Chương 16: Ma Nhân (1)
Tập II/ X: Khu Ma Nhân – Thú Chi Quyển
Chương 16: Ma Nhân (1)
“Hơ ~ !!”
Sáng sớm ngày hôm sau khi mặt trời vừa ló dạng, thời điểm ánh sáng ấm áp chiếu rọi khắp ngõ ngách của thế gian, Mộng với một tâm trạng vô cùng thoải mái từ bên trong lều trại bước ra.
Đưa mắt ngắm nhìn phía xa ánh bình minh tuyệt đẹp của mặt trời, trong lòng cô bỗng cảm thấy có cái gì đó sai sai, tự hồ như cô đã quên mất điều gì đó rất quan trọng.
“Kỳ quái…”
Đang lúc cô tự hỏi mình đã quên cái gì thì lúc này một giọng nói ôn hòa lại vừa ấm áp vang lên bên cạnh.
“Buổi sáng tốt lành Mộng, xem ra tối hôm qua cô đã có một giấc ngủ rất tuyệt.”
Mộng quay đầy liền lập tức nhìn thấy được Elixir với vẻ mặt cười tươi hiền hòa thân thiện, cậu ta hiện tại đang ngồi ở trước một đống lửa nhỏ, trong tay còn cầm một quyển sách thi ca rất nổi danh.
“Buổi sáng tốt lành El.”
Mộng gật đầu đáp lại lời chào hỏi của cậu.
“Sớm một chút tắm rửa, nước ấm ta đã chuẩn bị tốt rồi.”
Elixir nhìn Mộng rồi nói.
“Nga, cảm ơn, đã làm phiền rồi.”
Cô lại lần nữa cảm tạ nói.
“Ha hả, không cần khách khí như vậy.”
Nghe thế không khỏi làm Elixir cười nói, mà Mộng thì hơi có chút ngượng ngùng cười cười, cô cấp tốc chạy đi tới chỗ tắm rửa mà Elixir đã chuẩn bị.
Mà khi tới đó, Mộng kinh ngạc phát hiện, Elixir liền đã sớm chuẩn bị xong quần áo sạch sẽ cho cô thay, tất nhiên nội y thì không có, Elixir không tới mức độ đó, trong hành lý lục lọi quần áo th·iếp thân của người ta, mà may mắn Mộng đã mang theo từ trước nên tránh được mấy chuyện ngượng ngùng.
Đợi khi tắm rửa sạch sẽ xong, khi quay trở lại thì Mộng lập tức chú ý ở phía đối diện Elixir lúc này đã đặt ở đó một khay đựng đồ ăn, mà cô còn có thể thấy được ở trên đó còn bốc lên hơi nóng, chứng tỏ phần thức ăn này cậu vừa mới chuẩn bị xong cho cô.
Đồng thời ở bên cạnh, còn đặt một cái mâm trái cây, bên trong chứa đựng đầy các loại mới mẻ trái cây.
Tới mức này thì Mộng không thể không thừa nhận, trừ bỏ cái tính cách không chút thương hoa tiếc ngọc kia, thì Elixir thực sự là một cái tri kỷ đại ấm nam.
“Nếu ta nhớ không nhầm, thì khoảng cách đích đến của chúng ta đã không còn xa nữa nhỉ?”
Ăn xong bữa ăn sáng, Mộng ung dung thoải mái nhâm nhi ly trà, tất nhiên cô cũng không quên chế thêm một ly tương tự đưa cho Elixir, bên trong nước trà cô còn đặc biệt cho thêm cho vào một muỗng mật ong lớn.
Elixir ánh mắt bất thường nhìn ly trà trong tay Mộng đưa tới, cậu thực sự đối với khẩu vị của cô gái này không dám khen tặng, mỗi món ăn của cô làm ra, mỗi cái nhất định là phải ngọt và còn là ngọt tới kinh khủng.
Tình huống tệ nhất là các loại nước uống, bất kể đó là nước cam, nước chanh, đồ uống có ga hay thậm chí chỉ là nước trà bình thường đi nữa, Mộng đều không thể thiếu cho vào một muỗng mật ong.
Cho nên sáng sớm cậu đã tự mình động thủ nấu thức ăn, vì cậu thực sự không muốn nếm thử tay nghề của Mộng thêm một lẫn nào nữa.
Ai ngờ đâu chạy trời không khỏi nắng, vẫn là không thoát được, tuy rằng khó chịu đồng thời cũng có phần bất đắc dĩ, Elixir vẫn ngoan ngoãn đưa tay nhận lấy ly trà ngọt muốn mạng người và nếm một ngụm trà cho có lệ.
