Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 71: Ma pháp kỵ sĩ




Chương 71: Ma pháp kỵ sĩ

Đại lục Europia là một thế giới kỳ huyễn, ở đây năng lượng để khiêu động thần bí, cũng được gọi là ma lực.

Có điều khác với vị diện Goblin Slayer, bản chất thế giới này lại cao hơn một mảng lớn.

Chỉ cần một cá nhân có thiên phú, thức tỉnh ma lực thì lập tức là lĩnh vực siêu phàm, nghĩa là tương đương với cấp 2 thanh đồng sinh mạng thể. Thi triển ma pháp hết sức thuận tiện. Dễ dàng làm được ma lực bao bọc lấy v·ũ k·hí và toàn thân, đồng thời ngoại phóng hình thành công kích từ xa.

Về phần Alan, nếu không có hệ thống, hắn vẫn chỉ tính là một cái người phàm, sờ cũng sờ không tới ngưỡng cửa siêu phàm. Dù sau này đã được hệ thống trợ giúp, cũng phải từng bước hướng lên trên bò, từ cấp 1 hắc thiết đột phá.

Cách gọi Ma pháp kỵ sĩ hay ma pháp sư về cơ bản cũng là như nhau, đều là nhân loại sử dụng ma lực. Gọi thế nào là tùy vào hoàn cảnh, không có phân biệts quá lớn.

“Nói chung, đối với chức nghiệp giả có ma lực. Thích cầm đao chặt người chưa hẳn là ma pháp kỵ sĩ. Nhưng không thấy cầm đao cầm kiếm, thì xưng hắn làm ma pháp sư chắc chắn là không sai. ” Alan có chút thú vị nghĩ ngợi.

Gấp nhẹ lại quyển sách, hắn khẽ phủi mu bàn tay một chút, cho rơi đi bụi bậm bám vào.

-------

Túc chủ: 【Alan Lawrence】

Cấp bậc: 【Siêu Phàm】

Thể chất: 【11】

Năng lượng: 【11】

Tinh Thần: 【11】

Kỹ Năng: 【Kiếm Kỹ Siêu Phàm lv2】【Lĩnh Vực Siêu Phàm 】...

Hệ Thống - Năng Lượng: 【28 FE】 (36-8)



Thế giới xuyên qua: 【Đại lục Europia】【Goblin Slayer】

-------

Liếc nhìn năng lượng còn lại trong hệ thống, Alan nhận thấy so với lần đầu xuyên qua tiêu tốn nhiều hơn không ít, có chút đau lòng a.

Đồng thời lại hiểu ra rằng, thứ nguyên xuyên qua, cũng không phải đường hai chiều mà là một vô cùng phức tạp cơ chế.

Đảo mắt nhìn xung quanh thư phòng đã phủ lên rất nhiều bụi bặm, đúng là tạo nên một cảm giác khá là xa lạ.

“Ta tính ra cũng đã ở Thế giới Goblin Slayer được 3 năm.”

3 năm tại Thế giới Goblin Slayer, tương đương với thế giới này đã qua hơn 20 ngày. Lão Garret chỉ sợ đã không còn là lo lắng, mà phải sắp nổi điên.

“Nam tước đại nhân, ngài cuối cùng đã trở về rồi!!! Tối cao thần phù hộ!”

Một giọng nam thô cuồng vang lên, cánh cửa chính cũng đột nhiên bị đẩy bật ra, tảng lớn bụi bặm bị hất tung.

Bây giờ vị lão kỵ sĩ vốn nghiêm túc này, cũng không có tâm tình chú trọng lễ nghi gì. Nghe được người hầu thông báo Alan quay lại, hắn lập tức không nghỉ ngơi, chạy một mạch đến.

“Vừa nhắc tào tháo... tào tháo tới. ” Alan hơi ghé mắt.

“Nam tước đại nhân, ngài có biết rằng... ngạch. ”

Nói được một nửa, thanh âm Garret bỗng dưng im bặt, đôi mắt hơi trợn to lên nhìn về phía nam tử trẻ tuổi trước mắt.

Cũng dễ hiểu, lần cuối Garret gặp Alan phải là cách đây hơn nửa tháng.

Ở trong ấn tượng của hắn, Alan là một vị thiếu niên quý tộc có tính cách mềm yếu, thân thể lại gầy còm, giống một trận gió là có thể thổi bay. Còn trước mắt mình bây giờ...



Gương mặt thì vẫn anh tuấn như cũ, nhưng nhiều thêm một tia hào phóng dương cương, rất có khí khái nam nhân.

Thân hình thon dài, có vẻ như cao hơn một đoạn, bả vai cường tráng, nhất là cặp mắt vô cùng hữu thần, có chút lăng lệ dường như vẫn còn sót lại như vừa trải qua một trận đại chiến, làm người không dám nhìn thẳng.

Hơn nữa, không biết có phải hay không ảo giác. Một cảm giác áp bách trên tinh thần như có như không, làm cho vị này kỵ sĩ cũng có thể tính là anh dũng, cảm thấy sống lưng hơi phát lạnh, theo bản năng đứng thẳng người.

“Thời gian ngắn không gặp, ngươi chẳng lẽ không nhận ra chủ quân của ngươi, kỵ sĩ Garret? ” Alan trêu chọc nở nụ cười.

Đối với vị kỵ sĩ trung thành này, trong tâm hắn là tồn lấy chút cảm kích. Nếu không có Garret dẫn đầu đám dân binh ủng hộ, hắn vị nam tước này tại lãnh địa sợ là không còn có uy nghiêm gì có thể nói.

