Chương 34: ‘Elixir’ Khi Đã Tha Hóa
Tập II/ X: Khu Ma Nhân – Thú Chi Quyển
Chương 34: ‘Elixir’ Khi Đã Tha Hóa
“Bản thể đang làm gì vậy? Sao mà cứ đứng ngẩn người nhìn cái cây dao găm đó.”
Vừa né tránh đòn công kích ập tới, phân thân số hai đưa ánh mắt đầy sự nghi hoặc của mình quay sang đánh giá Elixir bản thể của mình, nó khó hiểu hỏi đồng bạn bên cạnh.
“Hơ ~ làm như ta quan tâm hắn đang làm gì, ta bây giờ chỉ mong cáu tên đó khẩn trương hoàn thành cho xong công việc đi, rồi giải phóng ta khỏi cái sự thống khổ gọi là nhàm chán này.”
Người còn lại thì chỉ nhàm chán ngáp dài một tiếng, gã dùng những động tác phải nói là vô cùng chậm rãi phải nói là chậm như một con rùa đang bò để né tránh những đòn t·ấn c·ông của bọn quái vật.
Tuy vậy cũng thật sự kỳ lạ, rõ ràng gã di chuyển chậm chạp như vậy, nhưng là bất kể bọn quái vật có sử dụng ra thủ đoạn như thế nào thì cũng không thể đánh trúng được lên người của gã con người này, dù chỉ một lần cũng không, như thể công kích của chúng đã bị hoàn toàn nhìn thấu nên gã chỉ cần hơi di chuyển một chút là có thể tránh được rồi.
“Được rồi, các ngươi lùi lại đi.”
Đúng lúc này âm thanh của bản thể truyền tới, Elixir xách theo trong tay thanh dao găm đen tuyền tản ra tà khí chậm rãi bước tới gần họ, khi tới gần Elixir ra lệnh cho tránh xa nơi này.
“Cuối cùng.. hơ ~”
Gã nhàm chán vừa nhìn thấy bản thể đã đi tới đây, gã liền biết mình đã có thể không cần làm việc nữa, liền ngáp dài một hơi sau đó lặng lẽ đứng im tại chỗ, rồi cứ để mặc cho một cái bàn tay khổng lồ vỗ đánh lên người mình.
Bốp -- !!
Theo một tiếng ầm lớn vang lên, cái tên phân thân đó ngay lập tức một bàn tay đó đánh văng bay đi ra thật xa rồi một cách nặng nề va đập sụp đổ một ngôi nhà gần đó, khiến cho cả căn nhà đó hoàn toàn vỡ nát rồi đổ bể xuống thành một đồng đổ nát, cuối cùng không thấy động tĩnh gì nữa.
Mà cái gã số hai lại thì không thích đau và gã cũng không muốn để mấy thứ xấu xí như thế này chạm vào người mình, nên gã vẻ mặt ghét bỏ nhún người tung ra một cước, đạp thẳng vào khối thịt ở trước mặt mình rồi sử dụng nó như một cái bàn đạp để phi nhảy lên mái nhà.
Gã sau đó lùi lại một khoảng cách an toàn, khi đảm bảo mình sẽ không kéo vào trận chiến xong thì gã đi tìm tới một chỗ có tầm nhìn đẹp để ngồi xuống, chuẩn bị thưởng thức màn trình diễn sắp tới của bản thể.
Elixir có phần cạn lời không biết phải nói sao đưa mắt cái nhìn cái đứa trên mái nhà, rồi lại nhìn cái đ·ống đ·ổ n·át phía bên cạnh cậu lắc đầu chán chẳng buồn nói, đồng thời trong lòng không khỏi tự nhủ bản thân làm sao mà mình lại có thể phân ra được hai cái tên như thế này nhỉ.
Growww --- !!
Mục tiêu khéo thù hận vừa rời đi, thì bọn quái vật lập tức quay lại với mục tiêu ban đầu của chúng, khi nhìn thấy con mồi bộ dạng giống như sẽ không phản kháng chúng nó lập tức xô đổ nhào tới trước mặt Elixir.
Ngắm nhìn cái miệng to lớn h·ôi t·hối đầy máu đang càng lúc càng gần mình, Elixir khẽ híp nhẹ đôi mắt ngay sau đó cậu di động, chỉ trong chớp mắt liền đã xuất hiện ở phía sau lưng bọn chúng, đồng thời cây dao găm đen tuyền trong tay cậu run lên phát ra những tiếng kêu tích tích.
