Trần Thương và Tỉnh Nhiên, Vương Khiêm, Trương Tuyết ở đây, cả bốn người trẻ tuổi này đã sớm quên đi thời gian.
Ngẩng đầu nhìn thời gian sao?
Không!
Trần Thương không dám, bọn họ cũng không dám, hoạt động ở tay chưa từng ngừng lại qua.
Nhưng bọn họ vẫn biết rõ thời gian đã qua rất lâu rồi.
Bởi vì...băng gạc dùng để cầm máu đã bày ra đầy trong một ca phẫu thuật này.
Những khối băng gạc chính là nơi ghi chép thời gian trong mất của bốn người họ một cách tiêu chuẩn nhất!
Y tá đã chuẩn bị ba lần băng gạc, nhưng trước mắt xem ra cơ bản là không đủ.
Ba vị chủ nhiệm ở sau nhìn đoàn đội này có chút cảm khái.
Bọn họ là gậy chuyền tay y học!
Gánh nặng chữa bệnh này cuối cùng cũng cần những người trẻ tuổi này tiếp nhận.
Mà người trẻ tuổi thì chung quy là cần một người dẫn đầu.
Trần Thương, người dẫn đầu này rốt cuộc sẽ mở ra một kỷ niên lớn cỡ nào?
Mà có thể làm đến mức độ như thế này!
Đợi một thời gian nữa, tương lai sáng lạn ấy sẽ cao tới giới hạn nào?
....
45 phút sau thì khí quản, thực quản thành công được chữa trị!
Trần Thương chủ động đổi vị trí với Tỉnh Nhiên, ngẩng đầu hỏi:
- Cậu có thể chứ?
Tỉnh Nhiên mệt không?
Thật ra là rất mệt!
Thế nhưng anh đã kìm nén lại nó, chờ đến lúc Trần Thương mệt mỏi có thể thay ca.
So với Trần Thương, ít nhất Tỉnh Nhiên làm dễ dàng hơn nhiều.
Trần Thương kỳ thật cũng muốn khâu lại, thế nhưng...
Đại lão Bạch Khâu Ân đã rời đi!
Năng lực của Trần Thương đối với việc vá vết rách phối thì chỉ có hạn, nhiều nhất chỉ có thể làm một chút hỗ trợ.
Mà Tính Nhiên là chuyên nghiệp, Trần Thương không thể khoe khoang, có thứ tự phân công, mới là phẫu thuật thành công, đây là điều kiện tiên quyết!
Lúc này, bệnh nhân đã được truyền gần 2500ml huyết tương.
Trần Thương nhìn rất chăm chú, không chỉ là vì hỗ trợ, cũng là vì học tập!
Với tư cách là một báo sĩ, học tập là vĩnh viễn không thể buông lỏng.
Trần Thương nín hơi ngưng thần, nghiêm túc học tập kỹ xảo khâu cùng thủ pháp xử lý của Tỉnh Nhiên.
Không thể không nói, Tỉnh Nhiên không hổ là hậu tiến sĩ ngoại ngoại, những thủ pháp này thật khiến hai mắt Tiần Thương tỏa sáng.
Có anh ta gia nhập, xác suất thành công của lần cấp cứu lại lớn thêm mấy phần.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, băng gạc dùng để cầm máu lại lần nữa bày đây trên khay phẫu thuật, trong người người bệnh tổng cộng đã được truyền 3000 ml huyết tương.
7 giờ 33 phút chiều!
Toàn bộ mạch máu, cơ quan nội tạng bị tổn hại của người bệnh đã được chữa trị thành công.
Trần Thương nhìn thấy tính mạng của người bệnh được kiểm tra qua các triệu chứng bệnh tật.
Rốt cục nhẹ nhàng thở ra!
- Tính mạng an toàn!
Bốn chữ này, đã dùng hết sức lực toàn thân của. anh.
Tất cả mọi người xung quanh nghe được câu này, rốt cục nhẹ nhàng thở ra.
Y tác ở bên cạnh chuẩn bị túi máu cũng nhịn không được nước mắt chảy xuống.
Ai biết bọn họ đã phải dày vò suốt sáu, bảy tiếng đồng hồ chứ.
Thế nhưng, thành công vui sướng lại mê người như thế!