Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bách Chiến Diệt Thần

Chương 8: Trở thành ngoại môn đệ tử




Chương 8: Trở thành ngoại môn đệ tử

Tổ đội của Hoàng Cân Trung bày biện ra sức mạnh thật sự quá kinh người, trong đó Lâm Vô Thiên, Hoàng Cân Trung càng khiến người ta thêm nể phục.

Lâm Vô Thiên vượt qua hai cảnh giới chiến đấu, kém một chút liền đem Vân Khải đánh bay. Hoàng Cân Trung sức mạnh cũng tương đương bất phàm bộc phát ra lực lượng đủ để cùng Khai Mạch tầng chín đánh đồng.

Những người còn lại cũng không yếu nhưng do Lâm Vô Thiên cùng Hoàng Cân Trung thật sự quá kinh người nên mới ảm đạm vô quang.

Tiếp sau đó, đám người bằng vào tu vi cường đại nhanh chóng đem từng người đánh bay xuống đài.

Sau hai giờ, Lâm Vô Thiên rốt cục cũng đem thương thế khôi phục đến năm, sáu thành cũng tham gia vào chiến đấu. Tuy chỉ còn có cánh tay trái có thể hoạt động nhưng hắn cũng không yếu, sau đó liên tục loại hơn năm người, mười người,...

Chờ đến lúc hoàng hôn, trên đài chỉ còn lại khoảng hơn hai mươi người. Thế nhưng, mười người kia cũng nhanh chóng b·ị đ·ánh bại cũng đành phải chịu ra về. Ai bảo họ gặp đối thủ cũng quá mạnh đi, đơn giản là vô pháp chiến thắng.

Rất nhanh, mặt khác hơn mười bảy đài cũng lựa chọn ra mười người còn đứng trên đài.

Ngân Huyền trưởng lão không nhanh không chậm, một lần nữa tiến vào trung tâm, cất giọng: "Khảo hạch thứ hai kết thúc, những người còn trên đài đều có tư cách trở thành ngoại môn đệ tử". Sau đó, hắn liếc mắt nhìn về phía bên đài thứ tám.

"Tổ đội biểu hiện xuất sắc nhất hôm nay cũng chính là vòng khảo hạch thứ hai đệ nhất, ta tuyên bố đó là tổ đội còn lại trên đài thứ tám. Mọi người không có ý kiến chứ?" Ngân Huyền trưởng lão thanh âm cuồn cuộn mang theo một cỗ vô hình uy áp khiến tất cả những người có mặt ở đây đều như có một ngọn núi lớn đè lên người.

Hắn nói như vậy cũng không ai dám phản bác, từ phía sau lưng Ngân Huyền trưởng lão Nam Phong, Triệu Vĩnh tay bưng một cái hộp ngọc, đem đến phân phát.

Hoàng Cân Trung đám người mỗi người đều nhận được một viên đan dược, tuy không biết đan dược có tác dụng gì nhưng đám người đều biết nó phẩm cấp không thấp. Chỉ là lúc bình đan dược lực bay ra từng đầu sợi khí màu lam, hít vào một hơi trong cơ thể linh lực lại vận chuyển nhanh mấy phần, toàn cơ thể như được một lần tẩy lễ toát ra cảm giác thoải mái.

Lâm Vô Thiên cũng nhận được một bình, hắn cũng không có lập tức sử dụng mà đem nó cất vào.

Ngân Huyền trưởng lão nhìn Lâm Vô Thiên đám người khuôn mặt già nua treo một nụ cười, nói: "Đệ nhất vòng thứ hai khảo hạch ban thưởng một viên đan dược vô cùng trân quý, các ngươi nói xem nó là loại đang dược gì". Nam Phong cùng Triệu Vĩnh lại lần nữa kinh ngạc, một vị nhân vật như vậy lại có thể đùa giỡn với đám tiểu bối.



"Là tứ phẩm đan dược Mộc Hoàn Đan"

Không biết là ai nói nhưng toàn bộ đám người ở đây đều chấn kinh.

Mộc Hoàn Đan là loại chữa thương đan dược vô cùng quý giá, một viên liền có thể bán ra một triệu ngân tệ. Như vậy cũng đủ biết nó là trân quý đến mức nào. Không chỉ chữa thương trong lúc phục dụng đan dược còn giúp võ giả rèn luyện một chút nhục thân, thậm chí có thể cứu lại một cái mạng.

Đây cũng quá quý giá a.

Lâm Vô Thiên sắc mặt có chút sững sờ, chỉ là vừa đạt được đệ nhất vòng hai khảo hạch lại phát thưởng cho vật phẩm vô cùng đắt đỏ.

Đương nhiên vì bọn hắn biểu hiện ra quá mức chói mắt mới để cho tông môn ban thưởng được như vậy, nếu đổi lại là bình thường thì cũng chỉ là nhị phẩm Luyện Thể Đan mà thôi.

