Chương 3: Emerald Wind
Người bên thương đội ngày càng ít, từ ban đầu gần trăm binh lính, tới bây giờ còn đứng vững đã chưa tới hai phần ba.
Phía kẻ tập kích thì tuy có người b·ị t·hương, nhưng chưa hề giảm quân số chút nào.
Lợi thế có vẻ áp đảo nghiêng về một bên, có điều theo Alan nhận xét thì…
Nhóm tập kích lần này, đa phần là phải cắm!
Alan dùng tinh thần lực cảm nhận rất rõ ràng, hai cỗ ma lực vẫn còn ẩn giấu trong thương đội chưa hề ra tay, trong số đó thậm chí… còn có cả một đối tượng với sức mạnh áp đảo.
Khí huyết cô đọng, ma lực so với những người khác mạnh hơn một mảng lớn. Alan khẳng định rằng đối phương đã vượt qua tiêu chuẩn của Chiến Thuật Cấp!
Chiến Thuật Cấp, trong các vương quốc đã tính là cường giả đứng đầu, thường được các đại quý tộc và vương thất cho đảm đương nhiều chức vụ quan trọng, trừ lúc thi hành nhiệm vụ thì rất ít xuất hiện trước công chúng.
Ma pháp kỵ sĩ thông thường gặp phải Chiến Thuật Cấp, nếu lựa chọn đối chiến e rằng chỉ miễn cưỡng chống được phút chốc là sẽ thảm bại.
"Hơn nữa kẻ cầm đầu bên thương đội… cũng thật đủ ngoan độc a. " Alan thầm cảm thán.
Thực lực mạnh mẽ nhưng lại không chịu ra tay từ đầu, mà dùng mạng của binh lính bình thường để thăm dò, đồng thời tiêu hao thể lực và ma lực kẻ địch.
Tiết tấu kiểu này, là muốn bắt sống cả đám?
"Đi đêm có ngày gặp ma. Đám giặc c·ướp này… thật quá xui xẻo. "
Đương nhiên, thực tế không phải người nào cũng sở hữu năng lực quan sát như Alan, một kẻ từng đảm nhiệm vị trí đại boss sau màn.
Nhận ra ma pháp kỵ sĩ phe mình bị hạ gục, đám binh lính còn sống sót hoảng sợ, vội vã triệt thoái về phía sau.
"Lập tức bỏ v·ũ k·hí xuống, đầu hàng không g·iết!" Thấy bên mình gần như hoàn toàn chiến thắng, Robin kích động hô to.
Đám người tập kích hiện tại đã tụ tập lại cùng nhau. Nhiều cá nhân thậm chí sáng rực hai mắt nhìn về phía đống hàng hóa sắp trở thành chiến lợi phẩm, được chất đống trên xe ngựa.
"Thành công…” Chứng kiến không có ai t·hiệt m·ạng do mình sắp xếp chiến thuật, Ellie có hơi yên lòng.
Mũ trùm đầu của nàng trong chiến đấu đã vô tình bị hạ xuống, hiển lộ ra mái tóc vàng óng hấp dẫn mọi ánh mắt.
Gò má trắng tuyết nhiễm lên một chút hồng nhuận do vận động liên tục. Lông mi thon dài với con ngươi lạnh lùng xen lẫn vài phần mị ý.
Quả thật là một thiếu nữ xinh đẹp quyến rũ. Và đặc biệt nhất là đôi tai hơi nhọn so với thường nhân, không gì khác ngoài tượng trưng cho thân phận của nàng, một Half-elf.
"Ellie tỷ tỷ, chúng ta thắng lợi!" Anna không kịp chờ đợi mà nhào vào lòng người chị gái để nhận được an ủi.
Mặc dù chứng kiến cảnh g·iết chóc không chỉ một lần, nhưng hiền lành như thiếu nữ quả thật khó có thể mà quen thuộc được mấy cảnh máu me.
Khẽ vuốt ve lấy phần lưng Anna còn hơi run rẩy, cặp mắt xanh thẫm như bảo thạch của Ellie tràn ngập cưng chiều.
Khác với sự hưng phấn của phần lớn đồng đội, tính tình vốn cẩn thận, Gin cầm lấy v·ũ k·hí cảnh giác lại gần tên ma pháp kỵ sĩ dường như đã sa sút tinh thần.
Từng trải qua chiến đấu sinh tử, thiếu niên tất nhiên hiểu được, những lúc thế này thì càng không nên nhân từ nương tay.
Có điều,
Sát khí kinh khủng đột ngột khóa chặt khiến cơ thể Gin theo bản năng cứng lại.
Tiếp đó, khi mà phần lớn những người còn lại chưa kịp phản ứng gì, âm thanh do binh khí v·a c·hạm đã vọng đinh tai nhức óc.
"Ngươi… " Cố gắng bình ổn hô hấp, gương mặt Gin vô cùng kinh hãi nhìn về phía kỵ sĩ trung niên đột ngột xuất hiện.
