Chương 33: Ma Thuật
Tập II/ X: Khu Ma Nhân – Thú Chi Quyển
Chương 33: Ma Thuật
Đáng C·hết! Đáng C·hết! Đáng C·hết!!
Bọn khốn này! Rốt cuộc là thứ gì vậy!!?
Harley khẩn trương nghiêng người né tránh bay tới tỏa liêm ả trong lòng thầm mắng, rõ ràng những đòn đánh của những kẻ này vô cùng yếu ớt, tuy v·ũ k·hí của chúng đang dùng là làm từ Bạch Ngân.
Nhưng ngoại trừ gây ra cảm giác đau đớn kinh khủng ra, thì lại không tác động gì quá lớn dẫn tới gây nguy hiểm cho sinh mệnh của ả.
Đang lúc Harley thầm mắng thì tại trên đỉnh đầu, có một phân thân từ trên không trung rơi xuống, dùng một kiếm đâm xuyên thủng cơ thể của ả.
“AHHH!!”
Cơn đau này giống như đang có một ngọn lửa đốt cháy toàn thân, Harley không nhịn được gào lên, tuy nhiên dù đau thì đau thật, nhưng điều đó không ảnh hưởng tới khả năng của Harley, chỉ thấy ả lập tức xoay người, lập tức có một quả cầu năng lượng màu đen tụ tập tại trong lòng bàn tay, ả đưa quả cầu ném nó về phía tên nhân loại đang đạp trên người mình.
Quỷ Pháp Cấp 1 – [Đạn Bóng Tối].
Phân thân của Elixir là dạng phân thân tuy rằng có tổng thể sức mạnh chỉ bằng được một phần mười của cậu, nhưng đổi lại bọn chúng sở hữu toàn bộ một thân võ nghệ kỹ thuật chiến đấu cao cường của cậu cùng với đầu óc chiến lược.
Chỉ thấy phân thân không chút nào e sợ, nó ra tay một cách nhanh nhẹn và dứt khoát tung một chân đạp thẳng vào mặt Harley, tuy rằng sát thương thì không có nhưng độ sỉ nhục lại cao.
Hắn..hắn đạp ta!? hắn lại dám đạp vào… khuôn mặt xinh đẹp của ta!!?
Điều đó nhất thời làm Harley sững người tại chỗ, đồng thời [Đạn Bóng Tối] trong tay nghiêng đi một chút sau đó bị ném đi một nơi thật xa, mà phân thân nó cũng nắm lấy cơ hội đó để chạy thoát, dùng mặt của Harley thành một cái bàn đạp của mình nháy mắt nhảy đi ra ngoài, cùng Harley giữ xa một khoảng cách an toàn.
Mà những cái phân thân khác cũng nắm bắt thời cơ vô cùng tốt, tranh thủ lúc Harley còn chưa lấy lại tinh thần thì toàn bộ cùng lúc ra tay, những mũi phi giáo chính là thứ đầu tiên bay tới, chúng trong chớp mắt xuyên thủng toàn thân Harley, đem ả biến thành như một con nhím.
AHHH!!
Vẫn chưa xong, một cái phân thân sử dụng tay gấu chợt lóe lập tức trong nháy mắt xuất hiện ngay trước mặt Harley, nó tung ra một quyền đánh thật mạnh vào vùng bụng của ả.
Đau! Cơn đau đớn không lời nào có thể diễn tả.
Dù bản thân là linh hồn nhưng sau khi ăn trọn vẹn một quyền vừa rồi, cơn đau đớn đã ảnh hưởng tới Harley dẫn tới ả sinh ra cảm tưởng tựa như lúc mà bản thân còn sống, cái cảm giác như thể là lục phủ ngũ tạng đã chịu v·a c·hạm mạnh, nội tạng của ả thì hoàn toàn hỗn loạn.
Đồng thời miệng cùng cổ họng thì căng ra hết sức như thể là đang rất muốn nôn ra một vũng máu vốn không tồn hề tồn tại.
Harley trong lòng không ngừng nói với bản thân, yêu cầu phải khẩn trương thoát khỏi nơi này, bằng không thì cứ tiếp tục thế này, mình thực sự sẽ bị bọn khốn này dồn ép tới mức không kịp thở để chống trả luôn.
