Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 30: Nghịch tập là không thể nào




Chương 30: Nghịch tập là không thể nào

"Goobbbaaahhhhhhh."

Con Goblin đầu tiên xông ra tới lối ra, cái mũi xấu xí hít lấy hít để từng ngụm không khí, nhưng nó còn chưa kịp vui mừng thì...

Một tiếng rít vang lên. Cả người từ eo trở xuống đều bị cắt đứt. Máu tươi tràn ra sàn đất lênh láng. Hai phần thân thể còn thỉnh thoảng do bản năng co giật vài cái.

"Gooobbaaahhhh."

Tiếp đó những con Goblin còn lại lần lượt ra tới cũng chịu chung số phận. Tiếng v·ũ k·hí chém vào xương thịt trầm thấp vang vọng liên tục, như hình thành một giai điệu t·ử v·ong.

Alan trước giờ dùng thuận tay nhất chưa bao giờ là thuốc nổ hay độc dược gì, mà chính là kiếm thuật được hắn trui rèn tới cực hạn.

Hoàn toàn không có động tác dư thừa, cứ một kiếm vung ra là đã lấy đi một hay cùng lúc nhiều sinh mạng của những con Goblin xấu xí. Trong mắt Alan dần nhuộm lấy sát khí nồng nặc.

Trong không gian mờ tối, ánh chớp màu đen lập lòe. Lily không hiểu sao lại cảm thấy cảnh sắc trước mắt có một vẻ mỹ cảm kỳ dị.

Quang cảnh 'Nhất phu đương quan, vạn nhân mặc địch' cũng không hơn gì thế này mà thôi.

"Keng!" Không gian vang lên tiếng v·a c·hạm của kim loại. Alan đang khai vô song bỗng chốc bị tạm dừng.

Cả người hắn do lực đạo đánh vào hơi trượt về phía sau một đoạn.

"Goblin Champion! Còn là ba con."

Nhìn trước mắt mấy cái ma vật tinh anh cao lớn ít nhất gấp ba lần mình xuất hiện, vẫn là ngực giáp v·ũ k·hí đầy đủ. Khẽ vuốt một chút hơi tê tê cánh tay, Alan không những không cảm thấy e ngại, mà còn nhếch miệng cười:

"Chư thần a, có phải hay không quá xem thường ta..."

Dù cho Goblin Champion sức mạnh có thể tương đương với mạo hiểm giả cận chiến cấp Silver, nhưng trong mắt hắn cũng chỉ có vậy.

Chỉ cần cho Alan một phút, hắn tự tin có thể vặn đầu của ba tên to xác này xuống làm banh đá.

Nhưng mà, còn một đống Goblin bình thường liên tiếp lao ra đi cùng trong cái không gian bị giới hạn như vậy, thì chính xác là phiền phức. Hắn ước chừng cũng phải có hơn trăm và còn không ngừng tăng thêm.



Măn mắn là, Alan cũng không phải một thân một mình. Cho nên, đã tới lúc dùng kế hoạch B.

"Lily, làm đi!"

Alan hô to, thân hình cũng cấp tốc lùi lại.

"Hỡi địa mẫu từ bi... Xin người hãy bảo vệ những kẻ yếu ớt như chúng con..."

Thiếu nữ cao giọng ngâm nga, thanh âm thần thánh lại dịu êm. Nguyên tố trong không khí cấp tốc bị khiêu động.

"... Bằng sức mạnh của đại địa." 【Protection】

Màn sáng phòng hộ xuất hiện trong chớp mắt, liên tiếp từng tiếng v·a c·hạm vang lên, lũ Goblin đang lao nhanh b·ị đ·âm vào bức tường ánh sáng đến bể đầu chảy máu.

Mũi tên, v·ũ k·hí liên tục đánh mạnh vào màng sáng. Ba con Goblin Champion dẫn đầu cũng tức giận gào thét. Chỉ trong chốc lát màng phòng hộ lại bắt đầu hiện lên vài khe nứt. Nhưng mà, có vẻ chúng nó đã quên mất Alan tồn tại.

Từng thanh phi đao lại bay ra, Alan tới gần dùng kiếm cà một lượt, lại thêm mười mấy con Goblin ngã xuống. Đám Goblin Champion cũng thoáng bị bức lùi lại.

Có điều, so với lượng Goblin đông đảo ngày càng tăng thì vẫn không thấm vào đâu.

Phước lành Protection rất hữu dụng ở chỗ là khi dựng lên, bên ngoài bất kỳ vật thể gì cũng không thể tiến vào, nhưng bên trong ra ngoài thì vẫn có thể công kích. Kỹ năng độc đáo như vậy nếu dùng ma pháp là khó thể nào làm được.

"Lũ da xanh này ỷ số lượng đông đảo vẫn không muốn mệnh mà lao lên a."

Tuy nhiên, xem ra số lượng cũng đã đủ rồi.

"Tiếp tục đi." Alan hơi nhấc tay ra hiệu cho thiếu nữ.

Lời cầu nguyện như tiếng ca lại vang lên.

"Hỡi địa mẫu từ bi... ..." 【Protection】

Lại thêm một bức tường ánh sáng được dựng lên, lần này là ở phía sau đám ma vật đang gào thét. Hơn trăm Goblin hoàn toàn đã bị giam lại trong sảnh đường được phong bế.