Lúc này hắn đã b·ị đ·ánh lùi về phía sau một đoạn, dư ba của v·a c·hạm làm thiếu niên cảm thấy xương cốt mình tán giá, không nhịn được mà quỳ một chân trên đất.
"William các hạ!" Viktor lúc này cũng đã lần nữa cầm lên một thanh trường kiếm.
"Ngươi lui xuống hộ vệ bên xe ngựa của thiếu gia. Ở đây giao cho ta!" Willam hơi lắc đầu.
Chưa hề có ý định cho đối thủ thở dốc, hắn lần nữa áp sát.
Tiếc rằng chưa đợi hắn kịp tung ra chiến kỹ, trực giác chiến đấu làm cho vị kỵ sĩ cường đại này theo bản năng hướng bên cạnh vung kiếm.
Ma lực ly thể, tạo ra trảm kích dễ dàng đánh nát vụn từng cây băng tiễn sắc nhọn.
"Ma pháp kỵ sĩ? Lại còn có một người."
Chuyển động bị cắt đứt, William hơi liếc về phía thiếu nữ trẻ tuổi vừa mới phát ra công kích.
Bị ánh mắt tràn đầy lực áp bách đảo qua, Anna chỉ thấy mình như rơi vào hầm băng. Khuôn mặt xinh xắn cấp tốc tái đi.
Mặc dù nàng cũng có thiên phú ma lực, nhưng thiên về hỗ trợ với trị liệu là chính, sức chiến đấu so với Gin thực tế kém xa lắc.
Dáng vẻ như tay mơ trên gương mặt Anna, tất nhiên không thể qua mắt được William, người từng lăn lộn trên vô số chiến trường. Kỵ sĩ trung niên này lập tức tạm thời chuyển mục tiêu.
Cản trở tất nhiên xuất hiện. Nhiều tiếng xé gió rít gào, theo sát là những thanh âm trầm đục do v·a c·hạm.
Xem những mũi tên từ Ellie bắn vào trên người như không tồn tại, tinh thần William đã khóa chặt lấy Anna.
Tuy cung thuật từ đối diện làm William thoáng kinh diễm, có thể bắt kịp chuyển động đồng thời chính xác nhằm vào nhiều chỗ yếu ớt trên cơ thể một ma pháp kỵ sĩ như hắn, nhưng đây đã là cực hạn. Vũ khí bình thường là không thể nào phá được ma lực phòng hộ bao trùm toàn thân.
Tất nhiên cũng có một số đồng bạn của Anna can đảm ngăn cản. Nhưng trước thực lực áp đảo từ một ma pháp kỵ sĩ đạt tới Chiến Thuật Cấp, phản kháng chỉ lộ ra tái nhợt vô lực.
Tiếng xương cốt đứt gãy làm lòng người lạnh lẽo, mấy thành viên đều được xem là tinh anh trong binh lính bình thường ôm người nằm quằn quại, máu tươi thấm đẫm từng phiến cỏ. Mặc dù kết quả này đã là William cố tình nương tay. Theo mệnh lệnh, hắn chỉ cần giữ cho người sống là được.
"Đừng.. Đừng tới đây…" Ma pháp cũng chưa kịp phóng. Anna sợ hãi tới nỗi khóc lên. Thiếu nữ điềm đạm đáng yêu làm ai thấy đều phải thương tiếc.
William tất nhiên đã sớm qua cái tuổi biết thương hoa tiếc ngọc. Lực uy h·iếp của ma pháp nên bị loại bỏ càng sớm càng tốt.
"Anna, mau lui lại!" Thú nhân Bruno không còn do dự mà cuồng hóa.
Giờ phút này, hắn nhận thấy như có nham tương chảy xuôi trong huyết dịch, tiếng tim đập liên hồi có thể nghe được vô cùng rõ ràng, theo đó là lực lượng tuôn trào.
Chiếc búa khổng lồ được huy động như vũ bão. Lực p·há h·oại đã không thua kém gì ma pháp kỵ sĩ thông thường dùng ra chiến kỹ.
Đối mặt với sức mạnh tăng vọt bây giờ của Bruno, dù là ma pháp kỵ sĩ như Viktor, cũng sẽ phải bất đắc dĩ mà tạm lánh đi phong mang.
Tuy nhiên,
"Dù có man lực, thì vẫn là dã thú mà thôi." Đối mặt thế công, trong mắt William thoáng hiện lên chế nhạo.
Dưới chân chợt gia tốc, thân hình vị kỵ sĩ này trước cặp thú đồng của Bruno, đã hóa thành tàn ảnh khó bề phân biệt.
Theo thời gian, từng v·ết t·hương dần dần hiện lên ở khắp mọi chỗ trên cơ thể nam thú nhân, máu tươi tung tóe.