Vút ~
Nhân lúc quỷ bệnh, đòi mạng quỷ, một cái phân khác ngay lúc này cũng đã tới, chỉ thấy nó tay nắm thật chặt trong tay cây đại chùy, toàn thân cánh tay cùng với bắp tay thì đều căng to lớn hơn một vòng, gân xanh thì nổi lên khắp làn da vì đã gồng lực quá mức, cho thấy cái phân thân sử dụng chùy này tính toán vận dụng hết toàn bộ sức mạnh mà mình có vào hết vào trong một kích này.
OANH!!
Một chùy vừa nện thẳng vào người Harley thì ngay lập tức một t·iếng n·ổ lớn vang lên, sau đó cả người Harley tựa như thể quả bóng b·ị đ·ánh bay đi thật xa.
AHHHH!!
Nhưng vẫn chưa xong, ngay tại trên không trung đau đớn kêu to, thân thể còn chưa kịp rơi xuống mặt đất, thì Harley liền đã bị xiềng xích của tỏa liêm bay tới trói chặt cả cơ thể, ngay sau đó phân thân dùng sức lôi kéo, lập tức khiến cả người Harley va đập thật mạnh thẳng vào mặt đất, đồng thời tạo ra một tiếng ầm nổ lớn.
Con kiến cắn c·hết voi, tích tiểu thành đại, ngay cả khi sát thương mà những kẻ này gây ra tổn hại không lớn đối với sinh mệnh của Harley, hiệu quả vô cùng nhỏ bé, nhưng dù sao vẫn có một chút tác dụng, cho nên ả mà cứ để trận chiến tiếp tục diễn ra như vậy, thì ả kiểu gì cũng sẽ thực sự bị g·iết c·hết mất.
“AAAA!!!”
Nghĩ tới viễn cảnh mình bị mấy con sâu g·iết c·hết, Harley cảm thấy như thể bị sỉ nhục phẫn nộ gào lên một tiếng ngay sau đó từ trên người ả phát tán một làn sóng màu đen làn rộng khắp bốn phương tám hướng, không ngừng hủy diệt mọi thứ trong phạm vi mà làn sóng đó chạm tới.
Quỷ Pháp Cấp 1 – [Sóng Hắc Ám].
Mà giống như Harley đã dốc hết tất cả mọi thứ ả có vào trong một chiêu, này tức khắc khiến uy lực của nó rộng khủng kh·iếp làm các phân thân không có để đường trốn toàn bộ đều trúng đòn, cũng làm cho bọn chúng theo đó tan vỡ mà v·ũ k·hí bọn họ mang theo cũng chịu cảnh bị hủy diệt theo.
Chạy!
Cuối cùng cũng thấy được cơ hội, Harley vội vàng dùng khả năng phi hành bẩm sinh của mình, một bước nhảy lên thật cao lên trời sau đó cứ như vậy đâm đầu bỏ trốn, có lẽ do b·ị t·hương nên tốc độ phi hành của Harley miễn cưỡng nhanh bằng một chiếc xe ngựa.
Nhưng đáng tiếc còn chưa kịp bay được đủ xa, thì ả chợt cảm thấy mình bị cái gì đó lôi kéo bàn chân mình, khi ả quay đầu liền nhìn thấy một sợi xích trói buộc chân của mình, ả hoảng sợ muốn tránh thoát khỏi sự trói buộc nhưng đã quá trễ chỉ thấy Elixir ở phía dưới lôi kéo đầu dây của sợi xích.
Bằng cái quái lực đáng sợ của mình, cậu đã ngay lập tức đem Harley trực tiếp từ trên không trung kéo xuống rồi một hơi đập thẳng vào mặt đất tạo ra một tiếng rầm nổ lớn.
“Ngươi rốt cuộc là kẻ nào!!?”
Từ trên đất chậm rãi bò lên, cảm xúc trong người Harley đã không thể giữ được nữa toàn diện bộc phát ra.
Theo tiếng gầm của Harley, xung quanh ả nổi lên một làn cuồng phong màu đen tụ tập xung quanh cả khu vực này, hàn khí tại mắt thường có thể thấy được đóng băng cả không khí.