Mặc dù là nhị phẩm đan dược nhưng giá trị cũng đã là không tưởng tượng nổi.

Ngân Huyền trưởng lão sau đó rời đi, Triệu Vĩnh cùng Nam Phong an trí cho ngoại môn đệ tử. Bán Nguyệt tông chia làm hai khu vực, ngoại môn và nội môn đệ tử. Ngoại môn đệ tử được bố trí ở bên ngoài rìa của Bán Nguyệt tông.

Nội môn đệ tử được bố trí ở vào khu vực trong của Bán Nguyệt tông.

Ngoài nội môn và ngoại môn đệ tử còn có một số ít đệ tử được những trưởng lão trong Trưởng Lão Điện nhận làm đệ tử gọi là đệ tử thân truyền.

Đệ tử thân truyền được ở vào khu vực trung tâm, tại ngay trung tâm có một tòa đại điện chính là Bán Nguyệt Điện, cũng chính là nơi ở của tông chủ.

Nơi đó có linh khí nồng đậm nhất trong Bán Nguyệt tông.

Giảng sơ qua một lượt Lâm Vô Thiên đám người cũng hiểu sơ về Bán Nguyệt tông.

Ngoại môn đệ tử mỗi năm ít nhất phải làm một nhiệm vụ cống hiến, và mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ đều có được điểm cống hiến dùng để hối đoái một số tài nguyên tu luyện.



Lâm Vô Thiên được bố trí ở một nơi khá gần với khu vực nội môn đệ tử. Hiển nhiên là hắn thực lực như vậy ở nơi này cũng không có ai có ý kiến. Ngoại trừ hắn còn có ba người khác cũng được sắp xếp ở khu vực này.

Hoàng Cân Trung cũng là một trong số đó.

Tòa biệt viện của Lâm Vô Thiên cũng tương đối rộng rãi, có bố trí một cái hộ viện trận pháp cùng với tụ linh trận, cho nên linh khí ở đây so với những nơi khác cũng nhiều gấp mấy lần.

Lâm Vô Thiên hắn chỉ lướt qua một chút sau đó lại tiếp tục chữa thương, cũng may hắn thương thế cũng không nặng, bằng không nhất định phải phục dụng một số đan dược.

Vẻn vẹn hơn nửa ngày sau, hắn thương thế trên cơ thể cũng khôi phục lại tám, chín phần. Cánh tay phải vẫn như cũ đau nhức nhưng cũng không có như lúc trước máu thịt trộn lẫn.

Cách ngày khai giảng vẫn còn đến hơn ba ngày, hắn trong lúc này đang toàn lực nâng cao tu vi, ở khảo hạch thứ hai vừa rồi hắn bằng vào tu vi bản thân thủ thắng một cái tu vi cao hơn hai cảnh giới. Nhưng hắn cũng không muốn chật vật như vậy, Không biết làm sao hắn đối với bản thân cũng càng thêm khát vọng.

Trong tu luyện giới, có một luật bất thành văn chính là cá lớn nuốt cá bé, chỉ có trở nên cường đại mới không bị người khác bức h·iếp, Vân Khải cũng chính là một ví dụ điển hình hắn muốn đàn áp Lâm Vô Thiên nhưng cũng may mắn là Lâm Vô Thiên được Hoàng Cân Trung giúp đỡ.

Nếu không kẻ bị loại ngày hôm đó cũng chính là hắn.

Trời hừng sáng, hắn như cũ vẫn rèn luyện nhục thân cho đến khi tử quang biến mất mới ngừng lại, xem xét một phen hắn mới âm thầm kinh ngạc, nhục thân bây giờ đã đủ để cùng Khai Mạch tầng bảy so sánh.

Hắn bằng vào nhục thân cường độ bây giờ liền đã đủ để trong vòng hai trăm chiêu đem Vân Khải đánh bại, đương nhiên đó chỉ là tình huống Vân Khải không sử dụng át chủ bài.

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

"Cốc cốc!"



Đứng ở bên ngoài là môn nam tử nhìn qua mười sáu mười bảy tuổi bộ dáng, con ngươi màu xanh lam, trên đầu tóc ngắn, toàn thân mặc một bộ áo bào màu trắng.

Người đứng ngoài của chính là Hoàng Cân Trung.

Đại môn mở ra, Lâm Vô Thiên nhìn thấy Hoàng Cân Trung trong lòng cũng có chút bất ngờ, hắn nguyên bản dự định đến tìm Hoàng Cân Trung để giao thủ thử xem hắn chiến lực bây giờ đến cùng là ở đâu. Không nghĩ tới, Hoàng Cân Trung như vậy trước một bước đến tìm hắn.

