Chương 30: Sự Thật Đằng Sau
Tập II/ X: Khu Ma Nhân – Thú Chi Quyển
Chương 30: Sự Thật Đằng Sau
Yên Nghỉ đi.
Sờ lên những hạt cát bụi bay đi, Elixir nhỏ giọng nói.
“Vào những cái thời điểm như thế này, thì cậu nên vui lên là mới phải đó, El.”
Đang lúc không khí xung quanh có phần nặng nề cùng buồn bã, bất chợt có một tiếng nói rất dễ nghe xuất hiện phá hủy cả cái bầu không khí.
Từ trong hư vô, với vô số con bướm màu tím goi là Tử Hồ Điệp tụ thành đàn bao quanh thân thể Mộng, cô thân mặc y phục của Công Hội Khu Ma Nhân, một chiếc áo choàng đen phủ kín toàn thân, một cách trống rỗng xuất hiện ở gần bên người Elixir, Mộng nhìn cậu rồi an ủi nói.
“Vì suy cho cùng, cậu đã giải thoát nó… ý ta là Helios, giải thoát cho Helios khỏi lời nguyền, để cho linh hồn của anh ta cuối cùng có được yên nghỉ thực sự.”
“…”
Elixir không hề nói gì, chỉ cứ như vậy im lặng mà đưa mắt nhìn cô.
“A..haha..ta có nói gì sai sao?”
Thấy Elixir không đáp lại như cô dự tính, Mộng ngượng ngùng cười, nét mặt thì hơi khó xử nói.
“Không, cô không có nói sai, ta ngược lại cảm thấy cô đã nói rất đúng, Mộng.”
Elixir bất giác mà bật cười, cậu sau đó mang lên cặp mắt kính đồng thời lại tháo xuống cái mũ trùm để lộ ra khuôn mặt ôn hòa cùng ánh mắt tràn đầy tự tin của mình, cậu nhìn cô rồi nói.
“Thật sao?”
“Ừm, ta phải nên vui lên, vì nếu như không làm như vậy, thì sau này ta phải làm sao có thể đối mặt được với những thử thách khó khăn hơn chứ.”
Mộng nghe được cậu nói như vậy, không dám xác định hỏi lại, mà Elixir không ngại gật đầu khẳng định, đồng thời nhỏ giọng nói một câu làm cô dù có nghe thấy cũng không hiểu là sao.
“Tuy rằng không hiểu lắm cậu rốt cuộc là đang nói cái gì, nhưng mà dựa theo tình hình hiện tại, thì nhiệm vụ lần này hẳn đã kết thúc rồi đi? nếu như vậy chúng ta cũng khẩn trương nên trở về thôi, cái nhiệm vụ này thực sự khiến ta mệt muốn c·hết,
bây giờ ta thực sự chỉ muốn nhanh chóng về nhà tẩy rửa, rồi nằm xuống giường làm một giấc thật ngon mà thôi.”
Mộng vừa nói cô mệt mỏi duỗi người, tuy rằng xuyên suốt cả thời gian của nhiệm vụ này thì cô chẳng hề làm gì cả, tất cả đều tự một thân Elixir một mình động thủ.
Elixir thì không quá để tâm với cái vấn đề đó, hơn nữa Mộng cũng đã giúp cậu rất nhiều, tiêu biểu phải kể đến, chính là cô đã vận dụng Dị Năng của mình tạo ra một dạng giống như ảo giác vào trong hai mắt của cậu, giúp cậu có thể tạm thời nhìn thấy được Helios.
Đúng vậy, Elixir hiện tại vẫn chưa thể nhìn thấy được linh hồn, sau khi sự ảnh hưởng của quyển sách cấm trôi qua, Elixir cũng không hề sử dụng nó một lần nữa như làm phương pháp hỗ trợ để mình nhìn thấy Helios được, cũng như là linh hồn những dạng sống tâm linh, mà cậu đã nhờ sự giúp đỡ của Mộng, để cô núp trong bóng tối âm thầm hỗ trợ cậu, để cậu nhìn thấy được những gì mà cô nhìn thấy.
Tuy rằng, ảo giác là thông qua tốc độ phản ứng của người sử dụng mà thay đổi, cho nên những gì cậu đã và đang nhìn thấy thì có khi sẽ luôn chậm hơn một vài giây so với hiện thực, nhưng không sao cả vì với khả năng của cậu, cộng thêm trực giác đáng sợ của mình dù có chậm hơn vài giây cậu cũng có thể xoay sở được, bằng một cách nào đó.
“À đúng rồi El, còn về phần những người này thì sao?”