Âm thanh mà cây dao găm phát ra rất kỳ quái, không hiểu sao lại làm cho người cảm thấy rằng cái âm thanh đó chính là tiếng kêu lên sung sướng của cây dao găm.
Phốc!!
Ngay sau đó dưới ánh mắt ngơ ngác của phân thân số hai, toàn bộ bầy quái vật chớp mắt phân năm xẻ bảy, vô số khối thịt điên cuồng rơi rụng xuống mặt đất, nhưng làm người kì quái, chính là đám quái vật này chúng nó đã hề không tái sinh lại giống như trước đó nữa.
Nếu như không phải là những miếng thịt ở dưới đất vẫn còn chuyển động, thỉnh thoảng còn kêu lên một hai tiếng rống nhỏ thì có lẽ đã không khỏi nghĩ rằng chúng nó thật sự đ·ã c·hết rồi.
“Đó là cái võ kỹ gì !? không đúng, vừa rồi căn bản không phải là võ kỹ của võ giả, vì vừa rồi không hề khí tức của Huyết Khí, nhưng vậy thì vừa rồi lẽ nào là…”
Cái phân thân số hai trợn to hai mắt nhìn xuống dưới mặt đất, với võ nghệ kế thừa từ bản thể, thì trong đầu của gã giống như không hề có một chút ẩn tượng nào liên quan tới cái chiêu thức này, vậy đây rõ ràng là một chiêu thức mới mà bản thể mới học được.
“Ma thuật.”
Cái phần thân lúc nào cũng tỏ ra số một lúc này không biết từ khi nào đã từ bên trong đ·ống đ·ổ n·át chui ra, chỉ là cái vẻ mặt nhàm chán trên khuôn mặt của gã lúc này đã biến mất, đổi lại một cái dáng vẻ nghiêm trọng chưa từng có.
Theo những dấu tích để lại của đòn vừa rồi mà gã quan sát được, gã chậm rãi nhận ra đó là dấu tích của Ma Thuật, bằng chứng là một tia hắc khí ô uế đáng sợ để lại một đường kéo dài tại trên các v·ết t·hương của bọn quái vật, do cái hắc khí đó mà chúng nó không thể tái sinh lại.
Nhưng đó chưa phải là kết thúc, ngay sau khi Elixir hạ gục đã xong bọn nó, chỉ thấy thanh dao găm đen lần nữa kêu lên, lần này tiếng kêu vô cùng to lớn đến mức các bãi thịt vụn nát dưới mặt đất cũng có thể nghe được và chúng nó cũng đang run rẩy sợ hãi, chúng nó đang tỏ vẻ đang rất sợ hãi, sợ hãi điều sắp sửa xảy ra.
Mà cái phân thân khi nhìn bọn chúng lại có phản ứng như vậy với tiếng kêu đó, trong lòng cảm thấy rất bất an, giống như đang có gì cái đó đáng sợ sắp đến gần.
Quả nhiên điều bất an đó đã thành hiện thực, chỉ thấy cây dao găm trong tay bản thể đột nhiên bành trướng ngay đó đó một loạt sợi dây xích màu đen từ bên trong cây dao găm phóng ra, chúng nó đem những miếng thịt đang lăn lộn dưới mặt đất trói chặc sau đó vèo một tiếng, những sợi xích chỉ trong chớp mắt liền lôi kéo chúng nó vào bên trong dao găm, đối với phần linh hồn cùng với năng lượng mà bọn chúng để lại tiến hành cắn nuốt tiêu hóa.
Ngay đó ở Elixir ánh mắt bất ngờ, có một tia năng lượng tâm linh vô hình từ bên trong cây dao găm truyền ra đối với linh hồn cùng tinh thần tiến hành tẩm bổ cường hóa một chút, đồng thời v·ết t·hương linh hồn trước đó bởi trận chiến với Helios cũng được được chữa trị hoàn toàn.
Ma Thuật Cấp 1 ● [ Cấm Kỵ - Hắc Hồn Ám Nhận].
“Căn nuốt rồi lại bổ dưỡng cường hóa linh hồn, rõ ràng chỉ là một ma thuật cấp độ 1, nhưng cái khả năng mà ngươi sở hữu, thì lại phải vượt qua những gì ta dự đoán.”
Elixir thấy vậy cười lạnh, cái con mắt đỏ xích hồng lóe lên tia hứng thú cùng với vừa lòng với khả năng của thanh dao găm mà nó có thể làm được.