“Không, nam tước đại nhân, ta chỉ là... có chút khó hiểu.” Vốn hành xử luôn thẳng thắn, Garret lúc này lại lâm vào lúng túng.

Trông chừng Alan từ nhỏ tới lớn, hắn vô cùng xác định trước mặt mình chính là nam tước đại nhân, có điều hình dáng thay đổi quả thật làm người cảm thấy khó tin.

Không hỏi rõ ràng đúng là làm hắn vô cùng khó chịu, nhưng thân làm thuộc hạ, lên tiếng chất vấn bí mật của chủ quân thì cũng thật không ổn.

“Uống vài bình ma dược mà thôi. ” Alan cũng không trêu đùa, cho ra một giải thích dường như hợp lý.

“Ma dược?” Garret có hơi kinh ngạc. Ma dược cao cấp rất tốn tiền a.

Tuy nhiên sau đó dường như lại ngộ ra cái gì, nhìn kỹ khuôn mặt của thiếu niên đã trở nên ngày càng anh tuấn, lão kỵ sĩ hơi mang ngại ngùng gật gật đầu, ánh mắt có chút né tránh.

“Ta ý là có một cái lão sư tốt, là một vị ma pháp sư!” Thấy Garret phản ứng ngoại hạng như vậy, Alan cũng khá bất đắc dĩ.

Chỉ sợ vị này kỵ sĩ thành thật, nhưng lại có chút suy luận kỳ hoa, não bổ ra mình bán đứng nhan sắc, thậm chí là ‘cúc hoa’ thì anh danh một đời hắn phải hủy hết. Tuy trước đó Alan cũng không có tiếng tốt gì, đành phải nói thật một chút vậy.

Hệ thống số liệu quả thật xem như một thầy giáo tận tâm tận tụy, còn cho phép đi cửa sau (dùng FE đột phá) cái này cũng tính là không có nói sai.

Garret giờ đây mới thật sự như tỉnh ngộ.



“Nam tước đại nhân chắc chắn có một vị ma pháp sư cường đại làm lão sư! Quá tốt rồi!” Khuôn mặt luôn căng thẳng bỗng trở nên thư giãn, lão kỵ sĩ tỏ ra vui mừng không kiềm chế được.

Quá khứ, Garret từng may mắn trên chiến trường chứng kiến ma pháp sư ra tay vài lần. Nhẹ nhàng là tàn sát hàng trăm người của q·uân đ·ội thú nhân. Những ma pháp hoa lệ đó đến bây giờ vẫn làm cho hắn ấn tượng thật sâu.

Thế nên, làm cho một vị nam tước gầy yếu bỗng dưng trở nên cường tráng, chuyện này thật sự... rất ma pháp, không chút nào quái lạ!

“Vậy lão sư của ngài đang ở...?” Giọng nói Garret mang theo chờ mong. Bọn sơn tặc q·uấy n·hiễu liên tục quả thật khiến cho hắn sứt đầu mẻ trán.

Alan cũng không trực tiếp trả lời, mà chỉ mỉm cười, hơi nâng lên tay phải.

Ma lực trong cơ thể nhẹ nhàng tràn ra, hình thành một lớp màng mỏng bao trùm lấy các đầu ngón tay. Tuy nhiên, không khí xung quanh lại gần như không chút nào lay động, cũng chẳng phát ra một tia tiếng vang, đây là khống chế ma lực đạt tới nông nỗi vô cùng tinh tế.

【Ma lực khống chế lv4】

Đạt tới lĩnh vực siêu phàm, thân thể tố chất, năng lượng, và tinh thần đều tiến bộ vượt bậc, làm cho rất nhiều kỹ năng vốn đã max cấp, lấy được giải phong và có to lớn tăng lên.

“Ma pháp kỵ sĩ!” Garret tên người ngoài nghề này, tất nhiên không cách nào nhìn ra trong đó hàm lượng kỹ thuật, chỉ có thể thất thố kêu lên.

Hiện tại hắn đúng là bị kinh hãi.

Ma pháp kỵ sĩ là tồn tại thế nào? Đây là siêu phàm giả, áp đảo phàm nhân phía trên. Một vị ma pháp kỵ sĩ đầu quân cho bất kỳ đại quý tộc nào cũng có thể dễ dàng được thụ phong Huân tước vinh dự, một tên chuẩn quý tộc, thụ hưởng đặc quyền.

Ở trong vương quốc Halmiton nhỏ bé này, quý tộc huyết mạch không tính, mấy ngàn người mới may mắn cho ra một vị có ma pháp thiên phú. Thần kỳ ma pháp ứng dụng trước không đề cập tới, bình thường chiến sĩ dùng đao kiếm dù có cố gắng thế nào, cũng khó mà phá được màn phòng hộ ma lực của một vị ma pháp kỵ sĩ.

Dã lang sơn tặc, thứ gì? Đơn giản chỉ là đi đưa đầu người, không có so sánh có thể nói.

“Gia tộc Lawrence rốt cuộc lại ra một vị ma pháp kỵ sĩ. ” Garret không nhịn được xúc động trong lòng.

Phụ thân Alan, Wyatt cũng không may mắn có được ma lực thiên phú. Miễn cưỡng duy trì được lãnh địa vẫn là do mạng giao thiệp mà các đời trước để lại.

-------

*Đa tạ cục gạch đầu tiên!