Bách Nguyệt Ninh Quân

Chương 5: Người kỳ lạ




Đêm khuya Đường Ninh Sương sau khi quan sát thấy đã đúng thời cơ cô xách tay nãi, thân mặc một bộ y phục màu đen đơn giản để bó tóc lên gọn gàng, leo tường ra khỏi phủ.

Trời khuya tối đen, đường vắng bóng người nhưng nàng không sợ, với hình dạng một tiểu nữ nhi một mình hành trang lên đường, với sự quyết tâm và tinh thần muốn mạnh lên..Đường Ninh Sương đi theo hướng Tây vào một miếu bỏ hoang.

Nàng mở tay nãi ra thì phát hiện có hai cuốn tâm pháp tu luyện, nàng cầm lên nhìn không biết từ đâu mà xuất hiện trong tay nãi của mình.

Nàng bất giác phòng bị liếc nhìn xung quanh

" Là ai ra đây! "

Nàng cau mày, một thanh ảnh nam nhân xuất hiện. Đường Ninh Sương nhìn nam nhân xa lạ trước mắt cả người tỏ ra khí khái bí ẩn, một thân bạch y, mái tóc màu trắng, trên mặt còn mang một cái mặc nạ che nửa khuôn mặt, đặc biệt đôi mắt với đồng tử màu xanh lam lạ lẫm.

Trực giác nói với nàng người này không hề tầm thường khí chất tỏ ra từ người này làm nàng có chút dè chừng.

" Ngươi là ai? Hai quyển công pháp này là ngươi bỏ vào? "

Nam nhân mặt mày không biểu lộ cảm xúc gì, ném một lọ thuốc vào tay Ninh Sương. Nàng chụp lấy, nhìn lọ thuốc trong tay nàng khó hiểu nhìn nam nhân.

" Đây là gì? Ta với ngươi có quen biết không? "

" Đây là tụ khí đan trong lọ có 5 viên "

" Tụ khí đan....tại sao lại đưa cho ta? "

" Ta thích thì ta cho, ngươi ý kiến gì? "



Đường Ninh Sương đứng dậy lại gần nam nhân, nam nhân cao hơn nàng rất nhiều nàng ngẩn đầu nhìn cảm thấy rất quen mắt nhưng không sao nhớ ra là ai.

" Nhìn đủ chưa? "

" Ngươi tên là gì? Ta cảm thấy chúng ta hình như có quen biết? "

Bách Hiên Quân nhìn nàng, không biểu hiện gì lạnh lùng đáp lời: " Tên của ta một nha đầu như ngươi không cần biết, ta thấy ngươi giống một cố nhân nên hứng thú tặng ngươi một chút duyên "

Đường Ninh Sương không biết tại sao người này cho nàng một cảm giác rất gần gủi an toàn, nhìn ánh mắt sâu thẳm của hắn không có chút nàng ác ý, cảm giác người này không có ý xấu.

Không nhìn rõ tu vi chắc chắn hắn có tu vi cao hơn nàng có thể là cao nhân.

" Ngươi nói ta giống cố nhân của ngươi, ta giống người đó thật sao? "

Bách Hiên Quân chớp mắt trả lời: " Ngươi đúng là rất giống "

Nàng mỉm cười mở lọ thuốc đổ đan dược ra bàn tay cầm viên đan dược trên tay nàng nhìn sơ qua đây đúng là tụ khí đan thật, mùi hương đặc trưng không lẫn vào đâu được.

Kiếp trước nàng có nguyên cứu về luyện đan, cũng tiếp xúc qua mấy đan dược cơ bản.

" Đúng là tụ khí đan thật nè, ngươi tặng ta thật ư? "

Bách Hiên Quân không nói gì, nàng lém lĩnh cười không nói gì thì coi như tặng nàng đấy, tự nhiên có người tặng đan dược nàng mừng thầm trong bụng.

" Đa tạ nha! Mà các hạ ta nên xưng hô thế nào? "

Bách Hiên Quân không đáp lời nàng, chàng vận linh lực lấy hai cuốn công pháp lại đến tay mình.



" Ta hướng dẫn ngươi cách luyện hai cuốn công pháp này "

Nàng tròn mắt gật gật đầu ghi nhớ động tác của chàng, Bách Hiên Quân đem cách luyện công pháp chi tiết thi triển cho nàng xem.

Chàng chỉ có thể giúp nàng một chút như này thôi, con đường sau này nàng sẽ tự thân mà đi.

" Ngươi nhớ hết chưa? "

" Ừm cũng nhớ đấy "

" Tốt, sau này ở cảnh giới luyện khí ngươi tu luyện theo hai bộ công pháp này sẽ giúp ngươi tạo vững căn cơ thăng tới tầng 9 luyện khí, 5 viên tụ khí đan chỉ có thể giúp ngươi thăng tới tầng 5, tiếp đó ngươi phải tự mình rèn luyện "

" Ta hiểu rồi, ân tình này ta sẽ ghi nhớ "

" Không cần, sau này gặp lại hay không còn chưa biết. Ta phải đi rồi tiểu nha đầu nhớ bảo trọng! "

Bách Hiên Quân nói xong liền quay lưng biến mất, Ninh Sương còn chưa kịp nói gì nhẹ cười đưa tay lên vẫy chào tạm biệt chàng.

" Người kỳ lạ! Lần sau gặp lại ta sẽ báo đáp "

Mấy canh giờ sau khi nàng đã ngủ say, chàng lại xuất hiện nhẹ nhàng đi đến bên cạnh nàng. Vuốt ve khuôn mặt nhỏ của nàng dịu dàng.

* Tiểu nha đầu lần sau khi chúng ta gặp lại ta sẽ không để nàng chạy khỏi ta nữa, lần này ta theo ý nàng, lần sau ta sẽ làm theo ý mình. Ninh Sương cuộc đời của nàng, nàng cứ sống theo ý mình đi có ta ở phía sau, kiếp này sẽ không bỏ lỡ nhau nữa. Tiểu nương tử ta sẽ chờ nàng quay về *

Một lâu sau dù không nỡ nhưng chàng vẫn phải rời đi, không biết bao lâu hai người có thể gặp lại nhưng chàng sẽ đợi, Ninh Sương đừng để ta đợi quá lâu nhé.