Không biết có phải là do những con quái này trình độ cùng cảnh giới quá thấp hay là do cái thứ này thực sự quá háu ăn, mà nó lúc này vẫn còn chưa thỏa mãn với cái bữa ăn thịnh soạn vừa rồi, nó lập tức truyền tới trong đầu cậu khát vọng muốn được ăn thêm nữa.
“Hahaha thật đúng là một đứa trẻ háu ăn…”
Nghe được ý tứ của nó, Elixir không bật vui vẻ bật cười, cánh tay đưa ra chuẩn bị vuốt ve cái thân dao lạnh lẽo của nó.
“Đứa trẻ? Với một món v·ũ k·hí g·iết chóc gọi nó là đứa trẻ thì đúng là buồn cười thật.”
Âm thanh chứa đầy ý mỉa mai cùng chế nhạo chợt từ bên cạnh cậu truyền tới, ngay tiếp theo đó khi cậu còn chưa kịp phản ứng thì trước mặt đã xuất hiện hai bóng người.
Cả hai cùng lúc ra tay khống chế cử động của cậu, tên thì ở đằng sau dùng cả hai tay khỏa chặt cái cổ, mà tên còn lại ở ngay trước mặt hai tay mình giữ chặt cả hai cánh cậu tiến hành phong tỏa đảm cả bảo hai cánh tay này không thể nhúc nhích dù chỉ một chút.
“Hai ngươi đang làm trò gì?”
Elixir sắc mặt lúc này rất không tốt, cậu lạnh lùng liếc mắt cả hai cái phân thân đang khống chế mình, cậu muốn biến chúng đang muốn làm gì.
“Cái câu đó phải là chúng ta hỏi ngươi mới đúng đó bản thể, ngươi đang làm trò gì? tại sao lại dùng Ma Thuật cấm kỵ? ngươi biết làm như vậy là rất nguy hiểm lắm không?”
Phân thân đối với việc mình thành công khống chế được bản thể không chút nào tự hòa trong lòng ngược lại còn cảm thấy ớn lạnh, bởi vì nếu như là bản thể như mọi khi, thì đòn khống chế của họ tuyệt đối sẽ không bao giờ thành công, sẽ bị đối phương nhìn thấy từ trước, thậm chí còn chưa kịp làm gì liền đã bị đối phương hạ gục xuống đất.
Nhưng lúc này bọn họ lại có thể giữ được tên này lại, thì có nghĩa là đầu óc của bản thể lúc này rất không tỉnh táo, cần phải giáng xuống một cú thật mạnh vào đầu mới có thể làm cho tên này tỉnh lại.
‘Hoặc là có khi, bản thể tên đó đã sớm dự đoán tới sự việc sẽ thành ra như thế này, cho nên ngay từ mới bắt đầu đã phân ra hai cái phân thân đều có lực chiến đấu ngang bằng với ba thành công lực của mình đi.’
Phân thân số một trong lòng suy đoán tới một khả năng, mà càng nghĩ thì gã càng cảm thấy cái suy đoán này của mình có khi tám chín thành đã là sự thật.
“Nguy hiểm? ta không cho là như vậy…”
‘Elixir’ giống như nghe được một chuyện rất buồn cười làm cậu nhếch miệng cười nhẹ, chỉ là nụ cười trên mặt cậu lúc này, không khỏi làm người cảm thấy cậu đang xem thường chế nhạo người khác.
HA!!!
Ngay sau đó ở cả hai không kịp đề phòng đã một cách bất ngờ đột nhiên vận lực, trên người trong nháy mắt bộc phát ra một luồng khí thế hung bạo nháy mắt đánh bay cả hai người.
Luồng huyết khí trước kia luôn mang một màu sắc đỏ rực nóng bỏng tựa như dung nham hòa tan vạn vật, giờ đây đã nó hóa thành một màu sắc tửu hồng và vừa ẩn chứa một chút tà ác hắc khí lạnh lẽo bao phủ quanh thân ‘Elixir’.
Bị khí thế trên người ‘Elixir’ đánh bay đi, nhưng cả hai đều có thân thủ cao cường nên không dễ dàng gì có thể hạ được bọn họ, đôi chân đạp bộ pháp tại trên không nháy mắt điều chỉnh lại trọng tâm của mình sau đó cả hai đều một cách nhẹ nhàng rơi xuống đất, không một v·ết t·hương ở trên người.
