*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phòng Tần Mỹ Hoa sắp xếp cho Nghi Thường là một trong những dành cho khách trong Cố gia, thời điểm bước vào Nghi Thường có hơi ngạc nhiên vì vừa nhìn đã biết nơi Tần Mỹ Hoa chuẩn bị không phải là phòng của Cố Hoàn. Cô không phải có ý tứ gì khác nhưng vì trước đó Cố Hoàn có căn dặn cô phải ở chung phòng với hắn, hơn nửa ý tứ của Cố Hoàn trước mặt ba mẹ hắn đã quá rõ ràng, thế mà hiện tại Tần Mỹ Hoa lại cố tình sắp xếp như vậy?!
Tần Mỹ Hoa vờ như không thấy biểu tình hơi kinh ngạc của Nghi Thường, vẻ mặt cực kì an nhiên đầy quan tâm nói:
"Bác biết Cố Hoàn có ý muốn con ở chung phòng với nó. Nhưng hiện tại ba Cố Hoàn có nhiều việc cần bàn luận với nó, rất bận rộn e là ảnh hưởng đến việc con nghỉ ngơi. Nên thời gian này con cứ nghỉ ngơi ở đây. Cần gì cứ nói, bác sẽ sai người chuẩn bị"
" Dạ... Dạ vâng ạ! "
Nghi Thường nhỏ giọng đáp ngữ điệu có hơi miễn cưỡng. Bà đã nói như vậy, thì cô còn có thể nói gì nửa. Nhìn căn phòng bày trí cũng không tệ, rất sang trọng tiện nghi mà theo như cô quan sát cũng không quá cách xa phòng của Cố Hoàn, nếu muốn tìm hắn nói chuyện phím chắc cũng không mấy bất tiện. Có điều chuyện Tần Mỹ Hoa sắp xếp cho cô với Cố Hoàn ở riêng phòng không biết hắn đã biết chưa?! Nghĩ ngợi một lúc Nghi Thường cũng tặc lưỡi cho qua, dù sao lát nửa hắn cũng biết... Chỉ là cô sợ nếu hắn phát hiện cô nghe theo mẹ hắn mà chia phòng ngủ riêng khi chưa được hắn đồng ý thì chẳng biết sẽ có hậu quả như thế nào?!!
" Nghi Thường. Con đang nghĩ gì vậy. Hay là bác sắp xếp cho con ở riêng với Cố Hoàn con không vui "
Thấy Nghi Thường có vẻ đăm chiêu suy nghĩ điều gì, Tần Mỹ Hoa cho rằng cô không hài lòng với việc bị tách khỏi Cố Hoàn nên lên tiếng chất vấn. Đang miên man nghĩ ngợi, nghe Tần Mỹ Hoa nói Nghi Thường lúc này mới hơi hơi giật mình, cũng may là cô vẫn nghe được khá đầy đủ lời Tần Mỹ Hoa nói.
" Dạ không ạ! Việc sắp xếp phòng nghỉ cho con đã khiến bác nhọc lòng, con cảm thấy rất áy náy " - Nghi Thường ôn nhu đáp.
" Bác luôn xem con là con gái, quan tâm con cũng là lẽ đương nhiên "
Tần Mỹ Hoa nói, trong lời nói của bà dường như rất muốn xác định vị trí của Nghi Thường!!
" Con... Con gái?! "
Nghi Thường nhỏ giọng, nhưng trong không gian chỉ có hai người Tần Mỹ Hoa vẫn nghe rất rõ, lập tức cười vui vẻ nói tiếp.
" Đúng vậy. Bác chỉ có mỗi mình Cố Hoàn. Nên việc có thêm một đứa con gái bác rất thích, tiếc là... " - Tần Mỹ Hoa nói bỏ lửng như tiếc rẻ việc bản thân khi sinh được mụn con gái như ý. Sau đó chưa đợi Nghi Thường phản ứng bà đã nói tiếp, hơn nửa còn ân cần nắm tay Nghi Thường kéo cô ngồi xuống Sofa gần đó.
" Nhưng hiện tại bác đã có con. Bác nhất định sẽ yêu thương con như con gái"
Nghi Thường im lặng nghe Tần Mỹ Hoa nói hết, trong đầu cô hiện lên bao nghi vấn?! Chẳng hiểu vì sao Tần Mỹ Hoa luôn muốn vạch định ranh giới giữa cô và Cố gia, nhất là trong bữa cơm vừa rồi, nhiều lần bà còn đề cập đến việc hôn nhân đại sự của Cố Hoàn, dù nói với ngữ khí trêu đùa nhưng ý tứ rất rõ chính là bà có tiêu chuẩn rất cao cho con dâu nhà họ Cố! Mà Nghi Thường nghe qua dù biết bà không nói thẳng nhưng cô thừa hiểu đối tượng mà bà nhắm tới không phải là mình... Thực sự Nghi Thường cũng không tự tin bản thân mình đủ năng lực hơn người, cũng như có thể đóng góp gì cho sự phát triển sự nghiệp sau này của Cố Hoàn nhưng mà chẳng phải hắn đã nói qua sao?! Thứ hắn cần là một người phụ nữ để hắn yêu cầu bảo vệ, còn việc phấn đấu cho sự nghiệp thì một mình hắn thừa sức làm được!! Thế nhưng dù sao đó cũng là tấm lòng cha mẹ đối với con cái, hiện tại Tần Mỹ Hoa suy ra như vậy cũng là lẽ thường tình. Nghi Thường kín đáo trút một hơi thở dài, an nhiên nhắn nhủ bản thân hãy bình tĩnh, cũng như cô tin Cố Hoàn sẽ không làm mình thất vọng.
Lúc này mới nhìn về phía Tần Mỹ Hoa bà vẫn như cũ nắm lấy tay cô đầy thân thiết, nhưng chi có hai người biết rõ...trong suy diễn đối phương không hề tồn tại hai từ " thân thiết".
" Vâng!! Con rất vui khi được bác trai, bác gái xem như người nhà"
Tần Mỹ Hoa nghe xong tâm tình càng thêm vui vẻ, thuận miệng nói.
" Con là do bác nhìn trưởng thành, tất nhiên bác cũng sẽ lo nghĩ cho tương lai của con?! "
"...!? ""
Trong khi Nghi Thường còn đang chưa hiểu ý tứ trong lời nói của bà, thì Tần Mỹ Hoa đã tiếp tục.
" Nghi Thường à, sắp tới con sẽ tốt nghiệp, con có dự tính sẽ đi du học? "