Mộng giống như chợt nhớ tới cái gì đó, cô vỗ đầu mình sau đó cô búng tay tách một tiếng, chỉ thấy cảnh tượng xung quanh chợt thay đổi, mọi thứ xung quanh như thể bị kéo ra cái tấm màn che giấu bí mật, để lộ ra một vùng không gian rộng lớn như thể bị một bày Tử Hồ Điệp phủ kín, chúng nó theo tiếng búng tay của cô như thể bị kinh động bầy thú, hoảng loạn mà đập cánh bay lên.
Khoảnh khắc đó, hiện thực như thể quay trở về đúng với tình trạng thật của nó, chỉ thấy vốn hẳn bị tự chính tay cậu hạ thủ chém c·hết ba người Yarhob, lúc này bình yên vô sự nằm trên mặt đất, toàn thân hoàn toàn không hề có một chút v·ết t·hương nào, hô hấp của bọn họ cũng rất ổn định và nhẹ nhàng, ba người bọn họ chỉ là đang ngủ say mà thôi, đồng thời cũng không hề có một giọt máu nào trên người, mà những v·ết m·áu tươi của họ ở bắn lên người Elixir cũng theo đó biến mất theo.
Đây quá rõ ràng rồi, cả ba không hề bị cậu g·iết c·hết như tưởng tượng, tất cả đều là giả, tất cả những gì mà Helios cùng Anis đã chứng kiến nhìn thấy, đều là một màn kịch mà Elixir cùng Mộng tạo dựng ra bằng ảo giác từ Dị Năng của cô, để cho họ nhìn thấy mà thôi.
Và mục đích tạo sao mà cậu phải làm vậy, cái này thì phải nghe cậu giải thích.
“Rốt cuộc thì cậu cần gì phải làm mọi thứ phiền toái đến như vậy?”
Mộng nhìn đám người đang ngủ say, cô tò mò hỏi, đồng thời cô tiến lại gần ba người lấy một cành cây bên cạnh chọc chọc vào người họ, nếu là người bình thường tất nhiên sẽ tỉnh lại ngay, tuy nhiên, cả ba người này đều đã sớm bị Elixir tiêm vào trong ngươi một liều thuốc mê rất mạnh, cậu khẳng định rằng tại trong vào 24 tiếng đồng hồ, dù trời có sập đi chăng nữa thì bọn họ tuyệt đối cũng sẽ không tỉnh lại.
“Còn nhớ cái lúc mà chúng ta ở Tòa Nhà Trị An, cái căn phòng cất chứa văn kiện không?”
Elixir quay đầu nhìn thấy Mộng đang chọc phá đang hôn mê ba người, cậu lắc đầu thầm nhủ ấu trĩ.
Đợi khi Mộng gật đầu ra hiệu có thì cậu nói tiếp.
“Khi đó, có một chi tiết làm ta khá để ý.”
“Đó là?”
“Là v·ụ c·háy, tại nhiều năm về trước cái trang viên này đã từng một mồi lửa đốt cháy hoàn toàn, sau đó nó đã được xây dựng lại.”
Elxir đưa mắt ngắm nhìn cái tòa trang viên rộng lớn, cuối cùng ánh mắt dừng lại tại đ·ống đ·ổ n·át của căn biệt thự đã sụp đổ do chính cậu gây ra, Elixir chậm rãi nói.
“Vậy vụ c·háy n·hà này thì có gì đặc biệt?”
Mộng mơ hồ cũng cảm thấy điều bất thường, chỉ là cô cần một thêm một manh mối nữa để khẳng định cái suy nghĩ của mình.
“Ban đầu khi ta nhìn thấy được nó ở trong bản báo cáo thì ta cũng không quá để ý chi tiết này lắm, nhưng mà, thời điểm ta nhìn thấy được gia đình bốn người bọn họ, nhà Yarhob, ta liền nhận thấy mình đã bỏ qua điều vô cùng đáng sợ.”
“Điều đáng sợ đó chính là?”
Elixir đưa mắt nhìn dưới mặt đất bộ dạng vẫn còn nguyên vẹn đang còn ngất đi Vanessa ‘Anis’ Yarhob, rồi lại nhìn lại Mộng, cậu nói.
“Chính xác thì khoảng cách v·ụ c·háy xảy ra, đã là bao nhiều năm trôi qua rồi, Mộng?”
“Hmm khoảng 90 năm?”
Mộng nghe Elixir hỏi mình, cô khẩn trương vắt óc suy nghĩ, sau đó cô không dám xác định đáp.