“…”
Áo choàng dưới cơn gió lớn thổi qua mà không ngừng phấp phới tung bay, Elixir không có chút sợ hãi khí thế mà Harley bộc phát ra, mà che giấu đằng sau chiếc mũ trùm, chính là một đôi mắt ra ánh sáng của kim luân, trong đôi mắt đó không hề có một chút gì cảm xúc, chỉ nhìn ả một cách lạnh nhạt đến vô cảm.
Elixir không có trả lời, cậu dùng chính thanh kiếm Thiên Nhật trong tay của cậu làm câu trả lời, thân kiếm lúc này cũng dần dần tỏa ra một tia ánh sáng tựa như một ngọn lửa ngọc lam tuyệt đẹp.
Tạo Vật ● Tịnh Thiên Thủ Sào - [ Plasma Kiếm ].
Khoảnh khắc gã nhân loại đó rút ra thanh kiếm kia, huyết lệ chậm rãi tuông trào ra từ hai mắt của Harley, vì ả có thể cảm nhận được một chút nhỏ khí tức quen thuộc bám ở trên thân thanh kiếm, Harley có thể khẳng định cái khí tức đó là của Helios, nhưng vậy đã chứng minh rằng Helios thực sự đã m·ất m·ạng bởi thanh kiếm này dưới tay tên nhân loại này và điều đó làm ả phát điên điên tiết lên.
AHHHH!!!
Bất chấp cái gã nhân loại trên người mang tới cho ả một cảm giác rất nguy hiểm, Harley không hề nghĩ ngợi gì cả gào lên một tiếng rồi bộc phát hết toàn bộ lực của mình rồi lao thẳng tới.
Thời điểm Harley lao tới, thì ả đã rơi vào trong tầm công kích của Elixir, chỉ thấy cậu cầm chặt thanh kiếm trong tay đối với Harley vung trảm, ngay tức khắc một cột trụ ánh sáng màu xanh từ kiếm hiện ra nó trong nháy mắt đã bao phủ hoàn toàn Harley.
“Không!!!”
“...”
Ngắm nhìn trụ ánh sáng ở hướng xa chân trời dần dần thu nhỏ cuối cùng tan biến, với trên vai cô đang đậu một con Tử Hồ Diệp, đôi mắt của Mộng lóe một tia giận dữ cùng với thương cảm đồng tình, vươn tay nắm lấy áo của mình sau đó từ trên đó kéo ra một vật thể nhỏ bé.
Cô cúi đầu nhìn xuống cái thứ đang nằm ở trong lòng bàn tay mình, khi nói trong giọng cô ẩn chứa một chút tức giận.
“Như thế này là vừa lòng người rồi đi Ngoại Tổ Phụ!?”
……………………………………….
“Hô Hô ~ lần này xem ra chơi hơi quá trớn rồi.”
Nhìn Harley Wattson đã hoàn toàn biến thành tro tàn sau đòn đó, Elixir mệt mỏi thở dốc mũ choàng chậm rãi rơi xuống đầu, cậu một tay cầm kiếm một tay thì che lại một bên mắt của mình mà chậm rãi nói.
Khi nói giọng nói của cậu làm người nghe thấy không khỏi có hơi phát run vì e sợ, do lúc này giọng nói của cậu nó nghe rất âm trầm, giống như thể âm thanh của quỷ dữ đến từ thâm uyên.
“#$%^&*”
“Nó thấy ta…nó thấy ta…”
“$%^&”
Vào ngay lúc này thì đột nhiên có những tiếng thì thầm nhỏ bé khó chịu truyền vào trong tai cậu, tiếng nói thì thầm đó nghe rất chói tai và ớn lạnh đồng thời nội dung của nó nghe có vẻ vô nghĩa, nhưng nếu như cưỡng ép nghe nó kỹ càng, thì sẽ lại càng không hiểu sao khiến người choáng váng đầu óc, ý trí dần dần rơi vào cơn điên loạn kỳ quái.
Elixir nhăn mày, cậu có vẻ bực mình cộc cằn quay xoay người quan sát xung quanh, quả nhiên không ngoài dự tính ngay sau khi cậu sử dụng lợi dụng sự ảnh hưởng quyển sách đó để cậu có thể tạm thời nhìn thấy linh hồn và các sự vật tâm linh, thì cậu đã bị một số lượng lớn Dị Thường thuộc dạng tâm linh tụ bao vây tại đây.
