Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 12: Nước mắt cũng phải hướng trong bụng nuốt




Chương 12: Nước mắt cũng phải hướng trong bụng nuốt

“Lại có nhiệm vụ thảo phạt Goblin?!” Alan hơi nhíu mày nhìn lướt qua nội dung với cái tên quen thuộc “Goblin” nhưng rất nhanh lại giãn ra.

“Giao cho ta a.” Hắn tỏ vẻ bình tĩnh, như không có gì hồi đáp.

Lăn lộn lâu như vậy diễn kỹ Alan lên cao đâu chỉ một cái cấp bậc, ít nhất tinh minh như Aubrey cũng nhìn không ra oán than trong lòng hắn.

“Cái này gọi là lỡ đâm lao thì phải theo lao a.” Hắn biết nếu như mà mình ngừng không tiếp thêm nhiệm vụ g·iết Goblin, danh tiếng được gây dựng trước giờ coi như sụp đổ.

Alan cảm thấy cao tầng của Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả đúng là một đám lão âm bức.

Bọn họ khẳng định biết được mặc kệ phẩm đức hắn có thực sự tốt hay không, Alan vì danh vọng bắt buộc phải tiếp tục tiếp mấy dạng nhiệm vụ lương ít lại phải đi xa này. Hắn không ngại lấy ác ý lớn nhất suy đoán nhân tâm.

“Cái gì cho thêm một rank để khích lệ, cho thêm một tuần ta cũng có thể tự mình thăng cấp. ”

Rõ ràng đám đại gia kia thấy Alan có thực lực mạnh mẽ, muốn trói buộc tiền đồ của hắn để làm loại nhiệm vụ khổ soa này. ” Alan lại một lần nữa hỏi thăm thêm mấy đời tổ tông của đám lão già cao tầng.

‘Nước mắt cũng phải hướng trong bụng nuốt’ cái cảm giác này... tuyệt không dễ chịu, tuy nhiên vì danh vọng, vì điểm 【Năng Lượng Vận Mệnh】 chưa tới sổ, hết thảy cũng đều đáng giá.

Nhưng nếu nghĩ kỹ, việc gì cũng có hai mặt, Alan thật tâm cho rằng đây đối với dân chúng bình thường là một chuyện tốt, Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả vì trừ đi càng nhiều ma vật cũng là phí hết tâm sức. Dù có thật sự tính toán mình, Alan cũng sẽ rộng lượng bỏ qua.



“Làm phiền ngươi rồi, tiểu Alan.” Aubrey tỏ vẻ khích lệ.

Nói thật tại Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả ở Bedford, nàng thấy duy nhất chỉ có mạo hiểm giả rank cao như Alan mà còn tiếp nhiệm vụ gân gà tiêu diệt Goblin. Làm việc hiệu suất lại cao, hoàn toàn đáng tin.

Có điều nghe Aubrey hồi đáp, Black Fang lừng danh chỉ cảm thấy như bị táo bón.

Đây quả thật đem hắn làm em trai tới đối đãi a, còn là ruột thịt cái loại này! Trong lòng nam tử tóc đen dường như có cái đồ vật gì lại bể nát.

Hắn từng nghĩ Aubrey cũng có thể xem như là ‘mối tình đầu’ khi bản thân đến cái thế giới này.

Tình đầu thường không có kết cục tốt, châm ngôn kiểu như vậy Alan luôn không tin. Đây quả thật không phải là do ‘lập flag’ nhưng lúc trước, sau 1 tuần khổ cực chinh phạt Goblin trở về, kết quả ...

Aubrey liền đính hôn ... đính hôn!

Hắn vẫn còn nhớ rất rõ tâm trạng mình lúc đó là hụt hẫng cỡ nào, hăm hở tới dị giới chưa kịp triển khai thiên thu đại nghiệp hậu cung đã trước hết cắm!

Tới giờ, Alan đã hoàn toàn từ bỏ một chút ý nghĩ đối với Aubrey. Dù gì danh hoa trên thế giới này, cả thế giới khác nữa còn nhiều sao... Vô số thiếu nữ cô đơn còn chờ hắn tới an ủi đâu. Lúc nào cũng luôn nhớ thương cô vợ hàng xóm, số ít tiết tháo của mình e rằng sẽ phải rớt hết.



“Ngươi có thể hay không đừng gọi ta ‘tiểu’!”

Làm một nam nhân có ý tưởng, cũng có đủ lực hành động, Alan nơi nào chịu được cách gọi như vậy, hắn cùng với chữ “nhỏ” là hoàn toàn không dính biên, cả cơ thể lẫn linh hồn.

“Vậy... Black Fang đại nhân.” Aubrey chớp chớp đôi mắt mang vẻ trêu chọc.