“Đúng, chính là 90 năm, 90 năm thời gian đối với một người mà nói, đã là cả một cuộc đời và ôm ấp ba thế hệ con cháu, đủ để một người từ ở thời kỳ sơ sinh ngây thơ cuối cùng nằm xuống đất chia tay thế gian.”
“Khoang đã, chẳng lẽ cậu muốn nói..”
Mộng lúc này cũng phản ứng, coi như đầu óc của cô cũng không đến nỗi, liền tức khắc mà sợ hãi nhìn chằm chằm nằm dưới mặt đất đang hôn mê bốn người.
“Nếu vậy thì, bọn họ cũng quá trẻ rồi.”
“Đúng vậy, thực sự họ vẫn còn quá trẻ, tuy rằng trong số họ ai cũng đã rất trưởng thành, nhưng ngoại hình thực sự không phù hợp với một nhóm người đã có hơn 100 tuổi.”
Elixir gật đầu, chứng thực sự cái suy đoán trong đầu Mộng.
“Với Dị Thường hoặc các siêu phàm, thì việc tại tuổi tác cao mà lại có ngoại hình nhìn rất trẻ là một điều rất bình thường, tuy nhiên..”
Mộng bản thân tất nhiên có thể phân biệt được đâu là người thường, đâu là người siêu phàm, và cô dễ dàng nhìn ra cả bốn người này đều là phàm nhân.
“Bọn họ chỉ là người bình thường!”
“Đúng vậy, họ là người thường, 100% thuần khiết nhân loại bình thường.”
“Nhưng bằng cách nào? kể cả khi sử dụng dược vật kéo dài tuổi thọ hay cổ vật cổ đại, thì cũng không thể sống thọ như vậy được, nhất là đối với người bình thường, một khi họ sử dụng thì chín trên mười phần hiệu quả, thậm chí là không tới một thành, đều sẽ bị lãng phí một cách vô ích.”
Dù bản thân cô có học rộng hiểu nhiều, nhìn thấy được vô vàn điều thần ký của thế giới, thì cô cũng không thể tài nào nghĩ ra được có biện pháp nào, mà để cho một người thường sống thọ hơn 100 tuổi mà ngoại hình cho đến thể trạng cũng đồng thời rất khỏe mạnh, chứ đừng nói tới có tận 4 người ở đây.
“Thủ đoạn thì thật ra khá là đơn giản.”
Elixir dù sao cũng là một người thích thú rất có hứng thú với kiến thức tri thức, mà vấn đề trường thọ không lý nào cậu không hứng thú, nên cậu hiểu Mộng đang rất chấn động ngay khi cô nghe được cái tin tức này, cũng giống như cậu đã rất bất ngờ khi nhìn thấy được gia đình Yarhob, tuy nhiên với trí tuệ của mình t hì cậu đã rất sớm nhìn ra được cái thủ đoạn bí mật ẩn giấu đằng sau sự trường thọ của họ.
“Bằng cách nào?”
Mộng liền tức khắc dò hỏi, nếu thực sự tìm ra được phương pháp để giúp người thường có được trường thọ, phá vỡ hạn chế 100 năm tuổi thọ giới hạn mà không cần trở thành siêu phàm, thì đây sẽ tin tức chấn động cả toàn thế giới, có khi bọn họ sẽ được người đời ca tụng lưu danh lịch sử.
“…”
Mà đám lại Mộng là sự trầm mặc nặng nề của Elixir, sau một lúc đợi khi cô dần dần cảm thấy có chút bất an, thì Elixir liền nói.
“Lấy mạng đổi lấy mạng.”
“…Lẽ nào là..”
“Chính là cái lẽ nào là đó đấy, Mộng, Dị Thường, trong bọn chúng thì có tồn tại những cá thể đặc biệt có khả năng gây ảnh hưởng tới môi trường đang sinh sống của chúng tạo thành hệ sinh thái phù hợp nhất để chúng sống, mà chủng loài tựa như là Ác Vật hay là có thuộc tính bóng tối trong người thì càng dễ có hơn, cho nên bao gồm cả huyện trấn, bao quát toàn bộ bán kính 10 dặm phạm vi, chính là một nơi bị cải tạo lại.”
“Khi lần đầu tới nơi này, ta đã mơ hồ cảm thấy cái vùng đất này đã gần như đạt tới tình trạng, tạo thành một dạng tương tự với [Thiên Đại Pháp Vực] của Tu giả rồi.”
