“Nói cho ta! Ngươi muốn chết như thế nào?”
Thiếu niên lời nói phát ra hết sức bình tĩnh, nhưng lại khiến một thiên tài của 'Thất Cấp tu chân thế lực mồ hôi lạnh toàn thân, trong lòng siết chặt, cảm giác bất an tràn ngập thân thể...
“Chết!”
Cố Phi Hoa đương nhiên không bó tay chịu trói, trường kiếm sắc bén xuất hiện trên tay hắn, phong linh lực gia trì, dữ tợn hướng Lạc Thần chém tới...
Hai người khoảng cách quá gần, cho rằng thiếu niên này chỉ có thể chết, không đủ khả năng né tránh, Cố Phi Hoa cười gắn dữ tợn thầm nghĩ:
“Thật không biết trời cao đất rộng, chết đi cho ta”
Tốc
Một âm thanh kỳ quái vang lên, thân hình thiếu niên kia hệt như mị ảnh, chỉ nhẹ nhàng thay đổi vị trí một chút, nhưng kiếm khí do Cố Phi Hoa phát ra lại hoàn
toàn chém vào hư không...
Nhìn tình cảnh này, Cố Phi Hoa sắc mặt như ăn phải con ruồi khó chịu, cảm giác bất an ngày một lớn hơn...
Lạc Thần không nói gì, chỉ nhàn nhạt trêu tức nhìn đối phương... “Ngươi rốt cuộc là ai?” Cố Phi Hoa trầm giọng hỏi, đánh chết hắn cũng không tin đây là người của Liễu gia, biết lần này mình đá trúng thiết bảng rồi, phải nghĩ
cách thoát thân...
Về phần Lục trưởng, hắn lão tin tưởng với tu vi Hóa Thần Trung Kỳ của đối phương có thể an toàn trở ra...
“Ta là ai? Kẻ bắt trộm mà thôi” Lạc Thần cười một tiếng, Diễm Tinh Đỉnh hơi chuyển động, bên trong bàn tay xuất hiện một viên đạn lửa màu tím hừng hực thiêu đốt...
Trước sức nóng của nó, không gian như vặn vẹo, sụp đổ...
“Dị...dị hỏa? làm sao có thể?” Cố Phi Hoa nhìn thấy thứ kia, thân hình nhảy dựng, sợ đến hồn phi phách tán...
Tu sĩ càng có kiến thức càng biết sự khủng bố của Dị Hỏa, huống chỉ một cái 'Thất Cấp Thế Lực thiên tài, kiến thức đương nhiên sẽ không quá kém...
“Chết”
Lạc Thần cũng không tiếp tục cùng tên này nói nhảm, hắn đã mạo hiểm tiết lộ Dị Hỏa, đương nhiên phải nhổ cỏ tận góc một cách nhanh chóng...
Linh Đạn bắn ra, lấy tốc độ cao bắn đến Cố Phi Hoa...
“Toàn Phong Trảm” Cố Phi Hoa không cam lòng chịu chết, trường kiếm tung bay, từng cơn gió lốc đầy trời, cuốn lấy viên đạn hỏa diễm nhỏ xíu kia...
Linh Đạn cũng chỉ là một Hoàng cấp vũ kỹ, mặc dù được ngưng tụ từ Dị Hỏa, nhưng cũng không chống chọi nổi Toàn Phong Trảm...
Rất nhanh cả hai cùng lúc tiêu tán... Tốc...
Lạc Thần một lần nữa quỷ dị xuất hiện bên cạnh Cố Phi Hoa, vô số Thủy linh lực ngưng tụ nơi bàn chân, một cước hướng lồng ngực đối phương đạp tới...
Lạc Thần tốc độ khi thi triển Tốc Biến quá mức kinh người, Cố Phi Hoa chỉ kịp dùng một tầng mỏng manh Linh Lực bảo hộ cơ thể...
Phốc...
