Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bách Chiến Diệt Thần

Chương 11: Hắn là Lâm Vô Thiên




Chương 11: Hắn là Lâm Vô Thiên

Lâm Vô Thiên bước đến phòng đăng kí, khiến cho rất nhiều ánh mắt trung lên người hắn.

"Hắn là ai vậy? Nhìn qua giống như chỉ vừa mới gia nhập tông môn"

"Ta nhìn qua hắn giống như đang kích động muốn cùng Thanh Lực sư huynh giao thủ"

"Cái gì? Khiêu chiến Thanh Lực sư huynh, hắn cũng quá không biết tự lượng sức mình a. Thanh Lực sư huynh mạnh như thế nào ai cũng biết, Trần Đàn như thế mà còn không tiếp nổi mười kiếm, hắn cùng lắm nửa kiếm đều không chịu nổi"

Những lời bàn tán về Lâm Vô Thiên bắt đầu sôi động, có người thì đang đoán xem hắn là ai, có người thì cược hắn có thể khiêu chiến đến vòng thứ mấy.

"Họ tên, tu vi" Nhìn thấy Lâm Vô Thiên đệ tử ở phòng đăng kí có chút khinh thường, một tên tiểu tử chỉ nhìn qua có mười sáu, mười bảy tuổi dáng vẻ thư sinh như thế cho dù có mạnh nói cũng không ai dám tin.

"Lâm Vô Thiên, tu vi... Khai Mạch tầng năm" Nhìn thấy thần sắc của tên đệ tử hắn trong lòng có chút không vui, nhưng trên mặt lại không có mảy may biến sắc, chỉ nhàn nhạt đáp lại.

Tên đệ tử kia lần này thật sự bị dọa đến sắp ngất, tu vi chỉ là Khai Mạch tầng năm lại dám bước lên Ngoại Môn Đài. "Sư đệ à ngươi tu vi có phải có chút thấp hay không a? Lấy tu vi ngươi bây giờ leo lên đài chịu được ba chiêu cũng đã là khó như lên trời. Nếu muốn luận bàn thì chờ tu vi lên đến Khai Mạch tầng bảy rồi trở lại" Hắn khuyên nhủ Lâm Vô Thiên nhưng lại có thể nhìn ra trong đó có một chút khinh thường.

Lâm Vô Thiên vẫn như cũ không có biến sắc nhưng trong lòng nộ khí lại tăng thêm mấy phần, nơi đây cũng không quá xem thường người khác đi, chỉ muốn luận bàn một chút lại có thể nói như vậy.

"Yên tâm, ta biết tự lượng sức mình"

Nhìn thấy Lâm Vô Thiên vẫn không có ý định rời đi tên đệ tử kia cũng chỉ có thể làm cho hắn một khối lệnh bài, sau đó lại lắc đầu.

Cầm lấy khối lệnh bài, Lâm Vô Thiên trên mặt cũng toát ra một nụ cười, chỉ cần có lệnh bài liền có thể tùy ý khiêu chiến bất cứ người nào, tùy thời đều có thể đến Ngoại Môn Đài chiến đấu.

Bước vào trong chiến đài, nhìn xem xung quanh một chút, nơi đây quả thật rất rộng rãi đủ cho những người ngồi trên khán đài không bị ảnh hưởng. Ngoại Môn Đài có hình tròn xung quanh có dãy ghế ngồi, chí ít cũng có thể chứa hơn vài ngàn người một lúc. Chiến đài bên trên có khắc một trận pháp tránh cho chiến đấu dư ba lan ra bên ngoài, sân đài có ít nhất một trăm mét khoàng cách, bởi vậy có thể thấy được nó rộng lớn.



Lúc này trên chiến đài Lâm Vô Thiên tay cầm Thanh Sắc Kiếm đứng ở một bên nhìn vào lối ra bên kia chiến đài.

Chiến đài bên kia bước ra một nam tử thân thể to lớn, cao ít nhất cũng có hai mét, một đôi tay tựa như hai cái cột đình cực kì to lớn lại tràn ngập bạo tạc lực lượng.

Hắn tu vi đã cực kì cao đạt đến Khai Mạch tầng sáu đỉnh phong, tùy thời đều có thể đột phá đến. Nhìn chằm chằm Lâm Vô Thiên phía đối diện hắn thần sắc lại có chút trầm ngâm, nói: "Ngươi tu vi kém ta một cái cảnh giới chỉ cần dùng bốn thành lực lượng liền có thể đem ngươi đánh bại. Ta cho ngươi một cơ hội rời đi". Nhìn như đang thả cho Lâm Vô Thiên rời đi nhưng chỉ cần Lâm Vô Thiên xoay người hắn liền phát động công kích đánh trọng thương Lâm Vô Thiên.

"Đã leo lên chiến đài ta cũng không có ý định rời đi, ngươi nếu sợ cũng có thể rời đi a!" Lâm Vô Thiên bộ dáng phong khinh vân đạm nhìn xem phía trước đối thủ.

