Chương 49: Cá sấu gặp họa
Những ngày gần đây họ nhà cá sấu ở khu vực hồ Vực Mấu gặp đại họa.
Bọn nó vốn là bá chủ ở khu đầm lầy này, loài nào vào bắt cá cũng bị chúng thu phí. Nhẹ thì xin cái chi về nhai cho đỡ nhạt miệng, nặng thì chuyển hộ khẩu vào trọng bụng luôn.
Có lẽ vì thuế má nặng quá nên đám khỉ không lông làm phản rồi.
Mấy anh sấu đang nằm phơi năng rất thư thái trên bờ thì phập một tiếng, nguyên cái lao dài mét đâm ngập vào thân.
Sau đấy là màn thi kéo co giữa chú cá sâu xinh xinh nặng có gần 3 tạ cùng hơn hai chục tên nhân loại.
“Hò dô ta! Hò dô ta!...” Phủ cầm cái cờ tam giác bé tí vừa hét vừa phất cổ vũ, hắn muốn tham gia kéo lắm nhưng chịu, tay của hắn lại rơi vào tình trạng vô lực sau khi ngồi vung búa liên tục cả ngày rồi.
Số là Bạch Công Phủ nghe đến có người bị cá sấu cắn thì nghĩ ngay đến việc làm thịt ngược lại bọn này.
Không chỉ có hồ Vực Mấu là nhiều cá lắm, sông Lam, sông Hiếu cùng mấy chục cái hồ đều vô cùng nhiều. Chẳng qua là bị họ nhà sấu bảo kê nên không đánh bắt được.
Khốn nạn cái bọn này vừa khỏe, da dày thịt béo mấy mũi tên ghẻ của cung mềm bắn không khác gì gãi ngứa với chúng nó.
Thế nên trước kia việc chiến nhau với cá sấu là một cuộc vật lộn sinh tử, người và cá sấu là hai kẻ thù cạnh tranh tranh đoạt thức ăn. Những con thuyền nhỏ độc mộc của người Việt Thường chưa hẳn có thể bảo vệ họ trước những cú nhoài người trườn lên nghiêng người mà táp của Cá Sấu. Thậm chí những cú nhoài người bật trường này có thể làm chao đảo khiến người Việt Thường ngã sông... lúc đó thì... mọi chuyện coi như chấm dứt.
Vật lộn cận thân gần cùng cá sấu rất nguy hiểm, t·ấn c·ông xa thì v·ũ k·hí của người thời này không đủ mạnh để tiêu diệt được cá sấu.
Bắn tên ném lao có thể gây tổn thương cho chúng nhưng lại khó có thể hạ sát mà để chúng bỏ chạy. Vấn đề là cá sấu một khi xuống nước thì người Việt Thường cũng vô phương xử lý.
“Anh làm nỏ việc gì phải lấy cột nhà nhà em?” Bạch Công Chắm khóc.
“ Câm mồm... nhà mày gỗ tốt... tao cần” Phủ gằn lên....
“ Nhà anh gỗ cũng tốt mà...” Thằng Chắm làu bàu...
“Mày dám?” Phủ quát nạt.
Phủ gỡ nhà thằng Chắm làm cái gì?
Đóng thuyền, muốn chơi Cá Sấu chỉ có thể đón thuyền tốt đi săn....
Trên bờ không săn được cá sấu sao?
Khó, các bãi trống có thể tiếp cận thì cá sấu không nghỉ ngơi phơi nắng, các bãi lày cây bụi cây cây ngập nước thì không dám tiến vào, tiến vào là c·hết chắc. Cho nên chỉ có thể thủy chiến.
Phủ đã học nhiều kỹ thuật đóng thuyền ở Genove và nhiều nơi khác ở các vùng hắn đi qua. Hơn ai hết Phủ hiểu sẽ có ngày quay lại Âu Lạc, nơi này có biển nhiều sông, thuyền mới chính là phương tiện mạnh mẽ nhất và hiệu quả nhất để khống chế các vùng đất.
Nhưng Phủ cũng không phải học hoàn toàn người Genove về đóng thuyền kết cấu.
Để có thể đóng được một con tàu Nef cần quá nhiều công đoạn, kỹ thuật cùng vật tư gỗ.
Phủ không có, nhưng hắn có sự sáng tạo của bản thân mình.
Cho nên phủ đóng là những con thuyền có khung gỗ hình chữ nhật chắc chắn to lớn dài cả hơn chục mét rộng bốn năm mét.