Elixir gật đầu, cậu sau đó lại ngước lên nhìn bầu trời màn đêm ở trên đỉnh đầu, tuy răng rất mơ hồ nhưng cậu có thể ‘nhìn’ được, ngay sau khi cậu thành công tiêu diệt Helios, thì đại khí ở trong thiên đại của vùng đất này đang dần dần thay đổi, trở nên tốt đẹp hơn, rực rỡ màu sắc hơn, không còn âm u âm trầm nặng nề như trước nữa.
Rất có thể, ngay thời điểm mặt trời mọc, vùng đất này sẽ một lần nữa thực sự nhìn thấy được tia sáng bình minh rực rỡ sau gần 100 năm bị bóng đêm bao phủ.
Đồng thời trong lòng Elixir âm thầm may mắn, may mắn là Helios vẫn chưa thực sự lột xác đạt tới cảnh giới tiếp theo, bằng không với trình độ thực lực bây giờ của cậu, thì cho dù có 10 người cậu đi nữa cũng không tài nào tiếp nổi được một chiêu của Helios.
“Cho nên, nguyên do bốn người này có thể sống được thọ như vậy, chính là do Helios cái thứ đó đã hấp thụ sinh mệnh lực của người dân trong huyện trấn, rồi một bằng cách rất phung phí chuyển chúng vào trong người họ?”
Nếu thực sự như vậy thì Mộng quả quyết bỏ cuộc, dù có c·hết thì cô cũng sẽ không công bố cái phương pháp tà đạo như vậy ra ngoài, nhất là khi cái thủ pháp như vậy là thủ đoạn chuyên dụng của Dị Thường, nhân loại rất khó học theo được.
“Nhưng, cái đó vẫn không giải thích tại sao cậu lại lòng vòng như vậy.”
Nếu mà cô là Elixir và ngay từ ban đầu cô biết được đằng sau cái gia đình này sự thật đáng kinh tởm buồn nôn như thế nào, thì cô tuyệt đối sẽ không nương tay dùng hết toàn lực diệt trừ chúng, chứ không có vòng vo phức tạp thế này.
“Là vì, ta muốn cứu họ.”
“Sao cơ?”
“Cô không nghe đâu, Mộng. Ta muốn cứu họ, ta cho rằng chính bản thân họ cũng không hề nhận thức được, chính bản thân đã sống gần 100 năm rồi, cho nên ta cần kích thích Helios khiến hắn hoàn toàn mất lý trí, từ đó thu hồi sự khống chế của mình lên người họ.”
Elixir lúc đó đã phải chiến đấu kho khăn hơn nhiều so với vẻ bên ngoài, cậu không chỉ phải chú ý không ngừng công kích với nhịp cực nhanh khiến cho Helios không có thời gian bình tĩnh lại, vừa phải đảm bảo dư chấn của trận chiến không gây tổn thương cho bốn người, vừa còn phải khống chế Helios thật tốt để anh ta không quá sớm và cũng không quá muộn động thủ thu hồi sức mạnh của mình trên cơ thể bốn người.
Đồng thời, cậu còn phải trong quá trình đó một cách rất rườm rà phân tích kỹ càng khả năng của Helios, để đảm bảo rằng ngay sau khi anh ta thu hồi lại, thì liệu có xảy ra những tình huống như là, khiến cho cơ thể cả bốn người đó quay trở về tuổi tác của mình, từ đó hóa kiếp trở thành cát bụi tương tự vậy.
‘Vẫn là đáng sợ như mọi khi, El.’
Nhận thấy trận chiến của Elixir cùng Helios nó phức tạp hơn bề ngoài cô tưởng, Mộng liền trong không khỏi cảm thán tâm tư của cái tên này đúng là vẫn phức tạp và sâu không thấy đáy, làm cô khó mà nhìn thấu được cậu.
“Thế, cậu có gì chứng minh rằng, bọn họ thực vô tội.”
“…không có, tất cả đơn thuần chỉ là ta cảm thấy vậy mà thôi.”
“Không dựa vào bằng chứng sắt thép để chứng minh, mà lại là…cảm giác? Thật đó hả?”
Mộng lúc này thì hơi có bối rối, khi mà cô lại nghe được, cái người mà cô biết luôn tỏ ra chính mình vô cùng trí tuệ vừa lại luôn tỉnh táo trong mọi tình huống thực hiện mọi thứ một cách logic, lại nói ra một cái câu nói dựa theo tình cảm cảm xúc, cô không xác định hỏi cậu.
“Ừm, vì ta cảm thấy nếu như bọn họ thực sự biết rõ tình huống, thì đôi mắt của họ đã không có trong suốt và sáng ngời như vậy rồi.”
