Chương 10: Tử thần sa mạc
“C·hết tiệt... Đây là năng lực gì? Điều khiển chấn động?” Cảm thụ từng cơn đau đớn xuất hiện, Amir giờ phút này thật sự không thể lý giải.
Nếu tra xét kỹ càng bên trong cơ thể, thì sẽ bất ngờ phát hiện, phần lớn nội tạng lẫn xương cốt của hắn đều đã vỡ vụn. Giống với Thorn Thrush, Vibration Sword theo Alan thực lực tăng mạnh, cũng tiến hóa sang đẳng cấp hoàn toàn khác, đặt chân lên lĩnh vực siêu phàm chân chính.
Và kỵ sĩ mặt nạ đương nhiên sẽ không dừng lại.
“A!!” Một cánh tay mảnh khảnh bị tách rời, mau chóng hóa thành cành cây khô.
“Phản ứng còn khá nhanh. ” Nhìn thiếu nữ mau chóng lùi lại, Alan hơi suy tư.
Làm một sát thủ được huấn luyện bởi gia tộc Abgrund, kỹ năng chiến đấu của Ein thật sự không kém. Năng lực cũng hết sức mạnh mẽ, khả năng khống chế thực vật trong phạm vi rộng, rất thích hợp cho quần chiến, cạm bẫy và á·m s·át, đã tính là đạt tới Chiến Lược Cấp, sánh ngang với Blazer hạng A.
Chỉ tiếc nàng gặp sai đối thủ.
Thân hình lay động, chẳng mấy chốc lướt qua hàng chục mét, hướng về phía thiếu nữ sát thủ đang chật vật chạy trốn, vung v·ũ k·hí liên tục chém đứt những dây leo mọc lên trên đường như cắt đậu hũ.
“Vậy thế này thì sao... ”
Lưỡi kiếm lần nữa tản ra ba động kỳ dị, bị trúng Vibration Sword ở khoảng cách gần, mặc kệ có tiếp xúc được với thân thể hay không, đối phương chắc chắn sẽ bị chấn nát nhừ thành tương, đó là kết quả duy nhất.
Nhận ra được thân ảnh của kỵ sĩ thần bí cấp tốc tới gần, khuôn mặt Ein lúc này phẫn nộ và sợ hãi đan xen, nhưng trong ánh mắt không hiểu sao lại toát ra một tia nhẹ nhõm.
“Vậy ra... Cái này là kết cục của ta... ” Làm sát thủ, t·ử v·ong vốn phải là quy chúc của nàng, đây cũng xem như một sự giải thoát đi.
Có điều hôm nay, thần may mắn dường như đã chiếu cố đến phiên thiếu nữ, mặc dù đó là một vị tử thần.
Đang tính ra đòn quyết định, con ngươi Alan bỗng nhiên co rụt lại, nhanh nhóng chuyển hướng rời đi tại chỗ, chỉ chưa tới một giây sau đó, mặt đất không dấu hiệu mà sụp đổ. Xung quanh thực vật trong chốt lát như bị sấy khô, vài cơn gió thổi qua là nát vụn.
Đây cũng là lần đầu tiên trong chiến đấu, Alan không dám trực diện dùng ma lực phòng hộ đón đỡ công kích.
Tiếng cười sang sảng lúc này mới vang vọng.
“Hô hô, kỵ sĩ che mặt, ngươi rất mạnh a! đánh một trận?”
Ma lực sôi trào, lượng cồn trong cơ thể mau chóng bốc hơi. Naseem thật sự cảm thấy khá may mắn, buồn chán ra ngoài giải sầu một chút, ai ngờ lại gặp được đối thủ như vậy. Đôi mắt đằng sau lớp kính đen lập lòe hàn mang kh·iếp người.
“Ha... Haboob!!! Tử thần sa mạc!” Nhìn về phía người trung niên xuất hiện, Amir không nhịn được kêu rên.
Có điều giờ phút này chưa có người nào lại đi chú ý tới con bọ nhỏ như hắn.
Dưới lớp mặt nạ, Alan đã tắt hẳn ý cười, nam tử với bộ dáng tùy tiện trước mặt, hắn tất nhiên nhận biết.
Vua không ngai của giới lính đánh thuê, ngang dọc vô số quốc gia vùng Trung Đông, cường giả dù xếp hạng trên toàn thế giới cũng khẳng định là đứng tại đỉnh cao.
Tử thần sa mạc, Naseem Al-Salem.
Và phiền phức nhất, đối phương có vẻ như còn là một tên chiến đấu cuồng.