Khung gỗ hình chữ nhật lại thêm các thanh dằng ngang cực chắc. Có am hiểu về kĩ thuật mộng ghép, mộng xuyên, khớp nối cho nên Phủ hoàn toàn có thể đóng khung gỗ siêu chắc. Cuối cùng chính là lát các thanh tre nhiều lớp buộc dây đơn vào khung này…
Kết cấu nổi tuyệt vời các thanh tre nhiều tầng vì được buộc đơn cho nên dù có đứt cũng là bung đơn lẻ từng thanh tre. Muốn bung hết các thanh tre trừ khi ra biển lao với vận tốc 40km/h vào đá ngầm…
Có các công cụ mộc bằng sắt công việc tiến triển thuận lợi.. Phủ vừa lao động vừa truyền nghề cho các thợ mộc ở Thường Việt.
Chiến thuyền đầu tiên chẳng mấy chốc ra đời.. có mái chèo có lái có cả cánh buồm bằng tre mỏng đan lát…
Mạn thuyền được xây cao lên 1,5m chỉ chừa những lỗ nhỏ cho các tay chèo...
Nhưng muốn vận hành được thuyền cần huấn luyện chèo… về mặt này Phủ là chuyên gia, ít nhất trong thời gian làm nô lệ hắn đã thành chuyên gia chèo thuyền.
Công việc đã chuẩn bị xong xuôi, luyện tập đã đầy đủ, chiến hạm đầu tiên của Việt Thường hùng dũng căng buồm nam khua mái chèo tiến về khu vực thượng nguồn nơi lũ cá sấu cư ngụ…
“Anh… có một con…” thằng Chắm hưng phấn kêu. Hắn cầm trên tay ngọn giáo dài hai mét rung rung chuẩn bị.
“ Quá nhỏ… chọn lớn hơn..” Phủ nheo nheo đôi mắt đánh giá xung quanh.. tìm kiến dấu hiệu của đám cá sấu đang lẩn mình trong làn nước đục ngầu phù sa…
Thật ra không cần tìm vì nơi này quá nhiều cá sấu… lớn bé nhỡ nhỡ đang mở đại hội party. Thậm chí còn nhìn thấy từng con cá sấu đang cắn xé nhau vì tranh mồi, cảnh tượng dã man tàn bạo…
“ Nó…” Phủ chỉ về một con cá sấu đang lững lờ bơi cạnh con thuyền chừng 5 m..
“ Hự hự…” thằng Chắm khệ nệ bưng lên một tảng thịt to lớn của lợn rừng.. phải tầm 25-30kg…
“ Cẩn thận đừng thò tay ra ngoài lan can…” Phủ nhắc nhở…
Chắm gật đầu hiểu biết… hắn đã được luyện tập nhiều lần… cắm miếng thịt vài cây xào đẩy khẽ xuống mặt nước…
OẠP… Cạch…. Crop….
Mặt nước trỗi sóng…
Chiến hạm Việt Thường đuôi trầm xuống…
“Thả … thả dây…..” Phủ kêu lớn… đồng thời hắn cũng là người cầm dây đầu cuối chuẩn bị quấn vào cột trụ chắc chắn nhất của thuyền…
Ầm ầm… ào ào….
Cá sấu đau đớn… móc sắt đã cắm sâu vào cuống họng… nó vặn mình dãy dụa điên cuồng nhưng không ăn thua….
Cá sấu trong cơn tuyệt vọng quẫy đuôi lao đi chạy trống… dây thừng lanh qua những lỗ đinh tròn cố định hướng đã căng đét…
Phăng….
Chiến hạm kêu lên răng rắc nhưng vẫn an toàn…
Thanh gỗ giữa chịu lực chính là lấy từ cột nhà thằng Chắm, rất chắc khoẻ…
Trụ cố định dây thừng được đóng trên thanh giữa này… một hàng đinh sắt có lỗ cũng đóng dọc cây gỗ điều hướng của thừng căng…. Cấu trúc này khiến sự vật lộn giữa thuyền cùng cá sấu thì lực tác động chỉ lên cây gỗ chính hùng mạnh nhất này…
Con thuyền bị kéo trầm xuống trôi đi…
“ Con quái vật này yếu rồi… kéo nó lên..” Tốc đôn thuyền kéo đi bị giảm mạnh.. con cá sấu đã kiệt sức…
Hây dô đây đô… bốn thằng lực lưỡng chiến sĩ dùng trục gỗ quay tay đòn xoay dây thừng cuộn lại. Lúc này mối vắt thừng cột trụ đã được tháo rồi..
“ Để em…” Chắm hưng phấn cầm mũi mác dài tam lăng thứ hung hăng….