Đại Hồng Cước như biển cả giận dữ, lớp linh lực trên thân Cố Phi Hoa vừa tiếp xúc đã vỡ nát, nhận một cước toàn lực của Lạc Thần...máu tươi cuồng phún, xưng cốt nứt vỡ, như diều đứt dây bay ngược một đoạn d
Lạc Thần đương nhiên sẽ không bỏ qua, chân đạp Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ cấp. tốc truy kích, thoáng chốc đã tiếp xúc cùng đối phương...
Một cước tiếp tục đạp xuống...
“Khốn kiếp, Hộ Phong Thuẫn” Cố Phi Hoa nén đau đớn toàn thân, khóe miệng máu tươi chảy dài, từ nhẫn trữ vật xuất ra một kiện phòng ngự pháp bảo có hình là chắn, mặt trên điêu khắc hình lốc xoáy, cứng cáp vô cùng...
KENG KENG
Trước một kích toàn lực của Lạc Thần, Phong Thuẫn vậy mà an ổn chống chọi, chưa có dấu hiệu đổ vỡ...
“Ồ, ít nhất là Địa Cấp pháp bảo” Lạc Thần âm thầm gật đầu, hai bàn tay đột ngột hóa thành quyền kình....
Thiên Mộc Đỉnh cấp tốc xoay tròn, nắm tay hình thành hai thân cổ thụ, hướng mặt thuần thô bạo đấm mạnh...
“Mộc Hình Quyền” KENG KENG KENG Hộ Phong Thuẫn run rẩy dữ dội, bề mặt nó có phong nguyên tố lưu động, hình
thành từng cơn gió nhỏ hóa giải lực đạo công kích trực diện, nên chống chịu được Đại Hồng Cước, che chở Cố Phi Hoa...
Nhưng đối diện Mộc Hình Quyền do Dị Mộc Phệ Thiên hình thành, từng cơn gió nhỏ không ngừng bị thôn phệ, linh lực của chủ nhân Hộ Phong Thuẫn không thoát khỏi số phận đó, từng chút một tiến vào Thiên Mộc Đỉnh một cách quỷ dị...
Trước thế công liên miên không dứt của Lạc Thần, Cố Phi Hoa chỉ có thể co ro sau Hộ Phong Thuẫn, điên cuồng gia trì linh lực vào nó để bảo vệ chính mình...
Cảm nhận được sau mỗi quyền của Lạc Thần, linh lực trong người lại bị rút đi một phần, Cố Phi Hoa sắc mặt cấp tốc trắng bệch, sợ hãi bao trùm toàn thân...
“Dị Hỏa, Huyền Thủy, hiện tại lại thêm kỳ lạ Mộc thuộc tính, đáng chết, ta rốt cuộc trêu vào nhân vật nào đây?”
Cố Phi Hoa tràn ngập cảm giác hối hận, nếu biết mọi chuyện như vậy có lẽ hắn đã không lên cơn háo sắc, tham lam...
Nhưng trên đời không có thuốc hối hận...
Nếu Lạc Thần không có thực lực mạnh mẽ, thì hiện tại người chết là hắn và toàn bộ tộc nhân Liễu gia...
Đối với người muốn hại mình, chỉ có kẻ ngu mới tha mạng cho hắn... Rốt cuộc, sau cú đấm cuối cùng của Mộc Hình Quyền, Hộ Phong Thuần trở nên ảm đạm, toàn thân nứt vỡ...
Bụp...
Như dưa hấu bị đập nát, không kịp kêu gào lần cuối cùng, đầu hắn đã hoàn toàn tan vỡ dưới chân Lạc Thần...
Lạc Thần nhếch miệng, hắn đương nhiên sẽ không cho đối phương cơ hội nói ra thân phận của mình, dù sao thì đề phòng là trên hết...
Hắn chỉ giết một “gian tặc” không rõ lai lịch đột nhập gia tộc người khác mà thôi...