Mỗi con hình dạng đều rất độc đáo, không con nào giống con nào, nhỏ thì nhìn như một khối thịt biết bay, có thì béo ụt ịt miệng máu chứa đầy răng nhọn tay cầm đại mã tấu, con thì từ hàng tá cánh tay bàn tay kết nối với nhau, và càng có nhiều con như vậy thậm chí càng thêm khó có thể dùng lời để có thể miêu tả cái độ xấu xí đáng sợ của chúng nó.
Elixir khẳng định chúng nó hẳn là đã bị khí tức tà khí của quyển sách cấm kỵ ở trên người cậu thu hút mà tụ tập tới đây, tuy nhiên, bất kể có chuyện là gì thì cậu tuyệt đối sẽ không giao quyển sách này ra cho chúng.
“Nếu ta đoán không sai, thì quyển sách này có mang lợi rất lớn cho thực lực của các ngươi đi..”
Elixir chậm rãi buông xuống cái bàn tay che con mắt của mình, để lộ ra một bên mắt đã bị đổi trở thành một con mắt màu đỏ rực như máu, đồng tử hoàng kim dựng đứng như thể con mắt của loài rắn, cậu từ trong lồng ngực lấy ra quyển sách, cùng lúc đó hàng loạt âm thanh chói tai nghe truyền tới, khi nhìn thấy quyển sách chúng nó liền lập tức hưng phấn lớn tiếng kêu to.
“#$%^&* Nó thấy ta…nó thấy ta…”
“Muốn nó ư? Vậy thì bước qua xác ta trước!”
Cậu thấy vậy liền nhếch miệng cười khiêu khích nói với chúng, cậu lắc lắc quyển sách rồi nói.
GROWWW
“Nó thấy ta!!”
Không kìm nén được cơn khát vọng của mình, cơ hội có thể trở nên mạnh mẽ hơn đã ở gần ngay trước mắt, nên tất nhiên không một con nào chịu thua con nào, toàn bộ bầy Dị Thường đều muốn là mình cái đầu tiên có thể ngay lập tức lao ra muốn g·iết c·hết tên nhân loại này, rồi đoạt lấy được quyển sách.
Thấy bọn chúng khí thế hung hãn lao tới, Elixir ngay lập tức nhét quyển sách trở về túi áo của mình chuẩn bị cho giao chiến, tuy nhiên cậu lại có hơi phân vân một chút ngắm nhìn thanh kiếm Thiên Nhật trong tay, sau đó cậu cuối cùng quyết định thu hồi thanh kiếm vào trong hộp v·ũ k·hí, rồi từ ở trong đó rút ra một thanh dao găm bình thường đùng để chiến đấu.
Lý do cậu làm vậy thì rất đơn giản, bởi vì tiếp theo sau đó thì cậu muốn làm một thử nghiệm, nói đúng hơn thử nghiệm một chiêu mới, chỉ là cái chiêu này nó lại vô cùng tà ác và tàn độc, mà cậu thì không muốn làm thanh kiếm có giá trị linh thiêng trong lòng mình bị vấy bẩn.
Vậy nên đã quyết định thay đổi v·ũ k·hí, tùy sử dụng một thanh dao găm tầm thường ở đâu cũng có thể tìm thấy, tuy rằng đây là cái cây v·ũ k·hí duy nhất còn lại mà cậu có trong người, mà những thanh v·ũ k·hí khác thì sớm bị hủy diệt hết bởi ả ác linh Harley rồi.
Growww!!
Trong bầy quái vật liền có một con có thân thủ khá nhanh nhẹn, chớp mắt đã so với những con khác nhanh hơn một bước lao tới trước mặt Elixir, chỉ là theo một tiếng phốc vang lên hàn quang chợt lóe ngang qua, ngay lập tức nhìn thấy con quái vật lao tới bị cậu dùng thanh dao găm trong tay chém ra đem nó chia cắt thành hai nửa, để hai phần thân thể của nó bay vụt qua người cậu.
