Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 44: Đếm số thói quen




Chương 44: Đếm số thói quen

“Goobbbrraahhh!!!”

Một con Hobgoblin đi đầu vừa thoát khỏi v·ụ n·ổ, trên thân còn lưu lấy vài vết tích nám đen. Nhưng tiếc là nó chỉ kịp kêu gào một tiếng rống giận để phát tiết thì...

Một bóng đen dần dần bao trùm nó tầm nhìn.

“Bàn chân???” Đây là ý nghĩ cuối cùng của con ma vật xấu số này.

“Craackkk!!”

Tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên là như vậy làm cho người ta rùng mình. Đầu sọ của con Hobgoblin dường như bị thụt vào phần cổ hơn phân nửa.

“Đây xem như là 3!” Alan hơi nhếch môi.

Hắn cũng phải thừa nhận chiến đấu thỉnh thoảng đếm số thế này, dường như tạo cho mình khí tràng thêm chút ‘bức cách’. Đồng thời có vẻ giúp giảm bớt vài phần áp lực tâm lý.

Đương nhiên, kiểu chơi nào cũng là phải cần có đủ thực lực mới được.

Nhanh nhẹn như chim bay, uyển chuyển như rồng lượn, Alan liên tiếp nhảy từ trên đỉnh đầu của hết con Hobgoblin này tới con Hobgoblin khác.

Lượng lớn ma lực tụ tập dưới chân, cộng thêm thân thể tố chất tại phàm nhân đỉnh phong, từng cái sọ của bọn Goblin bị đạp lún xuống. Ngủm có đôi khi là như vậy nhanh.

Lấy Alan sức mạnh hiện tại, một đấm tụ tập ma lực cường hóa cũng là có thể dễ dàng đ·ánh c·hết tươi một con Hobgoblin.

Trên tay hắn cũng không có giây nào rảnh rỗi. Lưỡi kiếm đen nhánh rạch qua không khí bổ ra sọ của từng Goblin to lớn gần sát, từng cây phi đao thỉnh thoảng cũng nhanh chóng phóng ra.

Một màn mở đầu gần như đơn phương tàn sát.

“Goooobbrraahh!!!”



Tiếng gào của đám Hobgoblin lúc này tuy vẫn vang dội nhưng lại ẩn ẩn có một tia sợ hãi, bị đạp c·hết kiểu này dù là quái vật xem ra cũng thật rợn cả người.

Trong lúc hoảng hốt, hầu hết đám Goblin đều dựa theo bản năng tản ra, không cho trước mặt nhân loại này tiếp tục bay nhảy.

Nhưng điều đó chính hợp Alan ý tưởng. Càng rộng rãi sân bãi mới càng có lợi cho hắn chiến đấu, phát huy toàn bộ ưu thế về tốc độ và kiếm kỹ.

Nếu giảo hoạt như Goblin Lord ở đây chỉ huy thì bọn chúng chắc chắn sẽ không làm vậy. Mà là dùng biển người chật chội bám víu đè c·hết Alan. Nhưng với đám to xác có chỉ số thông minh vừa cập cách này thì...

“A a, vẫn là như vậy không có đầu óc!”

Đang mỉm cười bỗng nhiên thần sắc hơi biến đổi, Alan lanh lẹ lách người sang bên cạnh.

Đất đá vảy ra!

Chỗ hắn vừa đứng bị một chiếc chùy đầy gai nhọn đập ra một hố to. Tiếng đó là liên tục tiếng xích sắt v·a c·hạm vang lên, đầu chùy mau chóng bị kéo về.

“Goobbraah!!!”

Theo tầm mắt ngước nhìn, xuất hiện nhiều thân ảnh so với Hobgoblin còn cao lớn hơn ít nhất là gấp đôi, hắn đếm sơ cũng phải hơn 10 con.

“Tới!” Alan hổ phách con ngươi bắt đầu trở nên có phần nghiêm túc.

Đám Goblin Champion vốn đi phía sau lũ Hobgoblin bây giờ đã kịp đuổi tới.

“Cuộc chơi bây giờ mới có thể xem như là chính thức bắt đầu!” Alan cười gằn.

Vứt đi vừa trút xuống miệng một bình hồi thể lực Stamina. Bình thủy tinh trống rỗng bể nát trên nền đất như là thổi lên tiếng còi báo hiệu, lập tức Alan cầm kiếm xông về phía đám Champion.

Nhất quyết không thể để bọn quái vật có thêm thời gian tụ tập lại trận hình.



Ma lực trong cơ thể lại lần nữa cấp tốc lưu động cường hóa lấy hắn cơ thể. Ma dược cũng đã bắt đầu có tác dụng làm giảm đi cơ bắp mỏi mệt.

Alan con người trở nên tràn đầy sát khí như phát ra thực chất quang mang, một chút 【Tinh Thần Uy Áp lv1】 lơ đãng tỏa ra cũng làm cho xung quanh đang tới gần đám Hobgoblin động tác khựng lại.

...

