Bây giờ đã là 1 giờ 15 phút chiều.
Cây thép dài ước chừng trên dưới 60 centimet dính đầy máu rốt cục chậm rãi được lấy ra từ cơ thể bệnh nhân.
Trong lòng mọi người đều rất vui mừng, đột nhiên có xúc động muốn vỗ tay hô tốt!
Nhưng mà!
Tất cả mọi người còn chưa kịp kích thích thì động mạch chủ đã vỡ!
Một dòng máu tươi phun ra!
Trần Thương tay mắt lanh lẹ:
- Trực tiếp lấy tay ngăn lại!
- Buộc ga-rô mạch máu, khâu lại cho tôi, ngay lập tức chuẩn bị khâu lại!
Trần Thương rất nhanh, mà Tỉnh Nhiên cũng cấp tốc đem kẹp cầm máu chuẩn bị kỹ càng, Vương Khiêm đã nhận kim khâu mà y tá vừa đưa.
Trần Thương:
- Buộc ga-rô!
- Bông cầm máu!
Tỉnh Nhiên cùng Vương Khiêm phối hợp ăn ý, để Trần Thương kịp thời tiếp nhận Pen kẹp kim!
Trần Thương phản ứng hết sức nhanh chóng!
Khiến ba vị chủ nhiệm sau lưng trố mắt nhìn, loại năng lực ứng biến khẩn cấp này chính là một loại năng lực mà một bác sĩ chủ trị nhất định phải có!
Mà lúc này Trần Thương đã có!
Trên bàn phẫu thuật, tình thế luôn có thể thay đổi trong nháy mắt, nếu như không có loại năng lực ứng biến này rất dễ chịu thiệt thòi!
Cũng giống như là hành quân đánh trận, trên chiến trường cũng sẽ thay đối trong nháy mắt, thân là tướng lĩnh nhất định phải kịp thời đưa ra kế sách thích hợp nhất với hoàn cảnh!
Mà Trần Thương, không thể nghỉ ngờ có loại năng lực này, sau khi anh tiếp nhận Pen kẹp kim.
Căn bản không kịp nghỉ ngơi, lại bắt đầu căng thẳng khâu lại mạch máu.
Khâu động mạch nhất định phải không có sơ hở, phải nhanh chóng hoàn thành!
Kỹ năng khâu mạch máu của Trần Thương rất điêu luyện.
Tỉnh Nhiên có chút bận tâm, há mồm muốn nói gì đó, thế nhưng khi nhìn thoáng qua Trần Thương, vẫn không nói ra
Nhưng mà... Anh vẫn là có chút không yên lòng, dù sao hai tay Trần Thương vừa mới mệt mỏi như vậy, bây giờ có thể ổn định sao?
Công tác khâu mạch máu đòi hỏi trình độ tinh vi nhất định, cũng không phải nói đùa.
Không chỉ là Tỉnh Nhiên, mà mấy người Đào Mật, Lý Bảo Sơn cũng nhíu mày.
Đào Mật đang muốn tiến lên, bỗng nhiên trông thấy Trần Thương đã bắt đầu khâu lại!
Tay anh vốn đã vô cùng linh hoạt, lúc khâu lại thì càng không có chút sơ hở, nghiêm cẩn mà linh hoạt! Lập tức khiến Đào Mật nhìn mà trợn tròn mắt.
Không phải ông chưa từng thấy Trần Thương khâu lại, đã từng thấy qua, hơn nữa biết rõ rất lợi hại.
Thế nhưng cái này không giống bình thường!
Làm sao không giống chứ?
Hãy suy nghĩ kỹ một chút, để anh liên tục hoạt động bê gạch một tiếng đồng hồ, bỗng nhiên cho anh một sợi dây để anh may quần áo, anh có thể làm được một cách hoàn mỹ hay không?
Vô cùng khó khăn!
Thế nhưng, nhìn thấy Trần Thương tựa hồ một chút ảnh hưởng cũng không có!
Lúc này, ba vị đại lão đều nhìn chằm chằm hai tay của Trần Thương, tràn đầy chấn kinh!
Sau khi khâu động mạch chủ hoàn tất, Trần Thương lập tức bắt đầu khâu tĩnh mạch bị tổn thương.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua!
Lúc này đã là 2 giờ chiều!
Phẫu thuật mới tiến hành được một phần ba!
Công tác sau đó, càng trọng yếu hơn...
Trần Thương vẫn có thế tiếp tục kiên trì sao?
Thay mạch máu nhân tạo đã hoàn thành, kế tiếp là bắt đầu xuống phế quản, thực hành vá thực quản bị rạn nứt.
Dạng thực hành này ở đây am hiểu nhất chỉ có Trần Thương cùng Tỉnh Nhiên.
Phẫu thuật đã kéo dài ba giờ!
Nhưng lần này công việc cứu viện này đã bắt đầu từ tám giờ sáng!
Trần Thương cùng Tỉnh Nhiên hai người đã làm từ chín giờ sáng rồi một đầu cứ bận rộn tới tận bây giờ.
Suốt gần 5 tiếng cực nhọc, người của Tỉnh Nhiên đã có chút không chịu nổi, hơn nữa lượng xuất hồ mồ rất lớn tạo thành dịch thể nhỏ ra, giờ thì Tỉnh Nhiên quả là có chút mệt mỏi rồi.
Trần Thương bên này tương đối đỡ hơn, sức chịu đựng của anh tốt hơn nên không có quá mức mệt mỏi.
Trần Thương ngẩng đầu nhìn Tỉnh Nhiên một cái:
- Cậu cứ nghỉ ngơi một lát trước đi, một hồi nữa cậu thực hành vá vết nứt tốn thương ở phổi!
Mắt Tỉnh Nhiên nhìn chằm chằm Trần Thương, không nói lời nào cũng không có ý định rời đi, bởi vì anh biết rõ việc thực quản và khí quản tổn thương nhất định phải tách rời để vá đồng nghĩa cần cực kỳ tỉnh vi, người khác chỉ có thể giúp một số chuyện nhỏ, ở đây chỉ có Trần Thương và mình am hiểu phẫu thuật ngoại khoa lồng ngực.
Thời gian tiếp tục từng giây từng phút trôi qua....