Đôi mắt chính là cửa sổ của tâm hồn con người, tuy rằng cái câu nói này rất không thích hợp, để cho một kẻ không tin tưởng về sự tồn tại của linh hồn như cậu nên nói ra, tuy nhiên, trong tình huống như thế này cậu vẫn sẽ nói, vì cậu biết rất rõ đôi mắt của kẻ s·át n·hân của k·ẻ g·ian ác cặn bã, sẵn sàng làm hại thậm chí là c·ướp đi sinh mạng của một người khác là như thế nào.
Và trong đôi mắt của cả bốn người đó, ngại tại lần đầu tiên gặp mặt cậu chỉ nhìn thấy được một sự tươi đẹp, sự chờ mong đối với tương lai, sự ôn nhu và tự tin như thể mặc cho cuộc sống khó khăn trắc trở thế nào, cũng không thể dập tắt được sự tin tưởng với cuộc sống, khiến họ chùn bước.
Cái ánh mắt như vậy, không phải là kẻ cặn bã có thể có được.
Hẳn đây chính là lý do mà Helios yêu quý họ, vì bất kể là ai khi tiếp xúc họ đều cũng cảm thấy được, bọn họ là người đáng giá để kết giao.
Nhất là khi, tâm hồn đang dần bị tha hóa bởi năng lượng hắc ám như Helios, thì họ chính là chỗ dựa mạnh nhất cũng như là tốt nhất để cho lý trí nội tâm của của anh giữ được nguyên vẹn là một con người, mà không có bị biến đổi trở thành Dị Thường thực sự, trong suốt thời gian gần 100 năm qua.
…………………………..
Cập Nhập Hồ Sơ Dị Thường:
No. #616: Phục Cừu Sinh Hồn
Cập Nhập Thông Tin:
Tại thế giới này thì các loại vật phẩm ví dụ như là dược phẩm, trang bị và v·ũ k·hí sẽ có hai cách gọi chính, một là Tạo Vật và hai là Cổ Vật.
Tạo vật, là một dạng vật phẩm, v·ũ k·hí được chính tự tay con người chế tạo, biết rõ ràng nguồn gốc và xuất xứ.
Còn Cổ Vật, thì là một dạng vật phẩm đã rất lâu đời, có năm tháng và nguồn gốc không rõ, thường được tìm thấy ở những nơi như là động phủ hay di tích cổ đại, là dạng thuộc về công nghệ cổ xưa mà con người đến hiện tại vẫn chưa thể phỏng chế lại được, đồng thời cổ vật là cách gọi chung của [Vũ Khí Cổ Đại] [Vật Phẩm Cổ Đại].
Và một khi một Cổ Vật được con người có thể phỏng chế lại, thì nó sẽ được gọi là Nhân Tạo Thánh Di Vật hoặc là [Vết Thánh].
Tạo Vật, Cổ Vật và cả Vết Thánh, cũng có phân biệt cấp độ mạnh yếu, suy xét về tính thực dụng, uy lực và hiệu quả, được phân chia theo làm 4 đẳng cấp.
Đầu tiền là Phàm Khí, những món đồ ở cấp độ này chủ yếu có công dụng hỗ trợ sinh hoạt hoặc cung cấp những tiện lợi cho người sử dụng trong quá trình sinh sống, hoặc là công cụ hữu ích trong chiến đấu.
Tiếp theo chính là Linh Khí, những vật phẩm đã có thể ẩn chứa và giải phóng sử dụng các dạng năng lượng để thúc đẩy, uy lực và sức mạnh của nó thì sẽ tùy thuộc vào chính dạng chất liệu, năng lực, cùng với hạn mức mà mỗi cái linh khí đó sở hữu.
Bảo Vật hay Bảo Khí, cấp độ này so với cấp độ trước phải nói là sự chênh lệch giữa trời với đất, sở hữu gần như điên đảo quy luật của trời đất, hoàn toàn thay đổi cách cục của các trận chiến mỗi khi sử dụng.
Tiêu biểu chính là [Soái Hạm Thiên Phạt] hay là [Càn Khôn Ngôn Tị Ấn] hai thứ bảo vật giúp Đế Quốc Đại Ngôn trấn giữ cả thiên hạ.
Cuối Cùng là, Thánh Khí còn được biết là Thánh Vật, đã là một thứ hoàn toàn vượt ngoài khỏi tầm hiểu biết của con người, sở hữu [Vị Cách] cực cao cùng với cái thứ sức mạnh có thể nghịch chuyển thay đổi được cả sinh tử và nhân quả luân hồi, nằm ngang hàng với [Pháp Tắc].