"Tốt một cái cuồng vọng, ta nhìn xem ngươi có bao nhiêu cân lượng" Âu Phong sát khí tràn ngập, hai cánh tay như hai cái cột đình đập về phía đỉnh đầu Lâm Vô Thiên.

Trước giờ chưa từng có ai dám nói như thế với hắn, Lâm Vô Thiên lại dám nói như vậy đã làm hắn tức giận đến cực điểm, chỉ là một cái tu vi Khai Mạch tầng năm liền có thể nói hắn như vậy.

Lâm Vô Thiên sắc mặt ngưng trọng, nói thế nào đối phương cũng cao hơn hắn một cái cảnh giới, mà lại hắn kinh nghiệm chiến đấu lại ít ỏi đương nhiên là không dám khinh địch.

Lâm Vô Thiên thi triển Cửu Vân Bộ lướt ngang một hướng né tránh, sau đó lại vung lên chiến kiếm bổ ra một đạo kiếm khí về phía Âu Phong.

Kiếm khí chính là kiếm đạo mở đường chỉ cần đem kiếm khí hóa thành kiếm ý liền có thể bước vào kiếm tâm cảnh giới. Lâm Vô Thiên lúc này cũng chỉ có thể đánh ra kiếm khí mờ nhạt hiển nhiên là tạo nghệ kiếm đạo của hắn vẫn chưa đủ cao.

Kiếm khí đụng vào người Âu Phong liền vỡ nát cứ như thân thể hắn được đúc từ kim loại mà thành, hắn nở một nụ cười nhạt, hắn đã đem Kim Cương Bất Hoại Thể tu luyện đến tầng thứ nhất, da đều cứng cáp hơn người bình thường một chút, mà lại kiếm khí của Lâm Vô Thiên cũng quá mức yếu ớt cũng khó tạo thành cho hắn thương tổn.

Hắn cũng thi triển ra thân pháp vọt về phía Lâm Vô Thiên, bàn tay to lớn đánh ra mấy chưởng hình thành một cỗ khí kình cực mạnh, mắt thấy từng cái to lớn thủ ấn đánh tới Lâm Vô Thiên liền ổn định thân hình thi triển ra Thái Ất Kiếm Quyết.

"Xoẹt xoẹt"

Năm cái đại thủ ấn đánh tới bị kiếm khí phá mất hai cái, ba cái còn lại thế như chẻ tre đánh về phía Lâm Vô Thiên.

"Phốc phốc"



Ba cái đại thủ ấn đánh vào hắn thân thể khiến hắn hay ngược ra ngoài mười mét, hắn tay cầm Thanh Sắc Kiếm cắm vào trong đất giúp giảm bớt chưởng lực.

Sau đó hắn Cửu Vân Bộ thi triển ra, đạp ra chín bước để lại những đạo tàn ảnh, vòng đến phía bên phải của Âu Phong chém ra hai đạo kiếm khí. Âu Phong phản ứng cũng không chậm liền lướt sang một bên thi triển Kim Cương Thần Quyền đánh về phía Lâm Vô Thiên.

Chưa kịp xoay người, những trọng quyền đã rơi tới trên lưng hắn. Cả người lông tơ đều dựng đứng, dính lấy đòn này hắn chắc chắn phải bị trọng thương, mặc dù hắn nhục thân cường độ đã viễn siêu cùng cảnh giới võ giả nhưng vẫn không có biến thái đến mức không b·ị t·hương.

Hắn linh lực vận chuyển đến cực hạn, chuyển xuống hai chân lại thi triển ra Cửu Vân Bộ bộc phát ra tốc độ cực kì mau.

"Ầm ầm!"

Trọng quyền rơi xuống đất tạo thành những cái hố to cỡ một mét, khiến cả đài chiến im lặng.

"Đòn vừa rồi của hắn cũng đủ để cùng một số Khai Mạch tầng tám toàn lực một kích. Thật đáng sợ, chẳng trách hắn có thể chiến thắng tám trận liên tiếp"

"Tên kia tựa hồ cũng không có yếu, thế mà vừa rồi lại tránh đi được nếu không cũng khẳng định thịt nát xương tan"

. . .

Đài chiến đều đang không ngừng bàn tán về trận đấu phía dưới, cách đó không xa hai đao nhân ảnh đứng trên một cái đỉnh chóp một tòa nhà nhìn xem bên trong trận chiến.

"Lâm Vô Thiên tên kia chỉ vừa mới tiến vào tông môn có mấy ngày đã đem Cửu Vân Bộ tu luyện đến đại thành, còn có chiêu kiếm pháp kia lại có chút cao thâm" Một nữ tử trên người mặc một bộ váy dài màu trắng dáng người lồi lõm đúng nơi lộ ra hai chân trắng như bạch ngọc, trên mặt mang lấy một tấm khăn che mặt nhìn phía Lâm Vô Thiên nói ra.