“Không ổn rồi, tâm trí của bản thể ‘chìm’ sâu hơn so với chúng ta nghĩ.”
Cái phân thân số hai đầu đổ mồ hôi lạnh nhìn ‘Elixir’ đang tỏa ra luồng khí thế tà ác lạnh lẽo, gã vội vàng quay đầu hỏi đồng bạn mong chờ gã có thể nghĩ ra cách để giải quyết tình hình này.
“Ngươi có cách gì không?”
“Còn phải hỏi sao? đương nhiên là chúng ta sẽ đánh cho tên đó một trận, đến khi nào chịu tỉnh lại thì thôi.”
Phủi bay đi trên người bụi bẩn, Phân Thân số một ánh mắt sắc bén nhìn ‘Elixir’ nói.
“Đánh ta? chỉ bằng hai tên phân thân như các ngươi?”
‘Elixir’ mở rộng vòng tay sau đó cười lớn, sự cười nhạo tại trên hiện rõ khuôn mặt và gã cũng không thèm che giấu, giống như thể bản thân không để các phân thân để trong lòng, không xem họ như là một mối uy h·iếp đối với mình, mà chỉ xem họ đơn giản là một món đồ chơi để cho mình giải trí mà thôi.
Tuy nhiên số một không hề quan tâm tới những lời khiêu khích nhàm chán của gã, nó lúc này chỉ để ý tới đôi mắt của tên này mà thôi, nói đúng hơn là cái con mắt đang khép lại kia, ngay bắt đầu phân thân đã để ý tới điều bất thường trên người của bản thể, vào thời điểm bản thể đã mất khống chế chính mình thì con cái con mắt kim luân đã không biết từ khi nào nhắm lại, chỉ mở to duy nhất cái con mắt đỏ rực hoàng kim xà đồng mà thôi.
‘Coi như cũng là một manh mối đi.’
Phân thân số một thấy vậy trong lòng nháy mắt suy đoán rất nhiều thứ, tuy chỉ có lẽ là một phỏng đoán mà thôi, những gã suy nghĩ chỉ cần cái con mắt kia mở ra thì có lẽ bọn họ có cơ hội chiến thắng cái ván cơ nhỏ này.
Đúng vậy là một ván cờ, trong mắt của gã thì đây đơn giản chỉ là một cái ván cơ mà bản thể đã sắp xếp ngay từ đầu mà thôi, một trò thử nghiệm nho nhỏ để xem trình độ thực lực của bản thân, có thể đạt tới mức nào nếu như để cho một mặt ‘tà ác’ của mình làm chủ.
Đúng là, một tên đáng thương.
Ngẫm nghĩ tới điểm này thì trong nháy mắt, số một lại có chút cảm thấy thương hại cùng đồng tình với cái tên này, dù sao tên đó cũng chỉ là một quân cờ được bản thể sáng tạo ra để thí nghiệm như chuột bạch, mặc cho gã thậm chí không hề hay biết về điều đó.
“Phải, chỉ bằng vào hai người chúng ta cùng với … thanh kiếm này.”
Nói xong ‘số một’ từ trong hộp v·ũ k·hí trong tay mình rút ra thanh kiếm Thiên Nhật, gã đưa mũi kiếm chỉ thẳng vào mặt ‘Elixir’ lạnh nhạt nói.
“Thì ra là vậy, là ngay thời điểm lúc đó sao, ngươi từ lúc bắt đầu chưa từng nghĩ tới việc giữ được ta lại, mục tiêu của các ngươi ngay từ bắt đầu đã là muốn c·ướp hộp v·ũ k·hí rồi.”
Nhìn xuống phần eo trống rỗng của mình rồi sau đó đưa mắt nhìn lại đang đứng ở đằng trước hai người, ‘Elixir’ híp mắt sắc mặt của gã lúc này rất không vui, lạnh lùng nhìn cả hai có phần nghiến răng nghiến lợi nói.
“Điều đó không phải là quá rõ ràng rồi sao tên đầu đất, ngay tức bắt đầu bọn ta chưa từng có cơ hội khi nói về khoảng lực lượng rồi, cho nên để có thể hạ ngươi bọn ta bắt buộc phải dùng một chút tiểu kỹ xảo.”
Hộp v·ũ k·hí trong tay chậm rãi mở rộng, cuối cùng nó đã biến hóa trở thành một tấm khiên tròn to lớn đủ để có thể che chắn gần phân nữa cơ thể, số một tiến vào trong tư thế chiến đấu chuẩn bị nghênh chiến đối thủ đáng sợ trước mặt.
