Chương 11: Thức tỉnh
Lời nói Naseem vừa dứt, không khí chấn động, thân ảnh kỵ sĩ che mặt bị bão cát bao phủ, tạo thành áp lực khiến cho di chuyển vô cùng khó khăn. Chẳng mấy chốc, gò núi nhỏ do áp súc từ cát hình thành, một ngôi mộ với bộ dáng kim tự tháp đứng sừng sững. Alan có vẻ như đã chịu tống táng.
Nhưng nhìn về phía cỗ quan tài mà mình vừa tạo ra, Naseem lại thấp giọng mỉa mai.
“Được rồi, đừng trang, lão tử biết ngươi không dễ c·hết như vậy?”
Giọng nói bất cần đời, nhưng ma lực toát ra ngoài cơ thể ngày càng trở nên dày đặc, hắn cũng đang chờ đợi thời cơ cho đối thủ sắp ló mặt thêm một đòn trí mạng.
Không khiến vị lính đánh thuê này thất vọng, ma lực trảm kích lóe lên. Có điều, uy lực của món quà lần này, đã không phải tùy tiện người nào đều có thể tiếp nhận được.
Công kích lan xa đến tận mười mấy cây số mới dần tiêu tán, tạo thành một khe rãnh chạy dài cắt ra vô số ngọn núi lớn nhỏ, thậm chí những đám mây trên bầu trời cũng bị chia thành hai nửa, và tất nhiên, còn bao gồm thân thể của Naseem.
Quan tài bằng cát bao phủ sụp đổ, tiếc rằng Alan chưa hề lộ ra chút vui mừng nào.
Thân thể vốn bị cắt ra làm đôi vẫn không thấy có huyết dịch chảy ra, thay vào đó là phân tán thành từng hạt cát đen rồi mau chóng tập hợp lại.
Chưa tới vài giây, tử thần sa mạc lại lần nữa hiện thân.
“Cũng đau đó, tên khốn!”
Dùng bàn tay bóp nát chiếc kính râm đã hỏng, nụ cười Naseem lúc này trở nên dữ tợn. Có điều, tâm trạng của hắn giờ phút này chỉ có càng thêm vui mừng mà không phải tức giận.
“Đã bao lâu... kể từ khi ta gặp được một đối thủ khiến toàn thân hưng phấn như vậy rồi... ”
Naseem Al-Salem, trong lịch sử lính đánh thuê mạnh nhất. Quá khứ, hàng loạt quốc gia tại vùng Trung Đông từng liên hợp lại thảo phạt nhưng lại bị một mình đối phương đánh cho tan tác.
Gặp đối tượng ngứa mắt là rút cạn máu, sở hữu sức mạnh đánh sợ lẫn tính tình thay đổi thất thường, dẫn đến không còn một quốc gia nào dám thuê hắn.
Không phải Naseem chưa từng có ý nghĩ khiêu chiến với những cường giả tại Liên Minh hay Đồng Minh, nhưng vấn đề ở chỗ... danh tiếng của hắn quá thúi, không có cách nào.
Edelweiss, tuy cũng là t·ội p·hạm bị truy nã do từng một người một kiếm ngược hơn trăm ngàn binh lính, nhưng nàng rất hiếm khi g·iết người. Nên lệnh truy nã thực tế cũng vì vãn hồi lại mặt mũi cho hai thế lực lớn trước công chúng mà thôi, cao tầng chưa có ai huy động lực lượng đi làm.
Trong khi Naseem, số n·gười c·hết tên tay vị tử thần sa mạc này cũng phải lấy vạn làm đơn vị, đúng thật là tên ác ôn người người kêu đánh.
E rằng hắn vừa mới bước chân ra khỏi vùng Trung Đông mở mồm kêu la thách đấu, đối mặt sẽ chỉ là ngàn vạn q·uân đ·ội cùng hàng tá Blazer đứng đầu hợp sức trấn áp, chứ không phải là một trận chiến công bình như mong đợi. Naseem mặc dù hiếu chiến nhưng còn chưa tới mức muốn tìm ngược.
Trở nên mạnh mẽ tới nỗi cô độc, suốt ngày chỉ có thể đắm mình vào rượu và phụ nữ để làm dịu đi cơn khát máu. Cuộc sống trong những năm nay, hắn trải qua vô cùng nhàm chán. Thế nên, vị lính đánh thuê này vô cùng mong muốn gặp được đối thủ xứng tầm, tới một trận đấu sống c·hết khiến song phương nhiệt huyết sôi trào.
“Ha ha ha! Ngươi đủ tư cách, kỵ sĩ!”
Khí lưu, theo tiếng cười điên cuồng bắt đầu tụ tập, hình thành từng cơn bão cát, bụi mù lần nữa tràn ngập khắp nơi.
“Ma lực... thay đổi?” Alan lần này thật sự kinh hãi.
Không chỉ là ma lực từ màu đen chuyển sang hoàng kim óng ánh, hình dáng của Naseem, dưới cảm giác của Alan, cũng dần có sự biến đổi rõ rệt.
Thân thể trở nên cao lớn thêm một đoạn, làn da chuyển thành đen kịt, trên đầu mọc ra sừng, hai đôi cánh dơi sau lưng cũng đột ngột xuất hiện. Và đặc biệt hơn, tròng mắt đối phương đã mất đi đồng tử thuộc về nhân loại.
Đích thực... không còn giống người, mà phải là quái vật, là ác ma. Áp lực mang lại, so với phía trước trầm trọng hơn đâu chỉ vài lần.