Ngọt quá.
“Ừm, với tốc độ này thì tới giữa trưa chúng ta sẽ tới nơi.”
“Có thể cho ta biết mục đích lần này của chúng ta là gì không?”
Mộng tuy rằng là đồng hành cùng với Elixir, nhưng nội dung cụ thể của ủy thác lần này cô không hề hay biết gì cả, vì bà ngoại của cô đã không hề nói cho cô nghe, cho nên nhân lúc không khí hiện tại đang rất thư giãn tốt đẹp cô lập tức hỏi thăm Elixir chi tiết sự việc.
“…cái uỷ thác này, thật ra tuy mặc ngoài nó là ủy thác, nhưng thực chất nó là một nhiệm vụ cơ.”
Elixir khi nghe vậy, cậu không khỏi ngước đầu nhìn thật kỹ khuôn mặt của Mộng, trong lòng đồng thời suy tư một lúc rồi sau đó nói.
Nhiệm vụ? như vậy thì cũng giải thích rõ ràng vì sao ngoại tổ mẫu hai người đó lại không nói gì với mình.
Mộng ngay lập tức bĩu môi, trong lòng không khỏi có chút bất mãn với hai người ông ngoại bà ngoài của mình.
“Nhiệm vụ này là giao cho ta bí mật điều tra một huyện trấn, không, phải nói đúng hơn là điều tra một người đang sinh sống ở huyện trấn đó.”
Không để ý vẻ mặt nhăn khó chịu của Mộng, Elixir tiếp tục kể thêm chi tiết của nhiệm vụ lần này.
“Người? người đó rốt cuộc là thần thánh phương nào, mà có thể khiến ngoại tổ mẫu ta lại đích thân mơi cậu đi điều tra.”
“Không phải thần thánh, mà là ma, người này là một Ma Nhân, giới tính nữ, diện mạo thì không rõ, tên tuổi cũng không rõ ràng, nhưng trên tình báo có viết là cô ta có diện mạo rất đẹp, có ghi chú là chỉ cần nhìn thấy cô ta liền là sẽ nhận ra sự khác biệt giữa cô ta với đám đông, giống như là thiên nga trong bầy gà.”
“Mà khi nhận được cái nhiệm vụ này thì cái một cái manh mối giao cho ta, là lần cuối nhìn thấy sự hiện diện của cô ta, cũng là đã hai trăm năm thời gian và nơi phát hiện ra cô ta thì cũng chính là là nơi chúng ta sẽ tới, tiểu châu Mairne, Cảng Yarhob.”
“Tuyệt, đối thủ của chúng ta sẽ là một Ma Nhân.”
Mộng sắc mặt lần này càng thêm khó coi, từ cái bộ dạng này của cô, thì Elixir phán đoán cô xem ra không có chút thiện cảm nào đối với Ma Nhân cho lắm.
“Cũng không hẳn chỉ là một Ma Nhân, có khi sẽ còn có cả mấy thứ kỳ quái nửa.”
Elixir không có phủ nhận cái ý tưởng đó đồng thời còn bổ sung thêm, vì cậu biết một sự tồn tại Ma Nhân đồng nghĩa với cái gì.
Tà pháp, ma thuật, quỷ quái, ác ma, kẻ bán linh hồn cho quỷ dữ, thuộc hạ của hắc ám vân vân đó những cái ấn tượng đối với nhiều người mỗi khi nhắc tới Ma Nhân.
Tuy rằng một phần đúng thực sự là như vậy, nhưng có một phần khác không hẳn là đúng khi nói về Ma Nhân, trong mắt nhiều người Ma Nhân là những kẻ tà quái tính khí thất thường, khó hiểu, nhưng trong mắt các Ma Nhân, thì họ thường hay gọi chính mình là người truy đuổi thế gian chân lý, nguyện ý những mọi thủ đoạn nếu cảm thấy là cần thiết để truy cầu tri thức, thu hoạch thế giới chân lý, đem tất cả những thứ bí ẩn không rõ trong sương mù hoàn toàn biến mất.
Ma Nhân, họ không hề có những năng lực thần kỳ giống như Dị Nhân, cũng không có tương tự như Võ Giả mạnh mẽ võ nghệ và càng không thể chỉ bằng cường đại ý niệm liền có thể dẫn động thiên địa điều khiển trời đất giống như Tu Giả.