Nếu là một sinh vật bình thường bị chia thành hai như vậy khẳng định là sẽ c·hết rồi, chỉ là một dạng công kích như thế là không hề có tác dụng quá lớn đối với một tồn tại tâm linh như chúng nó, bọn nó vốn không phải vật sống nhưng cũng không phải vật c·hết mà là một dạng sống tâm linh tà ác được sinh ra từ hỗn loạn cùng với hắc ám.
Muốn để g·iết hay là thanh trừ được chúng nó, thì phải sử dụng những đòn đánh hoặc các chiêu thức có thuộc tính ánh sáng hoặc là có thể gây tổn thương trực tiếp tới [Linh Cơ] còn không thì tất cả đều vô dụng.
“Quả nhiên không dễ dàng như vậy g·iết được các ngươi.”
Thấy được con quái vật mà mình đã một kích chia làm hai đang chậm rãi đứng lên đồng thời còn khôi phục lại như dáng vẻ ban đầu, nó lúc này vô cùng dữ tợn nhe răng mà nhìn chằm chằm cậu, xoay vòng dao găm trong tay Elixir chậm rãi nói.
Mà cũng không sao, bởi vì như thế mới chính là lý do mà ta ở lại đây …
Không biết Elixir lúc này đang suy nghĩ cái gì, khi quan sát xung quanh mỗi con Ác Vật có ngoại hình dị hợp đang bao vây quanh cậu, Elixir không chút nào sợ hãi mà thậm chí trên khuôn mặt của cậu bất giác nở lên một nụ cười dữ tợn.
“Ta tự hỏi cái sự bất tử đó của các ngươi, nó rốt cuộc xuất phát từ chỗ nào, là Dị Thần? hay là Ma Thần? Hay chậm chí là sự biến đổi do ảnh hưởng từ năng lượng rò rỉ từ một thứ nguyên khác?”
Elixir nhẹ giọng lẫm bẩm một mình mà trong lúc đó cậu cũng không đỡ đần ngồi im một chỗ, dễ dàng vung dao gămy thật nhanh đem con quái vật vừa phục hồi chém ra thành nhiều mảnh nhỏ, chỉ là nó cũng sẽ rất nhanh thôi khôi phục lại bình thường.
Đúng lúc này ở đăng sau lưng cậu xuất hiện một bóng đen to lớn, đó là một con quái vật hình thể to lớn có hình dạng gớm ghiếc thân thể béo ụt ịt tay cầm mã tấu, nó nâng cao mã tấu trong tay rồi vung xuống t·ấn c·ông cậu.
Ầm!
Khói bụi bay ngập trời lập tức lấp đầy khu vực xung quanh, mà trong làn khói đột nhiên lao ra ba bóng người, ngay tức khắc ba cái Elixir tại trong làn khói nhảy ra ngoài, cùng lúc đó ở trong làn khói cái quái vật đã t·ấn c·ông cậu ngay lập tức bị chia năm xẻ bảy, từng mảnh thân thể của nó chậm rãi rơi xuống đất.
Võ Đạo Bậc 1 ● [ Kính Tượng Phân Thân ]
Ngoại trừ cái đang cầm dao găm lúc này chính là bản thể, thì hai cái còn lại chính là phân thân, chúng nó vừa xuất hiện tức khắc đã phàn nàn với cậu.
“Này! này! Này bản thể! Nếu được thì cậu đừng gọi bọn này ra trong tình huống như thế này được không, có khi không bao giờ gọi ta ra nữa thì càng tốt.”
“Phải đó, ít nhất phải bị bao vây bởi một đám mỹ nữ mới đúng, chứ không phải là cái đám kinh tởm h·ôi t·hối buồn nôn này!”
Một tên thì có vẻ mặt phiền chán nhàm chán, vẻ mặt buồn ngủ của nó làm người cảm thấy như thể mọi thứ xung quanh không gì thể khiến nó hứng thú nổi, mà một cái thì ít nhất rất có sức sống chỉ là nó có vẻ như hơi háo sắc, đối với đám xấu xí xung quanh làm ra bộ mặt ghét bỏ.
“Lo mà tập trung vào bọn quái thì hơn đi.”
Elixir nói xong cậu tung người nhảy lên cao để né tránh, vì lúc này có thêm một con khác nữa nào tới, vừa lúc vồ thẳng vào chính giữa của bọn họ, mà hai phân thân thân thủ không tệ, chúng nó cũng kịp thời tránh thoát.