“ Tuỳ mày..” Phủ nhàm chán “ Đâm cẩn thận hỏng da…” hắn nhắc nhở thằng đần Chắm này…
Cá sấu 400 kg to lớn như quái vật, nhưng nó đã kiệt sức chỉ có thể bị mắc kéo bên thuyền mà gánh chịu những mũi mác đâm trí mệnh.
Ngày đầu tiên sau 5 chuyến đi lại mang về đến 20 con cá sấu lớn bé…
Dân tị nạn được ăn no rồi.
Chưa bao giờ người ta lại thấy mấy con thằn nằn kia đáng yêu đến vậy, thịt bọn này hơi tanh nhưng vào lúc đói như thế này chả khác gì sơn hào hải vị.
Trước là chặt cây phá rừng ở Việt Thường Cửu Đức nay đến Hoài Hoan nổi lên phong trào người người nhà nhà săn thịt cá sấu, đúng là Bạch Công Phủ đi đến đâu thiên nhiên gặp họa đến đó.
Ngoài thịt ra thì da cá sấu cũng là một món hời lớn, da sau khi bị lóc sạch thịt bằng cách luộc qua nước tro bếp và lá thông đem đi phơi khô tầm chục nắng cho khô thật khô.
Thành phẩm là mấy bộ da cứng như đá nhưng bẻ thì không nổi bởi chúng vẫn còn tính chất mềm của da động vật. Đem ra cắt thành khối vuông rộng 70 cm, vất xếp trồng 3 lớp vào với nhau dán bằng hỗn hợp nhựa thông muội than cùng sơ dừa trộn đều đã đun nóng xong để nguội rồi ép kẹp chữ C (Vam).
Món này ở xưởng rèn Roma có bán đầy nhưng Phủ không mang về nên phải chế.
Hắn đúc một thanh đồng hình chữ C trong bảng chữ cái La-tinh, đục lỗ một đầu rồi cho vít có ren, trong cái lỗ kia cũng phải tạo ren.
Khổ thân Phủ là hắn không biết làm bộ tạo ren nên phải ngồi khắc bằng tiện, khắc đến đau cả tay. Cả cái quá trình làm giáp này vất vả nhất là công đoạn tạo mấy cái kẹp này đấy.
Mà một cái kẹp là không đủ phải tạo mấy cái liền, mấy ông thợ rèn Hoài Hoan được phen đau tay cùng nhau, nói chung là đau khổ cả đoàn.
Sau công đoạn ép là da dùng để may giáp được rồi. Thiết kế thì Bạch Công Phủ có rồi, hắn một lần nữa lại nhái theo q·uân đ·ội La Mã.
Cơ mà không phải là La Mã cái thời dặt dẹo năm 984 chuyên dùng giáp lá lamellar đâu mà là của cộng hòa La Mã kìa.
Phủ nhớ lần đầu tiên nhìn thấy bức tượng mặc giáp lorica segmentata thời cộng hòa tại quảng trường Roma là hắn mê luôn, sau đấy tất nhiên là mọi loại sách liên quan đến thứ này đều bị hắn lục mua cho bằng được.
Tất nhiên là để làm giáp lorica segmentata bằng sắt gò nguyên tấm thì hắn chịu nhưng nhái bằng giáp da cá sấu thì vẫn trong khả năng.
Cấu tạo cũng đơn giản gồm các lớp da được cắt tầm 10cm và được kết gắn với nhau bởi đai da phía trong, hai nửa vòng chữ U sẽ ôm lấy hai bên hông, phần giáp bụng ngực chia làm 7 mảnh kết nối đai da cho nên việc cúi người không quá sâu cũng không quá khó khăn
Khi mặc chỉ việc xỏ hai tay qua lỗ, đứng lên sau đó tự buộc hàng dây da phía trước là xong rồi.
Quá tiện còn khả năng phòng thủ cũng thuộc dạng vô đối bây giờ luôn, không tin thì nhìn thằng Chắm đang mặc bộ lorica segmentata đi làm bia cho mấy thằng khác dùng cung mềm bắn thử từ 20m kìa.
Ơ mà khoan?????
“Thằng điên kia mày làm cái đếch gì đấy, chán sống rồi à?” Phủ chửi oảng lên rồi cầm gậy đuổi.
Cơ mà có giáp nên đập chán mà Chắm nó có thấy đau đâu, thằng em họ vẫn cười hề hề kia kìa.
“Treo giáp lên khung gỗ mà bắn, mày muốn con Khén thành góa phụ hả?”
Thằng Chắm tuy không muốn nhưng vẫn phải cởi giáp ra treo lên bù nhìn rơm.