Thứ khiến họ trở nên phi thường, chính là khả năng chỉ bằng việc sử dụng ngôn ngữ cùng với ký tự, là có thể làm nên những điều thần kỳ.
Ví dụ như từ hư không tạo ra lửa, sáng tạo nhà cửa, bằng ngôn ngữ họ có thể nguyền rủa tai ương với ngươi khác, nhưng đồng thời mang lại chúc phúc may mắn, bằng ký tự, họ có thể tạm thời sửa đổi quy luật của tự nhiên, như là vật nhỏ biến lớn, người trở thành thú vân vân những điều thần kỳ và vừa thú vị.
“Nói thật, tuy biết rõ sự tồn tại của Ma Nhân, nhưng khả năng của họ với ta phải nói vẫn là một thứ gì đó đáng ngạc nhiên, chỉ cần bằng đơn giản ngôn ngữ và ký tự mà thôi lại có thể làm được rất nhiều thứ, đã từng có lời đồn đại rằng, [ Càn Khôn Ngôn Tị Ấn ] bảo vật trấn quốc của Đại Ngôn Đế Quốc, cũng là đến từ nguyên lý sức mạnh của Ma Nhân mà ra.”
Khi nói tới đây trong ánh mắt của Elixir tỏa ra ánh sáng bất thường, như thể trong đầu cậu lúc này đang mưu tính cái gì đó.
“Phải, bọn chúng đúng thần kỳ, nhưng cũng đồng thời làm người ta cảm thấy chán ghét, trong những kẻ bị người người đánh đuổi nhất, ngoại trừ cái lũ ác nhân bán cha bán mẹ ân nhân vì tư lợi ra, thì bọn chúng là chỉ đứng ở sau đó mà thôi.”
Nghe được bạn đồng hành khen ngợi bọn kinh tởm khi đến vậy, Mộng bất mãn hử một tiếng tỏ vẻ cô sẽ không thay đổi cái cách nhìn không tốt của mình đối với Ma Nhân.
Về này thì Elixir không nói gì thêm, cậu im lặng nhìn cô cười nhẹ sau đó cậu nói.
“Thôi, cũng tới lúc nên xuất phát rồi.”
“Ừm.”
Mộng gật đầu đồng ý, sau đó hai người coi như trong im lặng thống nhất cuộc nói chuyện tạm ngừng lại tại đây.
“Chúng ta tới rồi nơi, huyện trấn Yarhob.”
Chờ tới khi mặt trời đã treo cao nhất ở bầu trời, thì không ra ngoài tính của Elixir, hai người thực sự đã tới đích đến của mình, chỉ là…
“Là do ta gặp ảo giác, hay là cái nơi này thực sự có chút quá mức âm u không?”
Mộng ngước đầu nhìn trên đỉnh đầu huyện trấn Yarhob bầu trời, trên đó hoàn toàn bị một lớp mây đen bao phủ, chúng nó che kín cả mặt trời không chừa lại một chút khe hở nào để cho ánh mặt trời ấm áp đi xuyên qua.
“Không rõ, nhưng chắc chắn không phải là một điềm lành gì?”
Cũng tương tự nhìn lên phía xa bầu trời âm u, nhưng Elixir đối với việc này có cái gì khác, cậu cho rằng hẳn là đang có cái gì đó ở trong huyện trấn đó đang dẫn tới hiện tượng bất thường này, ít nhất, cái thứ đó nó thực lực đủ mạnh mẽ để có thể dẫn động được thiên địa dị tượng.
Sau đó hai người dẫn theo Natkrook Chi Ngưu tiến lại gần huyện trấn, nhưng tại trước khi bước vào bên trong, hai người cần thiết phải cải trang một chút, ít nhất không quá mức bắt mắt như vậy.
Làm ra một chút cải trang xong, hai người để Natkrook Chi Ngưu cùng với hành lý ở một góc khó bị chú ý, sau đó tiến thẳng vào bên trong huyện trấn, cải trang thành một cặp tình nhân đang đi du lịch.
“Ơhh ~ có vẻ như cải trang có cũng như không…”
Đi trên đường lớn nhìn thấy phía bên đường không ngừng có người dần đưa ánh mắt kỳ quái đồng thời thưởng thức nhìn hai người, nhận ra điểm này Mộng có vẻ phiền muộn đưa mắt liếc nhìn người bên cạnh, bởi vì những người đó ánh mắt đều tập trung lên hết vào người này, không phải cô.