"Có giỏi thì đừng trốn!!!" Con ngươi sung huyết, thú nhân báo tộc lại tăng thêm sức mạnh. Mặt đất bị đập ra thành từng hố to.
Đột nhiên, một vệt sáng lóe lên.
Lúc Bruno ý thức được chuyện gì xảy ra, thì cơn đau đớn tột cùng đã ập đến.
Trước ngực, là một v·ết t·hương cắt ngang, còn bốc lên mùi khét nồng nặc. Thân hình cao to chậm rãi ngã gục.
Tonitrua incantationem! (Thunder Enchantment)
Chậm rãi hạ xuống trường kiếm còn bắn ra vài tia điện quang, William dời ánh mắt sang thiếu niên tóc xám, người lần nữa đã đứng dậy chắn trước mặt Anna, khuôn mặt trẻ tuổi chứa đầy kiên định.
"Ngươi… đáng lẽ nên trực tiếp gục xuống thì tốt hơn, ít ra sẽ không phải chịu thêm đau đớn." Vị kỵ sĩ này chợt nhếch miệng, không rõ là đang thưởng thức hay cười nhạo thiếu niên không biết tự lượng sức mình.
Chứng kiến muội muội được đồng bạn bảo hộ, Ellie thoáng thở phào, nhưng ngay lập tức lại trở nên vô cùng lo lắng.
Sau vài đợt đụng độ, thiếu niên tóc xám một lần nữa b·ị đ·ánh bay.
Lần này đến cả áo giáp trên người Gin cũng đã chịu b·ạo l·ực đập lõm xuống.
"A… " Máu tươi rỉ ra khóe miệng.
"Gin!! Ngươi… không sao chứ?" Anna vội vã chạy tới, gương mặt đáng yêu đã bắt đầu ươn ướt.
Thiếu niên to mồm Robin cũng lắp bắp kinh hãi.
"Này này… đùa giỡn đi. Đến Gin mà vẫn không phải đối thủ?"
Gin xem như là người mạnh nhất trong số đồng bạn, mà nhanh như vậy b·ị đ·ánh nằm xuống. Nhóm người mình, nhất là chiến lực chỉ so binh lính bình thường khá một chút như hắn, chẳng lẽ lần này sẽ phải tiêu tùng?
Nghĩ tới đây, từng giọt mồ hôi lạnh bất tri bất giác lan tràn trên trán.
Ngay lúc này,
"Chư vị, ngừng ở đây rồi!!"
Như nhận được tín hiệu, những binh lính còn sót lại, lập tức tổ kiến lại trận hình, hình thành thế bao vây đối với nhóm người của Ellie.
Tình thế trong phút chốc đã được nghịch chuyển.
Màn che của chiếc xe ngựa hoa lệ được kéo ra, một người trẻ tuổi với phong thái ung dung bước xuống.
"Xem ra các ngươi đúng là nhóm người gần đây chuyên gây rối ở các lãnh địa, c·ướp b·óc các đoàn xe chở nô lệ đi?"
"Thiếu gia Ivan!" William hơi khom người.
Viktor cũng chịu đựng đau đớn trên người, nhích lại gần cung kính hành lễ.
"Ha ha, không lẽ là tính học theo màu lục bảo chi phong (Emerald Wind) trước đây, bày đặt đóng vai hiệp sĩ c·ướp người giàu chia cho người nghèo?"
Mặc dù Ivan chỉ thuận miệng vui đùa, nhưng thực tế lại khiến đoàn người của Ellie xao động trong chốc lát.
Emerald Wind - Veronica Faemoira, đây là đối tượng truy nã hàng đầu tại Othait lẫn các vương quốc ở phương bắc. Từng ngang nhiên s·át h·ại một vị quý tộc trước mặt công chúng, đây đã là công khai thách thức tới sự thống trị của các lãnh chúa.
Kết quả, hầu hết các bá tước, thậm chí vương thất đều tích cực phái ra lực lượng lùng bắt. Bây giờ tuy danh tiếng đã qua, nhưng giá treo thưởng của nàng đã bị đẩy lên tới cả hơn ngàn kim tệ.
Nếu người nào bị phát hiện có mối quan hệ với màu lục bảo chi phong, thật sự không dám tưởng tượng tới hậu quả.
Nghĩ tới đây, Robin, Bruno, cho tới Ellie, cũng hơi đổi sắc mặt.
Duy chỉ có Anna, nàng theo bản năng gồ lên gò má tính phản bác thứ gì, nhưng lại bị Ellie nhanh nhẹn dùng tay bịt lại miệng.
"Ô…ô… " Thiếu nữ đáng yêu biệt khuất kêu rên.
"Veronica… " Gin trong phút chốc lâm vào chút hồi ức.
Đối với thân ảnh xinh đẹp từng chỉ giáo cho mình bước lên con đường ma pháp kỵ sĩ. Trong nội tâm thiếu niên ngoài cảm kích, thì dường như còn xen lẫn vài phần tình cảm mông lung.