*Siu Siu Siu…*
Thử nhiệm đầu tiên là cung mềm Âu Lạc dùng tên đồng phạm vi 15m. Mũi tên va lộp bộp vào giáp rồi rơi xuống để lại vài vết xước không đáng kể.
Bọn công tượng gật gù với nhau, cách thử này đã áp dụng với các tấm da sau khi ép nên không bất ngờ.
Thử nghiệm thứ 2, cung Triệu cùng tên đồng cũng 15m khoảng cách. Lần này thì tên đã gây thiệt hại tương đối khi xuyên được lớp da đầu nhưng lớp thứ 2 chỉ bị xước nhẹ.
“Oaaaaa!” Đám đông trầm chồ, thế này thì sợ gì Triệu tặc nữa?
Thử nghiệm thứ 3 nặng đô hơn, nỏ Genoa cùng mũi tên đồng tam lăng vẫn khoảng cách cũ.
Nói về nỏ Genoa Việt Thường thì Phủ quy chuẩn luôn rồi, cánh nỏ dùng gỗ sam đã ngâm tẩm dầu nhiều lần dài 35cm dày trung bình 3,5cm mỗi bên mỏng dần về đầu cánh mũi tên cũng là loại nửa met làm bằng trúc đen hơ lửa.
Tầm bắn rất xa lên đến 60m gấp đôi cung Triệu rồi.
Thực thì người Tần người Việt đều có khả năng chế tạo ra các loại nỏ có sức tương đương thậm chí còn lớn hơn nhiều, cái quan trọng là không có bộ dòng dọc hỗ trợ các ông lên dây kiểu gì.
Chính thứ nhìn tưởng như đơn giản này mới tạo ra uy lực khủng của nỏ Genoa.
*Phập….* Tiếng tên cắm vào giáp trầm đục, đuôi tên rung rung như khẳng định chiến thắng.
“Báo cáo, giáp bị phá nhưng tên chỉ xuyên được nửa phân! Tuyệt quá tuyệt quá.” Tên kiểm tra phải nhảy cẫng lên, thứ nỏ Genoa mà tộc trưởng chế gia bây giờ được coi như thần khí ở Việt Thường quân, thậm chí còn được đánh giá nó còn hơn cả nỏ Liên Châu của Cao Lạc Tướng về uy lực mà chỉ có thể xuyên giáp nửa phân.
Thế này thì mặc thứ lorica segmentata này vào rồi sợ quái gì cung tên nữa?
“Mang thương ra đây!” Phủ lạnh giọng ra lệnh.
Nụ cười của Chắm tắt hẳn: “Anh họ ơi, anh hứa cho em bộ giáp này rồi mà, nhẹ tay chút anh ơi.”
“Hây!” *Sụt*
Mũi thương lá lúa đâm vào giáp có vẻ hơi khó, Phủ nhíu lông mày dồn lực đâm thì hắn mới có cảm giác xuyên.
Kêt quả rất khả quan, giáp này chống đâm cũng ổn.
Khỏi phải thử nghiệm chém vì bọn hắn thử với các tấm da rồi.
Nói chung là tốn bao nhiêu công sức thì bộ giáp lorica segmentata da cá sấu này rất đang đồng tiền bát gạo.
Nhưng khó nhất là ở công đoạn ép lớp do thiếu kẹp chữ C, Phủ là người trực tiếp tham ra chế tạo nên hắn hiểu rằng muốn làm một bộ như thế này khó bao nhiêu. Hơn chục người mất cả tuần mới được đấy.
“Tạm thời giáp 3 lớp chế tạo cho sĩ quan cấp Centurion trở nên còn lại dùng tạm giáp 1 lớp.” Phủ đưa ra quyết định.
Hắn không quên hiện tại đang là thời chiến, bất kì lúc nào cũng có thể xảy ra đánh nhau to nên phải ưu tiên trạng bị cho toàn quân đã, 1 lớp thì 1 lớp, vẫn có thể trống lại tên mềm Triệu tặc được rồi.
Phần mũ thì phủ không copy mà tự chế riêng, hắn tạo một cái nón hình chóp đường kính đáy 35cm cao 25 cm. Chất liệu thì bằng đồng độ dày chỉ 1 li bọc cũng bọc da cá sấu.
Cái nón cồng kềnh nhìn chả khác gì Jingasa của đám Ashigaru Nhật này nhìn thì tưởng nặng nhưng chỉ có gần 2 kg thôi mà chống tên tốt phết.
Túm cái váy lại là đi săn cá sấu một công nhưng giải quyết được rất nhiều việc, từ thức ăn tạm thời cho dân tị nạn cho đến trang bị cho quân sĩ đều cần.