"Cân Trung huynh, không biết đến tìm ta có việc gì a?" Lâm Vô Thiên tay ra một cái dấu mời. Hoàng Cân Trung cũng không có khách khí bước vào bên trong.

Hoàng Cân Trung bước vào bên trong liền tìm đến một cái bàn ngồi vào phía bên phải. Lâm Vô Thiên xoay người đi vào ngồi ở phía đối diện.

Hoàng Cân Trung trầm ngâm một lát, nói: "Vô Thiên huynh không biết có nghe qua một chút Nhất Không Bí Cảnh?". Lâm Vô Thiên cũng có chút kinh ngạc, hắn vốn tưởng rằng Hoàng Cân Trung sẽ đến để tìm hắn để khiêu chiến, ở vòng khảo hạch thứ hai Lâm Vô Thiên cũng nhìn ra được Hoàng Cân Trung là một kẻ lấy Chiến Dưỡng Chiến.

"Nhất Không Bí Cảnh?"

Lâm Vô Thiên lộ ra có chút ngưng trọng, hắn đương nhiên có nghe qua bí cảnh, chính là do thiên địa ngưng tụ mà thành một tòa bí cảnh, trong đó có rất nhiều thiên tài địa bảo. Không nghĩ đến, Hoàng Cân Trung như vậy lại nói với hắn.

"Nhất Không Bí Cảnh cũng chỉ mới được phát hiện gần đây, chỉ là do Bán Nguyệt tông chiêu sinh cho nên cũng lắng xuống một chút, đêm khảo hạch thứ hai, các cường giả của tông môn cũng đã tra xét Nhất Không Bí Cảnh. Chỉ có từ Tụ Đan cảnh võ giả trở xuống mới có thể tiến vào". Hoàng Cân Trung không chút giấu diếm nói ra.

"Cũng vì lý do đó mà Cân Trung huynh lại muốn ta cùng đồng hành?" Lâm Vô Thiên dáng vẻ tươi cười nói ra.

Hoàng Cân Trung biết Lâm Vô Thiên cường đại nên mới muốn cùng hắn đồng hành, hắn sắc mặt có chút ngưng trọng nhìn Lâm Vô Thiên, nói: "Xác thực là như vậy, dù sao chúng ta cũng cùng một tổ đội trở thành ngoại môn đệ tử. Nhưng không chỉ có vậy, lần này cũng có một chút hung hiểm, Nhất Không Bí Cảnh tuy chỉ có thể do Khai Mạch võ giả tiến vào, nhưng cũng có một chút Tụ Đan cảnh võ giả sử dụng một số bí pháp hạ thấp tu vi tiến vào".

Tụ Đan cảnh võ giả cùng Khai Mạch cảnh võ giả chính là khác biệt nghiêng trời lệch đất, Khai Mạch cảnh tầng chín muốn đột phá phải ngưng tụ ra một viên đan ở đan điền, chín mạch tạo thành một vòng tuần hoàn kết nối thức hải cùng đan điền nội đan. Nội đan hấp thu thiên địa linh khí chuyển hóa thành linh lực so với Khai Mạch võ giả phải nhanh hơn mười lần.

Do đó, đối với chuyến đi này thật sự cũng có nguy hiểm, vì tranh giành thiên tài địa bảo có rất nhiều người sẽ phát sinh chiến đấu và một số võ giả vẫn lạc trong bí cảnh cũng là bình thường. C·hết ở trong bí cảnh cho dù là con em Hoàng tộc cũng không thể tra xét đến cùng là ai g·iết.

Lâm Vô Thiên cũng thần tình ngưng trọng hắn tuy bây giờ chiến lực đủ để cùng Khai Mạch tầng bảy chiến đấu nhưng trong bí cảnh lại không ít người có tu vi cao hơn. Chỉ bẳng vào hai người muốn lấy đi trong bí cảnh một ít đồ vật đoán chừng rất khó.

Nhưng Lâm Vô Thiên cũng không có cự tuyệt, tiến vào bí cảnh đích xác là nguy hiểm nhưng cũng có không ít chỗ tốt. "Được, ta đáp ứng nhưng bất quá chúng ta chỉ có hai người khó mà sẽ lấy được trong đó đồ vật". Hoàng Cân Trung sắc mặt có chút thư giãn, nói: "Không chỉ có hai chúng ta còn có một số người khác, đến lúc đó ngươi sẽ rõ".

Đã Lâm Vô Thiên đồng ý, hắn cũng không có ở lại lâu liền đi ra biệt viện.

"Nhất Không Bí Cảnh sẽ mở ra vào một tuần sau, bây giờ vẫn là tăng lên thực lực của chính mình đến lúc đó cũng an toàn một ít" Đóng lại đại môn Lâm Vô Thiên liền bắt đầu tu luyện.