Chương 3: Hắc ám thế giới
Đại lục vô danh, thành Bedford.
Đây là một tòa thành cỡ lớn, ước chừng hơn vạn dân cư, so với chỗ Alan, một cái thị trấn Boone nho nhỏ không biết phồn vinh hơn nhiều ít lần.
Đường phố sạch sẽ, khắp nơi đều có người qua lại, hàng loạt các hàng quán bày đủ loại thức ăn đa dạng, muôn màu muôn vẻ.
Alan chậm rãi đi dạo, tay cầm một chuỗi thịt nướng gặm say sưa, vừa đi vừa thỉnh thoảng quan sát một chút người đi đường xung quanh.
Sáu tháng, hắn đến thế giới này đã có hơn sáu tháng.
Thế giới này, văn minh phát đạt không khác chỗ Đại lục Europia là mấy, cũng có rất nhiều chủng tộc như Dwarf, Elf, thú nhân. Nhưng điều làm Alan ngạc nhiên nhất lại là mâu thuẫn giữa bọn họ hoàn toàn không có trầm trọng như vậy.
Chỗ Đại lục Europia năm nào cũng có số lớn Thú Nhân b·ị b·ắt bán làm nô lệ, những miêu nương, thỏ nương xinh đẹp cái gì vẫn tính là hàng bán chạy.
Thậm chí thỉnh thoảng, xuất hiện một nàng Elf bị bán đấu giá với giá trên trời, có khi đủ mua mấy cái Nam tước lĩnh như của hắn. Quá khứ năm nào Alan cũng nghe đến c·hiến t·ranh giữa nhân loại và dị tộc, đặc biệt là thú nhân. Vài tháng một trận nhỏ, mấy năm một trận lớn.
Nhưng nhìn lại trên đường, từng chủng tộc khác biệt rao bán quầy hàng cười cười nói nói, hắn cảm giác thế giới này quá hòa bình rồi.
Ở đây cũng được một thời gian, Alan mới biết được thì ra giữa các chủng tộc tương đối hòa bình là có lý do.
‘Ma vật’ đây là cách gọi cho ma thú và những chủng tộc thù địch với nhân loại và đồng minh (tức là thú nhân, Dwarf, và Elf nói chung). Như Vampires, Ghouls, Lamias, Slime, ... và đặc biệt nhất là Goblin.
Tại sao lại là Goblin? Đó là phải kể đến lúc tới thế giới này Alan tại trong quán rượu nghe được một ngâm du thi nhân hát vang một đoạn truyền kỳ 【Goblin Slayer】.
Lúc đó hắn lập tức nhận biết đây là thế nào một cái thế giới. Một cái thế giới mà thiếu nữ xinh đẹp chuyên bị Goblin luân phiên xxx, thiếu nam ngây thơ bị Goblin bắt làm lương thực. Quả thật là một hắc ám thời đại.
Dừng bước tại một kiến trúc gần trung tâm thành, Alan có thể nghe loáng thoáng bên trong vài tiếng la hét hữu lực.
“Hắc, Alan ngươi hôm nay tới trễ a.”
Đi tới là một gã trẻ tuổi tóc nâu nam tử, trên mặt còn lấm tấm tàn nhan tuổi dậy thì, tràn đầy sức sống, hắn mặc một bộ huấn luyện kỵ sĩ y phục, bộ giáp chỉ đơn giản bao trùm vai và phần trước ngực.
“Rick, thủ tục tại công hội hơi tốn chút thời gian.” Alan nhẹ nhàng đáp, tiện tay móc trên cổ thẻ bài có khắc chữ “Porcelain” (sứ cấp).
“Thật hâm mộ ngươi sớm như vậy có thể trở thành mạo hiểm giả.” Rick liếc mắt nhìn tấm thẻ bài với vẻ khát khao.
Cái thế giới này cuộc sống nhân loại luôn thường xuyên bị đe dọa bởi ma vật, ma vật như g·iết hoài không hết, lâu lâu lại còn có một đống dungeon gieo rắc nguyền rủa xuất hiện, bởi vậy hầu hết các chiến sĩ mục tiêu là trở thành một “mạo hiểm giả”.
Như trước mắt nam hài trẻ tuổi này, Rick luôn ước mơ trở thành một vị mạo hiểm giả cấp Silver.