Bên cạnh nàng đứng lấy một nam tử dáng người khôi ngô khuôn mặt lại cực kỳ anh tuấn, bất kì nữ tử nào cũng có thể mê mệt. Hắn nhìn lấy trận đấu, khuôn mặt không chút biến sắc, nói: "Hắn kiếm pháp tu luyện chính là Thái Ất Kiếm Quyết nhưng vẫn chỉ còn nắm được một chút da lông vẫn không có đem nó hoàn toàn nắm giữ".



Nữ tử bên cạnh lại có chút kinh ngạc, nói: "Thái Ất Kiếm Quyết nghe nói chính là một quyển cổ xưa võ kỹ, không cách nào đánh giá nó phẩm cấp cho nên cũng đem đặt tại tầng thứ nhất Thư Viện Các, qua bao nhiêu năm nhưng vẫn không có ai đem nó tu luyện thành công, vậy mà hắn lại đem nó tu luyện đến được một chút như vậy".

Nam tử kia cũng không có tiếp tục nói mà chỉ nhìn xem bên đài chiến đấu.

Lâm Vô Thiên thi triển Cửu Vân Bộ tránh né những đòn công kích của Âu Phong, hắn mỗi lần chịu một chút thương thế lại mạnh hơn một chút. Hơn ba mươi chiêu về sau, Lâm Vô Thiên sử dụng Thái Ất Kiếm Quyết phá đi tầng phòng ngự của Âu Phong khiến hắn chảy ra một chút máu.

"Ngươi vậy mà có thể làm ta b·ị t·hương, xem ra vẫn có chút bản lãnh vậy mà trước đó lại có chút xem thường ngươi" Âu Phong nhìn xem phần bụng có một đạo v·ết m·áu nhàn nhạt nhìn Lâm Vô Thiên nói.

Hắn hai tay đánh ra mấy chưởng ấn rồi lại đấm ra mấy quyền, hắn lúc nãy đã bức Lâm Vô Thiên đến gần mép đài chỉ cần cường thế t·ấn c·ông chẳng mấy chốc liền đem Lâm Vô Thiên đánh bại.

Lâm Vô Thiên cũng đoán được ý định của hắn, nhưng không có tránh thoát mà cùng hắn đối cứng, hắn nắm chặt Thanh Sắc Kiếm vung lên đánh ra mấy đạo kiếm khí. Lúc này kiếm khí của Lâm Vô Thiên lại tựa hồ như muốn ngưng thật, cùng lúc đầu so sánh không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.

Kiếm khí cùng chưởng ấn, cùng trọng quyền v·a c·hạm phát ra những tiếng đinh tai nhức óc, Âu Phong bị một đạo kiếm khí đánh trúng trên người để lại một đạo vết kiếm thật dài chảy ra từng dòng huyết dịch.

Trong mắt hắn lô ra kinh ngạc thần sắc, Lâm Vô Thiên vậy mà càng chiến càng mạnh nếu cứ tiếp tục kéo dài hắn liền sẽ thua.

Hắn hai tay đấm ra hai đạo quyền kình, nắm tay như hai khối Hắc Thiết mang theo lực lượng mạnh đến kinh người. Lâm Vô Thiên lại thi triển ra Cửu Vân Bộ, né tránh đi quyền kình, nhưng Âu Phong lại như đoán được hướng đi của hắn liền thay đổi phương hướng đấm ra thêm hai đạo.

Lâm Vô Thiên cũng không thể né tránh chỉ có thể đối chiêu, đánh ra Thái Ất Kiếm Quyết.

"Ầm ầm!"

Thanh Sắc Kiếm cùng trọng quyền v·a c·hạm tóe ra từng cái hỏa hoa, Âu Phong cùng Lâm Vô Thiên đều lui lại phía sau, nhưng đúng lúc này Lâm Vô Thiên lại chân chạm đất trước phóng tới Âu Phong, đánh ra ba đạo kiếm khí sau đó lại bồi thêm một quyền đánh bay Âu Phong.

Thời gian vài hơi thở liền đem Âu Phong đánh bay khiến toàn trường gần như c·hết lặng.

"Hắn là ai? Tựa hồ nhìn có chút quen mắt"

"Đúng rồi, ta nhìn hắn cũng có chút quen mắt. Nhưng mà phải công nhận hắn quả thật rất mạnh, ngay cả Âu Phong cũng không phải hắn đối thủ, thực lực của hắn có lẽ đã tiếp cận Ngoại Môn Bảng"

"A, ta nhớ ra rồi, hắn chính là Lâm Vô Thiên, đệ nhất hai vòng khảo hạch a!"

Một tên đệ tử nãy giờ tựa như đang nhớ lại một chút gì đó nói ra. Thanh âm của hắn cũng không nhỏ khiến toàn trường một mảnh kinh ngạc.