Khóe miệng Alan hơi co lại. Black Fang, cái tên này tuy bức cách cao nhưng cứ bị người treo lên khóe miệng như vậy, luôn cảm giác có chút chuunibyou (trung nhị) làm hắn nhớ tới chút kỷ niệm không tốt thời trung học... như đóng vai kamen raider rồi làm pose chụp ảnh, lớn tiếng kêu la biến thân cái gì.

“Ngươi vẫn cứ gọi ta tiểu Alan cũng rất tốt.” Alan giơ tay tỏ vẻ chịu thua.

Đối diện Aubrey nở nụ cười đắc thắng. Cùng Alan trò chuyện thật sự là một trong số ít việc mang lại niềm vui thú cho nàng tại hiệp hội.

Công tác tại hiệp hội thực sự rất bận rộn, nàng hằng ngày đều cảm thấy cổ tay ê ẩm, hơn nữa không phải mạo hiểm giả nào cũng dễ nhìn và dễ nói chuyện như trước mắt mình Alan tiểu đệ đệ.

“Ngày mai sáng sớm 10 giờ! Đừng có đến trễ nha.” Giọng nói Aubrey mang theo chút ý cười, vừa trịnh trọng nhắc nhở.

Alan vừa nghe là biết là có chuyện gì, đó là buổi phỏng vấn tấn thăng lên Rank 3 Silver của hắn.

Hắn không phủ nhận mình cũng cảm thấy có một chút vui vẻ, Rank 3 Silver là đẳng cấp cao nhất mà một mạo hiểm giả có thể đạt tới bằng tích lũy nhiệm vụ. Sau ngày mai thì kế hoạch trở thành một tác gia vĩ đại hẳn là có thể bắt đầu.

Mạo hiểm giả cấp bậc ‘cao nhất’ - Rank Silver cùng với biệt danh ‘Black Fang’ cũng xem như là đủ cho một khởi đầu tốt. Đừng nghĩ danh hiệu là có thể đặt lung tung. Mạo hiểm giả cấp Silver vô số, nhưng sở hữu danh hiệu dành riêng lại được mấy cái.



Như Goblin Slayer, hắn xoát Goblin không biết bao nhiêu năm mới tuôn ra được một cái danh hiệu, hơn nữa hoàn toàn không có chút bức cách nào. Goblin Slayer, Alan nghĩ danh hiệu này, đa phần là các mạo hiểm giả dùng để châm chọc đối phương thì đúng hơn.

Vì trong thường thức, hầu hết mọi người đều xem Goblin như là một ma vật nhỏ yếu. Ý tứ là xem thường Goblin Slayer một cái mạo hiểm giả cấp Silver chỉ có thể đi sát lũ nhãi nhép yếu đuối.

Thực tế, thực lực không đủ cứng đặt lung tung danh hiệu chỉ có thể tự rước lấy phiền phức.

Alan trong suốt 6 tháng chinh phạt ma vật cấp cao vượt qua đến mười ngón tay số. Đây phải công nhận là kỳ tích trong giới mạo hiểm giả. Danh tiếng của hắn thậm chí lan xa sang nhiều thành thị lân cận.

Đừng thấy hắn hoàn thành nhiệm vụ nhẹ nhõm, đó vì Alan bật hack và trưởng thành quá nhanh. Thân thể chỉ số đạt tới cực hạn, trên thế giới này trừ ma vật hắn chưa từng gặp qua, cũng không cảm thấy có bất kỳ nhân loại nào chỉ số thân thể vượt qua được bản thân, trừ vị thiếu nữ manh manh tay cầm thánh kiếm nào đó.

Thảo phạt ma vật cấp cao nhiều như vậy, mà bản thân còn là độc hành giả. Việc Alan bây giờ còn vẫn sống khỏe mạnh, nhảy nhót nhận lấy thù lao hết lần này tới lần khác làm cho không có ai dám chất vấn thực lực của bản thân.

Vì vậy, danh hiệu 《Black Fang》 hắn mới yên tâm nhận lấy.

Chứ nếu không, đảm bảo sẽ có vô số người rất vui lòng đạp Alan mà thành danh, đại loại để khoe ra như “Ta từng đánh Black Fang răng rơi đầy đất” như vậy.

Đừng bao giờ đánh giá thấp nhân loại đối với danh lợi truy cầu.

---------- ----------

*Lập Flag (cắm cờ): Theo tác giả hiểu, thì đây là một thuật ngữ trong galgame của Nhật, Trong nhiều loại tiểu thuyết kịch tình luôn có những câu nổi tiếng ‘quen thuộc’ lập flag, nhưng mở miệng chuyện gì càng khẳng định thì sẽ xảy ra ngược lại. Ví dụ như một mạo hiểm giả: Vợ yêu đợi ta, “ta chắc chắn sẽ trở về” sau đó 1 ngày đi ra mạo hiểm thì lập tức treo. Nên đừng bao giờ mở miệng nói mấy câu lập Flag...