Tên hài tử nhà thợ rèn này, bạn mới của Alan, suốt ngày cứ bên cạnh hắn lải nhải kể nào là dũng giả trong truyền thuyết thảo phạt ma vương, anh hùng đánh bại cự long, sau đó cưới công chúa, đi lên nhân sinh đỉnh phong các thứ.
Nhưng theo Alan thấy, tiểu tử này tính cách xốc nổi, thiên phú cũng bình thường, còn không như bản thân có bật hack.
Vậy nên đừng nói cấp Silver, đối phương còn sống mà lên được Rank 9 Obsidian không còn là một vấn đề. Rick tốt nhất là đừng nên trở thành cái gì mạo hiểm giả.
“Làm thợ rèn không tốt sao, cứ nóng lòng đi đưa tặng Goblin dự trữ lương làm gì. ” Alan cảm thán, có chút im lặng nhìn về phía nam hài vẫn còn đang hưng phấn cùng mình trò chuyện.
Công Hội Mạo Hiểm Giả đẳng cấp phân làm mười cấp:
Rank 1: Platinum
Rank 2: Gold
Rank 3: Silver
Rank 4: Bronze
Rank 5: Ruby
Rank 6: Emerald
Rank 7: Sapphire
Rank 8: Steel
Rank 9: Obsidian
Rank 10: Porcelain.
Trong đó Silver là cấp cao nhất mà bình thường mạo hiểm giả có thể đạt được theo nhiệm vụ tích lũy, cấp Gold thì phải có cống hiến to lớn cho một quốc gia mới được đề cử.
Còn về Platinum, Alan chỉ nghe được chỉ có một loại người duy nhất được ban cho đẳng cấp như thế, đó là 【Dũng giả】(hero) nhân vật thảo phạt ma vương giải cứu thế giới.
“Dũng giả... khẳng định Là【Siêu Phàm】 chân chính, thậm chí là đạt tới【Hoàn Mỹ】. ” Alan thầm nghĩ.
Còn về tại sao không phải là cấp độ Hoàng Kim【Truyền Kỳ】? Đây là một lạch trời, đẳng cấp Truyền Kỳ đã hoàn toàn vượt ra khỏi ngưỡng cửa của nhân loại, không phải thiên phú đơn thuần có thể đạt tới.
Hoàng kim sinh mạng thể cường đại có thể công kích và di chuyển với tốc độ ánh sáng, thậm chí đánh chìm đại lục chỉ trong chớp mắt, không khác gì thần linh đi lại nhân gian.
Thực tế hầu hết “thần linh trời sinh” “cổ long thuần huyết” cũng chỉ là cái cấp độ này. Bạch ngân【Hoàn Mỹ】cấp cùng lắm chỉ có thể thu phát hơn gấp vài trăm lần tốc độ âm thanh, một kích bổ núi phá thành còn được chứ so với tốc độ ánh sáng kém xa lắm.
Còn mạnh hơn một bậc, sinh mạng thể cấp【Vũ Trụ】thì chỉ có trong thần thoại những vị chủ thần đứng đầu nhất, thần vương như Zeus, Odin may ra mới đạt tới, giơ tay nhấc chân là lay động cả sao trời.
Không để ý tới Rick nữa, Alan đi tới phòng thay đồ đổi sang một bộ luyện tập trang phục. Đây là trang phục mà Bedford kỵ sĩ đoàn cho học đồ mượn.
Từ lúc xuyên vào thế giới này bắt đầu, hắn may mắn xuất hiện cách thành Bedford không xa lắm. sau khi vào thành lại lang thang nửa ngày, Alan cầm hết những thứ quý giá mang theo đổi thành tiền tệ, sau đó nộp một số tiền tham gia lớp huấn luyện cho kỵ sĩ. Nhằm chống lại ma vật ngày càng lan tràn, thành trấn nào cũng có mở những chỗ tương tự.
Túc chủ: 【Alan Lawrence】
Cấp bậc: 【Hắc Thiết Nhân Loại】
Thể chất: 【7】
Năng lượng: 【1】
Tinh Thần: 【7】
Kỹ Năng: 【Kiếm Thuật lv3(2/100)】【Ma lực】【Ma pháp lv1(12/100)】...
