Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm

Chương 63: Song Anh hợp bích 1




Chương 63: Song Anh hợp bích 1

Nhích bàn tay sang bên phải một tý, nàng cầm con Tốt 7 lên và chầm chậm đặt xuống bàn cờ.

- Tốt 7 tiến 1.

Thấy nước đi này của cô, khóe môi của Huy chợt cong lên, hai tròng mắt liếc nhìn vào gương mặt đang tỏ ra bực tức ấy, miệng cười hé mở:

- Cố gắng như vậy, nhưng cô vẫn không thể nào cản bước em được nước cờ “Xe 9 bình 6”.

Hắn vừa nói, vừa cầm quân Xe 2 lên và đặt tại giao điểm giữa trục tung thứ 6 với trục hoành thứ 2.

- Xe 2 bình 6.

Mặc dù giọng nói của thằng nhóc không mang theo một tia mỉa mai nào, nhưng Mai Anh vẫn cảm thấy trong người nong nóng.

- Giỏi! Từ giờ cho tới tiết Địa hôm sau, anh ở nhà ráng mà ôn bài nhé.

Nếu để cho Huy nghe được lời này, chắc hắn đập đầu vô gối t·ự s·át mất.

(Chơi gì quạo? Chơi không lại thì cọc? Ủa.. Hổng phải cô muốn em bộc lộ năng lực sao?)

Vò đầu, bức tai, cắn tóc, cau có mặt mày… Vâng đó là những cử chỉ hành động của Mai Anh trong khoảng 10 phút gần đây.

Thấy cô nhìn mình bằng ánh mắt hình viên đạn, Huy nuốt nước bọt cái “ực”.

- Hừ! Anh giỏi lắm. Đợi tôi cầu cứu viện.

- Ơ ơ..

- Ơ Cái Gì Mà Ơ?

Bị cô trừng mắt, hắn đành ngậm mồm lại và ngồi im thin thít như một cún con vẫy đuôi.

- Hừ!

Thấy hắn không phản kháng gì (có mà, nhưng không đáng kể) Mai Anh cầm điện thoại lên và nhắn tin cho ai đó.

- Anh đợi một xíu.

Dứt lời, nàng dậm chân “đùng đùng” đi tới tủ lạnh.

Nhìn cô mở chai nước Veen ra và tu một hơi, Huy bỗng nghe thấy tiếng “xì~ xì” giống như thanh âm khi nước dội vào than lửa.

- Không biết cô hạ hỏa chưa nhỉ?

- Nhưng mà nhìn nét mặt của cô vẫn còn căng như dây đàn ý. Hay là tý nữa, mình nhường một vài nước cờ?



Từ trong suy nghĩ đi ra, Huy với tay và hô lên:

- Cô ơi, em cũng muốn uống nước?

- Hừ! 500k 1 chai.

Nghe vậy, hắn xụ cái mặt xuống, ôm lấy cổ họng của mình và thở dài trong bất lực.

- Mặc dù bản thân vẫn còn 100 triệu, nhưng tiêu xài hoang phí thế này, mình không quen cho lắm.

Đột nhiên, từ bên má phải bỗng truyền đến một cảm giác mát lạnh. Điều này làm cho hắn bừng tỉnh.

- Hừ! Anh uống đi. Yên tâm, Free.

Ngẩng đầu lên, hắn mở to hai mắt nhìn vào thân ảnh mị hoặc ấy đang khom người cầm chai nước để vào má của mình.

Chợt, vài sợi tóc óng mượt của cô lả lướt vào mặt của Huy.

Hương thơm ngất ngây lập tức phả vào khứu giác của hắn, điều này làm hắn art cool đứng hình mất 5 giây.

Khoảnh khắc đó, trái tim của Huy bỗng ngừng đập.

Không nhận được máu từ tim, khuôn mặt của hắn bỗng đỏ bừng bừng.

Nhìn mặt của Huy ửng đỏ, Mai Anh cầm lấy chai nước gõ một cái vào đầu của nó.

- Bonk!

Lập tức, hắn bừng tỉnh và ôm lấy cái đầu mình.

Một giây sau, sắc mặt của hắn tái lại. Theo đó, cả cơ thể ngã nhào ra phía sau và lăn lộn trong đau đớn.

- Lạy Chúa! Cái chai kia bằng thủy tinh đó, cô ơiiiiiii! Aaaaaaa!

Thấy vậy, Mai Anh hừ lạnh một cái và lạnh lùng nói:

- Hừ! Tui chúa ghét những tên sắc lang như anh. Bỏ cái tật đó nhé.

Huy khóc không ra nước mắt khi nghe cô nói thế.

- Mình đã làm cái quái gì đâu. Trời ơi, sao cô n·hạy c·ảm quá aaaaaa..

Bỗng nhiên từ ngoài cửa vang lên tiếng bước chân “cạch cạch” hắn đang nằm ở dưới đất nên nghe rất rõ.



Huy còn chưa kịp ngồi dậy, thì cánh cửa mở ra.

Ngay lập tức, một đôi giày cao gót màu đỏ kèm với một đôi chân thon dài trắng miên man không tì vết ập vào mắt của hắn.

Hắn đang ngắm say xưa thì một tiếng “bonk” lại vang lên.

- Hừ! Hừ!

Lần này không phải là một, mà là hai tiếng “hừ” vang vào tai của Huy.

