Trình Hiểu Cát cũng sững sờ, chớp đôi mắt, không thắng cũng không thể động thủ! Nụ hôn này không ngừng gia tăng, thẳng đến khi Trình Hiểu Cát cảm thấy hô hấp khó khăn, lúc này mới kết thúc.
Trình Hiểu Cát còn mơ hồ, lẩm bẩm: “Lục Nhất Phương, anh có thể sửa cái tật xấu không nói lại là đi hôn người ta không hả?” Cứ như vậy khiến người ta xấu hổ……
Lục Nhất Phương li3m li3m môi, chưa đã thèm, vẻ mặt cười xấu xa, “Không cho động vào, em hy vọng anh động chỗ nào?”
“Này!” Mặt Trình Hiểu Cát lộ vẻ ghét bỏ: “Trong đầu anh toàn suy nghĩ cái gì vậy?”
Lục Nhất Phương chọc chọc đầu cô, “Anh hỏi em đến chỗ nào, em lại nghĩ đi đâu vậy?”
Không muốn để ý đến anh! Trước kia sao lại không phát hiện ra, người này bề ngoài da người sờ tốt, vậy mà bên trong cất giấu linh hồn vô liêm sỉ như vậy. Trình Hiểu Cát ôm ngực, thở phì phì không để ý tới anh.
Lục Nhất Phương kéo tay cô, khôi phục vẻ mặt đứng đắn, nói: “Anh hôm nay rất vui vẻ, em cuối cùng danh chính ngôn thuận làm bạn gái của anh.”
“Ai nguyện ý làm bạn gái anh!” Người ta còn đang cáu kỉnh, cũng không tới dỗ dỗ người ta.
“Đúng vậy! Sớm hay muộn em sẽ là vợ của anh, cùng anh đi cả đời người, sau này quãng đời còn lại, anh cũng sẽ cùng em vượt qua.” Lục Nhất Phương trân thành nói.
Trong lòng Trình Hiểu Cát vui mừng, nhưng trên mặt vẫn ngạo kiều, “Em cũng chưa đồng ý mà.”
Lục Nhất Phương gắt gao ôm chặt cô, nghiêm túc nói: “Anh yêu em. Từ khi bắt đầu một khắc anh biết anh yêu em kia, anh luôn mơ đến ngày này, anh thật sự rất yêu em.”
Nhìn Lục Nhất Phương nghiêm túc như vậy, Trình Hiểu Cát cũng không hề giận dỗi nữa, ôm chặt eo anh, “Em cũng yêu anh, về sau, đừng nghĩ rời khỏi em.”
“Bụp!” Lúc này nơi xa dâng lên một tia lửa, trời cao mở ra đóa hoa bắt mắt, hai người ôm nhau tại nơi ban đêm rét lạnh mùa đông, quãng đời còn lại sau này đều có nhau.
Buổi biểu diễn kết thúc quá muộn, bọn họ tính ở chỗ này ở một đêm, ngày mai mới về thành phố C.
Hai người tìm rất nhiều khách sạn, đều đầy ngập khách.
Trình Hiểu Cát khó hiểu, “Sao chỗ nào cũng đầy ngập khách?”
Lục Nhất Phương thấy cô không kiên nhẫn, trấn an nói: “Cho thấy sức ảnh hưởng của Tần Lịch rất lớn.”
Rắm cầu vồng này đánh đến cả người cô thoải mái, theo đuổi thần tượng, hận nhất người khác nói xấu về thần tượng!
Lại đi vào một khách sạn khác, Trình Hiểu Cát cầu nguyện nói: “Hy vọng khách sạn này không có đầy khách, tôi thật sự quá mệt mỏi, đi không nổi.”
Trước sảnh một chị nhân viên tiếp đón bọn họ ở sau quầy, nhiệt tình hỏi: “Hai bạn muốn một phòng sao?”
Trình Hiểu Cát không hề nghĩ ngợi, “Hai phòng.”
Chị nhân viên sau quầy nói: “Xin lỗi, tôi cho rằng hai bạn là một cặp.”
Lục Nhất Phương ôm Trình Hiểu Cát, mỉm cười nói: “Chúng tôi là một cặp, nhưng chúng tôi muốn hai phòng.”
Dù anh muốn chỉ cần một phòng, nhưng vẫn tôn trọng ý của bạn gái.
Chị nhân viên lại là xin lỗi: “Xin lỗi, trước mắt chỗ chúng tôi chỉ còn một phòng tình nhân.”
Trình Hiểu Cát cắn răng, cô thật sự không muốn, “Vậy một phòng đi.”