Goblin Champion mạnh sao? Đương nhiên là mạnh!

Hình thể khổng lồ đưa đến lực bộc phát kinh người, có trí tuệ không thấp lại rất am hiểm cận chiến và sử dụng v·ũ k·hí, có khi còn biết dùng chiến thuật như hợp kích, đánh lén.

Nhiều mạo hiểm giả cấp Silver đơn độc đối đầu cũng chưa chắc thắng được.

Chưa kể tới còn xung quanh bó lớn Hobgoblin trợ trận, mỗi con Hob đều so trưởng thành nam tính nhân loại mạnh mẽ, tay mới mạo hiểm giả đụng độ một con có khi không cẩn thận là sẽ bị đoàn diệt.

Nhưng đối với Alan mà nói, vẫn chỉ là vượt trội về mặt ‘sức mạnh’ mà thôi. Còn tổng hợp tố chất thân thể tính cả tốc độ, phản ứng, và thể lực thì chưa chắc.

Đó là chưa đề cập tới kỹ thuật đánh nhau của bọn chúng, ở trong mắt kiếm thuật đại sư như Alan là như vậy buồn cười, tràn đầy sơ hở. Công kích có mạnh mấy cũng phải đánh trúng thân thể mới được.

“Goobbbrraahhh!!!”

Xen kẽ trong đám da xanh quái vật, trên chiến trường một màu đen bóng dáng thoắt ẩn thoắt hiện, động tác gọn gàng, liền mạch không có một tia nào dừng lại như dang khiêu vũ.

Trộn lẫn với tiếng kêu la đau đớn và phẫn nộ thi nhau vang lên như một hắc ám giai điệu.

Chân, tay, đầu, Bụng, chỗ hiểm, từng vị trí của đám Goblin Champion b·ị c·hém đứt, xuyên thủng. Từng dòng máu nóng tuôn trào, thi nhau huy sái trên cánh đồng, át đi mùi hương thơm vốn có của hoa cỏ.

“Này cũng quá... ”

“Mỹ lệ a!” nữ kiếm sĩ cầm thuẫn bất giác thì thầm.



May mắn chứng kiến trước mắt trận chiến đặc sắc, đám mạo hiểm giả không kìm lòng được mà có như vậy ý nghĩ.

Đây có vẻ như đã không còn đơn thuần là chiến đấu, mà phải là một dạng ‘nghệ thuật’.

Kiếm đối với Alan đã không còn thuần túy là v·ũ k·hí, mà cảm giác đã chân thật trở thành một bộ phận thân thể kéo dài.

Từng đường kiếm là như thế chính xác, khéo léo, lần lượt xẹt qua không khí thành những vòng cung hoa mỹ, nhưng cũng không hề thiếu đi chút nào bá đạo.

“20!” Bổ đôi một con Goblin Champion thành hai nửa, giọng nói Alan như cũ tràn đầy sát ý.

Đối đầu đám khổng lồ này, mỗi con một kích hạ gục với Alan mà nói còn có chút độ khó, nhưng chỉ cần vài đòn trí mạng làm bọn chúng mất sức chiến đấu thì đã là đầy đủ.

Còn về Hobgoblin, phản ứng và hình thể so với Champion vẫn kém xa lắm, bị thịt mà thôi, tiện tay vung một nhát kiếm là dễ dàng cắt đứt cuống họng, rạch ra dưới bụng, đâm xuyên hốc mắt.

Kiếm thuật đỉnh cấp là có độ chính xác kinh khủng như vậy.

“25!!”

Lại một con Goblin Champion nữa bị chặt, tên to xác xui xẻo này là bị vào giữa hai chân.

Tiếng kêu rên là như vậy thảm, khiến Alan cũng có chút không đành lòng nhìn thẳng.

Ngoại trừ không thể thả ‘đại chiêu’ và ‘thấp phòng’ duy ở trong thế giới này, thân thể tố chất và kiếm thuật của hắn đã tính là trong nhân loại chiến sĩ đỉnh phong.

Muốn đánh g·iết Alan, phải đạt tới lực lượng lẫn tốc độ nghiền áp mới được, hoặc thả một ma pháp công kích phạm vi lớn uy lực cao khiến hắn không thể tránh né.

Vậy nên, lũ Goblin nếu muốn cùng hắn vật lý chiến đấu thì... a a... Đưa đồ ăn.

“Đáng tiếc là khắc kim chiến pháp như mọi khi không thể dùng.” Đang cao độ tập trung chiến đấu, Alan thoáng có như vậy suy nghĩ.

Chơi thuốc nổ tại tình cảnh bị đông đảo Goblin vây quay thế này cũng thật không quá thích hợp.

Tốn tiền chỉ là việc nhỏ, nhưng vấn đề là rất dễ bị lan đến gần, hơn nữa lượng lớn ánh lửa còn có thể ảnh hưởng tầm mắt Alan. Cấp độ này chiến đấu nói chung vẫn còn phụ thuộc nhiều vào thị lực.