“Đúng vậy! phải thừa nhận ngươi đúng là đầu đất thật, nếu mà là bản thể thì cái tên đó làm sao có để xảy ra cái chuyện, để b·ị c·ướp mất trang bị được cơ chứ.”
Mà cái phân thân số hai cũng không cam lòng chịu thua kém không quên mở miệng nói lời thâm độc, nói ra lời độc ác xát muối vào chỗ đau của ‘Elixir’ đồng thời cũng tiện tay cầm lấy một cây gậy vừa tay mình để chế thành v·ũ k·hí khí dạng côn, nhẹ nhàng một múa vài đường gậy sau đó cẩn thận di chuyển ra đằng sau lưng tên số một, chuẩn bị dựa vào ưu thế của v·ũ k·hí dài để yểm hộ.
“…”
‘Elixir’ ngay từ đầu đã không nói gì, nhưng ngay sau đó trên khuôn mặt của hắn chợt nở một nụ cười ớn lạnh, hắn có chút điên dại nói.
“À hahaha ~ Chờ cho đến khi ta bắt được các ngươi, thì việc đầu tiền mà ta sẽ làm, là sẽ đem đầu của ngươi cắm vào mông của hắn! mà đầu của hắn ta sẽ đem nó nhét vào mông của ngươi!”
“Với cái miệng đang mở!!”
Ngón tay chỉ thẳng vào cái khuôn mặt như thể đang muốn ăn đòn của số hai, sau đó lại là chỉ vào mặt số một, giọng của gã khi nói chút hơi run run vì sự phấn khích, giống như thể gã đang mong chờ vào điều đó.
“Ngươi cứ nhào vô thử xem!”
Số hai không chút nào sợ hãi một ngón tay chỉ thẳng vào mặt ‘Elixir’ rồi hùng hồn rống lớn một câu, chỉ là ngay sau đó tên đó lập tức đổi giọng, gã nghiêng đầu nhìn về phía người đồng bạn đang trầm mặc của mình, nhỏ giọng cẩn thận hỏi một câu.
“Này! Tên đó sẽ không thực sự nghiêm túc tính làm vậy đâu, phải không?”
“Ngươi nói xem…”
Số một mắt liếc nhìn cái tên nhí nhố bên cạnh này rồi đưa mắt nhìn thẳng ‘Elixir’ đang cười như một thằng điên, ngay tức khắc tại trong lòng đã khá là khẳng định cái tên đó tuyệt đối sẽ làm như vậy.
“Cố mà đừng để bị ta đ·ánh c·hết nha ~ vì ta còn đang rất mong chờ những trò vui tiếp theo của ba người chúng ta lắm đó.”
‘Elixir’ nhấc chân tiến lên, theo bước chân của gã chậm rãi từ từng bước tới tiến về trước, ngay sau đó chỉ trong trong nháy mắt ngắn ngủi, gã tựa như hóa thân thành báo săn một cách bất ngờ lao ra phóng đi tốc độ vô cùng đáng sợ, rất nhanh đã tiếp cận rất gần người các phân thân.
Cây dao găm đen tuyền trong tay lóe lên tia sáng lạnh lẽo, một đường đao tinh xảo lấy một góc độ vô cùng quỷ dị nhắm thẳng vào cánh tay phía sau tấm khiên của phân thân.
Tới!
Nhận ra đối thủ đã ra tay, số một làm sao có thể để mình bị hạ gục dễ dàng như vậy, thanh kiếm trong tay lập tức vung ra tiến hành nghêng đón đối thủ, ngay tức khắc theo một t·iếng n·ổ vang lớn truyền ra cùng với các làn xung kích mạnh mẽ tỏa ra khắp nơi.
Bang -- !!!
Dao găm cùng với kiếm trong tay của hai ngươi v·a c·hạm vào với nhau, sức mạnh của chúng nó khi đối chọi nhau đã lập tức tạo ra vô số các tia lửa nhỏ bé tại trung tâm, các tia lửa nhỏ đó như thể là các đóa pháo hoa liên tục không ngừng p·hát n·ổ rồi nở rộ bắn tung tóe ra xung quanh.
Hai bên đưa mắt trừng nhau, một bên thì sắc mặt nghiêm trọng cùng nghiêm túc, mà tại một bên còn lại thì nụ cười tươi trên mặt không hề giảm xuống, thậm chí còn bạo ngược hơn trước nữa.