Chương 10: Tiểu thuyết gia bắt đầu ở dị thế giới
Harpy (ưng thân nữ yêu) là một loại quái vật thân người, cánh chim đại bàng, hai chân thon dài, bàn chân như vuốt diều hâu, sắc nhọn tới mức dễ dàng xé cả sắt thép.
Nói đến cái chủng tộc này, Alan cảm thấy bọn chúng cũng có nhiều nét tương tự với Goblin.
“Goblin toàn bộ đều là giống đực, cần giống cái của các chủng tộc khác để sinh sôi.”
“Trong khi lũ Harpies thì hoàn toàn ngược lại, chủng tộc toàn giống cái, cứ tới mùa giao phối là lại có một nhóm nhân loại, hay thú nhân giống đực b·ị b·ắt về buộc giao phối.”
Đừng bao giờ nghĩ đó là thể nghiệm sung sướng gì, đám Harpies, mặt mày xấu xí dữ tợn, trên thân thì mọc đầy lông, cơ thể tràn ngập mùi h·ôi t·hối.
“Tuy không kinh tởm bằng lũ Goblin nhưng cũng không phải là người với thẩm mỹ bình thường có thể chịu đựng. ”
“Và đương nhiên... khi bị dùng xong thì sẽ tiện thể trở thành khẩu phần lương thực. Quả thật là vật tẫn kỳ dùng.”
Alan cũng lần nữa thật sâu cảm thấy tạo vật chủ của bọn chúng khẩu vị thật nặng.
Chủng tộc hình người đều phổ biến sở hữu trí tuệ không thấp.
Đặc biệt là thỉnh thoảng xuất hiện cá thể đột biến, trí thông minh cực cao, hơn nữa đôi khi còn sử dụng được ma lực và cả ma pháp.
Như nằm dưới đất cái này, đã có thể được xem như ma vật đẳng cấp cao. Đồng thời hay sống theo bầy, cho dù là đội ngũ mạo hiểm giả cấp Silver cũng khó mà thảo phạt.
Từ không gian tinh thần lấy ra túi nước một mạch mà uống hết. Alan bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm. So với thù lao đánh g·iết ma vật, tiền kiếm được từ cơ thể chúng mới là đầu to.
Thịt Harpy chắc chắn là không ăn được, nhưng lông vũ thì vô cùng có giá trị.
Bút lông Harpy là hàng bán chạy trên thị trường, sử dụng bền hơn bình thường lông ngỗng. Tính năng không thấm nước và giữ nhiệt tốt của nó cũng hay được ưu chuộng làm áo khoác, và thỉnh thoảng cũng có luyện kim sư lấy làm nguyên liệu cho ma dược.
Móng vuốt Harpy vô cùng sắc bén, mài kỹ cũng có khả năng dùng làm đầu mũi tên hay chủy thủ.
Không phải là lần đầu làm công tác này, Alan cảm thấy mình cũng đạt được mấy phần phong phạm chuyên nghiệp.
---
Từ thăng cấp mạo hiểm giả lên Rank 8 Steel cấp cho tới nay lại là nửa năm trôi qua, tính ra hắn đi tới thế giới này cũng đã được một năm. Tất nhiên Alan không còn là Steel cấp, mà là đã lên tới Rank 4 Bronze cấp.
Nếu tính toán cả nhiệm vụ trước mắt thì hắn vô cùng có khả năng lên rank 3 Silver - đây dường như là giới hạn và ước mơ của mỗi mạo hiểm giả. Tốc độ này ở Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả có thể nói là thần tốc.
Dựa theo tỉ lệ thời gian hắn vắng mặt tại thế giới cũ, thì cũng phải hơn một tuần lễ.
“Hi vọng lão Garret không muốn lo lắng quá a. ”
Thực ra bây giờ thực lực của hắn nếu trở về được cũng đủ để tạm thời hóa giải lãnh địa nguy cơ. Chỉ khổ cái là Năng Lượng Vận Mệnh vẫn chưa có chút xíu khởi sắc.
Trong suốt thời gian này, ngoại trừ Goblin, theo thực lực tăng cao, Alan săn g·iết rất nhiều chủng loại ma vật.
“Đám Ma Thần thật sự biết chơi a, tạo vật hình thù kỳ quái gì đều có. ” Không khác gì đi ra từ phòng thí nghiệm sinh hóa.
Nửa người nửa rắn (Lamies)Thực thi quỷ (Ghouls) Cockatrice, ... Thậm chí có cả hải yêu, nửa rắn nửa sư tử, sên khổng lồ, gián khổng lồ, kiến khổng lồ, giun khổng lồ, thực nhân ma song đầu, không đầu kỵ sĩ, và đủ thứ vong linh. Phân ra riêng biệt tính cả bàng chi cũng phải hơn trăm loại.
---
Thong thả cưỡi ngựa đi trên con đường về thành Bedford, cây cối từ trước trụi lủi đã bắt đầu mọc ra mới lá cây, đây đã là mùa xuân đến. Nói thật Alan bắt đầu cảm thấy có chút ưa thích cái phong khí trong thời cổ đại này.