Bọn chúng thậm chí còn chưa kịp ý thức được chuyện gì xảy ra, Alan lại móc ra một đám đồ chơi quen thuộc. Dầu hỏa, đạn khói liên tục châm lửa rồi ném vào không gian đã bị bịt kín.

Chiêu này nói tới cũng là học từ lão âm hàng Goblin Slayer. Alan hạ quyết tâm chưa xông khói c·hết đám xấu xí này là sẽ không bỏ qua.

...

10 phút qua đi...

Ngạt thở mà c·hết là cái cảm giác gì?

Alan thật không muốn đi cảm thụ, nhưng đối với đám Goblin, chỉ có thể nói một chữ thảm để hình dung.

"Ho..ho..." Lily hô hấp trở nên gấp gáp, trên trán lấm tấm chút mồ hôi.

Duy trì màn sáng bảo hộ vẫn luôn hoạt động cũng khá tiêu tốn ma lực và tinh thần. Bây giờ sợ rằng không thể nào dùng ngay được lần thứ ba phước lành. Nàng có thể kiên trì tới giờ được đã là rất tốt.

Tiếng va đập và kêu gào đã hoàn toàn biến mất.

"Crack!"

Vài tiếng như gương vỡ vang lên, màng sáng phòng hộ tan thành từng mảnh biến mất trong không khí. Báo hiệu cho một cuộc chiến đến hồi kết thúc.

"Alan tiền bối! Chúng ta thành công..."

"Nhưng mà... không ngờ phước lành Protection đáng lẽ nên dùng để bảo vệ mà lại..." Thường thức của thiếu nữ một lần nữa lại b·ị đ·ánh vào.

Tuy nhiên, vẻ mặt mỏi mệt của Lily cũng hiện lên một tia ý mừng. Cùng Alan chiến đấu trong cảnh tượng hoành tráng như vậy, thiếu nữ tay mới vẫn ẩn ẩn có chút kích động.

Trái lại, Alan chưa hề biểu lộ chút vui sướng nào, ánh mắt vẫn nhìn chăm chú về phía trước.

Không khí đột nhiên vang lên tiếng xé gió, trong hoàn cảnh yên tĩnh là như vậy rõ ràng. Hắn nhạy bén bắt được trong màn khói lóe lên một tia hàn quang.

Chiếc rìu to đâm sầm vào trụ đá, mảng lớn đá vụn vẩy ra, khiến vách tường có hơi rung động.



Lúc này, Alan cũng đã sớm kịp thời tránh qua bên cạnh, tay trái còn ôm lấy một cái mảnh khảnh vòng eo.

Không để ý khuôn mặt thiếu nữ lần nữa nóng ran vì ngượng ngùng, Alan giương mắt nhìn lại, trong giọng nói mang theo một chút mỉa mai.

"A, ta cũng đoán được!"

Từ lần đụng độ con Arachas khổng lồ về sau, hắn vẫn luôn ghi nhớ phải đề phòng bị ăn cái thiệt thòi 'nghịch tập'.

Từng tiếng bước chân nặng nề hiện tại mới nổi lên. Ba thân ảnh cao lớn lần nữa đập vào trước mặt hai người. Tuy nhiên hình dáng của lũ Goblin Champion giờ phút này có vẻ cực kỳ thê thảm.

"Goobraaahhhh." Hơi thở gấp rút khàn khàn như bị tiêu hao thể lực quá độ.

Trên thân thể bọn chúng tràn đầy vết tích nám đen, mùi thịt khét lan tỏa trong không khí. Khuôn mặt vốn xấu xí càng thêm vặn vẹo, tràn đầy đau đớn, phẫn nộ và bạo ngược.

Cũng không nói thêm cái gì. Alan bước về phía trước, tốc độ từ chậm rãi dần chuyển sang nhanh chóng.

Áo bào đen phần phật lướt qua trong gió.

Thanh kiếm đen trên tay phải kéo lê ma sát trên nền đá thành một cái rãnh dài, còn bật ra vài tia lửa.

"Muốn tiêu diệt kẻ địch, nên trước khiến cho hắn điên cuồng, mất đi lý trí."

Phẫn nộ đôi khi có thể cho thêm đám Goblin Champion thêm chút sức mạnh để phát huy, nhưng có điều đối mặt bọn chúng lại là một vị có kiếm kỹ đăng đỉnh nhân loại, Alan.

30 giây chưa tới,

"Goo...bra.....a..."

Con Goblin Champion cuối cùng bị bêu đầu, trước khi c·hết chỉ còn kịp kêu rên thêm vài tiếng.

"Bây giờ chúng ta làm gì đây, Alan tiền bối?" Lúc này trong đôi mắt Lily tràn đầy sùng bái.

Cư xử luôn phong độ, bộ dáng anh tuấn, thêm có đầy đủ trí tuệ và cường đại. Alan quả thật đã bắt đầu làm xao động con tim của nữ tư tế trẻ tuổi .

"Chờ!" Alan ngắn gọn đáp lại.

"Phải mất hơn nửa tiếng để mê dược trong không khí tiêu tán hết."

"Lúc đó chúng ta lại đi vào xử lý lũ Goblin còn sót lại!"