trong trái tim anh. Em phải tỉnh dậy để ngự trị nơi cao nhất. Bởi vì nơi đó thuộc về em”

Ngày tiếp theo, Pierre lại chuyển sang một đề tài khác, anh bộc bạch và chia sẻ với cô nhiều hơn. Anh muốn cô dù nhắm mắt ngủ vẫn cảm nhận được cuộc sống đang chuyển biến từng ngày và cảm nhận được trái tim ấm áp của anh chỉ có mỗi mình cô.

“Iris à, ca phẫu thuật của em là ca phẫu thuật khó nhất trong đời anh. Nếu em giận anh thì hãy đánh anh chứ đừng cho anh thấy cảnh tượng em hủy hoại chính mình. Vì trái tim anh không mạnh mẽ như anh nghĩ. Anh không chịu đựng nổi.” - Pierre vừa nói vừa đặt bàn tay của cô lên ngực trái của mình. Lồng ngực của người đàn ông đập từng hồi mạnh mẽ, nhịp đập của trái tim tràn đầy yêu thương luôn mong muốn bảo vệ người mình yêu.

Một tuần tiếp theo sau đó, mọi chỉ số của Iris đã dần ổn định. Pierre đoán có lẽ cô sẽ tỉnh lại sớm thôi cho nên anh bắt đầu chuyển cô sang phòng bệnh thông thường. Hương nắng mùa thu hòa cùng mùi của hương hoa hồng nhè nhẹ khiến căn phòng bệnh của cô trở nên thư thái và dễ chịu. Iris vẫn nằm đó, đầu bị băng kín, các vết thương trên gương mặt xinh đẹp vẫn chưa lành, ai nhìn vào cũng chỉ biết chậc lưỡi xót xa.

Ba của Iris cũng có đến thăm nom nhưng bị mẹ cô cấm cửa nên ông chỉ có thể đứng ở bên ngoài cửa sổ nhìn vào. Không biết ông nghĩ gì nhưng nhìn mặt rất đăm chiêu. Ông thở dài rồi lặng lẽ quay đi. Mọi chuyện xảy ra ở phòng Iris đều được đích thân Pierre giám sát cẩn thận cho nên anh nhìn thấy rõ ràng mọi chuyện.