Túc chủ: 【Alan Lawrence】
Cấp bậc: 【Hắc Thiết Nhân Loại】
Thể chất: 【10】
Năng lượng: 【7】
Tinh Thần: 【8】
Kỹ Năng: 【Kiếm Thuật lv3(100/100)】【Ma lực】【Ma pháp lv2: Hỏa cầu】【Hội họa lv3】...
Hệ Thống - Năng Lượng: 【2 FE】.
Thế giới xuyên qua: 【Đại lục Europia】【Goblin Slayer】
Liếc mắt nhìn sang hệ thống kỹ năng mới【Hội họa lv3: Vẽ kỹ xuất thần nhập hóa, có kinh nghiệm phối hợp màu sắc và ánh sáng】
Kỹ năng hội họa, đây cũng là một trong thành quả rèn luyện, tuy chính là không có thêm chút sức chiến đấu nào.
Thực chất trên bảng hệ thống của hắn nguyên bản là gồm vô số kỹ năng như cái gì 【Bóng đá lv1】【Máy tính lv2】【Tiếng Anh lv2】... chỉ là sau đó hắn tùy chỉnh rút gọn sao cho hiện ra những cái cần thiết mà thôi.
Từ trong không gian lấy ra cuốn sổ, Alan nhẹ nhàng lật qua từng tờ.
“Tổng cộng đã 48 loại. Không, tính luôn hôm nay phải là 49 loại” Alan lẩm bẩm.
Từng bức sách tranh về ma vật hiện ra trước mắt kèm theo một số ghi chú làm cho hắn lâm vào hồi ức.
Khi lật sang trang cuối cùng, một bức tranh vẽ Harpy nằm tại đó, vết chà của than củi và nét mực có vẻ vẫn còn mới. Đây là hắn vừa mới vẽ sau khi dọn dẹp đống Harpy.
Cũng không phải là Alan nhàm chán muốn tìm chút sở thích hay gì, hắn vẫn luôn không quên tìm cách để thu được 【Năng Lượng Vận Mệnh】.
Kết quả, vắt óc suy nghĩ cả tháng trời mới tìm được con đường ổn thỏa, đó chính là... viết sách.
Không có nghe sai. Là viết sách! Không những viết mà còn phải xuất bản.
Đối tượng chủ yếu dĩ nhiên là mạo hiểm giả cái quần thể này. Không phải tình yêu truyện ký mà là một bản 《Bách khoa ma vật》.
“Đây quả thật là 《Từ dị giới bắt đầu làm tiểu thuyết gia 》 như vậy tiết tấu a. ”
Nghe như họa phong không hợp nhưng đắn đo hồi lâu, Alan thấy chỉ có cách làm này mới có thể khiến cho hắn nhận được đủ số Năng Lượng Vận Mệnh một cách an toàn.
Mạo hiểm giả vì lý do gì ngủm nhiều nhất? Đó là khi đối đầu với ma vật không rõ thông tin. Như đám tay mới thường xuyên bị đoàn diệt do khinh thường lũ Goblin.
Phần lớn người mới, không, phải nói là phần lớn mạo hiểm giả hoàn toàn không biết còn có Hobgoblin (Goblin lớn ít nhất cỡ người trưởng thành) hay Goblin Shaman (pháp sư).
Đặc biệt Goblin Champion, thậm chí sức mạnh không kém gì mạo hiểm giả Rank 3 Silver, đó là chưa kể tới Goblin Lord và Goblin Paladin trong nguyên tác.
Mọi người chỉ nghĩ lũ Goblin toàn là loại thân cao không tới một mét. Và đây mới là điểm sai lầm c·hết người. Mang thông tin sai lệch lao vào ổ to của Goblin chỉ có nước đưa đồ ăn.
Thế giới này do ma lực tồn tại nên phát triển có chút kỳ lạ.
Chiến tranh liên miên làm cho Ma pháp và Chiến kỹ tiến bộ vượt bậc, nhưng những mặt khác của văn minh thì hơi rớt về phía sau và chịu rất nhiều hạn chế. Tổng thể dừng lại chừng vượt qua thời kỳ Trung Cổ.
Sách vở, chủ yếu là chép tay, in ấn hình ảnh là hoàn toàn không có được mở rộng.
Hắn cũng từng xem qua vài bức tranh về ma vật, toàn là trường phái “trừu tượng” hình dáng chỉ nhận biết được một cách đại khái, xem chút rồi quên. Cho nên ma vật đồ giám cái gì hoàn toàn là chưa có một phiên bản đầy đủ chính thức.
Nếu kế hoạch thành công, Alan tính toán sẽ gián tiếp cứu được nhóm lớn mạo hiểm giả. Mạo hiểm giả tồn tại, dân chúng được cứu khỏi ma vật chỉ biết càng nhiều, số lượng ma vật đồng thời sẽ càng giảm.
Làm đẩy tay đứng sau màn, hiệu ứng quả cầu tuyết lăn xuống hắn nghĩ không kiếm được một bút 【Năng Lượng Vận Mệnh 】 thì đúng là quá không có thiên lý.