Nói xong thì nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh. Lục Nhất Phương đi vào cũng không bật đèn, tắm rửa trong bóng tối. Trình Hiểu Cát cho rằng anh không thấy tìm chỗ bật ở đâu, lớn tiếng nói với anh: “Sao anh không bật đèn? Chỗ bật đèn tay trái bên trái lúc vào đấy!”
Lục Nhất Phương trả lời: “Lúc tắm anh không thích có đèn.”
“Tật xấu!” Trình Hiểu Cát phun tào một câu, rúc vào trong chăn, không hề quản anh nữa, anh thích mở thì mở không mở cũng kệ.
Lục Nhất Phương nhanh chóng tắm rửa xong rồi ra tới, đã thấy Trình Hiểu Cát cuốn lại giống như con tằm, “Trình Hiểu Cát, em bọc kín mít như vậy làm gì? Với cơ thể kia của em, em còn trông cậy anh đối với em có cái gì không an phận sao?”
Trình Hiểu Cát nghe xong lời này, cười lạnh, vừa mới còn nói anh chỉ yêu em, hiện tại lại nói đối với cơ thể không muốn gì! Đàn ông!
Cô nhếch đầu lên, làm bộ đau lòng, “Anh không phải thật sự yêu em, anh nói yêu em đều là gạt em!”
Lục Nhất Phương hận không thể vả cho bản thân hai cái, tự đào hố chôn mình, anh nhanh sửa chữa, “Anh nói như vậy, không phải sợ em suy nghĩ nhiều sao?”
Tin anh là cún!
Lúc này, tiếng chuông di động Lục Nhất Phương vang lên. Anh phát hiện di động để ở nhà vệ sinh, vào tìm di động theo bản năng mở đèn, chờ đến khi anh tìm được di động đi ra, chỉ thấy trên giường có một quả cầu nhỏ,Trình Hiểu Cát rúc cả đầu vào bên trong chăn đi, anh nhìn về phía sáng ngời trong nhà vệ sinh, tức khắc hiểu rõ.
“Ló đầu ra đi không em ngạt thở bây giờ.” Lục Nhất Phương lo lắng nói.
Trình Hiểu Cát ở trong chăn quay cuồng vài cái, sau đó truyền đến âm thanh yếu ớt: “Anh…… Anh có phải nhìn lén em tắm?”
“Anh chính là quân tử đấy, sao có thể nhìn lén em tắm, anh đã xoay người sang chỗ khác! Tuyệt đối không có nhìn lén!” Lục Nhất Phương đứng đắn nói.
Trình Hiểu Cát vào lúc này, thật sự không biết làm như thế nào để đối mặt với anh, toàn bộ phòng đều là tràn ngập hơi thở ái muội, hai người một nam một nữ, thật sự không biết sẽ phát sinh cái gì, cô không phải không tin Lục Nhất Phương, cô không tin chính cô đấy!
Thấy cô vẫn không có ló đầu ra, anh lên giường ôm cả cô với chăn, nhẹ nhàng nói: “Đừng căng thẳng, đêm nay, chúng ta coi như là chuẩn bị bài, được không?”
Trình Hiểu Cát chậm rãi thả lỏng, nghĩ đến khi còn nhỏ, bọn họ cũng thường xuyên ngủ chung. Khi đó bọn họ còn nhỏ, Lục Nhất Phương vì đi ra ngoài chơi, rất rất không muốn cùng cô ngủ trưa, bởi vậy Trình Hiểu Cát mách lẻo với mẹ Lục, mẹ Lục sẽ véo tai tẩn cho anh một trận.
Nghĩ đến đây, Trình Hiểu Cát cảm thấy buồn cười, thế giới thật kỳ diệu, khi còn nhỏ không muốn ngủ chung, trưởng thành lại khát vọng ngủ chung như vậy.
Cô xoay người, ôm lấy Lục Nhất Phương, nhẹ giọng nỉ non nói: “Lục Nhất Phương, cảm ơn anh tìm được em, làm quãng đời còn lại của em không hề hoang vắng cô tịch.”
Lục Nhất Phương hôn lên trán của cô, trầm giọng nói: “Không còn sớm, ngủ nhanh đi.” Anh sợ không ngủ, anh không khống chế được chính mình!
Hai người gắt gao ôm nhau ngủ.
So với nơi ấm áp lãng mạn này, trên mạng lại bởi vì buổi biểu diễn của Tần Lịch xuất hiện cẩu lương, mà leo lên hot search. Bao nhiêu người bởi vì ăn cẩu lương cảm thấy mỹ mãn đi ngủ, lại có bao nhiêu người bởi vì này chén cẩu lương ngọt quá mức mà muốn phá bọn họ……
Sáng sớm hôm sau,điện thoại của Trình Hiểu Cát vui vẻ kêu lên.
Cô vội vàng nhẹ nhàng đẩy Lục Nhất Phương ra, đi nghe điện thoại. Điện thoại vừa mới nghe xong, giọng cao vút của Liễu Manh Manh truyền ra tới.
Liễu Manh Manh: “Trình Hiểu Cát! Bà đang hot! Bà có biết không?”