Chỉ thấy như thể là thần linh đúc tạo ra mỹ nhân, giống như một tác phẩm nghệ thuật, hoàn mỹ không chút tì vết, gương mặt đẹp tựa tiên nữ, ánh mắt sáng ngời thanh triệt to tròn, làn da trắng nõn nhẵn mịn khiến người ghen ghét, mái tóc dài thướt tha, xinh đẹp mái tóc hoàng kim như là thể mặt trời lung linh mĩ lệ ánh sáng, 3000 sợi tóc trải dài qua vai trong làn gió nhẹ tung bay.
Trên người mặc một cái áo sơ mi, bên ngoài còn mặc một bộ màu đen áo ngoài, còn khoác trên mình một cái áo gió màu trắng có mũ trùm hoodie, thần thái huyền bí, bộc lộ khí chất như tựa thể như trên trời thần thánh đang du ngoại hồng trần, làm người không dám sinh ra một tí ý tưởng khinh nhờn nào.
Đồng thời đôi mắt xanh như bầu trời kia quá mức vô cảm vô hồn lạnh lùng, đồng thời trên mày bộc lộ vẻ cương nghị anh khí, không thì với cái khuôn mặt kia thực sự làm người ta nhầm lẫn vị mỹ thiếu niên này là một mỹ lệ nữ tính.
Tuy nhiên có cái khuôn mặt đẹp đồng thời cái khí chất huyền ảo mờ ảo như vậy, chung quanh thật nhiều người đều không hẹn mà cùng nhau nhìn lại, thật nhiều người ánh mắt đều không khỏi xem ngây người.
‘Cỡ nào mà là một người xinh đẹp, đúng là đáng tiếc khi lại là một nam nhân.’
Mộng thực sự phải thừa nhận, sau khi ăn uống đầy đủ phục hồi lại lớp da thịt khỏe mạnh, thì cái tên khốn này đúng là một người đẹp, sinh ra có cái khuôn mặt còn so với cô còn phải đẹp hơn, đều này làm cô còn ẩn ẩn cảm thấy có chút tự ti.
Thần mẹ nó lại là nam? cái này nếu để nữ nhân khác biết, thử hỏi nữ nhân trong thiên hạ sống thế nào? dứt khoát t·ự s·át cho xong, quá mất mặt, quá xấu hổ.
Trước mặt hai người là một huyện trấn nhỏ, nơi này là một tiểu trấn được xây dựng ở gần một con sông lớn, đủ lớn để cho các con thuyền thương nghiệp vận chuyển ra vào thoải mái, thành trấn có vẻ đã nhiều năm qua không tu sửa lại, có nhiều nơi nhìn rất là cũ kỹ, mà phong cách của nó cũng đã khá cổ, gần giống với 200 năm trước phục cổ phong cách phương tây.
Lúc mà trước khi hai người tới huyện trấn Yarhob thì Elixir đã đi có tìm hiểu qua thông tin về nơi này, đồng thời những truyền truyền thuyết liên quan tới nó.
“Chúng ta đi đây?”
Làm chủ nhiệm vụ này chính là Elixir, nên đối với sự việc muốn làm tiếp theo như thế nào, cô tức khắc hỏi thăm ý kiến của cậu.
“Chúng ta đi thư viện.”
Elixir vẻ mặt lạnh không thay đổi lạnh nhạt đáp lại cô.
Ở đối mặt với bất luận sự việc gì, đều yêu cầu phải có sự chuẩn bị kỹ càng đầy đủ, tạo những kế hoạch phòng ngừa sự việc bất trắc, đây là những gì mà cậu rút ra được sau khi đã trải qua một bài học thống khổ đầy xương máu.
Nói thật, nếu không phải Mộng cứ khiên quyết không để cậu đeo kính lúc tiến hành cải trang, thì Elixir vạn lần tình nguyện không muốn tháo kính xuống như thế này.
Vì lúc mà không đeo lên mắt kính lên khi đối diện với người khác, thì Elixir có chút không được thoải mái, cậu rất không muốn lộ ra diện mạo như vậy ra ở trước người khác, nguyên nhân không gì khác vì nó luôn khiến cho cậu cảm thấy mình cùng với những con người khác không cùng một giống loài vậy.
Nó rất khó chịu, cho nên mỗi khi tháo kính xuống cậu luôn lấy mũ trùm che lại mặt mình, làm như vậy thì sẽ không còn có người nào nhìn thấy được ánh mắt và phần còn lại khuôn mặt của cậu dưới mũ trùm.