“Khặc khặc, đúng đúng, đúng là cái ánh mắt như vậy, không có chút nào sợ hãi hay do dự!! Mới làm cho bản đại gia cảm thấy thật vui vẻ. ”
“Crack! Crack!” Tinh thần hóa thành thực chất v·a c·hạm, từng hàng cây cối lay động. Sát khí trỗi dậy, không khí như trở nên đặc sệt.
Chỉ là khí thế giao phong giữa hai người đã khiến cho Ein phải thấy khó thở. Blazer thông thường, sợ là... kể cả tư cách đứng trước mặt bọn họ cũng không có, kết cục sẽ chỉ giống với đám lính đánh thuê xấu số ban nãy, tim vỡ toang mà c·hết.
Thiếu nữ sát thủ mau chóng lùi ra xa, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm hai thân ảnh xa lạ, mặc dù nhẹ nhõm khi tránh thoát được một kiếp, tuy nhiên, có vẻ mục đích người đến không phải làm tiếp viện rồi.
“Quy mô ma lực và tinh thần uy áp... hoàn toàn tại một đẳng cấp khác. ” Alan lẩm bẩm.
Không còn gì để nghi ngờ. Đứng trước mặt mình, chắc chắn không phải Blazer thông thường, nói chính xác hơn, đối phương đã sớm siêu việt cái khái niệm gọi là Blazer.
Blazer sinh ra tuy được ban cho năng lực vượt xa thường nhân, nhưng cũng vô tình mang lên mình gông cùm xiềng xích. Lượng ma lực là cố định, bình thường cả đời không cách nào cải biến.
Tuy nhiên, trường hợp nào cũng có ngoại lệ.
Những cá thể đột phá cực hạn, thoát khỏi vận mệnh mà thế giới này áp đặt, ma lực có thể thông qua luyện tập để tăng trưởng, được thế nhân tôn xưng làm Desperado (ma nhân).
Thân thể phá vỡ khóa gien, tuổi thọ tăng lên diện rộng.
Linh hồn thăng hoa, chuyển hóa thành dã tính chi hồn (Brute soul).
Ma lực lần nữa cô đọng, nồng độ áp đảo Blazer thông thường.
Thân thể được cải thiện, tinh thần cường đại, ma lực áp súc, tất cả những thứ đó kết hợp, dẫn đến khả năng bộc phát sức mạnh của kẻ trở thành Desperado phải vượt xa ít nhất hàng chục lần so với trước kia. Dù là năng lực vô dụng nhất cũng sẽ trở nên vô cùng đáng sợ. Chỉ số ít Blazer nổi bật trong hạng A may ra mới có thể chống lại.
Naseem Al-Salem, dù tại hàng ngũ Desperado, cũng phải tính là cường giả. Ít nhất từng gặp qua một vị Desperado khác của Phản Loạn Quân, Khôi Lỗi Vương Or-Gaule, cũng không đem lại cho hắn cảm giác áp bách tới vậy.
Về phần Alan sao? Từ lúc đột phá lĩnh vực siêu phàm, trừ việc sở hữu v·ũ k·hí linh hồn, bản thân hắn vốn dĩ không khác gì một Desperado!
...
Hai thân ảnh đã áp sát lại cùng nhau, kiếm kỹ và quyền cước nhanh tới nỗi không nhìn thấy được tàn ảnh. Dù quyền vương Nam mỹ Rodrigo sống lại ở chỗ này, e là chưa tới vài giây cũng đã b·ị đ·ánh thành cặn bã.
Kỹ thuật cận chiến của Naseem so với Alan tất nhiên kém đâu chỉ một bậc, nhưng kết hợp với ma lực bộc phát kinh người và giác quan thứ sáu dự phán không thua gì tâm nhãn siêu phàm, hắn vẫn có thể đỡ được tiến công từ phía đối thủ. Hơn nữa...
“Bây giờ cũng không phải là quyết đấu võ thuật. ” Naseem cười khẩy, Device hình găng tay khẽ động.
Thân hình thoáng chậm lại, cảm giác được lượng nước và huyết dịch trong thân thể như muốn sôi trào, tuôn ra ngoài cơ thể, Alan không lùi mà tiến tới.
“Điều khiển ‘độ ẩm’... hoặc là khái niệm ‘khô cằn’?”
Năng lực tương tự hắn không phải chưa gặp, nhưng cùng lắm chỉ để quét dọn hay làm khô quần áo mà thôi. Tới mức độ khủng bố như Naseem đúng là lần đầu tiên Alan chứng kiến. Blazer bình thường đối mặt e rằng lập tức sẽ bị rút cạn nước thành thây khô.
