Chương 20: Thời đại thay đổi
Vài ngày sau,
Bước xuống từ trực thăng, thủ tướng Nhật Bản Tsukikage Bakuga với tâm tình trầm trọng nhìn về phía phế tích trước mặt.
Device hình quả cầu thủy tinh hiện lên, hắn không nói một lời mà phát động năng lực.
“Hồi tưởng quá khứ!”
Hàng loạt những hình ảnh như cuốn phim xuất hiện trong đầu, lượng thông tin khổng lồ chen chúc xuất hiện khiến đôi mày vị thủ tướng này nhíu lại.
Không biết bao lâu, Bakuga mới mở mắt.
“Ngài rốt cuộc thấy được gì? ” Thanh âm bình tĩnh vang lên.
“Lực lượng đặc nhiệm PSYON, thanh gươm đỏ rực như máu, một đôi song kiếm, và một người trẻ tuổi... như đã đoán trước, là Liệt Phong Kiếm Đế. ”
“Không chi tiết hơn được sao?”
“Ha ha, ngươi nên biết, đối với những tồn tại xông phá vận mệnh... năng lực tiên đoán của ta là không có hiệu quả, Itsuki. ” Bakuga nở một nụ cười khổ.
Đối thoại với thủ tướng, người trung niên với vẻ mặt cứng nhắc lạnh lùng, Kurogane Itsuki, phụ thân của Ouma, cũng là phân hội trưởng của Liên Minh Ma Pháp Kỵ Sĩ tại Nhật Bản.
Tuy nhiên ngay lập tức, giọng nói Bakuga chợt trở nên nghiêm túc.
“Nhưng mà... thanh kiếm Blutsauger thuộc về Adam Goetia, ta khẳng định sẽ không nhận lầm! ”
Thân phận và hình dạng của cá nhân có thể g·iả m·ạo, nhưng mỗi Device vẫn luôn là độc nhất vô nhị. Trên thế giới này, đây là thường thức mà mọi Blazer đều phải công nhận.
“Xem ra những gì Ouma kể lại là sự thật... ” Itsuki lẩm bẩm.
Tsukiga Bakuga thở dài, hắn chưa chắc là người đầu tiên đến tìm hiểu, cũng sẽ không nhất định là người cuối cùng. Nhưng đổi lại là ai đi nữa, thì đều có thể xác nhận một điều.
“Bạo quân... thật sự đã trở về!”
Tâm trạng của vị thủ tướng này bây giờ không biết nên vui hay buồn, vui mừng vì thấy được tương lai c·hiến t·ranh giữa Liên Minh và Đồng Minh, cùng với Nhật Bản có thể sẽ thay đổi. Còn buồn rầu... Tyrant, là một kẻ hiếu chiến từng khởi xướng thế chiến II, ai biết đối phương sau bao nhiêu năm bị giam cầm sẽ tức giận gây ra chuyện gì điên rồ.
“Hy vọng tại thời đại này có ai sẽ ngăn được hắn a, ngài Ryouma... ”
...
Vương quốc Anh,
Đây là nơi tổng bộ của Liên Minh tọa lạc, và số lượng cường giả tụ tập, đương nhiên cũng là nhiều nhất.
Trong phòng họp tại tầng cao nhất,
“Norman, tin tức là sự thật?” Phân hội trưởng nước Pháp, Levi Ascarid không nhịn được mà chất vấn.
Không riêng gì nữ cường nhân cao lớn này, những người còn lại trong phòng cũng cảm thấy vô cùng hốt hoảng.
Ai tưởng tượng được, cái gọi là Phản Loạn Quân, trước giờ chỉ là một màn kịch mà cao tầng Liên Minh cùng với Đồng Minh bắt tay nhau dựng lên nhằm ngăn cản c·hiến t·ranh. Nhưng hiện tại, có vẻ như đùa giả mà lại thành thật, bạo quân thật sự đội mồ sống dậy.
Thế chiến II thảm thiết tới mức độ nào, mọi người ở đây đều hiểu rất rõ.
“Ngài có thể đoán ra được hành động kế tiếp của Tyrant sao?” Bây giờ đặt câu hỏi là phân hội trưởng của Estonia.
Norman Creed, Phi Dực Đại Pháp Quan (Winged Chancellor) hầu như mọi đại sự của Liên Minh đều là do vị một tay vị phó thủ lĩnh với đầu óc nhạy bén này đưa ra quyết sách.
Sở hữu chiến lực cũng cực kỳ cường đại, thần môn (Divine Gate) kết hợp 777 thanh Device tiểu đao định vị tọa độ, hắn có thể trong nháy mắt dịch chuyển khắp các nơi trên thế giới, thậm chí, giúp cho những người khác dịch chuyển. Tưởng tượng một đám Blazer cường đại tụ tập khi c·hiến t·ranh, xuất hiện liên tiếp ở khắp các nơi trên thế giới, thi hành chiến thuật hội đồng đánh nhanh thắng nhanh... nghĩ tới thôi đã đủ khiến địch nhân ngày đêm lo lắng hãi hùng.
Phải nói là dưới tình trạng lực lượng nằm tại thế yếu, Liên Minh vẫn có thể miễn cưỡng cầm cự được với Đồng Minh, công lao thuộc về Phi Dực Đại Pháp Quan cũng phải chiếm 3 phần.
Trầm mặc trong phút chốc, Norman Creed mới chậm rãi hồi đáp.
“Nếu ta là Tyrant... ta sẽ mau chóng tiếp thu và chỉnh hợp tất cả thế lực của Phản Loạn Quân!”
Hai thế lực lớn cố gắng che giấu sự thật, còn xây dựng ra một thế lực ngầm khổng lồ...