“Ít nhất thì bản thể nhà ngươi, cũng nên đưa cho bọn này một cây v·ũ k·hí chứ!!?”
Cái đứa háo sắc nhìn bàn tay rỗng của mình rồi lại đưa mắt nhìn xung quanh đám quái vật, cái bọn có thể xem như là bất tử đồng thời miễn dịch với công kích vật lý, nó không hiểu bọn họ có thể đập tụi quái này kiểu gì khi với tay không ra trận.
“Không cần, các người chỉ cần giữ chân bọn kia là được, ta sẽ lo phần g·iết chóc!!!”
À! Thì ra bọn này chỉ là mồi nhử à!
Nghe bản thể nói vậy thì bọn chúng lập tức hiểu khuôn mặt bĩu môi tỏ vẻ khó chịu, vì cả hai bọn nó đã nhận ra mình bị gọi ra đây chỉ là để làm mồi nhử mà thôi.
Tiếp đến diễn ra một cuộc truy đuổi kịch liệt, lấy hai cái phân thân cùng nhau phối hợp ăn ý bọn họ linh hoạt né tránh từng cái công kích bay tới, đồng thời không quên khiêu khích bọn quái khiến cho sự nhẫn nại của bọn chúng đi đến giới hạn, cuối cùng nổi cơn thịnh nộ làm cho chúng nó tạm thời quên mất mục đích tới đây của mình, toàn lực ra tay chỉ để đuổi g·iết bọn họ.
Cũng nhờ có phân thân yểm hộ cho mình, Elixir lúc này cũng có được cơ hội để sử dụng cái chiêu thức mới mà cậu vừa mới học được.
Chỉ thấy cậu đưa hai ngón tay tại trên không trung vẽ ra một ký tự đặc biệt, mà cái ký tự đó lại một cách vô cùng thần kỳ hiện rõ ở tại trên không khí và ngay khi nó hoàn thành, ngay lập tức xuất hiện một luồng khí màu đen ô uế bao phủ tại trên thân thanh dao găm trong tay cậu, để lưỡi dao phủ lên một màu đen tối ô uế như mực vừa lại thuần túy, tới mức mà ánh sáng cũng không thể chuyền lên được thân thanh dao găm, nó giống như có thể hấp thu hết thảy tất cả những thứ nó chạm vào.
Làm người sử dụng nó, Elixir có thế cảm nhận được một sự tà ác thâm sâu bên trong luồng khí đen đó, cùng với nhỏ bé tựa như tiếng rên rỉ than khóc của các oan hồn.
Ma Thuật Cấp 1 ● [ Cấm Kỵ - Hắc Hồn Ám Nhận]: Chiêu thức sử dụng ma thuật hắc ám phụ gia vào v·ũ k·hí, khiến nó có khả năng hút linh hồn của kẻ thù khi chém đối phương.
Đúng vậy không hề nhìn nhầm đâu, Elixir thực sự đang sử dụng ma thuật, mà còn là loại ma thuật hắc ám cấm kỵ nữa.
“Không ngờ sử dụng Ma Thuật lại dễ dàng như vậy.”
Elixir cũng có hơi bất ngờ tới việc mình có thể sử dụng Ma Thuật dễ dàng đến như thế, ngay từ lần đầu tiên thử sử dụng thì đã thành công.
Elixir tuy không rõ cần có những điều kiện gì để một Ma Nhân có thể học tập và sử dụng Ma Thuật, nhưng chắc chắn sẽ không dễ dàng làm được như cậu giống như lúc này.
Cậu dám khẳng định khi cậu vừa bắt đầu vẽ lên ký tự Ma Thuật để sử dụng, thì cậu có thể nhận ra rõ ràng mình không hề gặp một chút trắc trở nào luôn, như thể biết rõ mình cần phải làm như thế nào mới là chính xác, tâm tưởng sự thành vừa động suy nghĩ một cái liền đã làm được.
Có lẽ không chỉ riêng võ thuật cùng với công nghệ, mà tại trong người cậu từ trước giờ luôn ẩn chứa một tài năng tuyệt đỉnh về Ma Thuật, chỉ là bản thân cậu không hề hay biết điều đó mà thôi.