“Hừ!” Ma lực khổng lồ vận chuyển trấn áp mọi thứ.
Hàng loạt những đường kiếm Vacuum Slash lóe lên, đánh tới Naseem phải chật vật lùi lại.
“Kiếm thuật đáng sợ như vậy, thật sự khiến cho lão tử nhớ tới khi đụng độ nữ nhân kia... ”
Dùng đầu lưỡi liếm lấy máu tươi chảy xuống trên gò má, Naseem vung tay, từng cơn bão cát tức thời ập đến, những hạt cát nhỏ bé dưới sự điều khiển của vị tử thần sa mạc này, đủ để dễ dàng xuyên thủng cả sắt thép.
“Vậy thật đúng là vinh hạnh. ” Giọng nói bình tĩnh vang lên xem như đáp lại.
Tuy chưa từng gặp mặt, nhưng Alan tất nhiên biết Naseem nhắc tới là ai, vì nàng cùng với Phản Loạn Quân thỉnh thoảng vẫn có liên hệ.
Người mà so với Naseem Al-Salem cũng nổi danh không kém, nhiều năm qua luôn nằm tên đầu trên bảng truy nã của Liên Minh lẫn Đồng Minh, t·ội p·hạm được xem là nguy hiểm nhất, đồng thời cũng là kiếm sĩ mạnh nhất thế giới, không có một trong, Twin-Wings Edelweiss.
“Vibration Sword!”
Tới thêm một đòn chấn động chi kiếm từ khoảng cách gần, có điều sát chiêu từng khiến Ein Abgrund và cả đám lính đánh thuê phải kinh hồn táng đảm, đánh vào trên thân Naseem chỉ miễn cưỡng khiến cho hắn khựng lại trong giây lát. Phần lớn sát thương đã bị ma lực nồng đậm phòng hộ và khống chế tinh tế phá giải.
“Không, ngươi so với nữ nhân kia lúc trước, có vẻ còn phải hơn một bậc. Kiếm sĩ mạnh nhất thế giới. Ha ha... danh hiệu này sợ là sắp phải đổi chủ rồi!”
Naseem tất nhiên nhận ra chiêu thức của Alan không phải năng lực đặc thù gì, mà chỉ là vận dụng cơ thể và ma lực, một loại kỹ thuật siêu phàm đạt tới mức cực kỳ tinh vi. Đồng thời hắn cũng khẳng định rằng kiếm kỹ vung lên làm vạn vật nát vụn như thế này, Edelweiss khi đó chắc chắn chưa thể dùng ra được.
“Ngươi thật ra là kẻ nào? Thật nực cười, cường giả mà còn cần giấu mặt sao?” Cố nén máu tươi trào lên khóe miệng, hắn cười ha hả. Công kích chấn động thật ra vẫn có chút ảnh hưởng.
Cũng không trả lời Naseem, Alan tự biết rõ, chiêu thức của mình, không đơn thuần vận dụng cơ thể đánh ra, chủ yếu là điều khiển ma lực. Khác xa so với những kiếm sĩ chân chính thường dựa trên thể năng để chiến đấu, ma lực lẫn năng lực chỉ dùng để cường hóa hoặc phụ trợ.
Trường hợp Blazer sử dụng kiếm kỹ, thường sẽ dùng tối đa 5 phần thân thể, 5 phần ma lực, thì Alan phải là 1 phần thân thể, 9 phần ma lực. Kiếm sĩ đã trở thành kiêm chức, nghề nghiệp của hắn thực tế chính là một ‘pháp gia’. Ưu thế về lượng ma lực khổng lồ do c·ướp đoạt hoàn toàn được phát huy không bỏ sót.
“Đừng nói quá xấu xí, không muốn gặp người đi.” Naseem tiếp tục trêu chọc, trên tay lại không chậm, tiếp tục tung thêm vài cú đấm, Device đeo trên tay lập lòe quang mang.
Nhưng lại bị dễ dàng né tránh, Alan biết chỉ cần bị chạm vào người, huyết dịch trong cơ thể mình sẽ lập tức bị bốc hơi, có ma lực phòng hộ cũng không đỡ nổi.
Từ từ, hắn nói ai xấu xí?
“...” Có cả nhà ngươi mới xấu xí! Alan chợt phát hiện, cái miệng của tên lính đánh thuê này quả thật rất tiện.
“Không muốn tiết lộ thân phận? Hắc hắc. Được thôi, vậy tự tay bản đại gia sẽ xé nát cái mặt nạ đó!!!”