Hệ Thống Năng Lượng: 【2 FE】
Thế giới xuyên qua: 【Đại lục Europia】【Goblin Slayer】
Nói tới hắn học được ma pháp kỹ năng cũng là do may mắn có tinh thần chỉ số ban đầu vượt qua giới hạn là 6, tuy không cao nhưng cũng đủ để cho Alan tiếp xúc với nguyên tố lực lượng hình thành ma lực.
Alan tại Công Hội Mạo Hiểm Giả từng giúp một ma pháp sư học đồ trẻ tuổi một chút bận rộn, từ đó lấy được một chút chỉ dẫn và một quyển sách nhập môn ma pháp, tuy nhiên chỉ có 【Ánh sáng thuật】và 【Nhóm lửa】hai cái ma pháp.
Lúc đó hắn mới phát hiện cái hệ thống rác rưởi này còn có thu thập dữ liệu và quay video công năng. Nhờ vào đó mà Alan cũng miễn cưỡng xem như có thêm một kỹ năng hữu dụng “Đã gặp là không quên được”.
Tìm kiếm một góc vắng vẻ, Alan cầm kiếm bắt đầu hàng ngày luyện tập.
Kiếm thuật +0.001, +0, +0, +0, +0.005, ... Hàng loạt những nhắc nhở từ hệ thống vang lên theo mỗi lần Alan làm một động tác. Đây là hệ thống số liệu hóa chỗ tốt.
Mồ hôi dần dần lấm tấm, cơ bắp cũng bắt đầu mỏi mệt nhưng Alan chỉ cảm thấy trong lòng vui sướng, vì có thể biết mình mỗi giây đều trở nên mạnh mẽ.
“Hệ thống này thật ngu ngốc khi không có vấn đáp trí năng nhưng cũng có công dụng của nó sao. ”
Mỗi lần rèn luyện đều sẽ nhảy lên một chút độ hoàn thành, từ chỉ số độ hoành thành mà biết được động tác, phương pháp huấn luyện đúng hay sai. Như có một người thầy bên cạnh lúc nào cũng nhắc nhở mỗi khi làm lỗi.
“Đây coi là gì? Bên mình một cái lão gia gia ít nói.”
【Cung Đình Kiếm Thuật lv1】đã biến thành 【Kiếm Thuật Lv3: Kiếm thuật hóa phức tạp vì đơn giản, điều khiển kiếm như cánh tay sai khiến, độ chuẩn xác cực cao】
Đừng nhìn chỉ là lv3, đây đã là đẳng cấp không tầm thường, nếu lv1 là nhập môn thì lv2 đã là thuộc về tinh anh phạm trù, lấy một địch mười mấy cái loại này.
Còn về kiếm thuật lv3, đã là đẳng cấp của nhất đẳng kiếm sĩ nổi danh, quăng vô chiến trường là khai vô song, luyện đến cao thâm (% tiến độ cao) lấy tướng địch thủ cấp như lấy đồ trong túi.
Tiếc là, tới lv3 Alan phát giác kiếm thuật chỉ đơn thuần rèn luyện thì cực kỳ khó tăng thêm.
Đương nhiên lớp huấn luyện chỉ nhằm chủ yếu là vào kỹ năng, còn thể chất tăng thêm thì... Là do “khắc kim”. Nói đúng hơn là do bồi bổ bằng “ma thú” thịt.
Không giống với chủ thế giới Đại lục Europia ở thị trấn Boone, hắn từ nhỏ tới lớn ăn qua ma thú thịt, số lần đếm được trên đầu ngón tay, phần lớn hàng hóa đều bị những thế lực lớn và quý tộc lũng đoạn.
Trái lại, do ma vật trên thế giới này rất nhiều nên ma thú thịt trên thị trường chỉ cần có đủ tiền là có thể mua được.
Tuy nhiên số tiền tiêu tốn là một con số khổng lồ, quả thật “nghèo văn phú vũ” a.
Hắn đăng ký trở thành mạo hiểm giả ngoài ý nguyện luyện tập chút thực chiến, một phần cũng là vì trong túi ngượng ngùng.
“Còn ăn không ngồi rồi là tháng sau có thể bị dọn nhà làm kẻ lang thang. ” Alan than thở.