Sờ vào hai sừng đang mọc trên đầu, trên gương mặt đen đó chợt xuất hiện hai hàng lệ rơi.

- Mưu hèn kế bẩn. Chắc chắn là như vậy rồi. Hức! Đánh không lại mình, bây giờ cô Mai Anh lại giở trò đ·ồi b·ại.

Lời thì thào của hắn vừa dứt, cả hai cùng đồng thanh hô:

- Anh nói cái gì đó?

- Không có gì ạ.

- Thế thì mau ngồi dậy, chúng ta đánh tiếp.

Nghe giọng nói to của cô Mai Anh, Huy lập tức bật người dậy và lẳng lặng ngồi trên ghế.

Nhìn về phía trước, hắn mới biết chủ nhân của đôi giày cao gót màu đỏ kia là ai.

Lúc này, cô Lan Anh đang mặc một chiếc đầm đỏ tay phồng, mái tóc đen thì được uốn gợn và buộc cao.

Thấy Huy nhìn, hai chân trắng mịn của nàng bỗng vắt chéo lại, mắt phượng được kẽ cong cong thì đối lại, trừng chằm chằm vào kẻ đang ở trước mặt.

Băng Hỏa Cửu Trùng Thiên kèm với sức hút mị hoặc nhanh chóng lan tỏa ra khắp bốn phía.

- Trời ơi! Nhiệt liệt như lửa, ôn nhu như nước, chính là đây sao?

Huy nước bọt cái ực, cổ họng của hắn vốn khô khốc thì nay lại càng khô khốc hơn.

- Cao thủ Đặc Cấp Đại Sư mà em đã nói, chính là thằng nhóc này hả?

Nghe giọng nói lạnh ngắt như băng kia, Mai Anh liền rón rén đi ra phía sau của Lan Anh và dùng hai tay xoa bóp lấy đôi vai ấy, đáp:

- Dạ đúng rồi chị. Đừng nhìn Huy như tên khùng khùng điên điên vậy mà khinh thường nó, nó lợi hại lắm đấy chị ơi.

Nghe thế, ánh mắt tỏa hàn khí của Lan Anh bắn ra một luồng năng lượng màu lam bay thẳng vào người của Huy.

Thấy hai mắt đang bộc lộ dục hỏa, nàng hừ một cái và dời tầm mắt xuống bàn cờ, nói:

- Ồ! Để chị trả thù cho em. Bây giờ tới lượt em đi hả?



- Dạ!

Vừa đảo mắt liếc nhìn bàn cờ, hai hàng lông mày của Lan Anh lập tức nhíu chặt lại.

Sau đó, nàng nghiêng đầu lại nhìn Mai Anh, nói:

- Tướng của em đã rơi vào thế bánh mì kẹp thịt. Game này khó. Hay là chúng ta làm lại ván mới?

Nghe vậy, cái đầu của Mai Anh khẽ lắc, sắc mặt lộ vẻ không cam tâm, đáp lại:

- Sắp vào lớp rồi, chúng ta không đủ thời gian để chơi một ván mới.

Nghe cô nói vậy, Huy đang nốc chai nước bỗng ho sặc sụa. Lập tức, hắn liền mở điện thoại lên.

- Phù! Còn tới hơn 10 phút nữa mới vô lớp, vậy mà cô làm mình s·ợ c·hết kh·iếp.

Từ trong suy nghĩ đi ra, hắn hối thúc nói:

- Hai cô Tiên ơi, mau đi ạ. Không end được trận đấu này, chiều nay, em học không có vô đâu ạ.

Thở dài một cái, Lan Anh quay lại và lạnh lùng đáp:

- Nếu nhóc đã thích thì cô chiều. Nhưng tới lúc thua ngược, em đừng có khóc nhòe đấy nhé.

Gương mặt của Huy không tỏ ra bất kỳ cảm xúc nào khi cô nói vậy. Bởi vì hắn biết, đây là một chiêu trong mưu hèn kế bẩn. Chiêu thứ 13, Khích Tướng!

Thấy thằng nhóc bất cần đời này, khóe môi đỏ của Lan Anh khẽ cong, cánh tay phải vươn tới bàn cờ và cầm quân Xe 3 lên.

- Xe 3 tiến 2.

Nhìn cô dùng Xe ăn Pháo 7 của mình, Huy thầm nghĩ:

- Cô Lan Anh biết rõ thế trận dùng song Pháo cô lập này.

- Và cô cũng biết rằng, nếu không phá vị thế của con Pháo 5 (đỏ) thì con Mã 5 của cô rất khó đi.

- Mà đã không di chuyển được Mã, vậy thì quân đen gần như rơi vào thế bị động và mặc cho quân đỏ chém g·iết, điều này dẫn tới tỉ lệ thua rất cao.

- Dùng nước thí Xe để níu kéo thế trận ư? Để em xem, cô có thể cản bước đội quân Thiết Huyết này trong bao lâu.

Từ trong suy nghĩ đi ra, hắn cầm con Pháo 5 lên và hô:

- Pháo 5 bình 7.

Nhìn Huy lấy con Xe 3 của mình ra bên ngoài, Lan Anh liền cầm con Pháo 4 lên và đặt vào vị trí bên cạnh.

- Pháo 4 bình 5. Chiếu Tướng!