Bây giờ tốt lắm, thủ lĩnh trên danh nghĩa trở về, e là hàng loạt những phần tử nguy hiểm, và có khi đến cả đám nhà tư bản đều sẽ rất tự nhiên hưởng ứng, khóc lóc ôm đùi cầu chỗ dựa.
Nói thẳng ra Phản Loạn Quân trước giờ vài chục năm là đóng kịch? Cũng phải có người tin mới được a! Thủ lĩnh Tyrant còn sống sờ sờ ra đây, sức mạnh áp đảo sao có thể làm giả?
“Vậy thì... ” Một người khác lại do dự.
“Vậy thì chúng ta sẽ không ngại ngăn cản hắn thêm một lần, và lần này, là vĩnh viễn!!!” Vừa bước vào căn phòng, Bạch Tu Công Arthur Bright nghiêm nghị tuyên cáo.
“Các hạ!” Mọi người cuống quýt đứng dậy chào hỏi.
Lấy lực lượng quân sự hiện tại của Liên Minh lẫn Đồng Minh, mạnh mẽ hơn lúc thế chiến II đâu chỉ chục lần, cùng với tiến bộ vượt bậc về mặt khoa học kỹ thuật, Adam Goetia dù tỉnh lại cũng khó mà hoành hành bá đạo như trước.
Thời đại, đã thay đổi!
...
Thánh thành Mousaviza, đây từng là kiến trúc tráng lệ thuộc về người Do Thái, tiếc rằng đã bị hủy diệt trong thế chiến nên từ lâu vẫn được bỏ hoang.
Nhưng hôm nay, nơi đây chú định sẽ không còn bình tĩnh.
Từng cỗ khí tức lần lượt xuất hiện, cả Blazer lẫn người bình thường, ngàn người, vạn người, chục vạn người và hẵng còn đang tiếp tục gia tăng.
Tụ tập tại chỗ phần lớn chẳng phải là kẻ tốt lành gì, như t·ội p·hạm truy nã hoặc lính đánh thuê. Có điều tại thời điểm này, không có ai dám to tiếng hay gây sự.
Chỉ vì một thân ảnh khoác áo bào đen tại đỉnh kiến trúc cao nhất, như hòa tan vào bóng đêm. Yên tĩnh đứng đó cũng đã khiến người lông tóc dựng đứng, cố nhìn rõ khuôn mặt thì chỉ sẽ bị tinh thần lực nhiễu loạn tư duy, đầu óc chóng váng.
Đế vương t·hế g·iới n·gầm, Tyrant!
“Chư quân... ”
Giọng nói vừa mở, bão tố trỗi dậy, mây đen tụ tập trên cao nhanh chóng b·ị đ·ánh tan, lộ ra bầu trời với ánh trăng chiếu rọi.
Khẽ lên tiếng là thiên tượng biến đổi, đây là như thế nào một dạng vĩ lực. Đến cả kiệt ngạo bất tuần như Wallenstein hay thậm chí Desparado như Or-Gaule, giờ phút này đều phải khiêm tốn thấp xuống đầu.
“Người với người, sinh ra vốn là khác biệt, giàu có và nghèo khổ, siêu phàm và tầm thường...”
Thanh âm từ tốn, tràn đầy mị lực kỳ dị, như thể muốn điều khiển nhân tâm.
“Chính vì có phân biệt, mới có xung đột và b·ạo l·ực... Xã hội bình đẳng mới thật sự là nhất không công bình.”
“Thế nên... ta hỏi các ngươi... ”
“Sẵn sàng cho c·hiến t·ranh sao?!!”
Cảm nhận vô số cỗ ma lực theo lời nói kích động mà đột ngột bùng nổ, trong đó đến mấy chục cái không thua gì với Blazer đẳng cấp cao nhất, Alan khẽ mỉm cười.
Một lát sau,
Ánh mắt Kazamatsuri Kouzou nhìn về phía nam tử tóc đen đứng trước mình, trở nên vô cùng quái dị.
Chàng trai, ngươi mà thật sự đi làm khủng bố, khẳng định rất có tiền đồ đó a!
“Thủ lĩnh, không, Alan, nếu trực tiếp xung đột, e rằng... ”
Kouzou qua nhiều ngày chạy tới chạy lui làm thuyết khách với các đại tài phiệt, đã lôi kéo được phân nửa ủng hộ, nhưng lực lượng của Phản Loạn Quân vẫn còn ở thế yếu, bây giờ dốc sức đi tham gia chiến đấu quả thật không sáng suốt...
Ta có thể nói ra là vì Năng Lượng Vận Mệnh sao? Alan âm thầm trợn mắt.
“Kouzou, ngài không cảm thấy người dư thừa trong Phản Loạn Quân có vẻ hơi bị nhiều rồi ư? ”
Đối với vị chủ tịch bị mình kéo xuống nước, tương lai còn rất có khả năng trở thành cha vợ tiện nghi, tất nhiên là một trong, Alan không ngại tỏ ra vài phần thân mật.
“Ý ngươi là... ” Kouzou lập tức hiểu ý, ngay sau đó gật đầu tán thành.
Phản Loạn Quân đã xem như là sản nghiệp riêng của Alan, để vàng thau lẫn lộn, hết phần tử cực đoan lại tới gián điệp, đúng thật là không phù hợp. Tận dụng đi đồng quy vu tận với địch nhân là tốt nhất.
“Sắp xếp cụ thể thì phải nhờ ngươi rồi. Đúng, phía Đồng Minh nên ưu tiên! ”
“Không thành vấn đề! ” Làm nhà tư bản, mấy trò như vậy Kouzou từ lâu đã sành sỏi.
...