“Lại còn chơi biến thân... ” Ngoài miệng thì ói cái rãnh, nhưng Alan rất rõ ràng, đối thủ trở nên càng khó đối phó, Device của Naseem đã hoàn toàn dung hợp với cơ thể, đây cũng là lần đầu hắn được chứng kiến chiêu số khác thường tới vậy.
Đây là át chủ bài chân chính của một Desperado?
Xung quanh hàng chục cây số hơi nước nhanh chóng bị rút cạn. Đất đai biến thành khô cằn, trên không trung bão cát gào thét che khuất bầu trời khiến cho quanh cảnh bất chợt tối sầm lại, chẳng khác nào tận thế.
Naseem bây giờ, đã chân chính hóa thân thành t·hiên t·ai di động.
“Khặc khặc, kỵ sĩ giấu mặt, đừng bảo lão tử rằng ngươi sợ rồi đi!”
Bị buộc phải tiến vào trạng thái ‘thức tỉnh’ thanh âm của tử thần sa mạc trở nên càng thêm cuồng bạo. Đôi cánh sau lưng giương ra, khẽ động là hình thành từng trận cuồng phong.
Rất nhanh, đáp lại hắn lại là một đòn ma lực trảm kích càng sắc bén hơn trước. Nhưng lần này, Naseem đã không cần thiết phải sa hóa để mà né tránh.
Đơn giản giơ lên hai bàn tay, ánh chớp màu lam bị hắn bóp chặt lấy.
“Nát cho ta!!!”
Ma lực trảm kích đủ để cắt ra bầu trời lẫn mặt đất lập tức b·ị đ·ánh tan, không khí vang lên âm bạo đinh tai nhức óc. Trên làn da ngăm đen như sắt thép của Naseem thậm chí không có lấy một vết trầy.
“Dù cho phá hủy bao nhiêu quốc gia, hút khô bao nhiêu mạng sống, cũng khó có thể sánh bằng máu tươi của cường giả... Tới tới, chúng ta làm hiệp 2, lần này đại gia ta chắc chắn sẽ ... ”
“A, người đâu???”
Không gian trở nên yên tĩnh trong phút chốc.
Toàn lực phóng thích tinh thần lực dò xét trong mười mấy cây số mãi vẫn chưa thấy bóng dáng đối thủ, Naseem chợt cảm thấy khó chịu như nuốt phải con ruồi, khuôn mặt dần vặn vẹo.
Phẫn nộ, không nén được mà dâng lên. Bão táp bạo phát, đại địa lần nữa run rẩy như gặp phải địa chấn.
M* nó, quần lão tử đều cởi, ngươi lại xách cái mông trốn đi. Còn có thiên lý hay không? Tự tôn của cường giả cho chó ăn rồi?
Nhưng ngay lập tức, hắn lại điên cuồng cười to.
“Khặc khặc, thú vị... bản đại gia rất chờ mong lần kế chúng ta gặp gỡ. ”
Vì vận mệnh, vẫn luôn đứng về phía cường giả, đứng về phía Desperado, những kẻ siêu việt phía trên Blazer. Huống chi hắn không tin người mạnh mẽ như vậy mà sẽ luôn cam chịu tịch mịch vô danh.
Thân thể thu nhỏ biến lại hình dạng cũ, một lớp cát mỏng tự động hình thành quần áo. Khí thế hung bạo trên người bất chợt trở nên đồi phế, Naseem đảo mắt nhìn xung quanh.
Khung cảnh quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn sau mỗi lần chiến đấu, đất đai khô cằn tràn ngập cát đá.
Lúc này, một chuỗi thực vật khổng lồ mới từ mặt đất chui lên, cánh hoa khẽ mở, Ein Abgrund chật vật đi ra ngoài. Thiếu nữ sát thủ cuối cùng vẫn thoát được một mạng.
Về phần Amir và những người khác... đã sớm chịu cuộc chiến vô ý tác động đến mà hóa thành thây khô hoặc bị chấn nát vụn. Sinh mệnh trước mặt những tồn tại sánh ngang t·hiên t·ai hóa ra vẫn là yếu ớt như thế.
Nhìn thấy Ein, cặp mắt Naseem có hơi sáng lên.
“Cô nàng, có hứng thú cùng ta thoải mái một hồi?” Hoàn toàn không còn chút khí thế nào của cường giả, hắn tỏ ra vui vẻ g·ạ g·ẫm.
Đối với vị lính đánh thuê cường đại này mà nói, ngoài chiến đấu và rượu ngon, nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp có thực lực có cá tính, hắn vẫn luôn rất hứng thú tới vài pháo. Có điều, dường như Naseem thật sự không hề biết đúng cách để tán tỉnh phụ nữ.
“Ara ara, ngươi có can đảm thì cứ thử một chút. ” Ein cười lạnh đáp trả. Tùy tiện mở miệng là hủy hết tí hảo cảm khi cứu mạng.
Tuy đã thoáng chứng kiến được sức mạnh của Naseem, nhưng nữ sát thủ của gia tộc Abgrund hoàn toàn không tỏ ra sợ sệt chút nào.
Điều này thật sự không phải là đùa giỡn, năng lực của nàng, có thể dễ dàng điều khiển tế bào hình thành thực vật thông qua tiếp xúc. Lúc trước á·m s·át nhiều Blazer cường đại, chiêu trò đó đã từng dùng qua.
Muốn mạnh tới? Tưởng tượng lúc đang thân mật, trong cơ thể như chịu ký sinh mọc lên từng bụi cây, nghĩ tới thôi là đủ khiến bất kỳ ai thấy ớn lạnh. Tuy với năng lực sa hóa thì Naseem không đến nỗi m·ất m·ạng, nhưng cũng sẽ phải bị chỉnh dục tiên dục tử.
Hoa hồng, luôn là có gai!
...