Nhất là vòng kim luân trong cặp mắt của cậu, nó khiến cho người khác trong lòng không hiểu được luôn sinh ra một cảm giác ngột ngạt sợ hãi, làm cho họ trong vô thức không dám nhìn thẳng vào mắt cậu.
Khi hai người chạy tới thư viện, liền ngay lập tức tìm hiểu những ghi chép báo cáo thời gian gần đây nhất.
Theo địa phương truyền thuyết, thì hơn hai trăm năm trước, huyện trấn này đã xuất hiện một con ác linh làm mưa làm gió, khiến cho dân chúng lầm than, kết quả nó đã bị phẫn nộ người dân địa phương vây khốn vào trong một cái hầm mộ.
Mà cùng thời gian danh môn vọng tộc của vùng đất này, gia chủ của ngư nghiệp đầu sỏ gia tộc Yarhob, Helios ' Ikarus ' Yarhob m·ất t·ích một cách bí ẩn.
Khi đọc được điều này, không khỏi khiến Elixir nhớ tới cái sự kiện [ Săn Phù Thủy ở Bạch Vọng Thôn ] tại 600 - 700 năm trước, thời kỳ mà [ Đại Thanh Trừng ] săn g·iết Dị Giáo cùng với tôn giáo sức ảnh hưởng vẫn còn rất lớn.
Cả hai vụ này đều giống nhau, đều là những tín đồ cuồng nhiệt của [ Quang Minh Thánh Đình ] tôn thờ mặt trời thanh trừng dị giáo, mà sau sự kiện đó, những sự tình tương tự nhưng thế này hiện giờ cũng đều sẽ bị người bên ngoài lấy ra để cười nhạo đám tôn giáo một phen.
Nhưng căn cứ theo manh mối mà Công Hội đã cung cấp, thì cảng Yarhob xác thật đã từng có tồn tại một con Ác Linh, bởi vậy Elixir nhận định, con Ác Linh đó rất có khả năng chính là Helios ' Ikarus ' Yarhob.
Nhưng Elixir lại có chút không thể tin được, bởi vì một con Ác Linh, thực chất là Dị Thường mặc dù lại nhỏ yếu tới cỡ nào, thì cũng không phải người bình thường có thể đánh hạ.
Nhưng so với Dị Thường, thì cái nữ tính Ma Nhân lại là làm cậu càng thêm đề cao cảnh giác, mục tiêu của cậu chính là tìm được nữ Ma Nhân kia, bởi vì rất có khả năng, việc Helios ' Ikarus ' Yarhob biến thành Dị Thường, ả ta có thể là người đứng đằng sau chuyện này.
Và với việc có thể đem một người nguyền rủa biến thành Dị Thường, tuyệt đối không hề đơn giản, như vậy cô ta khẳng định đã từng tiếp xúc với thực thể quỷ dữ hùng mạnh, hoặc là nói, tiếp xúc quá có liên quan tới quỷ dữ ác vật tri thức.
Elixir lại nghe nói, trang viên của gia tộc Yarhob đã từng ở thời điểm 90 năm trước quá bị một ngọn lửa đốt cháy, và trang viên nhà Yarhob cũng đã được trùng kiến chữa trị, cái này làm cho cậu trong lòng nổi lên nghi ngờ.
Bởi vậy Elixir sẽ không lỗ mãng mà đi tới thẳng trang viên nhà Yarhob tìm hiểu tột cùng, mà là trước tiên điều tra thêm nhiều tư liệu kỹ càng hơn.
Bắt đầu từ khoảng 90 năm trước, tức là Đại Ngôn năm 871, cảng Yarhob còn đã xảy ra rất nhiều đại sự, ví dụ như là có người ở trong rừng cây ở đại lộ số 9 phát hiện 11 cái công nhân t·hi t·hể, chuyện này ở lúc ấy khiến dẫn tới sóng to gió lớn, quan nhân vệ binh địa phương đã đăng báo lên cho cấp trên rất kỹ càng tỉ mỉ manh mối và tin tức hiện trường lúc ấy.
Elixir cũng ở bên trong báo cáo phát hiện lúc ấy, tất cả các công nhân đó đều bị khô kiệt như thể có gì đó đã hút sạch hết máu thịt linh hồn của họ vậy, các binh lính cho rằng đó là một con Dị Thượng làm ra, hơn nữa bọn họ còn ở đại lộ số 9 công trường thi công phát hiện ra một cái hầm mộ bỏ hoang bị đào ra.
Elixir tức khắc rơi vào trầm tư, xem ra cái con Dị Thường đã bị nhốt đã chạy ra rồi.